Xà Hậu? Đại phi bị những lời này làm cho kinh sợ, đồng thời lệ nóng quanh tròng, ngơ ngác nhìn hắn, thật lâu không nói nên lời.
Nàng ta yêu nam nhân này, mà hiện tại nam nhân này cũng yêu mình. Hậu cung vẫn chưa có Hậu, mà hiện tại lại muốn lập chính mình làm Hậu, hơn nữa còn muốn nàng ta sinh rất nhiều con thuộc về chính bọn họ. Những lời này giống như sấm đánh, va trúng vào nàng ta, nàng ta vô cùng kích động, hưng phấn, hạnh phúc, vui vẻ, chỉ cảm thấy bản thân là người hạnh phúc nhất trong thiên hạ rồi.
"Thật vậy chăng? Đại nhi có thể không cần trở thành Xà Hậu, thầm nghĩ cùng Vương sống chung, sinh thật nhiều, thật nhiều đứa bé thuộc về chúng ta." Nàng ta động tình nói, nhào vào trong lòng hắn, cảm động rơi lệ.
Mà Mặc Nhật Tỳ cũng bị lời của nàng ta làm cho cảm động, cảm giác muốn cùng nàng ta nhất kiếp nhất thế càng mạnh liệt, thậm chí ý niệm lập nàng ta làm Hậu càng thêm kiên định trong đầu.
"Ngốc ngếch, bổn vương nói lập nàng làm Hậu thì sẽ lập nàng làm Hậu, nàng đảm nhận được hậu vị đó, không cần nhiều lời, tất cả cứ giao cho bổn vương." Mặc Nhật Tỳ càng thêm yêu nàng ta, gắt gao ôm chặt, thật giống như muốn khảm nhập nàng ta vào thân thể của mình.
Đại phi liên tục gật đầu, tuy rằng mới được sủng ái vài ngày, nàng ta cũng đã cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất trên thế gian này, tóm lại là nàng ta không rời được nam nhân này.
"Ngày mai, bổn vương sẽ triệu đại thần thương nghị, định ra ngày tốt để cử hành đại điển phong Hậu." Hắn hứa hẹn nói, thề phải thực hiện.
Lúc này, Lý Quả đang ngủ say sửa ngọt ngào, nào biết giờ phút này Mặc Nhật Tỳ đã muốn định ước chung thân với Đại Mai, tuy rằng cô không cần, nhưng bé thì không thế được. -lewquwywdownn- Đôi mắt vẫn chưa từng mở ra của bé con đột nhiên mở to, trong đêm đen, hai mắt to sáng ngời chớp chớp, đảo qua đảo lại không biết đang suy nghĩ cái gì.
Hôm sau, chúng đại thần bị triệu tập, mãi đến khi được báo cho biết lập Đại phi làm Hậu, chúng đại thần ngơ ngác nhìn nhau, nhưng dưới lời nói của Mặc Nhật Tỳ, đương nhiên không có một đại thần nào dám phản đối. Hơn nữa, chúng đại thần cảm thấy Lý Quả lên ngôi Hậu, không bằng lập Đại phi đi, bởi vì Lý Quả không phải người Xà quốc, còn Đại phi chẳng những là người của Xà quốc mà lại là nữ nhi của Đại Thừa tướng, cân nhắc xong, đương nhiên là Đại phi thắng thế.
"Nếu như các vị không có điều dị nghị, thì hãy bắt đầu chọn ngày tổ chức đại điển phong Hậu đi." Mặc Nhật Tỳ thật cao hứng, sự tình phát triển như hắn dự đoán, lập Đại phi vốn là chuyện ván đã đóng thuyền rồi.
"Ta không đồng ý." Đột nhiên, một giọng nói non nớt, ngọt ngào từ trên trời giáng xuống, kỳ quái là chỉ nghe tiếng mà chẳng thấy người.
Tất cả mọi người đều tìm kiếm nhưng không có phát hiện gì, trong lòng mọi người tràn ngập ngạc nhiên, là loại người nào đang nói chuyện vậy?
Mặc Nhật Tỳ sửng sốt, không hề nhận ra chủ nhân của giọng nói này, hiện tại hắn rất tức giận, đang lúc vào nhịp thì lại có người dám phản đối, quả thực chính là không muốn sống nữa.
"Là ai? Chuyện của bổn vương không cần bất kỳ kẻ nào đồng ý." Hắn nổi giận, chợt đứng lên, tức giận nói. - truyện chỉ được đăng trên dienvdanvlevquyvdon-
"Mẫu hậu ta mới là Xà Hậu, ta không đồng ý." Âm thanh non nớt lại xuất hiện, chỉ là lần này Mặc Nhật Tỳ cùng chúng đại thần có thể nghe rõ ai đang nói chuyện.
Chúng đại thần giật nảy mình, tuy rằng đã gặp sơ qua Tiểu Xà Vương, nhưng nghe nói chưa từng mở mắt, mà nay lại nói chuyện chỉ là không thấy người mà thôi.
"Tiểu Xà Vương vạn tuế." Chúng đại thần ngạc nhiên nghi ngờ, nhưng vẫn rất cung kính hành lễ, cũng chả quản người đang ở phương nào.
Con trai? Mặc Nhật Tỳ sửng sốt, sau lại nghe được lời của bé, lửa giận trong lòng càng tăng lên, bất mãn nói: "Tiểu hài tử thì biết cái gì? Thân phận của mẫu hậu con không đủ để trở thành Xà Hậu của Xà quốc, con đừng nhiều lời nữa."
"Không được, mẫu hậu con nhất định phải trở thành Xà Hậu, những kẻ khác đều không được." Trong không khí, giọng nói non nớt dường như rất tức giận, thái độ đều cường thế hẳn lên.
Mặc Nhật Tỳ phát hỏa rồi, hắn tuyển là lão bà, không phải kế mẫu cho đứa nhỏ, hắn muốn ai, khi nào thì đến phiên con đến quản.
"Có phải mẫu hậu con bảo con đến không? Nàng quá vô liêm sỉ, vậy mà kêu đứa bé ra mặt thay nàng. =lêquy88ydon=Con trở về nói cho nàng biết, cả đời này nàng đừng mơ trở thành Xà Hậu của ta, bảo nàng yên phận, đừng có mà làm chuyện mờ ám."
Nhất định là nữ nhân đó, nhất định là nữ nhân đã xúi giục con trai! Quá đáng giận, quá vô sỉ, đã vậy còn quá không biết xấu hổ! Mặc Nhật Tỳ càng nghĩ càng giận, tức giận đến sắc mặt đều thay đổi, hận không thể đánh Lý Quả một phen.
"Mẫu hậu không hề hay biết, người vốn chả thèm vị trí ấy, là ý tứ của con, không hề liên quan tới mẫu hậu." Bé con cũng tức giận, mẫu hậu có thể không cần, nhưng mà bé để ý, ở trong lòng bé chỉ có mẫu hậu mới là Xà Hậu của Xà quốc, ai cũng không được phép.