Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 557: Chẳng Lẽ Lại Nội Hàm Gì? (1)


3 năm

trướctiếp

Mộ Dung Tính Đức thử hai lần, cũng không thể từ trong tường người kia chen chúc qua, cuối cùng vẫn là Tô Bằng nhìn không được, ở nội lực chung quanh thân thể phóng ra ngoài, người giang hồ tầm thường cảm giác chung quanh thân thể Tô Bằng giống một khối bàn ủi, nóng chịu không được, mới tránh đi, nhượng ra một con đường, khiến Tô Bằng và Mộ Dung Tính Đức đi tới cửa Trích Tiên sơn trang.

Đến cửa thôn trang, đi ra mấy tên trang đinh, ngăn hai người lại, trang đinh coi như khách khí, hỏi hai người:

"Hai vị, xin hỏi thử tính danh hai vị, còn cả danh hiệu trên giang hồ."

"Ta đã hẹn qua, ta là Mộ Dung Tính Đức Trung Châu."

Mộ Dung Tính Đức chắp chắp tay nói với trang đinh này, Tô Bằng liền nói:

"Ta là Tô Bằng Giang Ninh."

"Huyết Thủ ma kiếm Tô Bằng? ! !"

Nghe xong Tô Bằng báo lai lịch của mình, trong người giang hồ phía sau, có người lỗ tai dùng tốt, không khỏi kinh hô lên.

Lập tức, một mảnh người giang hồ sau lưng Tô Bằng, tựa hồ tiếng nói đều nhỏ đi không ít, lúc Tô Bằng quay đầu lại nhìn bọn họ, còn có người tận lực tránh ánh mắt Tô Bằng.

"Danh hiệu của ta, đã đến mức có thể khiến trẻ con trong giang hồ ngừng khóc đêm rồi sao?"

Tô Bằng nhìn phản ứng người phía sau, tự giễu nghĩ.

Mà trang đinh thủ vệ kia, nghe được danh hiệu Tô Bằng, nhìn Tô Bằng hai lần, nói:

"Tô công tử, phía trên đã phân phó, nếu Tô công tử đến, có thể trực tiếp vào trong."

Hôm qua Tô Bằng đã dò xét qua Trích Tiên sơn trang một lần, biết chủ nhân trang là tâm tư gì, cũng không bât ngờ, nhẹ gật đầu, chắp tay đi vào.

"Mộ Dung công tử bên này, Triệu ma ma cũng từng căn dặn, có thể trực tiếp vào trang chờ."

Trang đinh kia cũng nói với Mộ Dung Tính Đức, Mộ Dung Tính Đức vừa rồi mới nghe được Trích Tiên sơn trang trực tiếp mời Tô Bằng, tinh mang trong mắt lóe lên. Có điều vào lúc trang đinh nhắc tên mình, quang mang trong ánh mắt hắn đã thu liễm, mỉm cười, cùng Tô Bằng lần lượt đi vào trong sơn trang, lưu lại những khách giang hồ ngoài cửa Trích Tiên sơn trang vì không vào được mà đỏ mắt.

Tô Bằng cùng Mộ Dung Tính Đức, đi theo hai gã trang đinh, đi vào trong trang.

Hôm qua Tô Bằng đã tới Trích Tiên sơn trang một lần, đối với nơi này coi như quen thuộc, biết ở đây hẳn phân hai bộ phận trong ngoài trang, ngoài trang chủ yếu là địa phương hoạt động cảnh giới của những trang đinh vũ giả kia, trong trang thì phần lớn là nữ quyến. Thuỷ đình hôm qua gặp, cũng là ở bên trong trang.

Hai gã trang đinh võ giả, dẫn Tô Bằng cùng Mộ Dung Tính Đức vào đến trong trang, đổi thành hai tỳ nữ, mang theo hai người, đi tới sương phòng trong trang.

Hai người đi vào, chỉ thấy trong phòng, đã có hai người.

Một trong số đó, là một người bộ dáng đại khái bốn mươi tuổi, dạng văn sĩ, chỉ là người này mặc dù mặc kiểu văn sĩ, nhưng hai tay thon dài, hô hấp đều đều kéo dài, vừa nhìn chính là cao thủ trong giang hồ.

Lúc này, hắn đang uống trà, với Tô Bằng cùng Mộ Dung Tính Đức đi vào phòng, giống như không nghe không thấy.

Mà một người khác, thì lại mặc quần áo lụa trắng, búi tóc dựng thẳng, thoạt nhìn giống một công tử trẻ tuổi, lúc này đưa lưng về phía Tô Bằng, đứng ở phía trước một bộ tranh chữ, hai tay để sau người, tựa hồ đang xem tranh chữ.

Chỉ là Tô Bằng nhìn bóng lưng người này, luôn cảm giác có chút quen thuộc, tựa hồ đã gặp ở đâu đó.

Tựa hồ cảm ứng được ánh mắt Tô Bằng, công tử áo trắng kia quay đầu, nhìn về phía Tô Bằng.

Cùng đón ánh mắt người này, Tô Bằng lắp bắp kinh hãi, nói:

"Hóa ra là ngươi!"

Mà 'Công tử' áo trắng này, cũng lộ ra thần sắc hơi kinh ngạc, sau đó kịp phản ứng, cười hơi có vẻ trào phúng, nói:

"Sao, ngươi tới đây được, ta liền không thể sao?"

"Ồ? Tô huynh, các ngươi quen nhau?"

Nhìn thấy bộ dạng này, Mộ Dung Tính Đức dậy hứng thú, bởi vì hắn cũng nhìn ra vị 'Công tử' kia là đã cải trang, hỏi Tô Bằng.

Tô Bằng gật đầu, hắn ngược lại thật sự không ngờ, có thể gặp được nàng trong này.

Đúng vậy, là 'Nàng'.

Công tử áo trắng ở trước mắt Tô Bằng, Tô Bằng nhận ra, chính là một cô gái giả dạng, nàng kia, là thiên nữ nhà giàu trong hiện thực Tô Bằng từng gặp ở Lâm Y, Quách Phi Di.

Lúc này mặc dù nàng mặc kiểu nam tử, nhưng vẫn lộ ra đặc thù nữ tử, mặc dù bộ ngực có thể dùng đai lưng, nhưng hầu kết và tiếng nói, biến hóa cũng không lớn.

Tô Bằng nhìn thấy nàng, giật mình lúc ban đầu trôi qua, nói:

"Sao ngươi lại ở chỗ này?"

"Sao ta lại ở chỗ này? Nực cười, Trích Tiên sơn trang ở đây, ngươi tới được, ta liền không thể sao?"

Quách Phi Di nói với Tô Bằng.

Tô Bằng lắc đầu, quả thực vẫn không tìm được lời gì phản bác.

Lần trước Tô Bằng nhìn thấy Quách Phi Di, vẫn là người này thấy mình giết chết mấy cao thủ do thành chủ Lâm Nghi thành phái ra, từ trên người phó hội trưởng hội trân bảo thu được kim phiếu mười vạn lượng hoàng kim, lúc ấy nàng muốn lừa mình, nhưng không thành công, bị mình bức lui.

Sau đó Tô Bằng liền chưa gặp lại nàng, thật ra sau khi qua giai đoạn ban đầu, Tô Bằng cũng dần dần thoát khỏi vòng sáng tài phú trên người đối phương, từ góc độ bình thường nhìn nàng này, chỉ là kiểu nội tâm có chút nhàm chán, ở thế giới trò chơi tìm kiếm cô nương trẻ tuổi kích thích mà thôi, chứ không phải thần bí cao không thể với như mình từng nghĩ, cho nên dần dần Tô Bằng đã quên người này.

Lại không ngờ, nàng xuất hiện ở đây.

Chỉ là nàng tới đây, là tới làm gì? Chẳng lẽ cũng là nghe diễm danh giang hồ của Linh Mị Nhi, muốn tới đây xem cô gái có giá cao nhất trên giang hồ này, đến tột cùng là bộ dáng gì sao?

Có lẽ vị thiên nữ nhà giàu này, giới tính có chút vấn đề?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp