“Khụ khụ khụ.” Úc Lâm Phi lại ho khan vài tiếng, hắn đối với bạch hãn Văn Trình dành cho hắn, nói: “Ta đi tắm qua một cái, sau đó mang ngươi đi tẩy bọ chét, nói đùa, mèo của Úc Lâm Phi ta như thế nào lại có khả năng được cho phép nuôi bọ chét!”
Văn Trình: “= =” Úc Lâm Phi ngươi tên biến thái chết tiệt này nếu đi tắm chết trong phòng tắm ta tuyệt đối sẽ không tới cứu ngươi…
Sau đó Úc Lâm Phi liền mang theo phong phong tiêu tiêu dịch thủy hàn (?), tráng sĩ không còn phát ra khí thế mà đi tắm rửa, lưu lại một mình Văn Trình trên giường cọ ga, được rồi, kỳ thật Văn Trình có suy nghĩ một vấn đề nghiêm túc… Thời điểm cậu là mèo có bọ chét, sau khi biến thành người… Theo lý thuyết này bọ chét hẳn là sẽ biến mất nha, dùng chân sau gãi gãi đầu chính mình, Văn Trình vẫn có chút không hiểu rõ cấu tạo sinh lý của mình lắm.
Úc Lâm Phi đơn giản không giống ‘lời tốt’ của Văn Trình chết ở trong phòng tắm, hắn dùng nước ấm tắm rửa xong, sau đó như du hồn bình thường mạnh mẽ cứng rắn ôm lấy Văn Trình đi ra ngoài.
“Meo.” Văn Trình nhìn bộ dáng dở sống dở chết này của Úc Lâm Phi bắt đầu lo lắng hắn có chết trên đường đến nhà Tô Duy Hi hay không…
“Cậu đây là bị nó lây bệnh?” Anh giai taxi còn nói đùa: “Đầu năm nay a, mèo so với người còn tinh quý hơn, một gói thức ăn mèo đều phải hai ba trăm, càng đừng nói bị bệnh, ai nha tiểu ca, cậu còn đang bệnh thế này, tại sao lại không khám cho mình trước một chút?”
“Tôi không sao.” Tuy rằng nói không sao, nhưng sắc mặt trắng bệch của Úc Lâm Phi khi thấy thế nào cũng không giống không có việc gì…
Anh giai taxi nhìn thấy bộ dáng Úc Lâm Phi không muốn nói chuyện cũng không cưỡng cầu, gã mở radio, bắt đầu hừ theo điểu nhạc phát ra, đầy mặt sung sướng.
Úc Lâm Phi sờ sờ đầu Văn Trình, nhìn qua tài xế taxi cũng rất bất đắc dĩ.
Một đường không nói gì, sau mấy chục phút ngồi xe, Úc Lâm Phi xuống xe, tài xế taxi còn không quên lại nhắc nhở: “Tiểu ca, đừng quên khám bệnh a.”
Đến phòng khám của Tô Duy Hi, Úc Lâm Phi thế nhưng lại không nhìn thấy Tô Duy Hi bình thường đều ở trong phòng khám, hắn đem Văn Trình nguyên bản lui trong ngực mình chỉ lộ ra một cái đầu ôm ra, hướng tới y tá Liễu trực ban bắt chuyện.
“Duy Hi đâu?” Úc Lâm Phi lại bắt đầu ho khan.
“Ông chủ hôm nay không khỏe.” Y tá Liễu nhìn sắc mặt Úc Lâm Phi tái nhợt, nói: “Úc tiên sinh, sắc mặt của anh nhìn thật không tốt a, không có vấn đề sao? Không phải là sinh bệnh đi?”
“Không có!” Úc Lâm Phi khẽ cắn môi, được rồi, vào lúc này trong mắt Úc Lâm Phi, sự tình gì cũng không trọng yếu bằng trên người mèo nhà hắn có bọ vhets, sinh bệnh cái gì, so sánh với tiêu diệt bọ chét quả chính là nhược bạo!
“Ông chủ đã nói cho tôi biết.” Y tá Liễu nhìn Văn Trình núp ở trong lòng Úc Lâm Phi, nở nụ cười: “Trước tiên tôi mang mèo đi đo thể trọng đi, anh vẫn là ngồi chờ trong chốc lát a.”
“Ông chủ như thế nào lại không ở nhà?” Y tá Liễu nghi ngờ nói: “Không thể a… Anh ấy không phải bị bệnh sao… Như thế nào lại không tiếp điện thoại, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?”
“Nếu đã như vậy, anh ở noi này nghỉ ngơi chốc lát đi, tôi đi lấy cho anh chút thuốc.” Thấy gọi không được Tô Duy Hi, y tá Liễu đành phải nghĩ biện pháp khác: “Trong phòng có cái giường, anh đi nằm a?”
“Điện thoại nhà Tô Duy Hi gọi không được?” Có chút nhíu mày, Úc Lâm Phi có dự cảm không tốt lắm.
“A… Không có người nghe máy.” Y tá Liễu cũng có chút nghi hoặc.
“Tôi bắt xe đi nhà cậu ấy xem một chút.” Trầm mặc một lát, Úc Lâm Phi vẫn là không ngăn cản bất an trong lòng, không biết vì cái gì, hắn cảm thấy Tô Duy Hi không nghe điện thoại là việc quá không có khả năng.
“… Nhưng mà thân thể anh.” Y tá Liễu do dự: “Nếu không phải ông chủ kiên trì muốn mở cửa, tôi vốn chuẩn bị đi thăm anh ấy.”
“Không sao, vấn đề của tôi không quá to tát.” Úc Lâm Phi đeo khăn quàng cổ lên, bỏ Văn Trình vào bên trong áo gió của mình, sau đó dùng tay đỡ Văn Trình, nói với y tá Liễu: “Nhà cậu ấy cách nơi này cũng không tính là quá xa, hơn 10’ sau là đến, tôi đi xem là được rồi.”
“Vậy được rồi.” Y tá Liễu không cưỡng cầu nữa, nhìn Úc Lâm Phi ôm Văn Trình ra cửa.
Đập cái dù vào cửa (chắc để cho ráo nước?), Úc Lâm Phi đứng ven đường tìm taxi, sau đó đi thẳng đến nhà Tô Duy Hi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT