Hôm nay Thạch Du có lẽ là người vui vẻ nhất, bởi vì Tất Thịnh đã thực hiện lời hứa đối với cô, đó là cho cô một hôn lễ thật lớn.
Vừa về tới nhà, Tất Thịnh liền khẩn chương bắt tay vào việc chuẩn bị cho hôn lễ của bọn họ.
Mỗi một vật dụng đều do Tất Thịnh chọn lựa tỉ mỉ, không chút nào qua loa, bởi vì đây là nguyện vọng của Thạch Du, anh nhất định phải làm cho cô trở thành một cô dâu đẹp nhất hạnh phúc nhất.
Thừa dịp các vị khách còn chưa ngồi vào vị trí, Thạch Du không yên tâm lại xem xét địa điểm mời khách một lần nữa; cuối cùng cô nhìn thấy trên cửa dán một trang giấy đỏ, trên đó viết” chuyện vui Tất Thạch ” .
Thạch Du đứng ở đó nhìn giấy đỏ cả một lúc lâu, cảm giác là lạ.
Tất Thịnh mỉm cười, lặng lẽ đến gần Thạch Du, cánh tay duỗi ra một cái, ôm cô vào trong lòng, tựa vào lồng ngực to lớn của anh .”Em đang xem cái gì?”
Lông mày Thạch Du nhíu, ngón tay chỉ giấy đỏ, “Anh có cảm thấy là lạ hay không?”
“Là lạ? Có sao? Anh họ Tất, em họ Thạch, không có sai nha!” Tất Thịnh không nhìn ra sai ở chỗ nào.
“Không đúng, không đúng!”
Thạch Du không suy nghĩ chút nào đưa tay đem tấm giấy đỏ kéo xuống .
“A. . . . . .” Tất Thịnh muốn ngăn cản cô, nhưng không kịp rồi, “Em đem giấy đỏ này kéo xuống , khách làm sao biết là ai kết hôn.”
“Không, cái này nhất định phải sửa lại.” Thạch Du vừa nói thầm, vừa đi trở về phòng dành riêng cho cô dâu nghỉ ngơi.
Tất Thịnh không hiểu ró ý của cô nên cũng đi theo Thạch Du đi vào phòng nghỉ, “Có cái gid không đúng?”
Thạch Du mở giấy đỏ trong tay ra, tay chỉ hai chữ Tất và Thạch, nhắc anh nói: “Em đã từng nói, chẳng lẽ anhquên?”
Tất Thịnh nhất thời bừng tỉnh, “Đúng nha! Dường như có chút không tốt.”
“Nào chỉ là có chút, quả thực là quá không tốt! Anh nghĩ lại xem, Tất Thạch thì đồng nghĩa với phải chết, tân khách đến đây chủ yếu đều là người kinh doanh nếu họ nhìn thấy giấy đỏ này có khi lại nghĩ chúng ta ám họ?” Thạch Du cẩn thận phân tích.
“Em nói cũng đúng. Vậy nên viết lên cửa cái gì, mới có thể làm cho người ta biết đây là tiệc mừng của mình?”
Tất Thịnh vì chuyện này đau đầu không dứt.
“Đừng nóng vội, để cho em suy nghĩ một chút.” Thạch Du nghiêm túc suy tư, một hồi lâu, cô tươi cười rạng rỡ gọi: “em có ý này.”
“Cái gì?” Tất Thịnh không kịp chờ đợi tới hỏi.
“Chờ em viết xong anh sẽ rõ.” Thạch Du làm bộ thần bí, đột nhiên hỏi “Anh nghĩ hôm nay lão hồ ly sẽ đến không?”
“Theo anh thấy là không thể nào.” Tất Thịnh tự đắc hả hê mà cười .
“Chắc chắn chứ?” Thạch Du cầm bút vùi đầu trên giấy đỏ, cũng không ngẩng đầu lên hỏi.
“Người ta mở sòng bạc ở Las Vegas thì lợi nhuận đều ngất trời, thế nhưng hắn lại phải táng gia bại sản, đây quả thật là ác giả ác báo.” Tất Thịnh cười to.
Thạch Du nghiêng đầu nhìn anh, “Trong giới hắc đạo cũng dạy về nghĩa khí sao? Thật là mới mẻ.”
“Anh từ trước đến giờ là một người trọng nghĩa, mọi người cũng không phải là loại côn đồ không hiểu biết.” Tất Thịnh nghiêm túc giải thích.
Thạch Du không nhịn được khẽ cười một tiếng, “Em đương nhiên là biết, chỉ cố ý muốn đùa anh một chút.” viết xong giấy đỏ, cô mỉm cười, chờ đợi lời ca ngợi của anh, “Như thế nào?”
