Không thể phủ nhận, hiện ngực Linh rất phức tạp cùng lo sợ nghi hoặc, y không biết cái gì là ái tình, bởi y không có yêu, y cũng không biết vì sao Vạn Thần Dật đối y sản sinh loại cảm tình này, có chút nghĩ không thông. Y là đối Vạn Thần Dật có chút hảo cảm, thế nhưng chính y biết, hảo cảm của y bảo trì trên tiêu chuẩn bằng hữu, không siêu việt tiêu chuẩn này.

Hiện Vạn Thần Dật đột nhiên nói cho y, hắn thích y, không phải cảm tình giữa bằng hữu, mà là cảm tình giữa người yêu, y thực sự không biết chính mình nên phản ứng thế nào. Có thể bởi từ nhỏ cùng nữ tính ở chung rất ít, Linh đối nữ tính người yêu không có gì huyễn tưởng, đối ái tình giữa nam tính, càng dễ tiếp thu, Linh không cho rằng, chân chính cảm tình là cần phân chia giới tính.

Đối người khác, Linh có thể rất lý trí đi phân tích, đi nói rõ, nếu như hôm nay Vạn Thần Dật chỉ nói cho y hắn thích một nam sinh, như vậy, nói không chừng Linh còn có thể từ khẩu tài bần cùng của mình vơ vét vài câu an ủi. Thế nhưng, thời điểm chuyện này phát sinh trên người mình, khẩu tài vốn không am hiểu của Linh càng thêm á khẩu không trả lời được.

Linh chăm chú nhắm mắt, y thử chân thực nhìn thẳng vào nội tâm, phân tích ý nghĩ của mình, nếu như chính mình thực sự đối Vạn Thần Dật sản sinh đồng dạng cảm tình, như vậy y không keo kiệt làm ra đáp lại, y không phải một người sợ trước sợ sau, nếu như thật là chính mình thích, chính mình nguyện ý, như vậy cần làm ra nỗ lực cùng tranh thủ cũng là phải làm.

Thế nhưng, Linh quên, y căn bản không biết cái gì là ái tình, thế nào xem như yêu một người, cho nên sau khi y khắc sâu phân tích thế giới nội tâm, cho ra kết luận chính là, y không đối Vạn Thần Dật sản sinh cảm tình như vậy, cảm tình y đối hắn vẫn là tình nghị giữa bằng hữu.

Cho nên, Linh nghĩ, sáng mai hẳn cùng Vạn Thần Dật nói rõ, y không hy vọng không minh bạch kéo dài, như vậy đối Vạn Thần Dật không công bằng, hẳn thừa dịp cảm tình đối phương đối y còn không sâu sắc, khiến đối phương buông tha, có thể không tạo thành thương tổn.

Hạ quyết tâm Linh rốt cục có thể buông thân thể buộc chặt, an tâm tiến nhập giấc ngủ.

Bên cạnh Vạn Thần Dật nhưng không độ lượng như Linh, nhanh như vậy nghĩ thông suốt, giải quyết phiền não trong lòng, an tâm nhập miên. Ngực thấp thỏm cùng lo lắng trộn lẫn đến hắn vô pháp nhập miên, hắn không phải không nghĩ tới tế thuỷ trường lưu [1], không phải không nghĩ tới tiến hành theo chất lượng, thế nhưng, Vạn Thần Dật lý giải Linh, lý giải thái độ Linh đối chính mình, mặc kệ hắn làm bao nhiêu ám kỳ, minh kỳ, Linh sẽ không phát hiện cảm tình của mình, y căn bản là không có thần kinh ‘phát hiện ái tình’. Như vậy, còn không bằng chính mình chủ động đâm rách tầng giấy này, trực tiếp nói cho Linh tâm ý của mình.

Đến tận đây, đã không thành công liền thành thân, nếu chính mình tuyển chọn bước này, như vậy phải tiếp thu hậu quả khả năng này mang đến.



Sáng sớm, không có tiếng chim hót ríu ra ríu rít, cũng không có không khí tươi mát trong rừng, càng không có hương khí hoa huỷ phân hương, chỉ có nhiệt ý thái dương mọc ở phía đông mang đến, một điểm không khiến người thích, cho dù dương quang sáng sớm còn không chói chang như vậy.

Linh là bị một trận tiếng đánh nồi bát muôi chậu đánh thức, nhìn vị trí bên cạnh, Vạn Thần Dật tối qua ngủ ở đó từ lâu không ở, đang bên ngoài phòng ngự ma pháp trận nấu thứ gì, hương khí thức ăn nhàn nhạt xuyên qua ma pháp trận truyền vào xoang mũi Linh.

Thân ảnh đưa lưng về phía y, vẫn đang ngồi, trong tay cầm cái muôi quấy thức ăn trong nồi, dương quang sáng sớm chiếu trên người nam tử khuất thân, chiết xạ một loại cảm giác ấm cúng mà ấm áp. Nam tử chuyên tâm quấy thức ăn, nhưng tựa hồ gặp chút nan đề, Linh thấy động tác quấy hơi dừng, sau đó cánh tay tựa hồ buông cái muôi, bởi vì hắn vươn tay cầm hộp gia vị bên cạnh, đang do dự hẳn bỏ loại nào, bỏ bao nhiêu.

Xung quanh đều là một mảnh nham thạch đen trơ trọi, y bào màu bạc trên người nam tử giữa một mảnh màu đen có vẻ như vậy bắt mắt, khói trắng lượn lờ không ngừng mọc lên cũng mang đến một tia noãn lưu, chậm rãi chảy vào ngực Linh, cả dương quang có chút chói mắt giờ khắc này đều có vẻ nhu hòa.

Linh kinh ngạc chọn chọn mi, đối Vạn Thần Dật đích thân nấu canh có chút kinh ngạc, thế nhưng một màn hình ảnh ấm áp như vậy, Linh trong nháy mắt có một loại cảm giác, không đành lòng cắt đứt, không muốn phá hư yên lặng giờ khắc này. Đang khi Linh không bỏ được suy nghĩ ấm áp, Vạn Thần Dật phảng phất cảm ứng được Linh đã tỉnh, hắn quay đầu, thấy Linh ngồi dậy, hơi vung khóe miệng: “Rửa mặt một chút, ta hầm thịt xong, có thể ăn bữa sáng.”

Linh gật đầu, tựa hồ có chút không được tự nhiên, nghĩ tới những lời lát nữa y sẽ nói. Thế nhưng, Linh sẽ không bởi Vạn Thần Dật nhất thời ôn nhu liền không nói những lời cự tuyệt này, không bởi tham luyến ấm áp giờ khắc này, mà đem chuyện đã quyết kéo dài. Đây mới là đối Vạn Thần Dật không công bằng, đây mới là phương thức thương tổn Vạn Thần Dật.

Linh ánh mắt lóe lóe, yên lặng ăn xong điểm tâm, cùng Vạn Thần Dật thu thập thảm lông, nồi bát vân vân công cụ, bỏ vào không gian giới chỉ, Linh dừng một chút, mở miệng nói: “Thần Dật, ta có lời muốn nói với ngươi.”

“Ừ? Tốt.” Hai tay trong ống tay áo của Vạn Thần Dật không tự giác nắm chặt, lại buông ra, lại nắm chặt, lại buông ra, như vậy vài lần, cường tự đè xuống khẩn trương của mình, giờ khắc này rốt cục muốn tới sao!

Linh ngẩng đầu, ngũ quan xinh xắn không chút biểu tình, nghiêm túc cùng trang trọng, phảng phất muốn nói là một chuyện cực kỳ thận trọng, đôi mắt đen triệt tĩnh nhàn nhạt nhìn Vạn Thần Dật, không dời đi, không giấu diếm, trực tiếp đem ý tứ của mình bày ra, “Ta đã hiểu rõ, ta đối ngươi chỉ có cảm tình bằng hữu.”

Linh lần đầu cự tuyệt người khác, những lời này là phương thức biểu đạt tốt nhất y tối qua nghĩ vừa ngắn gọn vừa có thể nói rõ ý tứ của mình, Linh đối chính mình suy nghĩ một buổi tối, tổng kết ra câu nói cự tuyệt tốt nhất, bản thân rất thoả mãn gật đầu, như vậy Vạn Thần Dật có thể minh bạch ý tứ của y, chuyện phiền não này liền giải quyết.

Vốn tưởng Vạn Thần Dật hẳn bị thương tâm một chút, hoặc biểu tình thống khổ vân vân, ừ, dù sao hắn hôm qua nói những lời này, hôm nay lại lọt vào cự tuyệt, thế nhưng không có! Vạn Thần Dật không một tia uể oải, thương tâm cùng thống khổ, hắn thậm chí hơi vung khóe miệng, đôi duệ mâu luôn lạnh lùng cũng tiếu ý dịu dàng, còn cười rất ôn nhu.

Linh nháy mắt mấy cái, được rồi, y cái này người chưa từng kinh lịch cảm tình suy đoán phản ứng quả nhiên không chính xác, bất quá, hiện là thế nào, là bọn họ có thể tiếp tục chạy đi, hay là? Linh không cự tuyệt qua người khác, không biết loại tình huống này kế tiếp nên làm gì, thực sự khiến người phức tạp.

Kỳ thực những lời này của Linh hoàn toàn trong dự liệu của Vạn Thần Dật, hắn sớm biết Linh sẽ có phản ứng như vậy, cho dù tối qua không trước cự tuyệt hắn, cũng chỉ bởi Linh bị cử động thân mật đột nhiên của hắn doạ tới, hơn nữa ngực y loạn, trong thời gian ngắn không để ý rõ tư tự. Thế nhưng, trải qua một đêm tối qua suy nghĩ sâu xa cùng lắng động, sáng nay Linh từ lâu rõ ràng cảm tình của mình cùng phản ứng nên làm ra.

Đây chính là Linh, Linh hắn lý giải, Linh hắn yêu thích, lý trí, nên đoạn quyết đoán; trọng nghĩa, cho dù xúc phạm tới hữu nghị song phương, cũng không nguyện lừa dối bằng hữu; tự tin, không cho chính mình mất đi minh hữu liền không đủ năng lực tập họp năm khỏa ma hạch ngũ hành cao cấp ma thú; trấn định, mặc kệ phát sinh chuyện gì, y luôn có thể tức khắc tỉnh táo, phân tích sự tình, làm ra xác thực chuẩn nhất, phản ứng nhanh nhất.

Vạn Thần Dật ngực từ lâu dự liệu Linh cự tuyệt chính mình, ngực không chút thất vọng cùng thương tâm đó là không khả năng, thế nhưng bởi sớm chuẩn bị tâm lý, cho nên vẫn trong phạm vi có thể thừa thụ. Vạn Thần Dật rất rõ ràng Linh vì sao tuyển chọn cự tuyệt hắn, mà không tuyển chọn nếm thử hoặc tiếp thu, một là bởi không muốn thương tổn hắn cái này bằng hữu, nguyên nhân khác chính là theo như lời Linh nói, y hiện đối hắn không có ái tình, chỉ có bằng hữu chi nghị, huynh đệ chi nghĩa, cho nên y cự tuyệt, Vạn Thần Dật một điểm ngoài ý muốn không có, tương phản, nếu như Linh tiếp nhận Vạn Thần Dật mới kỳ quái.

Thế nhưng, biết rõ là loại kết cục này, vì sao hắn vẫn tuyển chọn nói ra, đâm rách một tầng giấy này? Vạn Thần Dật câu thần đạm cười, hơi nheo đôi mắt, che giấu tính toán đáy mắt hiện lên. Hắn chính là muốn Linh biết, cảm tình hắn đối y không phải cảm tình giữa bằng hữu, không cho Linh đem hắn làm huynh đệ đối đãi, không cho Linh đem hắn đối y tốt coi như giúp đỡ giữa bằng hữu; hắn muốn Linh biết, rõ ràng biết, cảm tình hắn đối y là ái tình giữa người yêu, hắn đối y tốt đều là bởi hắn thích y, hắn muốn Linh không nhận thức sai cảm tình của hắn, biết hắn cùng đám người Ly Tịch Hoài Thanh khác nhau, chậm rãi thói quen loại ái tình này, ái tình của hắn.

Còn một nguyên nhân rất trọng yếu, đó chính là sau khi hai người nói toạc tầng quan hệ này, hắn, khái khái, có thể đối Linh làm một ít cử động thân mật, trước đây là bằng hữu, là huynh đệ, những cử động này toàn bộ không thể làm, tối đa chỉ nắm nắm tay, thậm chí cả ôm cũng không thể làm, càng không cần nói tỷ như hôn môi hành vi thân mật người yêu mới có thể. Như vậy, hiện, hắn thích Linh, cho nên, thời điểm hắn đối Linh làm việc này, đều là bởi, hắn thích Linh.

Vạn Thần Dật biết Linh không phản cảm hắn tiếp cận, như vậy đây là một cơ hội, hắn có thể cho y thói quen thân cận của hắn, tiếp thu thích của hắn, chậm rãi thẩm thấu, từ thân thể thẩm thấu đến nội tâm, từ thói quen sinh hoạt thẩm thấu đến nội tâm. Không biện pháp, Linh người khó có thể thông suốt như vậy, không thể làm gì khác hơn áp dụng loại chiến thuật cẩn thận chu mật toàn phương vị vây quanh, núi đến gần ta, ta gần núi, núi nếu không đến, vậy ta không thể làm gì khác hơn tự đến gần ngươi.

“Ừ,” Vạn Thần Dật thu hồi tinh quang đáy mắt, hơi vung một mạt cười khổ, không đối Linh nói gì, “Chúng ta tiếp tục chạy đi, làm lỡ không ít thời gian.”

Kế tiếp lộ trình rất thuận lợi, ngoại trừ liệt nhật như trước cao chiếu, mồ hôi như cũ cuồng chảy, uống nước như trước cuồng ẩm, bọn họ không gặp ngoài ý muốn gì như ngày đầu tiên, bọn họ liên tục chạy đi tám ngày, rốt cục tới Thiên Tế Hắc Nhai?

Mà mấy ngày nay, muốn nói Linh gặp ngoài ý muốn gì, đó chính là Vạn Thần Dật, mấy ngày nay Vạn Thần Dật sửa lại thái độ hữu hảo nhưng hữu lễ dĩ vãng ở chung, không phải nói hắn đột nhiên biến thành vô lại, bất quá, đối Linh mà nói, cũng không sai biệt.



[1] Tế thuỷ trường lưu: có thể hiểu là trường kỳ kháng chiến (trong tình yêu)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play