Tuệ Anh kinh ngạc khi Minh Quý trở lại chỉ sau vài ba phút vào khách
sạn, với thần thái sứt mẻ và vẻ mặt thảm hại, anh đập mạnh volant.
- Sao đấy?
- Tên chết tiệt ấy đến trước rồi!
- Tên chết tiệt nào? Ý anh… không phải Hữu Phong chứ?
Tuệ Anh mất bình tĩnh, đồng tử trong đôi mắt híp giãn căng. Cô đang lo
vì sợ hỏng kế hoạch và sợ nhất là Gió Quỷ rồi sẽ bóc trần âm mưu này ra. Cô rồi sẽ thật xấu xí trong mắt anh.
- Nhìn đi!
Minh
Quý dí đầu Tuệ Anh vào ô cửa kính nhỏ để cô nàng thấy rõ chiếc xe BMW
chiễm chệ đậu gần đấy, chứng tỏ Gió Quỷ đang hiện diện tại nơi này. Đám
lưu manh ăn hại! Bọn chúng chả phân biệt nổi đâu mới là vị khách thật
sự.
- Hắn tới rồi. Kế hoạch của cô, xem ra chỉ là thứ bỏ đi!
Chẳng đợi người bên cạnh kịp phản ứng trước sự đổ vỡ của cái bẫy tuyệt
hảo, Hồ Minh Quý đã thẳng tay đẩy cô nàng ra khỏi xe và phóng đi điên
cuồng. Anh ghét phải thất bại liên tiếp trước đứa em trai cùng cha khác
mẹ, cứ như đó là một quy luật. Tạo hoá thật không công bằng, vì cớ gì
anh và hắn đều là con trai độc nhất của dòng họ quí tộc nhưng chỉ mình
hắn mới nhận được sự tôn sùng của muôn người, còn anh… cứ như đứa con
hoang. Federer đối xử với anh thật khác so với hắn. Nếu Hữu Phong được
bố tự tay chăm bẵm từng chút, rèn dũa từng chút, nâng niu từng chút thì
anh lại bị ông ta quẳng cho đám người hầu. Mọi yêu cầu của Minh Quý,
Federer đều đáp ứng, anh luôn sống trong đủ đầy, chưa từng thiếu thốn
bất cứ thứ gì nhưng bố cũng chưa bao giờ gần gũi Minh Quý. Anh tủi thân, đôi lần nhốt mình trong phòng không ăn không uống nhưng rồi vẫn phải tự chui ra vì chẳng ai thèm ngó tới. Nhiều lần, anh chủ động tiếp cận bố
nhưng lại lủi thủi một mình vì bố luôn từ chối anh với lí do - Bận!
Federer bận thật, nhưng chỉ cần Richard bỏ ăn một bữa thì ông ta sẵn
sàng gạt hết công việc.
Ngày thơ bé, Minh Quý đã tưởng Federer
chiều chuộng Richard hơn vì anh thua kém cậu ta. Muốn được người bố vĩ
đại quan tâm nên Minh Quý đã luôn gắng hết sức để chứng tỏ mình hơn hẳn
em trai, dù là việc cỏn con như ngoan ngoãn ăn uống chứ không kén ăn
giống cậu em. Đối với mọi người xung quanh, anh luôn tỏ ra thật thân
thiện, thật chuẩn mực, thật trái ngược với phong thái bất cần và nổi
loạn của Richard.
Thế nhưng mà, hết thảy những điều đó chẳng
đem tình thương của bố cho anh mà dần dần, chúng hình thành lớp ngụy
trang thật hoàn hảo để che đậy con quỷ tham vọng, ích kỷ bên trong anh.
Và chỉ duy nhất Hữu Phong biết anh chẳng phải thiên sứ như người khác
vẫn lầm tưởng, cậu ta luôn buông lơi nét cười chế giễu và chọc điên anh
nhằm để bóc mẽ con người thật của anh. Con người thật của Minh Quý … là
đứa trẻ vẫn thường độ kị, ghen tị với cậu em trai cùng cha khác mẹ, vẫn
thường thèm khát những thứ Richard có mà chẳng thể chiếm đoạt. Con người thật của Minh Quý, tóm lại là kẻ thua cuộc!
Kéttt!
Chàng trai đột ngột quay đầu xe khiến những phương tiện tham gia giao
thông ở làn đường kế bên đồng loạt phanh gấp, tấp vội vào lề đường hệt
những con thú hoang đang trốn chạy cuộc săn đuổi ghê rợn nào đó.
Minh Quý tăng tốc độ, lao đi nhanh hơn về hướng ngược lại. Anh dù thua
cuộc lần này thì cũng phải đạp đổ chiến thắng của Đinh Hữu Phong! Anh sẽ không nằm yên trên thất bại như đã từng nữa, vì anh đã biết chính xác
điểm yếu cậu ta …
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT