Tại La gia, La Tam coi như là hạng người quyền thế ngập trời. Tuy rằng quyền lợi của hắn đại thể đến từ sự coi trọng của La Thiên Phách, thế nhưng thân phận của hắn rất cao, điều này không thể nghi ngờ. Cho dù là hậu bối dòng chính bình thường, nhìn thấy La Tam, cũng phải khách khí gọi một tiếng “Tam tổng quản”, đủ thấy địa vị của người này.

Mà cũng chính là vị La Tam này đã trực tiếp đánh chết “Dật thiếu gia”! Nguyên nhân không gì khác ngoài việc con hắn bị liệt, muốn phát tiết sự buồn bực tích tụ trong lòng mà thôi...

Một lão nô, muốn phát tiết nỗi buồn bực trong lòng, dám trực tiếp đánh chết một thiếu gia dòng chính... Tuy nói thiếu gia này là phế sài, thế nhưng cũng từ một phương diện nào đó thấy được địa vị của người này tại La gia.

Hơn nữa, hôm nay La Hùng và các trưởng lão đã xuất quan, nói vậy chuyện về La Dật, bọn họ cũng đã biết được rõ ràng mới đúng. Nhưng vị La Tam kia vẫn như cũ đứng tại địa phương này, hôm qua, tại niên sơ giác kỹ, càng khiến mọi người tránh né nói tới trọng điểm câu chuyện. Điều này không phải là ngẫu nhiên, lấy tâm trí của La Dật, không khó suy đoán vị trí của La Tam trong gia tộc, thậm chí còn hiểu trên người hắn có một số bí mật nào đó không ai biết rõ...

“Trừng không may... Hiện tại chưa phải là thời gian báo thù... Bất quá, ngươi có thể yên tâm, La Tam này... Phải chết.”

La Dật thật sâu thở ra một hơi, trong đôi mắt lóe lên quang mang sắc lạnh, hơi lẩm bẩm. Lập tức, chỉnh lý quần áo đôi chút, chậm rãi bước về phía cửa lớn.

Một đường bước đi, xung quanh vang lên tiếng thét to và tiếng luận bàn ầm ĩ không ngừng nghỉ, bầu không khí tu võ cực kỳ nồng nặc. Thỉnh thoảng còn có một số người thực lực cường đại, thỉnh thoảng chỉ điểm người có thực lực kém hơn, hoặc là mấy người có thực lực tương đương nhau quây thành nhóm, khoa chân muấ tay, tương hỗ đối ứng giao lưu lĩnh ngộ đối với vũ kỹ của chính mình... La Dật quan sát, không khỏi lộ ra vài phần chờ mong...

“Đây mới là thế giới trong ước vọng của ta...”

Không bao lâu, cửa lớn đã xuất hiện trước mắt La Dật.

Trước cửa lớn, đang có một hội hộ vệ mặc chiến giáp!

Những hộ vệ này lưng hùm vai gấu, ánh mắt lấp lánh hữu thần, mặc chiến giáp uy vũ, cầm trường đao trong tay, quả nhiên là sát khí bức người. Chỉ mới nhìn thoáng qua đã biết được, những người này là tinh anh trăm người trọn một. Tuổi tác bình quân vào khoảng hai mươi sáu tới hai mươi ba mươi sáu, thực lực đều đạt tới tầng thứ ba trở lên. Hơn nữa kỷ luật nghiêm minh, đứng canh gác, thắt lưng thẳng tắp, giống như những thanh trường thương, quả nhiên có vài phần khí thế.

La Dật biết rõ, những hộ vệ này chính là Thiết Vệ Quân của La gia! Quân đội tư nhân của La gia... Điều kiện thấp nhất để tiến vào Thiết Vệ Quân chình trước khi hai mươi lăm tuổi phải đạt tới Hậu Thiên tầng thứ ba trở lên. Tại Thiên Đô Phủ, chi quân đội này nổi danh như sấm bên tai.

Thoáng dừng ánh mắt trên người Thiết Vệ Quân, rất nhanh, La Dật lướt qua mấy hộ vệ, dừng lại trên người La Tam, thấy ánh mắt hắn tỏa ra một cỗ ý cảnh bá đạo, nhìn quét mọi người xung quanh. Những người bị hắn nhìn thấy, da đầu tê rần, nhanh chóng rời xa một chút...

La Tam ước chừng ba mươi bốn ba mươi lăm tuổi, vóc người lực lưỡng, mặt chữ điền, trong đôi mắt bá đạo ẩn chứa một tia âm lãnh...

Nhưng mà thời điểm La Dật nhìn thấy hắn, không khỏi thoáng ngẩn ra, nhãn thần thoáng chơp động một phen, bộ dáng có chút suy nghĩ.

Hôm qua La Thiên Phách đã nói những người nhận được tư cách tiến vào Tu Võ Nội Điện cân phải tập hợp tại Tinh Võ Đường, vì vậy Tinh Võ Đường đã được canh gác cẩn thận. Những người làm công việc tạp vụ thường ngày không được phép bước vào, mà chỗ cửa lớn tiến vào Tĩnh Võ Đường có một mảnh đất trống.

Lúc này, một gã thanh niên ngẩng đầu ưỡn ngực, xải bước đi ra khỏi đoàn người, thẳng hướng phía mấy hộ vệ đứng trước cửa lớn.

Ánh mắt La Tam đảo qua liền thấy được hắn.

Biểu tình người thanh niên rất ngạo nghễ, quay đầu nhìn thoáng qua đám người với nhãn thần ước ao quan sát hắn, trong mắt hiện lên một tia tự đắc. Lập tức chắp tay, hướng về phía La Tam bắt chuyện.

- Tam tổng quản.

Biểu tình La Tam không biến đổi, chỉ thoáng gật đầu, nói:

- La Nham thiếu gia... Mời!

Người thanh niên này, chính là La Nham đã giành được tư cách tiến vào Tu Võ Nội Điện ngày hôm qua. La Nham cười gật đầu, một lần nữa chắp tay, bước nhanh vào trong cánh cửa...

- Là La Nham thiếu gia...

- Hôm qua, tại niên sơ giác kỹ, một trong những người giành được tư cách tiến vào Tu Võ Nội Điện!

- La Nham thiếu gia đã hai mươi tuổi rồi... Không nghĩ tới vào một năm cuối cùng lại có được cơ hội này, quả nhiên là rất hiếm có...

- Đúng vậy...

Bên tai, nhất thời truyền tới tiếng nghị luận không dứt miệng, mà trong ánh mắt nhìn về phía La Nham cũng lộ ra mấy phần ước ao...

Tu Võ Nội Điện chính là nơi huấn luyện đệ tử hạch tâm La gia chân chính! Đối với đệ tử La gia mà nói, xưng là “thánh địa” cũng không hề quá đáng. Bất luận người nào nhận được tư cách tiến vào Tu Võ Nội Điện cũng đủ khiến cho người người hâm mộ không thôi.

La Dật thấy thân hình La Nham biến mất sau cánh cửa lớn, liền hít sâu một hơi, chậm rãi bước đi.

Ánh mắt dò xét của La Tam nhất thời tập trung vào người La Dật đang chậm rãi tới gần. Sâu trong đôi mắt, một tia hàn ý chợt lóe lướt qua.

Mà lúc này, ánh mắt của mọi người phía sau cũng bắt đầu tập trung lên người La Dật.

- Di, hắn là...

- Hắn là La Dật thiếu gia!

- A? Hắn chính là La Dật?

- Đúng vậy, hôm qua tại niên sơ giác kỹ, ta đứng tương đối gần lôi đài, nhìn thấy rất rõ ràng. Chính là hắn!

- Trước đây vốn nghĩ hắn là phế sài, không nghĩ tới trên niên sơ giác kỹ năm nay, hắn đột nhiên đại phóng quang mang. Ta nghe được La nhị tổng quản tuyên bố, nhất thời bị dọa giật nảy mình!

- Ta cũng vậy a... Thực sự là không nghĩ tới, hắn làm mọi người quá mức kinh ngạc...

Cái danh hiệu phế sài liên tục đè nặng trên vai La Dật mười sáu năm, điều này đã khiến cho tất cả mọi người dưỡng thành một loại tư duy theo quán tính. Thế nhưng hôm qua La Dật đã thể hiện thực lực mạnh mẽ, cũng hung hăng kích thích mọi người giật nảy mình! Cho tới bây giờ, còn có rất nhiều người không quá tin tưởng...

- Nghe nói nửa năm trước, La Dật đã bị La tam tổng quản đánh cho một trận suýt chết. Bất quá, lúc đó La Dật thiếu gia vẫn nổi danh phế sài. Hôm nay, sau nửa năm trôi qua, thân phận địa vị của La Dật thiếu gia so với trước kia tuyệt nhiên khác nhau... Không biết La tam tổng quản này...

- Uh, ta đã từng tận mắt nhìn thấy. Luc đó La Dật thiếu gia căn bản không có nửa phần lực lượng chống lại, bị một chưởng đánh bay ra xa, trong miệng phun ra rất nhiều máu tươi, trực tiếp hôn mê tại chỗ. Lúc đó ta còn nghĩ, chỉ một chưởng này, cho dù dánh vào người có chân khí cũng bị giết chết là chắc. Không nghĩ tới hắn cư nhiên không chết, tại nửa năm sau thậm chí còn khiến cho tất cả mọi người phải chấn kinh. Hiện tại nghĩ đến, chỉ sợ đồn đãi không phải là giả. La Dật thiếu gia này có tâm tư sâm đậm, lúc đó hắn đã sớm có được thực lực nhất định, bất quá vẫn luôn ẩn nhẫn, lúc này mới dám thể hiện ra ngoài!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play