Bất quá, tuy La Dật rất coi trọng tâm cơ nhưng hắn cũng có nguyên tắc của chính mình.
Nếu ai đối tốt với hắn, hắn tuyệt sẽ đối tối lại gấp trăm ngàn lần. Lúc đầu La Băng Vân thụ thương, La Dật thậm chí không tiếc liều mạng cùng nguy hiểm khi bại lộ thực lực cũng muốn báo thù cho nàng. Tuy nói cuối cùng cũng không có hành động nhưng đó là vì có La Thiên Hưng xuất thủ. Từ điểm này có thể thấy La Dật cũng không phải hạng người tâm cơ bất cận nhân tình. Nhưng nếu như có ai đó mang tâm quỷ kế với hắn, lấy tâm trí của La Dật, người như vậy chắc chắn sẽ không nhận được kết quả gì tốt đẹp. La Dật vừa mới xuyên qua liền có thể hạ độc thủ với Hồng nhi, từ đó cũng nhìn ra được La Dật càng không phải là hạng người nương tay nhân từ. Có lẽ có thể dùng từ sát phạt quả đoán để hình dung.
- Khách khí rồi...
La Hành nhếch miệng bật cười.
- Khi ở trên thuyền cũng không có mấy khi được ngủ an giấc, ngươi hôm nay liền nghỉ ngơi cho tốt đi. Tới lúc dùng cơm ta sẽ qua đây gọi ngươi.
La Hành nói.
Nói xong những lời này, La Hành liền phất tay ly khai. Đợi đến khi La Hành đi xa, La Dật mới trở vào bên trong phòng ốc.
Gian phòng này tuy nói đơn giản nhưng ngược lại cũng không tính là tồi tàn. Hơn nữa trước đó La Hành đã cho người quét dọn một phen nên cũng coi như sạch sẽ. Trong góc phòng có đặt một chiếc giường, bên trên đã được trải đệm gọn gàng cùng một ít dụng cụ sinh hoạt, tính ra cũng là lo lắng chu đáo.
La Dật nhìn thoáng qua một lúc liền bắt đầu thu thập...
...
Sáng sớm hôm sau.
Trong phòng La Dật.
Lam sắc quang hoa lưu chuyển không ngớt khiến không khí trong gian phòng cực kỳ lạnh lẽo, một chút bạch tinh còn hiện trong không gian trông có vài phần mộng ảo.
Đột nhiên những lam mang phảng phất như bị thứ gì đó dẫn dắt bắt đầu ba động. Lập tức, lam mang trong phòng bắt đầu hướng về phía trung tâm, giống như vài con lam sắc quang xà chui vào trong mũi La Dật. Một lát sau, La Dật mở hai tròng mắt, sâu trong con ngươi, một đoan lam mang thoáng qua rồi rất nhanh khôi phục lại như thường.
- Sau tầng thứ tám trung kỳ, quả nhiên rất khó đề thăng thêm nữa.
La Dật lắc đầu... Một đêm tu hành, chỉ có thể khiến hắn củng cố thêm một chút tầng thứ tám trung kỳ, so với tốc độ đề thăng cực nhanh trước đây, lúc này đích thực khiến cho La Dật có chút bất đắc dĩ.
Bất quá La Dật rất nhanh điều chỉnh được tâm tình. Tuy nói hiện tại biên độ đề thăng không lớn, nhưng phải biết rằng khởi điểm hiện tại của hắn so với trước đây cao hơn không ít. Không hề khoa trương mà nói, tuy không có tiến bộ rõ ràng nhưng hắn cũng đoạt được chỗ tốt rất lớn, không hề ít hơn so với lúc trước tấn thăng từ tầng một lên tầng hai, từ tầng hai lên tầng ba.
Điều chỉnh tâm tình thật tốt, La Dật xuống giường. Khởi động lại gân cốt, những tiếng vặn mình liên tiếp vang lên, theo đó một hồi cảm giác thư xướng lan tràn khắp thân thể.
- Thé giới này chính là đại lộ khai phát thân thể con người. Ở trên Địa Cầu, không ai có thể ngôi im không nhúc nhích cả một buổi tối? Ngay chính người có cường độ tinh thần mạnh tới mấy, nếu không không một buổi tối như vậy chỉ sợ ngày hôm sau từ thắt lưng, xương sống phải dính một trận đau nhắc, nào có được cảm giác thư xướng như này.
La Dật cười lắc đầu rồi chầm chậm đi ra khỏi ốc xá.
Trong doanh đại cũng đã có không ít người đi lại, đa phần đều vận động thân thể một chút ngay trước ốc xá của mình, cảm nhận không khí có phần đặc biệt của Vân Khê Đảo.
Không trung Vân Khê Đảo quanh năm suốt tháng được bao phủ trong một tầng sương mù dày đặc. Cũng bởi vậy không khí trên đảo nào cực kỳ ẩm ướt, hít sâu một hơi thậm chí có thể cảm giác được tia ẩm ướt tươi mát xộc qua khoang mũi, chui sâu tới tận phế phủ.
- Tiểu Dật, ngươi rời giường sớm a... Ta vừa mới định đi gọi ngươi đây.
La Dật nhắm mắt hít sâu một hồi, lập tức nghe được một tiếng cười sang sảng. Mở mắt ra, chỉ thấy cách đó không xa là La Hành đang cười cười đi tới.
- Hành ca, sớm a!
La Dật cười đánh tiếng bắt chuyện.
- Ừm, vẫn sớm a... Đã dậy rồi cũng nhanh đi rửa mặt một chút. Chúng ta lập tức chuẩn bị xuất phát.
La Hành cười nói với La Dật.
- Xuất phát?
La Dật khẽ nhíu mày hỏi.
- Đúng vậy, đến Vân Khê Đảo chính là vì lịch lãm. Tất cả mọi người đều đã chuẩn bị, chỉ còn mỗi ngươi nữa thôi.
- Tốt!
La Dật cười lên tiếng, xoay người trở lại phòng rửa mặt.
...
Không lâu sau, mọi người trong tiểu tổ số ba đều đã tập hợp lại tại cửa doanh địa.
- Tất cả mọi thứ đều đã chuẩn bị tốt chưa?
La Vũ đứng trước mặt mấy người tiểu tổ số ba, nhìn quanh liếc mắt hỏi.
- Ừm, đã chuẩn bị đầy đủ.
- Tốt, xuất phát thôi!
...
Dọc theo phía bên trái doanh địa, có một thông đạo nhỏ đi thẳng vào sâu trong Vân Khê Đảo. Hai bên đường cây cối rậm um tùm che kín lối, vừa bước tới liền có một cỗ khí lạnh nhập sâu vào da thịt.
Trừ những thành viên của tiểu tổ số ba, dọc theo đường đi, mấy người La Dật cũng gặp không ít đệ tử La gia đồng dạng xuất phát từ doanh địa tiến vào sâu trong Vân Khê Đảo.
Hành tẩu ước chừng được hơn nửa canh giờ, phía trước đột nhiên xuất hiện rất nhiều đường nhỏ tỏa đi khắp các hướng. Có chút thì thẳng tắp tiến sâu vào trong những dãy núi dài liên miên như xương rồng, có chút lại đâm thẳng hướng sâu trong rừng cây. Tất cả đều như nhau, không có con đường nào cá biệt, có không ít tiểu tổ cũng tự chọn cho mình một con đường riêng rồi rời đi.
- Chắc hẳn lần này trở về nhà, mọi người cũng chiếm được một ít vũ kỹ mới ở thánh võ đường chứ?
Trong lúc hành tẩu, La Vũ đột nhiên quay đầu cười hỏi mọi người.
La Dật thoáng sửng sốt, lập tức nhìn về những người khác đứng bên cạnh.
- Đúng vậy, ta mới kiếm được một quyển đao pháp. Bất quá... Hắc hắc, tại ba tháng thời gian ở trong tộc cũng mới khó khăn lắm đạt được một chút thành tựu, còn phải tôi luyện nhiều hơn nữa.
La Hành gãi gãi cái đầu trọc của mình nói.
- Ta cũng chiếm được một thiên chưởng pháp, cũng cần tôi luyện một chút.
La Quỳnh nói.
- Ta cũng kiếm được một thiên thối pháp.
La Khải nói.
La Dật ngẩn người, nhãn thần thoáng giật mình.
- Xem ra thánh võ đường kia một năm mở ra một lần, không chỉ riêng cho những tân nhân La gia mà những người lịch lãm tại Vân Khê Đảo hàng năm vào thời điểm đó cũng trở lại đồng thời có cơ hội một lần tiến nhập thánh võ đường.
La Dật nghĩ vậy, La Vũ cũng gật đầu cười nói:
- Ta cũng có một bộ quyền pháp cần tôi luyện... Tiểu Dật cũng thử nói một chút xem?
La Vũ nhìn về phía La Dật hỏi.
La Dật sửng sốt một chút, lập tức cũng suy nghĩ cẩn thận ý tứ của La Vũ. Cười gật đầu nói:
- Ừm, ta cũng chiếm được một bộ kiếm pháp, cần phải tôi luyện một chút.
Nói xong, trong tay đã thấy xuất hiện một thanh băng lam sắc trường kiếm là của La Băng Vân đưa cho hắn.
- Vậy cứ quyết định trong ba tháng thời gian đầu tiên chúng ta sẽ không đi tiếp nhận nhiệm vụ lịch lão mà là ở ngay trong khu vực yêu thú ngũ giai lục giai tiến hành tu luyện vũ kỹ bản thân. Băng tháng thời gian hẳn cũng đủ cho mọi người tự lĩnh ngộ vũ kỹ đi?
La Vũ hỏi mọi người.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT