Yun chạy chiếc Lamborghini màu đen tới dừng trước chỗ nó đứng, mặt
nó bắt đầu trắng bệch, môi cùng với móng tay, chân thâm tím lại vì cái lạnh. Yun mở cửa xe bước ra đi lại trước mặt nó:
– Đi vào trong xe nếu em không muốn chết! – Yun vừa nói vừa thở ra khói
Yun kéo tay rồi đẩy nó vào bên trong xe đóng cửa lại, Yun nhanh
chóng đem hai cái vali bỏ ra phía sau xe rồi vào bên trong! Cái lạnh
bên ngoài đúng là khủng khiếp thật ==, Yun thở hắt ra quay sang nhìn
con nhóc đang run cầm cập kia, trông thật đáng thương! Nhanh chóng
khởi động xe chạy ra phía cánh cổng đã được mở sẵn, chiếc xe chạy với
tốc độ cao dù con đường có trơn trượt vì băng! Bên trong xe bắt đầu ấm
dần lên khiến da mặt nó trở nên bình thường và móng tay, chân cũng vậy!
– Em ổn rồi chứ? – Yun nói
– Ổn rồi! – Nó trả lời
– Nhà ba mẹ em gần nhà Ken đấy! – Yun nói
– Thì sao? – Nó nhíu mày
– Nếu mai em thay đổi quyết định cũng dễ di chuyển – Yun nói
Nó thở dài không đáp lại câu nói của Yun, đến cái nơi xa hoa đó làm
gì ==’! Một lúc sau, Yun dừng xe trước 1 căn nhà khá to, có sân và
nhà xe!
– Lúc nãy ba của Ken có đưa chìa khoá cho anh chưa? – Nó hỏi
– Rồi! Ngồi đó! – Yun bước xuống xe
Mở cửa nhà xe ra, Yun quay lại rồi chạy vào trong, may là ở đây có
cửa để vào nhà nếu không nó lại phải đối mặt với cái lạnh giết người
ngoài kia ==’! Mở cửa bước vào bên trong, ngôi nhà được trang trí đơn
giản, đầy đủ tiện nghi! Yun đặt 2 cái vali ở phòng khách rồi ngồi
xuống ghế, may mà ở đây có lò sưởi ==’! Nó để đôi tay gần lò sưởi một
lát rồi áp lên má, lập lại như thế cả chục lần!
– Má em sắp chín rồi đấy! – Yun chọc
– Kệ tôi!
Căn nhà dần trở nên ấm áp hơn, cởi lớp áo khoác và áo len ngoài cùng ra, mặc nhiêu đây cộng với nhiệt độ này nó đủ ấm rồi! Ngồi lên ghế
tận hưởng không khí ấm áp khiến nó trở nên dễ chịu hơn nhưng nó chợt nhớ ra một điều:
– Sao anh không về đi?
– Em đuổi tôi?
– Có thể nói là như vậy!
– Lúc nãy ở đó tôi nói gì với em?
Yun nở nụ cười ranh ma, nó suy nghĩ một hồi rồi cũng nhớ ra:
– À, thì sao?
– Thì tôi không ở đó chứ sao! – Yun thản nhiên
– Chứ anh ở đâu?
– Ở đây
Câu trả lời thản nhiên của Yun khiến nó há hốc mồm, ở đây? Nhưng chẳng phải là nhà nó sao? Tên ngang ngược chết tiệt kia bị khùng à!
– Nhưng đây là nhà tôi!
– Em nói nhiều quá, xuống bếp kiếm gì ăn đi!
Yun đứng lên đi xuống bếp bỏ lại nó ngồi đó với cục tức không giải toả được ==! Điện thoại nó lại reng lên, Anh 2 đang gọi:
– Em nè 2! – Nó bắt máy
– Em về tới nhà chưa? – Anh hỏi
– rồi 2! – Nó trả lời
– Yun nó cư trú tại nhà em à? – Anh nói
– em chuẩn bị đá đít tên đó ra đường đây! – Nó khó chịu
– Haha! Thôi, nó không làm gì em đâu! – Anh cười
– Em mong là vậy! – Nó nói
– Có gì mai gặp! – Anh nói rồi tắt máy
Nó thở dài, lại là mai ==! Ý họ là mai nó phải đi chứ gì ==, thật
phiền phức >
– Cho em!
– Không có độc chứ?
– Em nghĩ tốt về tôi chút không được à?
– Có lẽ không!
Nó cầm ly trà lên, mùi thơm ngào ngạt, trà nóng khiến nó dễ chịu
hơn, uống vào, vị trà vừa ngọt vừa đắng! Nó nhìn vào điện thoại, đã
hơn 1 giờ chiều rồi ==, sao thời gian ở đây trôi nhanh quá vậy >
– Này, anh không thể ở nhờ mà không làm gì được! Đi nấu gì ăn đi!
– Chứ không phải tại em không nấu được à?
– ……. Ừ, tôi không nấu được! Anh nấu đi!
Nó đành chấp nhận sự thật là không biết nấu ăn ==, Yun nhếch môi cười nhìn nó, uống hết ly trà trên tay rồi đặt xuống bàn:
– Em muốn ăn gì?
– Gì cũng được!
Yun đứng lên đi vào bếp, nó bĩu môi nhìn theo tên ngang ngược đó!
Tiếng cắt, thái, xào nấu phát lên kèm theo mùi thơm khiến nó tò mò
không biết tên đó nấu gì, đến tận 1 tiếng sau Yun mới bước lên với 2
dĩa thức ăn, Yun đã nấu cà-ri!!! Nó cầm lấy 1 dĩa, mùi thơm ngào ngạt! Yun ngồi xuống nhìn nó:
– Em chết đói à?
– Anh có bỏ độc không?
– Ừ có, nhiều lắm bởi vậy trả đây!
Yun chồm tới định kéo dĩa cà-ri về nhưng nó cầm lên:
– Em ăn thức ăn có độc à?
– Đỡ hơn chết đói
Nó cười nhìn Yun, nó biết Yun sẽ không bỏ vào thức ăn bởi vì nếu
muốn giết nó thì đối với tên đó là chuyện dễ như trở bàn tay mà >
– Sao vậy?
– Nhà này chỉ có 2 phòng, 1 phòng của ba mẹ em thì khoá rồi, chỉ có 1 phòng trống!
– Vậy thì?
Nó vẫn chưa hiểu ý của Yun, mặt ngây thơ nhìn Yun! Yun nhìn nó một
chút rồi bỗng bất ngờ cuối sát mặt xuống, nó giật mình ngả người về
phía sau nhưng càng ngã thì tên đó càng cuối xuống. Nó ngã hết mức
chẳng thể xuống được nữa, Yun cuối xuống mặt nó và Yun chỉ cách nhau
khoảng mấy cm là cùng!
– Anh làm gì vậy? Anh biết là tôi chưa đủ 18 tuổi chứ?
– Em nghĩ 2 người trong nhà thì làm gì?
Yun cười nửa miệng, mặt nó bắt đầu tái xanh vì câu nói của Yun, tim bỗng đập nhanh hơn vì hồi hộp! Nhìn thẳng vào mắt nhau, cảnh tưởng
này y chang trong các bộ phim nhỡ! Nó tròn xoe đôi mắt tím nhìn Yun:
– Em đừng trợn lên như thế! Em có biết là trông như mắt em sắp lòi ra không =)))))?
– Kệ tôi! – Nó phồng má lên
– Ngay lúc này tôi có thể làm những gì tôi muốn cho nên em đừng có làm những hành động đáng yêu như thế!
Câu nói của Yun khiến nó rùng mình, dùng hết sức đẩy Yun ra, nó nhanh chóng đứng lên ghế:
– Đầu óc đen tối!
Nó đứng trên ghế trêu ghẹo Yun, Yun ngước lên nhìn con sâu đang loi
nhoi trên ghế:v. Nó lúc này trông rất đáng yêu, vẻ mặt vui vẻ khi
trêu chọc người khác:)), Yun thầm cười trong bụng! Nó vui vẻ đứng lắc lư trêu ghẹo Yun, trong lúc vô ý bước hụt chân!
– * bụp *
Nó ngã nhưng không nghe tiếng đổ bể, nhắm tịt mắt lại không dám mở ra!
– Tôi đỡ được em rồi!
Yun đã nhanh nhẹn đỡ nó khi nó bước hụt và giờ đang ẳm nó trên tay!
Nghe thấy vậy liền mở mắt ra, đập vào mắt nó là khuôn mặt đẹp như tượng tạc, nó đang được Yun ẳm trên tay nên dĩ nhiên không có tiếng đổ bể!
– Em nhìn đủ chưa? Tôi biết mình đẹp rồi!
– Aisssss! Thả tôi xuống
Nó mất mặt vì câu nói của Yun, thả nó xuống, Yun muốn điên vì con nhóc này mất =)))! Nó lườm Yun:
– Hứ!
– Giờ giải quyết vụ phòng ngủ sao đây?
– Anh về nhà đi!
– Không thích!
– Anh đúng là ngang ngược!
– Sao em không qua nhà Ken hay Key gì đi?
– Không thích! Nhất là đụng mặt tên Bi đó!
Nó hậm hực khi nhớ về việc đó >
– Thôi, em vào phòng ngủ đi, tôi sẽ ngủ ngoài sofa!
– Thiếu gia như anh mà ngủ ở sofa sao?
– Thế em sẽ ngủ ở sofa chứ?
– Anh ngủ ngon!!!!!!
Nó nghe xong liền nói rồi chạy mất dạng vào phòng, Yun cười chảy
nước mắt với con nhóc này mất:))! Mà nếu nó có muốn ngủ ở phòng khách
thì sẽ bị Yun đá vào phòng để ngủ:))! Nó nhanh chóng chạy vào phòng,
căn phòng này nằm ở cuối hành lang, phòng khách nằm ở đầu hành lang nên nó chạy khá nhanh:))! Cái vali của nó đã được Yun đem vào từ lúc nào, nhìn vào cái điện thoại trên tay, đã hơn 3 giờ rồi. Mệt mỏi quăng
điện thoại lên giường, nó mở vali lấy 1 bộ pajima Ngọc chuẩn bị ra rồi
mở cửa phòng đi kiếm phòng tắm! Bước vào phòng tắm đóng cửa rồi bấm cả
chốt lại, nó vẫn không quên được chuyện ban nãy >
– Em ngủ trong đó à?
– Nhà này chẳng lẽ có 1 phòng tắm à?
– 2, nhưng làm biếng lên lầu!
– Trả phòng tắm cho anh đó!
Nó nói rồi bước đi về phòng, tên đó không biết có nghe nó rủa hắn không nữa >
– Lau khô tóc em đi! Nhiễm lạnh không tốt đâu!
– À nhớ rồi
Nó trả lời cho có rồi đi vào phòng đóng cửa lại, nằm dài trên giường định ngủ nhưng nhớ lại vụ tóc nên nó đành phải ngồi dậy lau tóc
>
– Không phải là Yun bật chứ?
Nó lẩm bẩm rồi lắc đầu phủ nhận:v, tên đó làm gì tốt đến vậy:))!
Sau khi ngồi lau khô tóc, nó ngáp ngắn ngáp dài nằm dài trên giường,
cơn buồn ngủ đã xâm chiếm lý trí nó và giờ chỉ có ngủ thôi:))!
11 GIỜ TRƯA – NGÀY HÔM SAU
Nó dần mở mắt sau giấc ngủ dài, ngáp ngắn ngáp dài rồi nhìn vào điện thoại, đã 11 giờ rồi ==’! Bước xuống giường vươn vai một cách mệt mỏi, bước tới vali lấy quần áo cùng với bàn chải bước ra khỏi phòng. Đứng trước cửa nhà tắm, định bước vào nhưng đã bị khoá cửa, nó khó chịu
nhăn mặt đứng đợi. Tiếng nước chảy bên trông ngưng lại, khoảng 5 phút
sau cửa mở ra! Nó chẳng để ý đi vào và đụng trúng ai đó:
– Em còn mơ ngủ đấy à?
Người nó đụng là Yun, nó nghe thấy giọng nói liền ngước lên, mái
tóc rũ xuống vì ướt, khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt khói vô hồn, điều
khiến nó tỉnh ngủ là Yun không mặc áo. Cả thân hình đầy đặn, rắn chắc
hiện ra trước mắt nó khiến mặt nó đỏ bừng lên! Nhanh chóng quay mặt
sang chỗ khác:
– Không có!
– Làm gì đỏ mặt vậy? Chẳng phải em đã thấy tôi như thế này ở nhà rồi sao!
Câu nói của Yun khiến nó ngượng càng thêm ngượng, đẩy Yun sang một
bên rồi chạy vào nhà tắm đóng cửa lại >
– Nè ….
– Chuyện gì?!
– Anh đi nấu gì ăn đi
– Em đói rồi à?
– * gật đầu *
– Em là con Sói lai Gấu lai Heo à?
– Sao lại có con gấu với heo trông đây nữa?
– Tính cách và bề ngoài của con sói, Ngủ đông của con gấu và ăn như heo
Yun vui vẻ phê bình nó, còn nó thì bực bội khi bị Yun phê bình ==
– Sao anh so sánh tôi với mấy con đó hả?
– Nhưng em biết không! Tôi lại thích em lúc này!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT