Theo Ngân Giáp Thiên Thù một đường đột phá về phía trước, thế nhưng hắc vụ lại càng ngày càng dày đặc, thậm chí đã đạt tới tình trạng sền sệt, tuy nhiên Phong Nhược vẫn còn có thể dựa vào chiến giáp trên người ma thú chống cự được, chỉ là tầm mắt bị ảnh hưởng thật lớn.
Bất đắc dĩ Phong Nhược đành buông tha việc dùng Mị Ảnh kiếm xoắn giết những Thi Quỷ Thú kia mà là đem trăm trượng phạm vi xoay quay, bởi vì có Mị Ảnh kiếm tạo ra cuồng phong khó khăn lắm mới có thể đem hắc vụ trong phạm vi trăm trượng thổi tan
Đến tận bây giờ Phong Nhược mới phát hiện ra Thi Quỷ Thú ở nơi đây dường như vô cùng vô tận, phảng phất chỉ có một phần nhỏ hôm nay đến đây ngăn cản mình, còn lại toàn bộ đều ở phía trước vây công người tu đạo không biết tên.
Chẳng qua trong lòng Phong Nhược rất trấn định, cũng không có lập tức xuất động huyền hỏa phân thân cùng với Tru Ma Kiếm, thậm chí cả Lưu Vân Kiế cũng không có xuất động, hắn chỉ lặng lặng đứng trên lưng Ngân Giáp Thiên Thù yên lặng mà quan sát hết thảy, bởi vì ở đây có rất nhiều Thi Quỷ nên hắn có chút hoài nghi là nơi này có Ma Nhân tồn tại, hơn nữa còn có cái con Thi Vương kia nữa nên hắn nhất định phải giữ lại đòn sát thủ lớn nhất phòng hờ.
Đương nhiên Phuong Nhược làm như vậy cũng có phần nắm chắc, nương theo Ngân Giáp Thiên Thù xông tới phía quỷ Bức lồng trắng trên bầu trời đang phát ra Hàn Băng Tiễn, những con Thi Quỷ Thú này hắn cũng không để trong lòng, con Quỷ Bức lông trắng mặc dù không có biến thái như Ngân Giáp Thiên Thù nhưng dù sao cũng là linh thú cấp 6, nó phóng xuất ra Hàn Băng Tiễn cũng đặc biệt hung mãnh!
Một đường đi tới không hề trì trệ, Phong Nhược sau vài ba lần nhấp nhô đã vọt tới phía chiến trường trung tâm, tại đây do khí tràng song phương bố trí cũng không có quá nhiều hắc vụ cho nên ngược lại có thể thấy được quang cảnh rất rõ ràng!
Nhưng sau khi Phong Nhược nhìn rõ tình thế ở chiến trường nơi này lại không khỏi sững sờ một phen, lúc trước hắn còn tưởng rằng ở đây có một tiểu đội Thú Ma Doanh bị vây vì đến săn giết cái con Thi Vương kia, chẳng qua hắn lại không nghĩ tới chính là bên trong chiến trường lại chỉ có một người, một cô gái mặc áo lam che mặt, tu vi nàng là Kim Đan sơ kì chả trách có thể đối diện solo với con Thi Vương kia.
Đây là lần đầu tiên Phong Nhươcj ở khoảng cách gần như vậy nhìn thấy cái con được gọi là Thi Vương, chẳng qua lại cùng trong tưởng tượng của hắn bất đồng, con Thi Vương này không hể mang bộ dạng giống thi thể, nhìn lên phía trên thì trông càng giống một ngọn núi nhỏ màu đen, hình thể nếu so với con Huyết Hống thì không kém bao nhiêu nhưng làm cho người ta khiếp sợ chính là, phương thức chiến đấu của Thi Vương không giống như những ma linh thú khác, chỉ sử dụng nanh vuốt theo bản năng, cũng không đơn giản chỉ là dựa vào thần thông vốn có của bản thân mà nó rõ ràng lại có thể sử dụng vũ khí !
Vũ khí của Thi Vương thoạt nhìn cũng không có gì đặc biệt tựa hồ chỉ là một gốc Cự Mộc to lớn đen sì, nhưng trên thực tế cái gốc Cự Mộc đó trình độ cứng rắn lại đặc biệt đáng sợ, ít nhất phi kiếm của người tu đạo kia chỉ công kích lên đó chỉ có thể chặt bỏ một ít mảnh gỗ, nếu như dựa theo loại tốc độ này chỉ sợ ba ngày ba đêm cũng không thể chém hết.
Hôm nay trên chiến trường người tu đạo kia dường như đang lâm vào hoàn cảnh xấu, bởi vì con Thi Vương kia phòng ngự thật sự quá kinh người, cho dù là dùng phi kiếm công kích cũng chỉ có thể tạo ra một lỗ thủng nhỏ mà thôi, nhưng mà đối với thể hình khổng lồ của Thi Vương căn bản chính là gãi ngứa!
Phong Nhược nhìn trong chốc lat về sau đang muốn chuẩn bị gia nhập chiến đấu thì cô gái che mặt kia bông nhiên lên tiếng nói: "Lui ra phía sau không nên tới gần bên trong hai trăm trượng, nếu như không muốn chết thì mau lập tức rời đi"
Cô gái này âm thanh cực kì dễ nghe cho dù là ở bên trong sơn cốc dày đặc âm hàn quỷ dị này mị lực cũng không hề giảm bớt, chẳng qua Phong Nhược nghe được âm thanh này lại cảm thấy có chút quen thuộc, tựa hồ đã từng ở nơi nào đó nghe qua nhưng cẩn thận suy nghĩ lại không nghĩ ra được!
Chần chừ trong chốc lát thời gian bất chợt con Thi Vương như ngọn núi nhỏ kia đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, cái gốc Cự Mộc dài hơn hai mươi trượng trong tay đột nhiên mạnh mẽ vung lên hướng về phía Phong Nhược ném tới, lần này quả nhiên vừa mãnh liệt vừa nhanh thậm chí mang theo một tiếng gió gào thét cực mạnh!
Phong Nhược muốn trốn đã không còn kịp cho nên hắn cũng chỉ có thể thuận tay bắt lấy cự thuẫn ở trên lưng Ngân Giáp Thiên Thù che chắn trước mặt!
"Oanh!"
Trong một khoảnh khắc Phong Nhược giống như bị một tòa núi lớn đạp trúng, chỉ là lần này chấn động khiến toàn thân khí huyết sôi trào cả người hắn lẫn Ngân Giáp Thiên Thù phía dưới đều bị đánh bay vài chục trượng, mà chính hắn ngay lập tức liền phun ra hai ngụm máu tươi mới miễn cưỡng đem khí huyết bốc lên đè xuống.
Chẳng qua trong lòng Phong Nhược mừng rỡ vạn phần, bởi vì Thi Vương kia thực lực ít nhất đã tương đương với Kim Đan kì cao thủ, một kích toàn lực hôm nay chỉ sợ không kém chút nào so với phi kiếm công kích nhưng lại rõ ràng lại bị hắn dùng cự thuẫn ngăn cản, mặc dù cũng nhờ có Ngân Giáp Thiên Thù hỗ trợ nhưng dù sao cũng đã chứng minh sách lược của hắn lúc trước là chính xác, nếu như không có cái cự thuẫn này chỉ sợ lần này hắn sẽ bị thương nặng!
"Ồ!?"
Cô gái che mặt kia hiển nhiên không thể ngờ được Phong Nhược lại có thể ở dưới cự mộc oanh kích mà sống sót, chẳng qua nàng cũng không nói gì thêm chỉ toàn lực phát động công kích, trong nhất thời làm cho Thi Vương kia trên người gánh thêm vài vết thương nặng
"Rống!"
Con Thi Vương kia sau một hồi gào thét cũng không biết nó vận dụng thủ đoạn gì, lại có thể làm cho cái gốc Cự Mộc đen sì kia một lần nữa hướng về phía nó bay đi.
"Ngân giáp!"
Phong Nhược làm thế nào có thể cho phép cái gốc Cự Mộc khủng bố kia trở lại trong tay Thi Vương, vạn nhất tên to con kia lại ném ra một lần hắn lại phải ói máu một lần?
Ngân Giáp Thiên Thù phản ứng so với Phong Nhược còn nhanh hơn, hắn vừa mới nói ra khỏi miệng thì một đạo tơ nhện to bằng ngón tay cái đã đem cái gốc Cự Mộc đen sì đang phi hành trên không trung cuốn lấy gắt gao!
Mà cùng lúc đó Phong Nhược cũng cầm cái cự thuẫn kia nhảy lên trên không áp vào hắc sắc Cự Mộc triệt để nện nó xuống mặt đất!
"Rống"
Hành động này của Phong Nhược hiển nhiên làm cho con Thi Vương kia cực kì giận dữ gào thét liên tục muốn xông tới, nhưng lập tức lại bị cô gái che mặt kia phóng xuất kiếm quang đầy trời cản lại!
Chẳng qua thực lực Thi Vương này cũng không phải bình thường, chả biết vạn dụng thủ đoạn gì vậy mà lại có thể để cho cái Cự Mộc đen sì kia từ dưới đất mạnh mẽ chui ra, còn may Phong Nhược phản ứng kịp thời mượn nhờ giày chiến Đạp Vân đột nhiên nhảy lên cao bảy tám trượng sau đó dùng tấm chắn một lần nữa nện Cự Mộc xuống dưới mặt đất.
Lần này Phong Nhược cũng không dám quá sơ ý, trực tiếp dùng cự thuẫn đem Cự Mộc màu đen một mực ngăn chặn, chẳng qua Thi Vương kia hiển nhiên đối với gốc Cự Mộc màu đen này cực kì coi trọng liên tiếp có ý đồ muốn trùng kích đi ra lại điều khiển vô số Thi Quỷ Thú liều chết vây công tới!
Chẳng qua Phong Nhược làm sao có thể cho nó cơ hội, chỉ là động tác gắt gao ngăn chặn cái Cự Mộc màu đen đang muốn ngo nghoe động đậy, bên cạnh Ngân Giáp Thiên Thù toàn lực đối phó những trùng kích của Thi Quỷ Thú, ngẫu nhiên có cá lọt lưới cũng bị Quỷ Bức lông trắng trên bầu trời giải quyết hết.
Đã mất đi Cự Mộc màu đen, sức chiên đấu của Thi Vương hiển nhiên không chỉ giảm xuống một bậc, chỉ trong khoảnh khắc đã bị cô gái che mặt kia giết cho máu chảy như suối thậm chí một con mắt đã bị chọc mù.
Bất quá loại thương thế này hiển nhiên làm cho Thi Vương kia lâm vào trạng thái cuồng bạo toàn thân trên dưới bốc lên một luồng huyết quang, huyết quang này chẳng những phòng ngự kinh người đồng thời còn có hiệu quả phản ngược đòn tấn công, cô gái che mặt kia phi kiếm tuy sắc bén nhưng lúc này cũng chỉ có thể phá từng chút huyết quang một!
Nhưng làm cho người ta kinh hãi chính là theo từng con Thi Quỷ Thú xung quanh vọt tới cái vòng huyết quang kia mà mất mạng lập tức toàn thân sẽ hóa thành một luồng huyết vụ làm cho cái huyết quang kia tăng cường một phần!
Cho nên chỉ là một lúc sau phi kiếm che mặt của cô gái kia không còn có thể tấn công, mà chính nàng sẽ là người bị bức phải lui từng bước về phía sau!
Về phần con Thi Vương kia thì tưng bước từng bước một ầm ầm mà hướng Phong Nhược bên này tới gần!
"Không được con Thi Vương này đã nắm giữ huyết tế thần thông chúng ta không phá được phòng ngự của nó, ngươi rút lui trước ta thay ngươi yểm hộ!"
Mắt thấy rốt cuộc không thể nào ngăn cản con Thi Vương kia cô gái che mặt vội vàng nói.
"Hắc, như vậy sao được? Ngươi là phụ nữ có lẽ phải là ta thay ngươi yểm hộ mới đúng!"
Phong Nhược cũng không quá khẩn trương, trước kia hắn cho rằng chỉ cần mình ngăn chặn cái Cự Mộc màu đen là cô gái che mặt có thể rất nhẹ nhàng tiêu diệt con Thi Vương kia, cho nên hắn cũng không cần phải vận dụng Huyền Hỏa Phân Thân cùng Tru Ma kiếm, chỉ là không nghĩ tới Thi Vương này lại có được huyết tế thần thông quỷ dị như thế!
Đối với Phong Nhược cô gái che mặt kia chỉ là hừ lạnh một tiếng cũng không nói gì thêm, chỉ là toàn lực điều khiển phi kiếm ở dằng trước mặt Thi Vương kia bố trí một lưới ánh sáng hoa mỹ, tuy nhiên không thể tạo thành tổn thương với con Thi Vương kia nhưng lại có thể hữu hiệu trì trệ bước tiến của nó.
Mà lúc này Phong Nhược mệnh lệnh Ngân Giáp Thiên Thù dẫm trên mặt cự thuẫn, chính hắn rất nhanh mà đem ý thức chuyển dới đến Huyền Hỏa Phân Thân bên trong, đông thời điều khiển Tru Ma Kiếm phá không mà ra!
Chẳng qua vì phòng ngừa cô gái áo đen che mặt kia nhìn ra Tru Ma Kiếm Phong Nhược cố ý dùng Huyền Hỏa Phân Thân đem hắn bao bọc vây quanh, sau đó gào thét một tiếng đem bản thể mình xung quanh xoay trong một vòng dùng cái liệt hỏa hừng hực kia đem Thi Quỷ Thú xung quanh quét sạch không còn rồi mới hướng phía huyết quang càng lúc càng thịnh của Thi Vương trúng kích tới.
Tốc độ của Tru Ma Kiếm cho dù là Huyền Hỏa Phân Thân của Phong Nhược cũng không thể hoàn toàn nắm giữ thì uy lực của nó cũng không thể coi thường, chỗ phòng cái vòng huyết quang của con Thi Vương căn bản không cách nào hình thành phòng ngự lập tức bị phá vỡ!
Nhưng là điều kế tiếp khiến Phong Nhược không ngờ tới, Tru Ma Kiếm vậy mà bản năng lại thả ra ít nhất mấy trăm đạo Lôi Điện màu vàng trực tiếp đánh lên đỉnh đầu Thi Vương, trong khoảnh khắc con Thi Vương nhìn như ngọn núi nhỏ đã bị đánh thành tro bụi.
"Tru Ma Kiếm? Đó là Tru Ma Kiếm!"
Cô gái che mặt kia tựa hồ là cực kì kinh ngạc mà hô lên, chẳng qua Phong Nhược lúc này cũng bất chấp gì khác trực tiếp đem Huyền Hỏa Phân Thân thu về, về phần Tru Ma Kiếm bị nhận ra cũng không sao cả, nếu như con mụ này dám động tay chân đoạt hàng hắn cũng không phải ăn chay.
Chẳng qua vượt qua dự kiến của Phong Nhược cô gái che mặt tựa hồ cũng lâm vào trầm mặc, chỉ là lẳng lặng đứng yên tại chỗ không biết suy nghĩ cái gì.
Phong Nhược cũng chả có tâm tư nào đi phỏng đoán, thu hồi cự thuẫn rồi vội vàng chạy đến cái chỗ Thi Vương bị đánh thành tro bụi, quả nhiên có một làn ánh sáng màu vàng phát ra xung quanh, là một hạt châu cỡ nắm tay trẻ con phiêu phù ở chỗ đó rõ ràng là một khỏa Thượng phẩm ngũ hành thạch kim thuộc tính.
"Hắc hắc! Lần này kiếm lợi lớn rồi, dĩ nhiên là kim thuộc tính"
Phong Nhược không hề khách khí trực tiếp đem khỏa Ngũ hành thạch thượng phẩm giá trị liên thành cầm lên.