Có câu, con nhện có thể ngồi mát ăn bát vàng, dựa vào nó kiếm ăn dựa vào mạng nhện mà nó giăng sẵn. Cho nên, Ngô Thần và Âu Dương Hiên bây giờ chuẩn bị tham gia vào ban cán sự của lớp, Ngô Thần được chọn  bí thư đoàn ủy của lớp, Âu Dương Hiên vẫn làm chức vụ cũ —— lớp trưởng.

Hai người bọn họ cùng nhau tham gia câu lạc bộ như trước, lần tham gia này là vào hội học sinh.

Vì sao không chọn cái khác ? Bởi vì này hội này so với những hội khác càng mất nhiều thời gian hơn.Những môn học Ngô Thần học cũng khá nhiều cho nên cô  ngay cả hôi học sinh cũng không muốn tham gia. Việc này kiếp trước cô đã làm rồi, việc gì mà phải đâm đầu vào một lần nữa. Nhưng  vì Âu Dương Hiên, lãng phí them chút thời gian quý báu này thì đã làm sao.

Ngô Thần cùng với Âu Dương Hiên đang muốn đạp một chân vào thị trường bất động sản đang nổi dần lên của tỉnh B . Thì ra cũng có rất nhiều sinh viên dựa vào thứ này mà tạo được vốn riêng. Ngô Thần cùng với Âu Dương Hiên  cũng đã nắm trong tay không ít vốn liếng, đặc biệt là Ngô Thần, nếu như cô muốn mua một căn nhà dành tiêng cho mình ở tỉnh B là không thành vẫn đề. Nhưng con gái mà mua nhà ở thực sự là không nể mặt đàn ông , đặc biệt là người có tình tình mạnh mẽ như  Âu Dương Hiên. Cho nên, Ngô Thần quyết định hai người ở tỉnh B bắt đầu gây dựng sự nghiệp.

Âu Dương Hiên sau này nhất định sẽ đi làm ở Viện Tư Pháp, mà Ngô Thần nếu không có gì bất ngờ nhất định là sẽ đi theo nghiệp kinh doanh. Bây giờ Âu Dương Hiên còn chưa có thời gian đi ra ngoài tiến hành phương diện  công tác pháp luật, chỉ có thể thực hành chuyên ngành học thứ hai của mình, cùng Ngô Thần gây dựng sự nghiệp.

Hai người trước tiên ở trong tiểu khu nội thành xem nhà. Bởi vì tiểu khu này Âu Dương Hiên  thấy cũng không tệ lắm, tuy rằng thời gian xây dựng đã khá lâu, nhưng quang cảnh, khu vực xung quanh đã được xanh hoá, phương tiện chung quanh đầy đủ hết, cách nội thành lại không xa, lại tới gần các trường đại học, dù có thế nào đi chăng nữa cũng thấy giá cả sau này chắc chắn sẽ không ít.

May mắn là, sau hai ngày thám thính đã phát hiện, ở nơi này thực sự có người muốn đem nhà bán gấp. Đây là chuyện cực kỳ thiên thời địa lợi, Ngô Thần làm sao có thể buông tha cho được.

Hiện tại nhà ở tỉnh  B  giá cả so với năm năm nữa kém những một phần tư, cho dù Ngô Thần hiện tại đem toàn bộ tài sản của mình đổi sang bất động sản đi nữa, những năm sau chỉ sợ cô kiếm lại không chỉ gấp đôi.

Ngô Thần bắt đầu công tác thu mua, sau đó lại ở trên mạng tham khảo.

Mỗi ngày Ngô Thần cùngvới  Âu Dương Hiên vấn đi học đúng giờ,khi Âu Dương Hiên không tiết, Ngô Thần lại lấy xe đi, nhưng mà thời gian học của hai người không có gống nhau. Sau nữa, Ngô Thần liền tự hỏi  liệu mình có nên mua xe hay không?

“Anh có thấy em nên mua xe đi không?” Lúc ăn cơm chiều Ngô Thần đem vấn đề anyf hỏi Âu Dương Hiên.

“Em đã đủ tuổi làm bằng lái xe chưa? Hay là định nhờ người làm giả bằng lái?” Âu Dương Hiên trực tiếp đánh vào vấn đề cốt lõi tuổi tác của Ngô Thần .

“Vậy sao anh khi học cấp 3 đã dám lái xe, khi đó anh đã đủ tuổi đâu?” Ngô Thầnbất mãn  bĩu môi.

“Khi đó anh đã hơn 16 tuổi rồi? Ai bảo anh không có bằng lái? Còn em bây giờ thì sao đã đủ 16 chưa?”

“Quên đi, coi như em chưa nói. Nếu như vậy sao anh lại đồng ý cho em lái xe của anh đi ra ngoài?”

“Bởi vì đó là xe của anh, hơn nữa anh tin tưởng vào sự quản chế tốc độ giao thông trong nội thành tỉnh B là không có vấn đề gì hết. Nhiều nhất chỉ quẹt xe sơ qua thôi, không có chuyện gì to tát.”

“Chuyện đó và chuyện em mua xe riêng khác nhau sao?”

“Đương nhiên, bởi vì là xe của anh giấy tờ của anh có chuyện gì xảy ra sẽ tìm tới anh. Nếu em mua xe thì em không thể đứng tên đươc, vậy em thử nói xem nên làm gì bây giờ?”

“Được rồi. Em hiểu. Vậy ý anh là, em còn chưa qua 14 tuổi, phải chờ đến khi em học đại học năm 3 mới được có xe đúng không?”

“Ân. Chẳng lẽ em không hài lòng với con xe bây giờ của anh ?”

“Không phải. Chỉ là em cảm thấy bây giờ tiết học của chúng ta không giống nhau, những lúc anh cần đi xe thì phải làm sao?”

“Anh có thể cùng đến đón em, hoặc là em có thể đến đón anh.”

“Được rồi. Không nói vấn đề này nữa. Ăn cơm thôi!”

Lần nói chuyện này kết thúc bởi sự thất bại của Ngô Thần. Mà những năm tháng sau này,sô lần mà Ngô Thần có thể cãi thắng được chỉ đếm trên đầu ngón tay. Đương nhiên, những điều này đều là vì Âu Dương Hiên muốn bảo vệ cô một cách tốt nhất.

Tuy rằng mỗi ngày Âu Dương Hiên đều đảm nhiệm hộ hoa sứ giả, nhưng mà hoa đẹp vẫn luôn có người ngóng trông, sau đó mang theo khát vọng muốn hái. Cũng chẳng thèm để ý đến có vị hộ hoa sứ giả nào hay không.

Ngô Thần bởi vì tuổi tác và diện mạo, cho nên rất nhanh nổi danh ở khoa kinh tế. Ngô Thần khi đi trên đường luôn có cảm giác mình là một con khỉ, may mắn khi học kinh tế có Âu Dương Hiên  hộ tống, nhưng khi ở khoa Hán Ngữ thì lại có vấn đề,.

Bây giờ, vấn đề chuẩn bị đến đây.

Có một nam sinh lại lẻn đến chỗ ngồi bên cạnh Ngô Thần, Ngô Thần đã bị da mặt của cậu  mà cảm thấy phiền . Bản thân mình đã liên tiếp từ chối, nhưng vì sao cậu ta vẫn một mực kiên trì đến thế?

“Tối nay cùng nhau đi xem phim nhé.” Lại là câu nói này. Bởi vì lần đầu tiên cậu ta nói mời đi xem phin, Ngô Thần chợt nhớ tới  màn cầu hôn của Hoàng Tuấn và Hải Biên mà lộ ra chút cảm xúc trên gương mặt, làm cho bạn nam này vì thế tấn công không biết mệt mỏi.

“Xin lỗi rốt cuộc bạn là ai, bạn muốn thế nào mới đem trả lại cho tôi cuộc sống bình thản đây?” Ngô Thần thật sự có không kiên nhẫn . Vốn nghĩ rằng cậu ta sẽ biết khó mà lui, ai ngờ càng bại lại càng không nản.

“Thật sự là thất bại a, mình tên là Quách Thịnh, hy vọng cậu có thể nhớ kỹ tên của mình. Mình tin tưởng tên của mình sau này sẽ luôn ở trong cuộc sống của cậu.”

Ngô Thần xoay người rời đi, chính là bởi vì cậu ta, mà đến cả tiết học mình cũng không muốn đi.

Ngô Thần thật sự không biết khi nào thì mình gặp được đóa hoa đào này. Mặc dù có có lúc cô cũng nhận được lời tỏ tình, nhưng là khi cô từ chối cũng không gây them khó khăn nào cho cô nữa.

Sự  tự tin của cậu này rốt cuộc từ đâu đến!

Lần đầu tiên gặp được nam sinh này, Ngô Thần bị ngăn lại một cách nất nghờ cho nên không có cảm tình tốt, nhưng vẫn cố có thể mỉm cười  tỏ vẻ thực xin lỗi mà cự tuyệt. Nhưng là không nghĩ tới vào ngày hôm sau lại bị kéo lại.

“Xin lỗi, mình đã có bạn trai . Hy vọng cậu sẽ không làm phiền mình nữa.”

“Tớ biết, nhưng không phải hai người còn chưa có kết hôn à, tớ vẫn còn có cơ hội không phải sao?”

“Cám ơn bạn, cho dù chưa kết hôn, nhưng mình cũng không chọn bạn!” Nói xong rút  cánh tay bị cậu ta giữ chặt lấy. Chủ yếu là vừa rồi Ngô Thần suy nghĩ đến một vấn đề kinh tế mới được học, nếu không lấy thân thủ của Ngô làm sao có thể để cho người khác giữ chặt được.

Nhưng mà nam sinh này nhất quyết không chịu hiểu lấy, mà mình không muôn vì việc này lại đi làm phiền  Âu Dương Hiên. Gần đây anh ấy đã đủ bận rồi .

Liên tiếp vài ngày, nam sinh này đều đứng trước của lớp đợi Ngô Thần. Dần dần Ngô Thần theo miệng người bên cạnh mà biết, này nam sinh này là sinh viên năm hai, nhành ở tỉnh  S  , thành tích không tồi mà gia đình cũng không tồi.

Nhưng điều này cùng với Ngô Thần không hề có liên quan, cho dù chính mình không có đối tượng, cũng không tiến tới vơi người mà mình không có hứng thú. Huống chi bản thân đã có Âu Dương Hiên.

Mỗi lần học xong, mặc kệ cậu ta ngăn trở như thế nào, Ngô Thần đều thoát được sau đó tiếp tục đi đường của mình.

Nhưng  chuyện này đã bị Âu Dương Hiên phát hiện? Chuyện này làm cho Ngô Thần không thể nhẫn nhịn được nữa .

“Có nam sinh ở khoa theo đuổi em sao?” Âu Dương Hiên bình tĩnh  nói vấn đề. Ngay cả khoa  kinh tế cũng đã biết chuyện , huống chi là dân pháp luật bọn họ.

“Ừm, ” Ngô Thần nhu thuận  thừa nhận , nếu Âu Dương Hiên không có sự xác nhận  chính xác cũng sẽ không hỏi cô.”Tại da mặt cậu ta quá dày bóc mãi không hết. Em cam đoan là em vô cùng nghiêm chỉnh.” Ngô Thần lần này đương nhiên có thể cam đoan. Mình cũng đã qua  cái thời kỳ hư vinh đó rồi , tuổi tâm lý của cô đã qua 40 một lần như vậy là đủ rồi! cô lại không cần bổ dương thải âm để bảo trì nhan sắc trẻ trung.

“Cần anh xử lý không?” Âu Dương Hiên tiếp tục làm  việc của mình, hai người bọn họ đã hoàn toàn có sự tín nhiệm với đối phương. Sau vài năm kết giao sự tín nhiệm nào giữa bọn họ cũng có.

Ngô Thần nghĩ nghĩ, “Tạm thời không cần đâu. Còn chưa biết được động thái của quân địch, khi nào cần e sẽ nói .”

“Ân. Về sau các tiết học anh sẽ đi với em. Nếu như hôm nào anh không có tiết thì đi dự thính cùng với em luôn.”

“Như vậy có thể làm chậm trễ thời gian của anh hay không?” Ngô Thần vô cùng  muốn điều này được thực hiện, dù sao bạn trai mình  ở bên cạnh, bản thân cung thoải mái hơn một tí. Miễn cho con ruồi kia lại bay tới. Chọc  đến mức mình phải dùng vũ lực giải quyết !

“Hoàn hảo. Cùng em đi học anh cũng có thể làm việc được àm?”

“Ừ ừ.”

Việc đi học cứ như vậy tiến hành . Nếu con ruồi kia còn kiên trì không ngừng như vậy, vậy Ngô Thần cô cũng bội phục cậu ta.

Nhưng đã là ruồi thì làm sao mà hiểu được .

“Cậu làm ơn sau này cách xa bạn gái tôi ra một chút.” Âu Dương Hiên đứng đối diện với nam sinh kia nói chuyện.

“Cậu cũng chỉ nói là bạn gái, còn không phải vợ, tôi không phải vẫn còn cơ hội à?” Thực sự vô cùng tự tin a!

“Không , tôi chỉ không hy vọng bạn gái của tôi bị người khác quấy rầy.” Âu Dương Hiên lạnh lùng  trả lời.

Sinh viên ưu tú của khoa luật, tài ăn nói của Âu Dương Hiên làm sao có thể đánh bại được! Cuối cùng Âu Dương Hiên cãi thắng trận. Đương nhiên, đối với Quách Thịnh thì khác cậu ta cho rằng đây là một thử thách.Đóa hoa Ngô Thần cậu đã quyết tâm phải hái được!

Nếu một người đàn ông yêu sâu sắc một người con gái, sẽ vì người đó mà buông tha cho mọi tự tôn đàn ông. Đáng tiếc, Quách Thịnh không yêu Ngô Thần, thứ cậu ta muốn là tự tôn, cho nên cậu ta không muốn tự tôn của mình bị tổn thương. Có lẽ đối với người con gái khác thì có thể đã thành công, nhưng đối tượng lại là Ngô Thần, cậu nhất định sẽ thất bại.

Buông tha cho sự tiến công bằng chân tình, bắt đầu chuyển sang tấn công bằng tiền. Mỗi ngày cầm nhất một bó hoa tươi khi Ngô Thần đi học  thì xuất hiện ở trước mặt của cô, Ngô Thần nhìn cũng không thèm nhing, xoay người đi vào phòng học. Khi Âu Dương Hiên cùng đi  , Âu Dương Hiên sẽ đưa tay nhận hoa, sau đó vất vào thùng rác bên cạnh.

Gia cảnh của Quách Thịnh  , Âu Dương Hiên thông qua một ít quan hệ trong nhà  đã tra ra rất rõ ràng. chú họ của Âu Dương Hiên  là chính ủy tỉnh  S , ngày đó  cậu hỏi một ít về chuyện tình gia đình của Quách Thịnh. Quan hệ trong giới chính trị cậu ta không bằng Âu Dương Hiên, quan hệ trong giới thương nhân cậu ta không bằng Ngô Thần. Rốt cuộc cậu ta lấy đâu ra sự tự tin này? Hay là cậu ta là đồ ngốc.

Nhưng nếu Ngô Thần không muốn cậu động thủ, vậy cậu sẽ nhìn xem Ngô Thần sẽ xử lý chuyện này ra sao. Nếu cô xử lý không được, cậu cũng không ngại lấy lí do bạn gái bị làm phiền mà ra tay giáo huấn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play