-lấy cháu chiếc này đi chú_nó gọi người bán hàng . nó chọn 1 chiếc kitty khác dễ thương màu trắng bạc
-cô mua xe đạp chi vậy khỉ, làm xiếc àh
-xiếc gì anh không làm khích tui anh không được chịu được sao.
-nhà có xe đưa rướt cô không cần mua xe đạp đâu
-kệ tui anh phiền quá đấy
Nó quây lại nói chuyện với người bán hàng
-anh lấy tui chiếc kia luôn nhé_hắn chỉ vào chiếc sport màu đen bên cạnh
-anh mua chi vậy_nó thắc mắc
-giống cô thui
-kệ anh đấy, tui không quan tâm_nó quay lại người bán hàng_anh mang ra xe cho em luôn nhé
Dạo một vòng đồ dạc cũng đã khá nhiều. nên cả bọn quyết định dừng việt
mua sắm để thanh toán.đồ đạc sẽ được giao tận nơi. Mục tiêu kế tiếp của
bọn nó là Star Paradies_trường mà nó sẽ học trong năm nay đấy
Star
paradies_đúng như cái tên khá kiêu _một ngôi trường hoàng tráng về mọi
mặt. Do tập đoàn của 3 đai gia lớn nhất sài gòn xây dựng và nơi học tập
của 3 đại công tử của gia đình họ (trong đó có cả tập đoàn Trần Thị_gia
đình hắn nữa). Nên việc đăng ký xin nhập học cho bọn nó thì không thành
vấn đề dù đã hết hạn nộp đơn nhập học cả tháng trước. Việc chọn lựa học
sinh cũng hết sức nghiêm khắc. Với số tiền nhập học cao ngất thì chỉ
những gia đình thật sự rất giàu có mới có thể cho con em theo học. Ngoài ra còn có nhiều học bổng cho những học sinh suất sắc có thành tích học
tập đáng nể hơn người. Nói tóm lại đây là nơi tập trung nhân tài cho đất nước sau này. Mục đích hôm nay đến đây của nó cũng chỉ là tham quan
ngôi trường hơi bị nổi tiếng này thôi. So với Blue mà nó hằng tự hào thì có vẻ hơn một tí. Chỉ một tí thôi đấy. với 2 không gian riêng biệt đành cho cả học sinh cấp ba lẫn đại học. Quảng trường trung tâm rộng lớn như một đại nhạc hội hoàng tráng làm nó hơi choáng _lớn gấp 3 trường Blue.
Lớp học khá rộng với đầy đủ trang thiết bị thuộc loại hiên đại nhất hiện nay. Về các hoạt động thể thao cũng rất được quan tâm sân điền kinh,
sần võ thật, sân banh…bla …bla. Với mục tiêu đào tạo ra những sinh viên
toàn vẹn về tài năng lẫn thể chất. Tuyêt. star paradies ước mơ của mọi
học sinh đây.
Qua lời giới thiệu sơ lượt của hướng dẫn viên bất đắt dĩ (hắn) nó cũng đã nắm rõ hoạt động của ngôi trường mới này. Cuối cùng chỉ cần đi đặt đồng phục là kết thúc . Cô Phương Anh( người trực tiếp
thiết kế đồng phục riêng cho trường này_trường giàu có khác) chỉ cần
liếc sơ 3 đứa không cần lấy so đo hay hỏi bất cứ câu nào. Đồng phục sẽ
được gởi đến tận nhà vào sáng mai (1 buổi chiều may xong 3 bộ_pro
qué_khâm phục luôn)
Cuối cùng cả bọn cũng về đến nhà. Kết thúc một
ngày lông bong ngoài đường. Nó mệt nhoài sau khi chỉnh lý đống dổ nát
chất đống trong phòng. Tắm táp xong là nó chui thẳng vào giường. không
ngủ liền đâu nhé mà gọi điên hỏi thăm mọi người ở Hà Nội. Bạn bè, bà con hâm he quá sao thoát được. Buôn dưa lê đến tận 12h nó mới được tha. Chủ đề chính vẫn là cuộc sống mới ở Sái Gòn và đặt biệt vụ làm osin bất đắc dĩ đã được ông nó lang truyền rỗng rãi. Mệt mỏi, ù tai, đau đầu nhức
mắt…bla bla.. nên vừa thoát nạn lá nó ngủ ngay.
Trường mới, bạn mới
Cái cảm giác háo hức của ngày khai trường buộc nó phải vứt chăn mền qua một bên để lui cui chuẩn bị cho một ngày
đặc biệt. Môi trường mới, những người bạn mới đang chờ đón nó. không
biết ai ra sao nhưng đối với nó sự thay đổi này có sức ảnh hưởng rất
lớn. Bồn chồn có phần thú vị lại thêm chút lo lo là những gì mà hiện giờ nó cảm nhận được. Chắc chắn đây sẽ là một năm học đáng nhớ, đang hứa
hẹn chờ đơi nó phía trước. Nhanh chóng thu xếp công việc cá nhân, phụ
bác Hoa làm bữa sáng, ông Quân chăm sóc vườn hoa. Đang loay hoay thì
chuông cửa reng….
-cháu ra xem ai giúp bác nhé, không biết mới sáng ai đến sớm thế_bác Hoa gọi vọng ra
-dạ… để con_ nó chạy thẳng ra cổng
-đây là hàng gởi cho gia đình mời cô ký nhận_người giao hàng đưa nó tờ giấy nhỏ.
-vâng_ roẹt roẹt nó ký tên điệu nghệ lắm nghen
Hì hục lôi thùng đồ vào nhà. Nó đoán chắc chắn đây là đồng phục của
Start Paradies. Hình như có thần giao cách cảm nên hai cô chị cũng đã
đứng chờ sẵn trước cổng_nghe nói đồng phục trường nì là thời thượng
-woa, đúng không ngoa mà_hai chị nó xít xoa bộ quần áo trên tay
Đẹp này, dễ thương nữa này, rất teen, rất trẻ trung là những gì nó đánh giá về động phúc mới. nhưng…
-sao chỉ có 2 bộ nữ….???..ủa đây là…._nó ngạt nhiên lôi bộ cuối cùng ra khổi thùng
-đồng phục nam_2 chị nó đồng thanh
-vậy là sao…?vậy giờ sao….??_nó nhìn 2 cô chị. Hai chị nó nhìn nhau rồi lại quay sang nó
-ok, em mặc bộ này_nó biết chị nó nghĩ gì
Nam thì nam sợ gì ta đây quen rồi hà hà_nó nghĩ nhưng cũng tiết lắm
-cô cầm gì đó khỉ_ hắn bỗng xuất hiện sau lưng, nó giật bắn người, bộ đồng phục đã nằm ngay ngắn dưới đất
- đồng phục nam_ hắn cuối xuống nhặt _của ai vậy???
-của tui, không lẽ của anh_nó giật lại
-của cô???_hắn trố mắt nhìn nó
- vâng….không được sao, có 3 bộ không lẽ ….như vầy tới trường ah
- thì ra vậy, tui nghĩ cũng tốt, cô mặc đồ nữ chắc…chậc chậc_hắn sờ cằm đăm chiêu. đưa mắt liết nó từ đầu đến chân nó
- hình như sáng anh chưa ăn gì nên muốn…_nó giơ nắm tay lên_ thui mà
cũng đúng, mệt cãi nhau váo anh tổ xui xẻo,tránh ra_nó bực tức bỏ lên
phòng
Kỳ lạ chị Phương Anh vốn cẩn thận sao lại.._ hắn nghĩ
-cô cậu vào ăn sáng_bác Hoa gọi
-vâng_cả đám nhóc ton lon chạy vào bếp
sau khi đã giải quyết xong cuộc ********* của cái bụng yêu dấu. nó
nhanh chóng vọt lên phòng thay quần áo chuẩn bị đến trường. tung tăng
trong bộ đồng phục nhìn nó chẳng khác nào một cậu công tử thật thụ. Đồ
nam cũng đẹp không kém ah nha.
Chậc châc cắt luôn mái tóc thì…_ nó
nghĩ_ vừa nhúng nhảy trước gương Nó quyết định sẽ đến trường bằng chiếc
kitty yêu quý. Với trí nhớ cực tốt của nó thì bảo đảm sẽ không bị lạc dù mới chỉ đến một lần đi chăng nữa. Không khí buổi sáng thật mát mẻ, ánh
nắng ấm áp len lỏi qua từng kẽ lá trong mỗi hàng cây ven đường, tiếng
chim vèo von bên tai chuẩn bị cho một ngày mới_ tuyệt thật. Nó đẫn xe ra cổng thì
-khỉ_lại là hắn sao mỗi lần nó muốn làm gì thì hắn cùng
xen vào nhỉ lần này nó nhất quyết không để hắn phá đám khung cảnh thơ
mông của nó đâu
-giề……gì nữa đây
-cô định đến trường bằng cái xe thiết này đấy hả
-thiết gì… xe đạp anh không biết à,… bộ không được sao_ nó cáu kỉnh
-nếu cô muốn được nổi tiếng
-nổi tiếng_ nó thắc mắc
-học sinh trong trường hầu hết được đưa đón bằng xe riêng nên việc tự
đi xe đến trường là chuyện lạ … mà lại còn là chiếc này..
- hả_ nó
suy nghĩ_tui muốn đi xe nào thì kệ tui anh nhìu chuyện quá, mà cũng cảm
ơn nhá, xong việc anh tránh ra cho tui qua_ nó nhảy tọt lên xe đạp ..
đạp.. nhưng
ủa sao không chạy vậy cà, mới mua không lẽ hư rồi_ nó nghĩ
-á buông ra_ thì ra hắn đang giữ yên xe của nó
-cô có cất xe ngay không thì bào
-không là không , tui nổi tiếng mặc tui liên quan gì anh
-cô nên nhớ cô đang ở nhà của tui đấy
-ờ há…coi như không quen biết ha_ nó nhỏ nhẹ, nở nụ cười tươi như hoa nhưng gian không kém
-không được cất ngay_ hắn kiên quyết_ hôm qua cô đòi mua là tui thấy có vấn đề rồi(giờ mới biết muộn rùi)
-hì hì…. Anh nhìn kìa_ nó chỉ ra phía sau hắn
-không có lần 2 đâu cưng _ hắn dí tay vào đầu nó
-anh Phong đi nào không trễ học_ thì ra là nguyệt Đoan
-ừ_hắn hơi bất ngờ tưởng nó gạt hắn giống hôm qua nữa chứ_em ra xe đợi tí nhé, anh còn… ủa.. KHỈ đứng lại_hắn hét
Nhân lúc hắn sơ í nó đã nhanh chân vọt lẹ không quên quay lại trêu hắn. Dù muốn đuổi theo nó lắm ( bằng xe đạp đàng hoàng nhe hắn cũng có 1
chiếc chứ bộ_mặc kệ nổi tiếng cũng được dù gì cũng nổi lắm rồi mà) nhưng còn 2 cô chị nó thì sao. Thôi đành ngâm ngùi nhìn nó tung tăng một
mình.. hình như việc cãi nhau , chọc tức nó đã thành thói quen của hắn
hằng ngày
Đúng như những gì nó tưởng tượng, tưng cơn gió khẽ rít
qua tóc, cái cảm giác lành lạnh của buổi sáng làm nó hí hửng tung tăng
đến trường. Kia Star Paradies đã ở trước mặt.Ttrái ngược với khung cảnh
vắng vẻ hôm qua thì hôm nay lại vô cùng náo nhiệt. Đâu đó lại vang lên
tiếng cười đùa, nói chuyện rôm rã cảu đám học sinh. Đúng như hắn nói
người người nhìn nó nhà nhà nhìn nó như người ngoài hành tinh. Đi xe đạp thui mà có gì đâu mà cũng.. ở Blue trước đây nó cũng thế này có sao
đâu. Đúng lá một đám khoe của. Nó dắt xe vào bãi gởi. Hình như hắn đoán
biết được nó ở đâu hay sao ý nên vừa gởi xe xong là nó thấy ngay cái mặt hậm hà hậm hực của hắn rùi
-cô hay lắm
-hì hì làm gì mà giận dữ vậy, hem đẹp ‘chai’ tí nào đâu_ nó hí hửng trêu hắn
-đẹp gì mà đẹp, sao cô cứ muốn làm gì thì làm àh, cô đi xe vậy không nguy hiểm àh, ông cô đã giao cô cho tôi rồi đấy
- lại ông, sao anh cứ lôi ông tôi ra hoài vậy, tôi 17 tuổi rồi đấy không cần anh quản lý_ nó gân cổ lên cãi
- thui anh Phong mọi người nhìn kìa_ 2 chị nó
-hả_ giờ nó với hắn mới nhận ra.
-Anh Phong sao anh lại đi chung với mấy nhỏ này_ 1 nhỏ nói
-nhỏ này là ai mà dám cãi lại anh Phong của “bọn em” vậy_ ạc nó nghe giọng nhỏ chua như giấm phát ra nó muốn……luôn.
-anh Phong…….bla bla_1 đám con gái
- bọn em nì anh Phong nì_ nó nhại lại cố tình cho hắn nghe_ coi bô anh nổi tiếng quá đó
Tất nhiên rùi cháu của một trong 3 tập đoàn lớn lại là người thành lập
trường, đẹp trai, học giỏi, con nhà giàu mà…hotboy chÍnh hiệu luôn đấy.
Hắn là điểm nghía của giới cô nương toàn trường này mà
Reeng…………….reeng…………_tiếng chuông báo hiệu vang lên
-các em nhanh chóng đến hội trường làm lễ khai giảng_ loa phóng thanh
Thế là cả đám kéo nhau đến quảng trường trung tâm Hix, hên quá…cứ đứng đó chắc không chết cũng nhập viện _ hắn nghĩ.
Ổn định chỗ ngồi xong xuôi thì buổi lễ bắt đầu. Đối với nó khai giảng
là thủ tục nhàm chán nhất. Đầu tiên là điễn văn của ngài hiệu trưởng
đáng kính, hiệu phó, chủ tịch hôi này hội nọ…. bla bla bla…chán không gì bằng. vậy mà nó đã chịu được 12 năm rồi đấy_ tự khâm phục mình luôn.
Đền phần phát biểu của học sinh ưu tú thì nó hơi choáng … không ai khác
lại là hắn. nếu như mọi năm ở Blue thì nhiệm vụ cao cả này đã là của
nó.năm nay ở đây nó là người mới nhưng cũng tức lắm… nếu là ai khác thì
đỡ đằng này lại là hắn. nhất định năm sau nó sẽ giật lại xí quen năm sau nó có ở đây đâu nhỉ. Đúng phong cách con nhà nòi, hắn nói năng tự tin,
lưu loát không cần bất cứ giấy tờ nào. Sau bài phát biểu khá hoành tráng là tràng vỗ tay không ngớt của học sinh lẫn thầy cô giáo_ coi bộ nổi
tiếng lắm. Buổi lễ kết thúc chấm dứt nốt phần tra tấn lỗ tai nó. Ba chị
em nó lon ton chay theo hắn đến nhận lớp
12A là lớp học xuất sắc nhất trong tất cả 23 lớp 12.Năm nay nó sẽ học ở đây
Đang trên đường tới lớp thì cả bọn gặp cô Duyên_ cô giáo chủ nhiệm của
lớp nó. Cô làm quen trước từng đứa một,... cũng không qúa ngỡ ngàng vì
cô đã xem qua lý lịch của cả 3. Chỉ có điều nó mặc đồng phục nam nhưng
không do lỗi của nó nêu cô không tri cứu_mà ngay cả cô cũng công nhân nó đẹp trai_ cô này vui tính thật. Bọn nó bước vào lớp trong sự tò mò đến
ngột ngạt của mọi người của mọi người. Hàng trăm con mắc nhìn nó soi
mói. Cái lớp ồn ào náo loạn nhanh chóng trở lại trật tự vốn có. Cô Duyên bước lên bục giảng…
-chào các em_ cô Duyên tươi cười nhìn học trò của mình
-chào cô ạ_ cả lớp đồng thanh
-năm nay cô sẽ tiếp tục chủ nhiệm lớp chúng ta_cô nhìn lướt cả
lớp_không có gì thay đổi cả nhỉ. Giờ chúng ta sẽ đón chào ba thành viên
mới, ba em tự giới thiệu bản thân đi nào_ cô nhìn bọn nó
-chào các
bạn mình tên là Nguyễn Thanh Nguyên đến từ Hà Nội, năm nay sẽ học ở lớp
ta, mong nhận được sự giúp đỡ của các bạn_nó khởi đầu trước mỉm cười rõ
tươi
Dưới lớp có vài tiếng xì xào bàn tán chắc lại vụ đồng phúc của nó nữa đây_rõ phiền quá mà
-còn mình là Trịnh Nguyệt Đoan cũng đến từ Hà Nội_Nguyệt Đoan chỉ về
hướng chị mình_ đây là chị song sinh của mình Trịnh Nguyệt Hương, mong
các bạn sẽ giúp đỡ 2 chị em mình nhé_2 chị em mỉm cười
-mình nghe nói mý bạn là tiểu thư Đại Nguyễn hở_một học sinh hỏi
-uh, dù là tiểu thư của Đại Nguyễn nhưng mong các bạn hãy hết sức giúp 2 chị em mình hòa nhập nhé_ Nguyệt Đoan cười
-còn Nguyên???
-mình…..mình….._ nó lúng túng_nhân sao được mà nhận
-cô sắp chỗ ngồi cho các bạn ấy đi ạh_ hix may là hắn nhanh chóng giải nguy cho nó chứ không thì….
-ờ àh _ cô nhìn khắp lớp_ Nguyên em ngồi bàn áp chót nhé trên Đại Phong ấy, còn Đoan Hương 2 em ngôi bàn 2 nhé chỗ còn trống ấy
Ba đứa
nhanh chóng về chỗ ngồi. Hai chị nó có vẻ không hài lòng cho lắm về chỗ
ngồi của bọn nó_ biết sao hơn những vị trí cuối thì chỉ đành cho những
cây sào di động như nó(1m75) và hắn(1m85_ cao kinh hồn luôn) trong khi
đó 2 chỉ nó chỉ 1m6 là cùng_ chị em họ mà khác nhau quá. Nó cũng có hơn
gì ngồi trước hắn đồng nghĩa với việc bị hắn chọc tức những tưởng chỉ
chạm mặt nhau ở nhà thôi nay ở lớp cũng… như vầy… ôi chán….Ngồi cùng bàn nó còn có 2 bạn nữ nữa. Nó bắt tay hỏi tên từng người
-hi giúp ma mới với nhé, mình tên Nguyên còn 2 bạn_ nó niềm nở
-hì mình là Trân, Bách Trân Trân_cô bạn cũng niềm nở không kém
-còn mình là Hạnh, Diệp Mỹ Hạnh. chào mừng bạn
Nó cảm nhận được đây sẽ là những người bạn tốt_ nó chắc chắn điều đó ấy chứ. Không biết sao nó lại nghĩ vậy… nhưng từ nhỏ nó nhìn người luôn
chính xác_ tốt hay xấu, dữ hay ác
-bạn chuyển từ Hà Nội lên hả…xa
quá nhỉ, nghe nói Hà Nội đẹp lắm cơ, có cả 4 mùa nữa, con trai Hà thành
thì very handsome luôn…._ Trân Trân mơ mông bắt chuyện nó
-thôi đi
con quỷ… tỉnh lại_Hạnh quơ tay trước mặt Trân_mà mình nghe nói món ăn ở
đó ngon lắm nhả_ một con tham ăn nữa đây
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT