Tại thời điểm Thường Hi và Đế Tuấn rời đi nhân tộc, cùng lúc đó trong điện nghị sự của vu tộc, Tổ Vu nhìn cái bụng to hở ra của nữ tử nhíu mày.

Không khác tình huống hiện tại của yêu tộc, trong vu tộc, số lượng nữ vu, vu tộc ít đến đáng thương, nhưng tỉ suất sinh dục của vu tộc, yêu tộc không thể so bì nổi, vì vậy số lượng tăng trưởng so với yêu tộc vẫn cao hơn nhiều, nhưng không nghĩ tới lúc bọn họ không chú ý một cái, đám con cháu trong tộc lại đi tìm một nữ tử ngoại tộc, đã vậy còn làm cho nữ tử này có thai.

Đây quả thực là sỉ nhục của vu tộc! Tuyệt đối không thể nhân nhượng!

“Một mình tư thông với ngoại tộc, loại việc này không thể nhân nhượng.” Người đầu tiên mở miệng là Đế Giang.

Họ là một trong những tộc thuộc về địa, trời sinh có thể nắm trong tay lực lượng vô cùng tận của đại địa, bọn họ tự hào vì chính dòng máu dang chảy trong cơ thể mình, bây giờ cư nhiên có vu không thèm để ý cái vinh dự ấy, tư thông với ngoại tộc, quả thực là sỉ nhục.

Dĩ vãng không phải không có vu yêu tiểu yêu, nhưng kết cục thường vô cùng thê thảm, không phải yêu tử, thì là vu chết, song phương cùng chết cũng không phải không có, hơn nữa huyết mạch của vu yêu không tương hợp lại thêm con nối dòng khó khăn, cho nên song phương chưa tạo ra hậu quả nào không thể vãn hồi.

Nhưng hiện giờ, cư nhiên có vu tư thông với nhân tộc, đã vậy còn lưu nghiệt chủng?

Điều này quả thực xúc phạm quyền y của tất cả vu.

“Đây là sự sỉ nhục, cư nhiên để nhân tộc lẫn lộn với huyết mạch vu tộc ta, cái loại sinh vật hèn yếu nhút nhát đó thì có gì tốt, cả ngày khóc khóc và khóc, lại còn mảnh mai yếu đuối, coi kìa, lại khóc, làm từ nước hay sao vậy?” Chúc Dung tính khí bạo liệt nhíu mày nói.

“Nước thì đã sao? Không có nước cái trong các ngươi sống được? Ngươi dựa vào cái gì xem thường nước hả? Lại còn nói một nữ tử dị tộc làm từ thủy? Đừng tưởng có Hậu Thổ ngăn cản thì ta không dám đánh ngươi!” Cộng Công nghe Chúc Dung vũ nhục hắn, rất tức giận.

Mắt thấy hai tên vu này lập tức lại muốn đụng tay đụng chân, chúng vu nhíu mày, mấy năm nay, hai người kia gần như gặp một lần sẽ đánh một lần, nếu không phải có Hậu Thổ ở chính giữa hoà giải, hai tên này đã sớm phân một mất một còn, hiện giờ, vốn chỉ là một chuyện không liên quan, cũng có thể bị hai tên này moi ra liên lụy, trong lòng chúng vu đều mỏi mệt.

“Dừng tay! Nếu các ngươi còn muốn đánh nhau, vậy một tên đi hoả sơn, một kẻ tới tuyết sơn, bế quan ngàn năm.”

Chúc Dung và Cộng Công đương nhiên sẽ không cho rằng Chúc Dung đi hỏa sơn còn Cộng Công đi tuyết sơn….. Thấy tình hình như vậy chỉ có thể hừ lạnh một tiếng, âm thầm ghi nhớ, chẩn bị tìm cơ hội nhất định giết chết đối phương.

Cú Mang nhìn nữ tử nhân tộc, một đoàn sinh cơ trong bụng rất dày đặc: “Vậy bây giờ nên làm gì?”

“Vu tư thông với ngoại tộc tử hình tại chỗ…. Về phần nữ tử này, xử tử luôn đi.” Đế Giang chần chờ nói.

Nếu tân sinh nhi là vu tộc thì bây giờ nói không chừng Đế Giang rất cao ứng đâu, nhưng cố tình, lại là hỗn huyết nhân vu…. Cũng chỉ có thể thở dài một tiếng.

“Phải xử tử thật sao?” Hậu Thổ nhìn đoàn sinh cơ kia trên mặt lộ vẻ không đành lòng: “Sinh xong rồi xử tử đi… Hài tử vô tội.”

Đế Giang nhíu mày: “Đây là hỗn huyết! Vu tộc ta làm hậu duệ Bàn Cổ, con của đại địa, làm sao có thể để chủng tộc do yêu thần sáng tạo ra làm bẩn huyết mạch? Hậu Thổ…. Ta biết xưa nay tâm địa muội mềm mại, nhưng đây không phải việc nhỏ.”

“Nhưng mà tiểu vu cùng nử tử này chỉ một lần tham hoan liền dựng dục huyết mạch…. Hơn nữa yêu tộc luôn luôn bảo hộ nhân tộc, có lẽ thực sự nhân tộc có nơi nào bất phàm thì sao?”

“Yêu tộc đã che chở nhân tộc, vậy chúng ta càng phải cảnh giác.”

Đế Giang tranh cãi với Hậu Thổ, hai người một kẻ đứng đầu mười hai Tổ Vu, một người lại là muội muội nhỏ nhất, mọi người nhìn cả hai, do dự, không biết nên giúp bên nào.

Cuối cùng vẫn là Huyền Minh nhìn hai người không ai nhường ai, do dự nói: “Không bằng chờ hài tử sanh ra, nếu có vấn đề gì xử tử cũng được.”

Đế Giang và Hậu Thổ đồng thời tỉnh ngộ, nghĩ đến cuộc cãi vã lúc nãy, sắc mặt đỏ bừng, vì vậy việc này cứ quyết định như thế.

Xuân đi thu đến, chớp mắt đi qua sáu tháng, khiến vu tộc kinh ngạc là, không nghĩ tới nữ tử nhân tộc chỉ trong mười thánh đã sanh hài tử, nghĩ đến vu tộc một lần dựng ba năm, trong lòng sinh ra một chút hâm mộ với nhân tộc.

Trong cái ngày nữ tử nhân tộc sinh sản, cả bầu trời bỗng chốc tối đi, chỉ còn vài chấm nhỏ lấm tấm trên không trung, trong khi chúng vu còn giật mình, hài tử nọ đã ra đời.

Nữ tử nhân tộc đã chết.

Bời vì lấy thân thể nhân tộc dựng dục con nối dòng của vu tộc vẫn quá mức miễn cưỡng, tại một khắc hài tử thành hình gần như hấp thu toàn bộ tinh khí trong thân thể nữ tử mới có thể giáng sinh, cuối cùng nằm trong tay vu tộc, cũng chỉ có một hài đồng.

Là một nam hài có vài phần tương tự nhân loại, nhưng so với hài tử nhân loại lại lớn hơn nhiều.

Chúng vu cũng không quan tâm tướng mạo của nam hài tử, ngược lại bọn họ coi trọng huyết mạch của đứa trẻ kia, khi biết trong thân thể của hài tử này vẫn có ba mươi phần trăm huyết mạch của nhân loại, có vu đương trường muốn giết hài tử.

Nhưng dị tượng khi sinh hài đồng ra vẫn khiến các Tổ Vu sinh tâm tư lưu lại hài tử này, dù sao nếu sinh ra tâm phản loạn, giết cũng không muộn.

Hài đồng vẫn còn sống.

Đến khi hài tử lên mười, chúng vu liền phát hiện chổ đáng sợ của hài tử kia.

Lực lượng của vu đều dựa nồng độ huyết mạch tích lũy qua từng năm tháng, nhưng mà khi hài đồng này hấp thu khí gấp mười lần bọn họ, hơn nữa trời sinh trăm mạch thông thuận, học thứ gì đều rất nhanh, lại thiện sử dụng vũ khí, cư nhiên còn có thể kim loại ngũ hành do chính mình khai thác tạo ra một chiếc búa.

Tổ Vu Nhục Thu thuộc kim thu hồi tâm ái tài, cố ý đặt tên cho hỗn huyết nhân vu này, Hình Thiên, còn cây búa của hài đồng cũng được thêm vào kim lực, tên ‘Thích’.

Tư chất như vậy làm chúng Tổ Vu nổi lên một ít ý tưởng khác trong lòng, tuy rằng lẫn lộn huyết mạch là tội lớn, nhưng hiện tại vu yêu đại chiến, kẻ mạnh tranh thiên địa, huyết mạch như vậy chẳng phải tạo càng nhiều càng tốt?

Không những thời gian ngắn lại, hơn nữa có thể để chúng nó làm quân tiên phong, đợi khi thắng lợi, giết cũng không muộn, chính yếu là, có thể giảm bớt tỉ lệ tử vong của con cháu vu tộc thuần huyết.

Nhưng kế hoạch như vậy có thể làm được hay không vẫn còn phải cân nhắc nhiều, vì thế dưới sự thương lượng của chúng vu, rất nhiều vu đi bắt một nhóm nữ tử nhân loại, bí mật dưỡng trong bộ lạc, chuyên vì vu tộc dựng dục con nối dòng.

Không phải vu tộc không nghĩ bắt thêm càng nhiều người, nhưng tâm cảnh giác của yêu tộc rất mạnh, lại bắt nhiều thêm chắc chắn sẽ bị phát hiện.

Mà ngay giữa công cuộc thí nghiệm, đảo mắt lại qua một năm, khiến tất cả vu tộc kinh dị là, những nữ tử nhân loại kia cư nhiên đều mang thai, đã vậy còn sanh ra một nhóm hỗn huyết nhân vu.

Những tân sinh nhi hỗn huyết nhân vu kia cực kỳ linh khí, phi thường có thiên phú trên đường tu luyện, chúng vu mặt mày rạng rỡ, mà bọn họ không chú ý tới, nơi mà những nữ tử nhân loại kia chết, từng đạo từng đạo sát khí huyết ô bốc lên ngất trời, những nữ tử kia vì không cam lòng chết thảm biến thành oan hồn lệ quỷ, ngày ngày không ngừng kêu to.

Nhưng rất nhanh bọn họ liền phát giác.

Bởi vì có một thanh niên tàn bạo của vu tộc, cư nhiên bị lệ lệ hồn của những nữ tử này phá tan ý chí…. Hút hết máu huyết toàn thân mà chết.

Chúng vu không khỏi không rét mà run.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play