"Cái này .... sao lại như thế ? Sao lại biến thành như vậy ?"
Phong Nhược vô thức khẽ gầm lên, trong lòng giống như có một tòa núi lớn sụp đổ làm hắn cảm thấy khó chịu .
Thanh Mộc Thần Tinh đối với hắn có tầm quan trọng rất lớn không gì sánh được, nếu không phải có Thanh Mộc Thần Tinh trợ giúp chỉ sợ bây giờ hắn còn đang chật vật ở Luyện Khí trung kỳ, thậm chí sớm đã hóa thành một đống xương khô rồi .
Thế nên trong lòng hắn ngoại trừ bản thân đối với Thanh Mộc Thần Tinh rất coi trọng, Phong Nhược còn có một sự cảm ơn sâu sắc .
Nhưng bây giờ Thanh Mộc Thần Tinh hóa đã thành tro bụi cũng chỉ vì một lần mạo hiểm của hắn .
Chết lặng nửa ngày trời Phong Nhược mới bất đắc dĩ thở dài, nhưng lập tức hắn phát hiện ra pháp lực trong cơ thể mình vậy mà lại gia tăng lên gần gấp đôi .
Phong Nhược nhớ tới cái chết của Huyết Hống lúc trước mà không biết là nguyên nhân gì làm cho Tru Ma Kiếm hấp thu phần lớn lực lượng bên trong Thanh Mộc Thần Tinh, thuận tiện làm cho kinh mạch toàn thân của hắn tiến hành một phen mở rộng, giúp hắn tự nhiên nhận được chỗ tốt lớn .
Nhưng lúc này điều làm cho Phong Nhược khiếp sợ thực sự chính là ở đan điền trong tâm mạch của hắn đang ẩn nấp một cỗ lực lượng vô cùng to lớn, lực lượng này quả thực mạnh mẽ đến mức không thể tưởng tượng .
Hiện tại pháp lực trong cơ thể Phong Nhược mặc dù gia tăng lên gấp đôi, nhưng nếu so với cỗ lực lượng này thì nó chỉ giống một con kiến đứng trước ngọn núi lớn mà thôi .
Sau khi sửng sốt hồi lâu, Phong Nhược ngay đến hít thở cũng không dám. Bởi vì đây cũng không phải chuyện đùa, một cỗ lực lượng cường đại như vậy lại ẩn tàng trong thân thể của mình, nó thừa sức phá tan thân thể của hắn thành vô số mảnh nhỏ .
Ngưng thở, Phong Nhược cũng không dám suy nghĩ lung tung mà cẩn thận từng li từng tí xem cổ lực lượng này rốt cuộc là gì ? Tại sao lại ở trong cơ thể của mình ?
Một canh giờ sau, Phong Nhược trải qua quá trình dò xét rốt cuộc cũng xác định được một việc, cỗ lực lượng này thuộc về Thanh Mộc Thần Tinh, hơn nữa dường như đối với chính mình cũng không có quá nhiều ảnh hưởng. Nó giống như một vị khách nhân từ bên ngoài đến, hắn không thể sử dụng được, nhưng cũng không ảnh hưởng đến bản thân hắn .
Dẫu vậy cũng không thể nói là không có ảnh hưởng bởi vì nếu như Phong Nhược tiến hành tu luyện, pháp lực của hắn tất nhiên sẽ từ đan điền lưu chuyển ra tâm mạch do đó sẽ phải ghé qua cỗ lực lượng này .
Phong Nhược do dự rồi đánh bạo thử một lần, kết quả lại phát hiện cổ lực lượng này không can thiệp pháp lực của hắn, tuy đi ngang qua bên trong nhưng cũng phân biệt rõ ràng .
Sau khi xác định cỗ lực lượng này đối với mình tạm thời không gây thương tổn gì, Phong Nhược mới rời sự chú ý đi nơi khác, đến lúc này hắn mới phát hiện ra hơn phân nửa Huyết Hống đã bị Ngân Giáp Thiên Chu ăn hết rồi .
"Tên khốn ! Ngân Giáp ! Mầy biến ngay cho tao !"
