Frankie đột nhiên cảm thụ được sự nguy hiểm tràn ngập trong không khí.
Nàng nhìn thấy trưởng công chúa gầy yếu nói gì đó với thị vệ bên cạnh, sau đó binh sĩ Zenit vừa thả lỏng đột nhiên lại cảnh giác. Giác quan nhạy cảm nói cho Frankie biết, đối phương dường như đã phát hiện sự tồn tại của mình, đang bắt đầu bố trí cạm bẫy đợi nàng nhảy vào.
- Nữ nhân thật đáng sợ, quả nhiên không hổ là "Băng Tu La" của đế quốc Zenit.
Frankie lặng yên từ từ lui về phía sau, khéo léo mượn người qua đường yểm hộ, tránh được tầm nhìn của binh sĩ, không hề để lại bất cứ kẽ hở nào, giống như là cá bơi trong đại dương, rất nhanh đã biến mất trong dòng người. Tại khoảnh khắc cuối cùng, Frankie ngoái đầu nhìn phụ thân đang bị nhốt trong xe tù cương thiết.
- Phụ thân hãy đợi con, con nhất định sẽ cứu người ra, khiến cho gã Ác Ma kia phải trả cái giá thật đắt vì hành vi của gã.
...
...
Trở lại Hương Ba đại doanh, Tôn Phi cảm giác sự uể oải trước nay chưa có.
Loại này uể oải này không phải mệt nhọc thân thể mà là một loại rã rời phát ra từ sâu trong linh hồn. Bởi vậy nên hắn không dạo qua một vòng đại doanh, không chào hỏi với bất kì ai, cũng không có dạy dỗ năm người Inzaghi, mà chỉ lê từng bước chân nặng nề về lều, ngã lưng trên giường, chớp mắt đã chìm sâu vào trong giấc ngủ.
Trong doanh địa Hương Ba, bọn lính cảm nhận được tâm tình Quốc Vương Bệ Hạ đang rất xấu, không ai dám nói dù chỉ một lời.
Thậm chí ở vài phút trước, ngay cả “Thủ tịch kinh tế sư” của Hương Ba thành đồng thời là kẻ thần kinh bất ổn đến cực điểm, không ai khác ngoài công chúa rủi ro Victoria bị kích động đang định cầm sổ sách qua đây, cũng cảm nhận được sự khó chịu trong lòng Hắc Diện thần. Nàng âm thầm thè lưỡi, vội vàng lặng lẽ cầm sổ sách chạy trốn giống như chuột thấy mèo, trong lúc hoảng hốt chạy bừa còn đụng ngã vài cái ghế.
Kỳ thực, ngay cả bản thân Victoria cũng nói không rõ đây là vì sao, chỉ biết hiện tại bất kì ai nhìn thấy Quốc Vương Bệ Hạ đều không nhịn được cảm giác run rẩy, sợ hãi đến mức đứng không vững.
Mãi cho đến hơn bốn giờ sau, Tôn Phi từ trong cơn mơ màng cảm giác được hương vị ngọt ngào quen thuộc đến cực điểm phả vào mặt, hắn liền mở mắt, trông thấy Angela đang dùng hai tay nâng cằm lên ngồi bên cạnh.
Đôi mắt trong suốt mỹ lệ của thiếu nữ đang lẳng lặng quan sát hắn, trên mặt nàng mang theo vẻ lo lắng nhàn nhạt, ánh sáng hoàng hôn dịu nhẹ chiếu trên khuôn mặt xinh đẹp, hàng mi dài thoáng rung động, phảng phất có thể tác động tới tâm tình của người khác.
Tôn Phi không tự chủ mỉm cười.
Nhìn thiếu nữ hoàn mỹ trước mắt, tâm tình của hắn bỗng nhiên nhẹ nhõm, phảng phất tất cả u buồn tích tụ trong lòng chỉ nháy mắt đã hoàn toàn biến mất.
- Alexander, a, ngươi tỉnh rồi? Nở nụ cười, ngươi rốt cục nở nụ cười, ha ha.
Thiếu nữ thấy Tôn Phi tỉnh lại, thấy nụ cười trên mặt Tôn Phi, trên mặt nàng cũng lộ ra nụ cười tươi đẹp và mang theo một chút nghịch ngợm.
Tôn Phi ngồi xuống, cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô vợ chưa cưới.
Hắn nhớ lại những lời trưởng công chúa nói ở hoàng cung, rốt cuộc hiểu rõ vì sao cô bé này lại thường xuyên tham gia những buổi thượng lưu tụ hội trong đế đô, mấy lần thậm chí uống đến say khướt mới trở về, Tôn Phi vốn còn lo lắng Angela lại mê luyến loại sinh hoạt ngợp trong vàng son này, hiện tại mới biết được hóa ra Angela vẫn luôn âm thầm nỗ lực vì mình.
Ngẫm lại cũng phải, lấy tính tình của Angela, làm sao lại thích những địa phương thối nát như thế, chắc hẳn vài ngày gần đây, vì mình mà nàng đã phải chịu rất nhiều khổ cực.
Đối với thiếu nữ đã đặt toàn bộ trái tim lên bản thân mình, Tôn Phi cảm thấy có lẽ mình nên tặng cho nàng một kết quả đáng mong đợi.
- Angela, chúng ta... Cử hành hôn lễ đi!
Câu này vừa nói ra, Tôn Phi lập tức có chút chần chờ.
Rất hiển nhiên, hiện tại không phải thời cơ thích hợp, chỉ còn ba ngày nữa thì hắn phải suất lĩnh "Nanh Sói Quân Đoàn" hành quân đến Ajax chiến trường, chuyến đi này chắc chắn sẽ có tràn ngập gió tanh mưa máu, Tôn Phi tuy tự tin có thể toàn thân trở ra, thế nhưng kết cục cuối cùng sẽ là cái gì? Đế quốc Zenit có thể chống đỡ qua cơn dông tố này không? Nếu như đế quốc Zenit... Vậy Hương Ba thành nên làm cái gì bây giờ?
Dung nhan tươi đẹp của Angela xẹt qua vẻ hạnh phúc mong đợi đã lâu.
Tuy nhiên chỉ sau một cái chớp mắt, thiếu nữ nghĩ tới điều gì, thần sắc tươi đẹp thoáng chốc liền trở nên buồn bã.
Cúi đầu, rất nhanh lại ngẩng đầu. Nàng cười vui vẻ, bảo:
- Alexander, ta biết ngươi sắp phải xuất chinh, thời gian quá khẩn trương, không đủ thời gian để chuẩn bị... Hôn lễ của chúng ta. Ngươi có thể nói như vậy, ta thật sự rất cao hứng, thật sự cao hứng... Ta vẫn đang cố gắng không trở thành phiền phức của ngươi, tuy rằng ta muốn nhanh chóng trở thành vương hậu của ngươi, thế nhưng ta hiểu, bây giờ không phải là thời cơ thích hợp nhất. Alexander, ta rất ngu ngốc, không thông minh bằng Natasha tỷ tỷ, không xinh đẹp bằng Paris tỷ tỷ, cũng không lợi hại như Elena tỷ tỷ để có thể bảo hộ bên cạnh ngươi, thế nhưng ta sẽ mãi mãi chờ ngươi, mặc kệ ngươi là Alexander ngốc nghếch của trước đây hay là Quốc Vương được người người ngưỡng vọng của hiện tại, ta vẫn sẽ luôn ở bên cạnh ngươi...
Đây là lần đầu tiên Angela thổ lộ tiếng lòng của mình, nói xong lời cuối cùng, Angela từ từ cúi đầu, âm thanh càng ngày càng nhỏ, khuôn mặt đỏ ửng như quả táo chín.
Tôn Phi không nói gì, chỉ biết ôm thiếu nữ xinh đẹp trước mặt vào trong ngực mình.
Giờ khắc này, Tôn Phi có cảm giác hóa ra mình rất may mắn.
Hắn xin thề, nhất định phải bảo hộ những thứ tốt đẹp này, tuyệt đối không để cảm giác mất mát đêm qua lại xảy ra lần nữa.
...
...
Thời gian trôi qua cực nhanh.
Ba ngày sau.
Từng đợt vó ngựa cuồn cuộn như sấm tạo ra bụi bay mù mịt, cờ xí che khuất mặt đất, đao thương lóe ra ánh sắc lạnh, tiếng keng keng của vũ khí vang vọng khắp bầu trời.
Trong vòng mười ngày ngắn ngủi, "Nanh Sói Quân Đoàn" tổ chức từ các nước phụ thuộc đã thành lập, quân đoàn được đặt dưới sự thống soái của quân đoàn trưởng Alexander kiêm đệ nhất quan chỉ huy Ajax chiến khu. Sau khi tiến hành nghi thức tuyên thệ tại nơi đóng quân của các nước phụ thuộc, toàn quân bắt đầu bước lên hành trình tiến về chiến trường.
Nửa ngày trước, đệ nhất quan chỉ huy đại đội kỵ binh Shevchenko, phó quan chỉ huy Cech, Hanh Cáp nhị tướng, Kanouté cùng với Hulk, tổng cộng lục đại cao thủ thống lĩnh quân tiên phong, dẫn đầu quân đoàn nhanh chóng xuất phát.
Chỉ qua vài ngày, thế cục đế quốc đã thay đổi vô cùng biến ảo.
Đầu tiên là Eindhoven và Ajax, hai đại đế quốc hầu như đồng thời tuyên chiến với Zenit.
Tiếp theo, hai đế quốc Saint-Germain và Zenit ký kết minh ước, Hoàng Trữ Giliano và đệ nhất danh tướng Saint-Germain là Pastore chia binh hai đường, phân biệt suất lĩnh năm vạn đại quân trợ giúp chiến khu phía nam Zenit và chiến khu Eindhoven.
Căn cứ theo chiến báo mới nhất của quân bộ, đế quốc Ajax tập trung mười vạn lực binh lực, trú đóng ở biên cảnh hai nước, đã bắt đầu tiến công thăm dò, trọng trấn đầu tiên tại biên thùy tây bắc là Song Kỳ thành báo nguy, thiết kỵ Ajax tùy thời sẽ phá thành, sau đó rất có khả năng sẽ thuận thế xâm nhập sâu vào lãnh thổ Zenit.
Đế quốc quân bộ truyền đạt chỉ lệnh cho “Nanh Sói Quân Đoàn”, nhiệm vụ chiến lược trong giai đoạn thứ nhất chính là lấy binh lực một quân đoàn ngăn chặn binh lực của chí ít ba quân đoàn Ajax, bảo vệ tây bắc đế quốc không bị kẻ địch chiếm đóng. Đồng thời, khi thời cơ thích hợp tới, phải cấp tốc khởi xướng phản kích đánh thẳng vào lãnh thổ Ajax...
Không thể không thừa nhận, đây chẳng những là một nhiệm vụ chiến lược gian khổ đến cực điểm, mà là nhiệm vụ gần như không thể hoàn thành.
Hơn mười năm qua, thiết kỵ Ajax được xưng tối cường trong mấy chục đế quốc lân cận, huấn luyện tinh nhuệ đến cực điểm, hơn nữa lại có "phi công bá chủ" quân đoàn sư thứu phối hợp, uy lực mạnh mẽ, tính cơ động rất cao, đi lại như gió, chuyên công thành đoạt đất, vừa chạm vào liền đi, rất khó phòng thủ, rất khó bao vây, coi như thập đại quân đoàn có kinh nghiệm chiến trường đầy mình cũng chưa chắc đủ sức chống lại. Trong năm năm gần nhất, Bạo Tuyết Binh Đoàn và thiết kỵ Ajax giao chiến tổng cộng hơn trăm lần, đa số lấy thất bại làm kết cục, rất hiếm khi lật kèo.
"Nanh Sói Quân Đoàn" mới được thành lập không đến ba ngày, phần lớn binh sĩ xuất thân từ các nước phụ thuộc nhỏ bé, chưa từng trải qua chiến tranh, phối hợp hoàn toàn hỗn loạn, biên chế miễn cưỡng vừa đủ. Trong mắt nhiều người, quân đoàn như vậy hoàn toàn là một đám ô hợp, nếu đối kháng với thiết kỵ Ajax thành danh từ lâu thì quả thực không khác gì chịu chết.
- Phải cẩn thận, có thể kéo thì kéo, đừng chính diện quyết đấu với người Ajax, bảo tồn thực lực, ngươi chỉ cần ngăn chặn chiến sự tây bắc chừng ba, bốn tháng đã coi như là thắng...
Đây là lời dặn dò trước khi đi của trưởng công chúa.
Ngoài ra còn có bốn hộp gấm ma pháp được đưa tới, nếu như tiền phương gặp trắc trở, có thể dựa theo thứ tự bên ngoài hộp để mở ra, bên trong có biện pháp để giải quyết khốn cảnh.
- Hì hì, nhất định phải sống trở về nha, kỳ thực đế quốc quân bộ vốn chẳng mấy tin tưởng ngươi có thể thắng người Ajax, chỉ cần tạo chút phiền phức, đừng để cho bọn chúng và người Eindhoven, người Spartak hợp binh một chỗ là được. Bởi vậy, đánh không thắng lập tức bỏ chạy, chạy thoát rồi trở lại đánh tiếp, cố gắng tập trung cuốn lấy bọn họ. Hì hì, nếu gặp phải trắc trở, nhớ kỹ phái người báo cho ta biết, ta nhất định sẽ giải quyết giúp ngươi.
Đây là lời dặn dò trước khi đi của Ma Nữ Paris.
Cũng có bốn cái hộp ma pháp được đưa tới y hệt như trưởng công chúa. Nếu không phải biết trưởng công chúa và Paris xung khắc với nhau như nước với lửa, Tôn Phi chắc chắn sẽ cho rằng hai người này đã sớm thương lượng đùa giỡn mình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT