Nó đến gặp Alen và Jun vào buổi tối. Nó có vẻ rất mệt mỏi

“Chị đến rồi”_ nó nói

“Chị ngồi xuống uống nước đi”_ Jun mời nó

“Alen đâu rồi?”_ nó hỏi

“Anh ấy đi ra ngoài chắc cũng gần về rồi”_ JUN nói

“Được rồi. A Pink vẫn tốt chứ”_ nó hỏi

“Dạ, công ty đang tham gia một sự kiện thời trang tại Hàn quốc”_ Jun nói

“Vậy tốt rồi”_ nó nói

“Em có chuyện muốn nói”_ Jun ấp úng

“Chuyện gì?”_ nó hỏi

“Chị, Alen rất yêu chị đó. Dạo này anh ấy uống rượu rất nhiều, anh ấy luôn nằm mơ thấy chị”_ Jun nói

“Chị biết nhưng Jun à, em cũng yêu Alen phải không. Chị coi Alen là người anh hai của mình, nếu em muốn Alen hạnh phúc hãy nói tình cảm của mình cho Alen biết đi. Chị tin Alen sẽ chấp nhận em mà”_ nó nói

“Nhưng người Alen yêu là chị không phải là em”_ Jun nói

“Jun em ngốc lắm chưa nói sao biết là không được. Dũng cảm lên chứ”_ nó nói

“Jun à. Anh mua dâu tây về rồi nè”_ Alen từ cửa đi vào thì thấy nó với Jun đang ngồi ở phòng khách

“Chị đến rồi sao”_

“Ừ”_ nó nói

“Alen anh cũng ngồi đi”_ Jun nói

“Chị có chuyện muốn nói với hai người”_ nó nói

Alen ngồi xuống bên cạnh Jun, nhìn nó. Nó lấy trong túi ra một tờ giấy

“Đây là quyền sử dụng ngôi nhà này, chị giao cho hai người”_ nó nói

“Chị… em không thể nhận nó”_ Alen từ chối

“Chị sẽ qua Paris sống một thời gian. A Pink chị giao cho hai người. Căn nhà này cũng không có ai ở, chị tặng cho hai người coi như quà nhận chức giám đốc “_ nó nói

“Em không nhận đâu”_ Alen nói

“Alen, anh từng làm vệ sĩ cho em, anh dạy em cách yêu một người nhưng em không thể yêu anh. Em tin rằng có ngày anh sẽ tìm được người mình yêu. Đây là món quà cho những gì anh đã làm tất cả vì em. Hãy nhận nó đi. Anh không cần phải ngại đâu nếu anh muốn báo đáp thì hãy quản lí tốt A Pink đi. Dream có chi nhánh A Pink nhưng A Pink sẽ không phụ thuộc vào Dream.”_ nó nói

“Anh không thể nhận”_ Alen nói

Nó cười “Đừng từ chối. Nếu anh yêu em hãy nhận nó đi”_ nó nói

“Anh…”_ Alen ấp úng

“Thôi được rồi, em coi như là anh nhận rồi đó nha. Em còn có chuyện phải về. Chăm sóc Jun cho tốt đó”_ nó nói rồi đứng lên đi ra khỏi căn nhà

Kan đã đứng chờ nó ngoài đó. Nó không nói gì lên xe. Nó cùng hắn đến một dòng so6nf. Bầu trời về đêm rất đẹp

“Anh.. em có món quà tặng anh”_ nó nói

Kan nhìn nó “ Anh cũng có”

Nó lấy trong túi ra một cái hợp vuông màu đen sang trọng “Đây là chiếc đồng hồ chính em thiết kế. Em muốn nó sẽ luôn theo anh dù em không có bên cạnh”

“Ý em là sao…. Em luôn ở bên anh mà”_ hắn nói

“Em sẽ qua Pháp một thời gian, em muốn có thời gian suy nghĩ cho việc yêu anh”_ nó nói

“Anh rất yêu em mà…”_ Hắn nói

“Em biết nhưng đã có rất nhiều chuyện xảy ra… em cần thời gian”_ nó nói

“Thôi được anh tôn trọng quyết định của em nhưng đừng để anh chờ lâu được chứ”_ hắn nói

“Em biết rồi. Em có thể tự tay đeo nó cho anh được chứ”_ nó nói

Hắn đưa tay cho nó. Nó cầm đồng hồ đeo vào tay “Nó thật đẹp”

“Anh có quà tặng em. Em nhắm mắt được chứ”_ hắn nói

Nó không nói chỉ nhắm mắt. Hắn rút trong túi ra sợi dây chuyền đeo vào cổ cho nó

“Nó rất hợp với em”_ hắn nói

“Cảm ơn anh vì đã bảo vệ em”_ nó ôm hắn vào lòng

“Em định khi nào đi”_ hắn hỏi

“Ngày mai”_ nó nói

“Phải biết tự chăm sóc mình… nhớ ăn uống đầy đủ đó nha… đừng để bị bệnh”_ hắn nói

“Anh củng phải chăm sóc bản thân đó… đừng sống như lúc trước nữa… hãy là vị chủ tịch xứng đáng của Dream World”_ nó nói

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play