Phong Nhược tiến tới đá văng Ngân Giáp Thiên Chu sang một bên. Tên khốn này thật đúng là mặt dày, lúc hắn sống chết thì không giúp được gì, bây giờ chạy tới thu hoạch chiến lợi phẩm lại rất tích cực .
Phong Nhược tuy không keo kiệt phân chia huyết nhục của Huyết Hống cho chúng nó nhưng nội đan của Huyết Hống thì phải để hắn hưởng dụng. Thực lực của Huyết Hống chỉ sợ đã tương đương với người tu đạo Kim Đan kỳ nên nhất định sẽ có nội đan, thứ đồ tốt như vậy dù dùng để luyện đan hay luyện khí cũng đều cực kỳ hữu dụng, là đồ vật khiến ai cũng phải đỏ mắt .
Nhưng mà Phong Nhược đã cẩn thận tìm kiếm hồi lâu cũng không thể phát hiện ra nội đan của Huyết Hông đâu .
"Nguy rồi, nhất định là bị tên gia hỏa Ngân Giáp Thiên Chu tham ăn nuốt mất rồi !
Không còn cách nào Phong Nhược đành tức giận đá Ngân Giáp Thiên Chu hai đá rồi để nó tiếp tục bữa ăn ngon. Không để nó ăn chẳng lẽ lại mổ bụng lấy ra, nhưng vì tên này quá đáng ghét nên Phong Nhược liền mang Bạch Mao Quỷ Bức đang trọng thương ra cho nó củng ăn .
Không quản hai tên gia hỏa đáng chết kia, Phong Nhược tùy tiện tìm khối nham thạch ngồi xuống, rồi dành chút thời gian xem xét Tru Ma Kiếm !
"Ồ ? Thật kỳ quái ?"
Sau khi anh mắt Phong Nhược rơi trên thân Tru Ma Kiếm, hắn không khỏi sững sờ, bởi vì trước kia vốn gỉ sét loang lổ, tồi tàn đến không thể tồi tàn hơn nữa, vậy mà bây giờ Tru Ma Kiếm đã trở nên sáng bóng, tuy thoạt nhìn vẫn rất chật vật, nhưng ít ra so với trước đây thuận mắt hơn nhiều .
"Chẳng lẽ là vì hấp thu lực lượng bên trong Thanh Mộc Thần Tinh ?" Phong Nhược trong lòng thầm nghĩ. Trong trận chiến lúc đó, Tru Ma Kiếm ít nhất đã hấp thụ gần bảy phần lực lượng bên trong Thanh Mộc Thần Tinh, còn Phong Nhược cũng chỉ hưởng dụng ba phần, hơn nữa hiện tại lại không cách nào tiêu hóa, nên biến hóa của Tru Ma Kiếm tất nhiên là có quan hệ tới việc này .
Nhưng Phong Nhược lại có điều nghi hoặc, bởi vì theo lý thuyết Thanh Mộc Thần Tinh chính là lực lượng mộc thuộc tính tinh thuần, lại có thể bị Tru Ma Kiếm hấp thu, chẳng lẽ Tru Ma Kiếm cũng là mộc thuộc tính ? Còn chuyện nó có thể phóng ra lôi điện giải thích ra sao ?
Phong Nhược vừa nghĩ vừa đưa tay vuốt ve thân Tru Ma Kiếm chỉ dài có vài thốn, sau đó đột nhiên trong lòng hắn hiện lên hình ảnh một ngọn hỏa diễm .
"Huyền Hỏa Phần Thân ?"
Phong Nhược lại không quá hoảng hốt, vì hắn ngày càng thuần thục việc chuyển đổi giữa bản thể và Huyền Hỏa Phần Thân, hai thứ vốn không hề liên quan dường như không biết từ lúc nào bắt đầu có một tia cảm ứng mờ nhạt .
Ví như thời điểm ban đầu, nếu như Phong Nhược không chuyển dời ý thức đến Huyền Hỏa Phần Thân, thì ngoại trừ dùng mắt nhìn, dùng tay sờ, còn không thì tuyệt đối không cảm ứng được Huyền Hỏa Phần Thân đang ở nơi nào, ở vào trạng thái nào .
Mà hiện giờ Phong Nhược lại có thể dễ dàng cảm ứng được vị trí của Huyền Hỏa Phần Thân, chỉ cần không vượt qua phạm vi trăm trượng, hắn đều có thể xác định chính xác .
Tương tự như vậy, nếu như Phong Nhược đưa ý thức vào trong Huyền Hỏa Phần Thân thì chỉ cần không ly khai phạm vi trăm trượng, tự nhiên dễ dàng có thể tìm được vị trí bản thể .
Đối với sự tình huyền ảo khó giải thích này, Phong Nhược cũng không rõ ràng lắm, nhưng hắn cũng không cần tìm hiểu nguyên nhân làm gì, chỉ cần biết loại biến hóa này sẽ tăng cường năng lực chiến đấu và sinh tồn của hắn là được rồi .
Mà trong lúc này, loại cảm ứng này tựa hồ càng thêm mãnh liệt. Bây giờ ý thức Phong Nhược mặc dù ở bản thể, nhưng cũng có thể tinh tường cảm ứng được Huyền Hỏa Phần Thân của mình dường như đối với Tru Ma Kiếm rất hứng thú .
Không chút do dự, Phong Nhược lập tức chuyển dời ý thức của mình vào trong Huyền Hỏa Phần Thân .
Ngay sau đó, Phong Nhược liền cảm ứng được một sự hấp dẫn mãnh liệt từ trên thân Tru Ma Kiếm, cảm giác đó giống như người đói bụng ngửi thấy mùi thịt nướng, hay như một tên sắc quỷ gặp được một mỹ nữ tuyệt sắc. Loại hấp dẫn mãnh liệt khiến Phong Nhược không kịp nghĩ nhiều, lập tức từ bên trong Mị Ảnh kiếm lao tới, bổ nhào vào trên thân Tru Ma Kiếm .
Cùng lúc Phong Nhược từ Huyền Hỏa Phần Thân tiến vào Tru Ma Kiếm, một cổ dao động cực kỳ thân thiết cũng theo đó truyền tới, trên Tru Ma Kiếm tản mát ra một ngọn lửa màu tím .
Nhìn thấy ngọn lửa màu tím này,cuối cùng Phong Nhược cũng đã hiểu ra mọi chuyện. Đây chính là ngọn lửa mà Huyết Hống đã phun ra, do vậy nội đan của nó cũng không phải bị Ngân Giáp nuốt mất, mà là bị Tru Ma Kiếm thôn phệ .
Nhưng mà Phong Nhược lúc này lại thấy thoải mái chẳng muốn rời đi chút nào, bởi vì Huyền Hỏa Phần Thân của hắn đang dung hợp với tử sắc hỏa diễm bằng một tốc độ cực nhanh, tốc độ hấp thụ quả thực làm hắn xấu hổ. Nếu như bản thể hắn có thể có tốc độ dung hợp mạnh mẽ như vậy, thì lực lượng của Thang Mộc Thần Tinh cũng không đến mức đều bị Tru Ma Kiếm đoạt mất .
Trong trạng thái dung hợp cực kì thoải mái, Phong Nhược cũng không cần phải làm gì, bởi vì Huyền Hỏa Phần Thân của hắn hoàn toàn có thể dựa vào bản năng để tiến hành dung hợp, có lẽ đây cũng chính là chỗ tốt của lực lượng thuần túy .
Chỉ là có một điều phiền toái, đó là trong khi Huyền Hỏa Phần Thân đang nhanh chóng dung hợp lực lượng thì chỉ một lát sau cảm giác buồn ngủ quen thuộc dường như lại xuất hiện, làm Phong Nhược khó có thể cự tuyệt .
Nếu như không phải vì đang ở trong hiểm địa, Phong Nhược thật sự rất muốn mượn Huyền Hỏa Phần Thân này ngủ ngon lành một giấc thật dài. Từ khi hắn bước vào Tu Tiên giới đến nay, cái cảm giác có thể nằm ngáy o..o... thẳng đến lúc mặt trời lên cao sớm đã một đi không trở lại .
Cố nén cảm giác buồn ngủ đầy hấp dẫn, Phong Nhược vừa định khống chế Huyền Hỏa Phần Thân trở lại bên trong Mị Ảnh kiếm rồi ngủ một giấc dài, nhưng đột nhiên, trong đầu linh quang lóe lên, liền dứt khoát an trí Huyền Hỏa Phần Thân lại bên trong Tru Ma Kiếm, sau đó mới nhanh chóng chuyển dời ý thức về với bản thể .
"Ôi giời ! Cái cảm giác buồn ngủ này thật đáng sợ ah !"
Vừa mới về tới bản thể, Phong Nhược giống như bị dội một gáo nước lạnh, bỗng nhiên tỉnh táo trở lại, loại cảm giác đột ngột này làm hắn mất nửa ngày mới thích ứng được.
Dõi mắt nhìn lại Tru Ma Kiếm thấy nó đã khôi phục bộ dáng bình tĩnh trước kia, Phong Nhược nghĩ ngợi, cuối cùng vẫn thu vào đai lưng trữ vật. Đây chính là Linh Binh bài dang thứ chín trong tu tiên giới, lúc không có ai lấy ra chơi vài cái không có sao, nếu để những người khác trong thấy sẽ lại diễn ra một trường phong ba .
Hít sâu một hơi, Phong Nhược hồi tưởng lại tất cả sự tình đã phát sinh ở nơi này một lần, hắn muốn xác định mình có còn bỏ sót đồ vật nào không .
Cảm thấy tạm thời không còn việc gì cần chú ý, ánh mắt Phong Nhược chuyển dời về phía Ngân Giáp Thiên Chu và Bạch Mao Quỷ Bức, nhưng mà khi nhìn đến, hắn lập tức mừng rỡ vô cùng. Bởi vì Ngân Giáp Thiên Chu chẳng biết từ khi nào đã nhả tơ bện thành một cái kén lớn bao nó vào bên trong, không còn nghi ngờ, tên này dừng lại ở giai đoạn cấp năm lâu như thế, hôm nay lại cắn nuốt một lượng lớn huyết nhục của Huyết Hống rốt cuộc cũng đã bắt đầu trùng kích cấp sáu .
Đối với việc này Phong Nhược cũng không kinh ngạc! Vì Huyết Hống ít nhất cũng có thực lực cấp tám, bên trong huyết nhục của nó ẩn chứa tinh hoa tuyệt đối không tầm thường! Nếu như mang ra bên ngoài bán trên thị trường hiện nay cũng được cái giá rất lớn, nhưng hiện tại lại bị Ngân Giáp Thiên Chu mới chỉ cấp năm ăn hơn phân nửa, nếu như không tiến cấp thì mới là việc lạ .
Còn về Bạch Mao Quỷ Bức thì cũng không kiếm được quá nhiều chỗ tốt, cho dù nó là linh thú cấp sáu, nhưng về phương diện giành ăn thì lại không so được với Ngân Giáp Thiên Chu, hơn nữa nó còn lựa chọn từng thứ, nếu như đổi lại là Ngân Giáp Thiên Chu chắc chắn sẽ nuốt sạch đến từng cục xương .
Lúc này Bạch Mao Quỷ Bức sớm đã bỏ qua thi thể Huyết Hống, rồi giống như một bậc trí giả, dương cái đầu cảnh giác mà chú ý xung quanh, trông thấy ánh mắt Phong Nhược, nó lập tức nhẹ nhàng phẩy phẩy hai cánh .
Một màn này cho Phong Nhược có cảm giác kì lạ, cái tên lông trắng này lại giống như đang làm bổn phận của người hầu, dù biết rõ trong hang động này có thứ tốt, nhưng nó vẫn có thể ngăn bản năng ham muốn để canh gác cho chủ nhân. Nếu như đổi lại là Ngân Giáp Thiên Chu nó tuyệt đối sẽ không quản những điều này, dám chắc là sẽ ăn no nê trước rồi mới tính tới những việc khác !
Phong Nhược hài lòng gật đầu, cho Bạch Mao Quỷ Bức hai viên Chỉ Huyết đan rồi mỉm cười nói: "Tốt lắm ! Đi trước dẫn đường,để xem ở đây rốt cuộc có vật gì tốt ?"