“Không tệ! Thật là có sáng ý.” Tất Thịnh hoàn toàn đồng ý.
Thạch Du cười duyên, “Như vậy mới là may mắn!” Ngừng một lát, cô lại hỏi:
“Này, vậy Tang Nhã có trở về bên cạnh Kha Tái Tư hay không?”
“Không có, bây giờ Kha Tái Tư cũng có ý trí, nghe nói Tang Nhã đã từng quay lại xin hắn, nhưng Kha Tái Tư lại cứng rắn đuổi cô ta đi, nghe nói cô ta hiện tại đi làm vũ nữ rồi.” Tất Thịnh nói sự thật.
Thạch Du lặng lẽ liếc anh một cái, nhìn khuôn mặt thản nhiên của anh, có thể thấy được Tang Nhã đã hoàn toàn không còn vị trí nào ở trong lòng anh, cô vui mừng mỉm cười.
“Đi! Và đi đem giấy đỏ dán vào cửa.” Thạch Du dắt Tất Thịnh đi tới lối vào phòng khách, hết sức hài lòng mà đem giấy đỏ dán vào cửa.
Tại công ty “ Hạnh phúc viên mãn “toàn thể nhân viên đều nhận được thiệp mừng của Thạch Du, không khỏi cùng cảm thấy khiếp sợ.
Ban đầu khi Tất Thịnh chỉ đích danh tìm Nguyệt, mọi người còn không quan tâm, chỉ nghĩ là một công việc bình thường; thế nhưng khi Thạch Du cầm chi phiếu bảy vạn Đô-la trở về, mọi người đều bị dọa, biết được lần này nhiệm vụ của Thạch Du là giả làm người yêu.
Lúc ấy người phụ trách cao nhất của công ty đã từng khuyên Thạch Du phải nghĩ lại, nhưng Thạch Du lại dứt khoát quyết định đón nhận phần công tác này, họ mới biết được đối phương lần này lại là đại ca Xã Hội Đen.
Lúc ấy toàn thể nhân viên của công ty nếu không vì Thạch Du khiên quyết, thì đã không để cho cô đi nhưng lại không bao giờ ngờ tới cuối cùng chuyện này lại có biến hóa lớn như vậy.
Giả làm người yêu lại có thể gặp được nửa kia của mình. Vì thế, toàn thể nhân viên đều vô cùng ngạc nhiên.
Giờ đây mỗi người khi nhận được thiệp mừng của Thạch Du, đều thật lòng chúc phúc để tỏ rõ, công ty đã chuẩn bị đem bảy vạn Đô-la mà Tất Thịnh đưa ra ban đầu làm quà tân hôn tặng cho bọn họ.
Mọi người đi tới cửa nhà hàng, đều dừng lại để nhìn giấy ở trên cửa ——
Thạch gặp gỡ Thịnh tất sẽ thêm thịnh
Chỉ thấy tên tuổi cuae cô dâu chú rể đều có ở bên trong.
Từng cái nhìn qua mọi người đều không nhịn được cười ha ha.
Không cần phải đi đoán, mọi người cũng biết cái này nhất định là Thạch Du nghĩ ra.
Vì vậy ánh mắt của mõi người tân khách đều dừng ở bụng của Thạch Du một lúc lâu, sau đó liền hé miệng cười trộm mà đi vào.
Mới đầu Thạch Du còn cảm thấy không buồn bực, cho đến Hắc Báo xuất hiện, ánh mắt của hắn cũng như những người khác lại cứ nhìn bụng Thạch Du của một lúc lâu.
Thạch Du không nhịn được kéo Hắc Báo lại hỏi: “Anh sao lại cứ nhìn bụng tôi?”
Hắc Báo không chút nào giấu giếm nói: “Trên đó viết ‘ thạch gặp gỡ thịnh ’ không phải là ‘kết quả thực tế ’, ‘ tất có thêm thịnh’ không phải là ‘ phải có thêm người ’, đây không phải là nói rằng cô đã có con của đại ca sao?”(* cái nì mình cũng không rõ lắm mọi người thông cảm …….)
Thạch Du trong phút chốc bừng tỉnh hiểu ra, nhất thời trên mặt đỏ ửng, bĩu môi hướng Tất Thịnh oán trách: “Đều là tại anh làm hại!”
“Anh? Không sao, tối nay là đêm động phòng hoa chúc, Anh nhất định sẽ cho em thấy kết quả thực tế!” Tất Thịnh không nhịn được cười ha ha.
HOÀN
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT