Gương mặt của tất cả mọi người tập thể vặn vẹo, Harry càng là trợn mắt há mồm.
“Bác Voldemort?!”
Đối với đời tiếp theo, nhất là đám diễn viên nhí Peter luôn phá lệ chiếu cố. Voldemort lại yêu ai yêu cả đường đi, tương đối thiên vị với con cái của đám bạn bè năm đó cùng giao hảo với Peter. Vì vậy, hiện tại trong đám người có mặt ở nơi này, kẻ có hảo cảm với Voldemort nhất ngoại trừ Peter ra thì chính là Harry rồi.
“Peter, cậu không sao chứ.” James càng nghĩ càng cảm thấy Peter điên rồi, viết một kịch bản phỏng theo người thật cũng không có gì, mọi người đều cảm thấy có thể hưởng thụ một cuộc sống khác so với đời thật là chuyện rất thú vị. Thế nhưng nào có ai lại để người kia trong nhà đảm nhận nhân vật phản diện chính chứ.
Trước đó Peter đã từng ám chỉ qua, Harry nhà bọn họ là nam chính, là cứu thế chủ hàng thật giá thật.
“Vì sao vậy, bác Voldemort rất tốt, bác còn từng tặng cháu chổi bay đời mới nhất.” Harry không hài lòng.
“Cái gì! Harry, cha đã dạy con rất nhiều lần, không được tùy tiện nhận quà của người khác.”
“Nhưng đó là phiên bản giới hạn…” Cậu bé luyến tiếc nói.
“Là bản có chữ ký của đội trưởng Charlie sao!!” Rõ ràng người làm cha cũng đã động lòng.
“James Potter!!”
Petunia nhìn một nhà ba người rõ ràng đã lạc đề liền ho khan hai tiếng kéo sự chú ý của mọi người về. Chồng cô là một chủ quản công ty, bình thường xin nghỉ cũng không dễ, vai diễn này tốt nhất có thể quay xong trong hai ngày cuối tuần.
Sau một hồi gà bay chó sủa, mọi người cuối cùng cũng quay đến cảnh căn phòng bên bờ biển, thời tiết bên ngoài bị mấy vị phù thủy ngụy trang thành giông bão ngập trời, hai đứa trẻ đều nỗ lực diễn xuất trong sự cổ vũ của người lớn.
Petunia rầu rĩ cùng chồng thảo luận kịch bản.
“Những lời này thật ra có vài phần đúng với tâm tư năm đó của em, em đích thực từng đố kỵ với Lily. Ai bảo cha mẹ đều thiên vị em ấy.”
“Anh lại cảm thấy cha mẹ chính là thiên vị em, nếu không bọn họ vì sao lại chọn anh làm con rể chứ.”
“Vernon!”
“Ha hả a.”
Sau đó là dán chặt vào nhau tâm tình…
“Thật không hổ là bệ hạ.”
“… …”
“Nội dung kịch bản thật sự vô cùng đặc sắc, quá tuyệt vời. Harry, tại sao em không lên tiếng, từ lúc biết Ma vương là người xấu em liền không vui. Đây chỉ là đóng phim mà thôi.” Dudley lớn lên ở giới Muggle, gọi Voldemort là Ma vương tương đối thuận miệng
“Anh không hiểu…” Harry nhìn gió bão nhân tạo ngoài cửa sổ. “Từ nhỏ đến lớn trực giác của em đều rất chuẩn, đây hết thảy chỉ là mới bắt đầu.”
“???”
————
Một đám người làm việc không kịp nghỉ ngơi, có thể nói toàn bộ giới pháp thuật đều bị Peter huấn luyện rất tốt.
Vừa lôi kéo Harry đến Hẻm Xéo, thông báo tuyển diễn viên tạm thời mới được đề ra lập tức đã có đủ nhân lực.
Nữ phù thủy già kích động đến quên tẩu thuốc, đám phù thủy nhỏ kích động chạy quanh, thanh âm huyên náo ồn ào xung quanh. Tất thảy đều khiến Peter vô cùng hài lòng.
Hơn nữa Hagrid còn đang cười ngây ngô không biết gì cả và Harry có chút khẩn trương do lần đầu bị mọi người chú ý đều vô cùng phù hợp.
Bất quá, đến khi Quirrell xuất hiện liền xảy ra vấn đề.
Chỉ thấy Quirrell quấn một chiếc khăn đội đầu cực kỳ cổ quái lung lay xuất hiện, đám diễn viên quần chúng xung quanh đều dùng ánh mắt hâm mộ mịt mờ nhìn về phía y.
Điều đáng hâm mộ thứ nhất, y chính là giáo sư môn phòng chống nghệ thuật hắc ám được Voldemort bổ nhiệm năm nay, thứ hai là y có thể trở thành diễn viên trong bộ phim lớn mà Peter đạo diễn, hơn nữa nghe nói còn là nhân vật quan trọng, rõ ràng tư cách không giống với đám diễn viên quần chúng bọn họ.
Bởi vì công tác bảo mật của Peter luôn rất nghiêm ngặt, mọi người vẫn luôn hiếu kỳ suy đoán xem vai diễn của Quirrell rốt cuộc là gì.
“Tôi biết người tên Quirrell này, từ nhỏ đã rất thông minh, lại dũng cảm, là một Ravenclaw. Ngay khi chưa tốt nghiệp đã dám một mình chạy vào rừng rậm Rumani thám hiểm.” Giới phù thủy cũng chỉ lớn như vậy, Quirrell là một thanh niên rất ‘cầu tiến’, còn có không ít tin tức thú vị có thể đề cập, toàn bộ bối cảnh của anh ta rất nhanh đều bị đám quần chúng bên cạnh đưa ra ánh sáng.
Tiếp theo dưới sự chờ đợi của mọi người Quirrell bước về phía Harry, sau đó… nhanh chóng ngất xỉu.
“… …” Người qua đường A, B, C, D.
“Cắt.” Khóe miệng Peter co quắp kéo Quirrell ra một góc.”Chuyện gì xảy ra?”
“Tôi có chết cũng không làm.” Một bên hôn mê một bên kháng nghị.
“Nhưng anh đã đồng ý rồi.”
“Tôi đã đồng ý, phải đóng nhân vật phản diện cũng không có ý kiến. Thế nhưng tôi không biết ngài Voldemort lại phải dán phía sau đầu của tôi, tôi tuyệt đối không tiếp thu tình trạng hợp hai làm một như vậy. Tôi là người có bạn trai rồi!”
Quirrell vô cùng ‘trong sạch’ lập tức dốc hết một bình ma dược lớn, một vết bớt đỏ lập tức xuất hiện trên mặt, còn cực kỳ bình tĩnh biểu thị cái bớt này là dùng thủ pháp đặc biệt tạo thành, ít nhất cần nửa năm mới có thể biến mất.
Peter thực sự hết cách, vì vậy chỉ có thể cắt tóc của Quirrell, để cho người có dục vọng biểu diễn rất mạnh nhưng chỉ có thể xuất hiện với tư cách người chết trong ‘Harry Potter’, James Potter thế vai.
Thực ra nhân vật Quirrell này cũng không có yêu cầu phức tạp gì, ngoại từ màn diễn cuối cùng, phần lớn thời gian chỉ cần im lặng run rẩy là được. Mà ngay cả màn cuối cùng cũng không quá khó khăn, cứ đứng đó cuồng nhiệt gọi vài tiếng chủ nhân, phần còn lại liền giao hết cho Voldemort.
Mà sự thật chứng minh, vấn đề khiến cho Quirrell không chịu diễn xuất một khi rơi vào tay kẻ thần kinh thô như James lại trở thành trò cười. Hắn chỉ chạy đến bên cạnh Lily khóc than một hồi ‘Anh có lỗi với em’, sau khi bị vô mắng trở về liền vô cùng tự tại.
Kẻ cả đời đều tự cho mình là vương tử hoặc kỵ sỹ, lần này đóng vai người xấu lại vô cùng thoải mái. Nhất là khi hắn nhìn thấy tạo hình của Voldemort dán sau đầu của mình, tâm lý nháy mắt vui vẻ đến không thể kềm chế. Phải nói, Quirrell dù sao vẫn là có chút dễ nhìn, mà cái tạo hình này….
Ha ha ha ha! Giáo sư Voldemort, người cũng có ngày hôm nay. (Ai, đã nói từ trước, sự đẹp trai của Peter là kiểu thần tượng, kiểu đẹp trai của Voldemort lại là kẻ địch chung của đàn ông.)
Thế nhưng hơn cả James, hơn cả Harry, có một người còn xoắn xuýt hơn nhiều.
Harry chỉ cảm thấy phức tạp khi vai diễn của cậu có thân phận mồ côi, thế nhưng cha mẹ của cậu đều còn sống rất vui vẻ nha. Thậm chí mẹ cậu có thể ở bên cạnh không ngừng động viên, cha ruột còn có thể tại trường quay ‘hãm hại’ con trai.
Người xoắn xuýt nhất phải là Draco.
Sau khi Snape và Lucius kết hôn liền có Draco, chỉ cần nhìn gương mặt bên ngoài của cậu bé liền biết được ai là người phải sinh con. Cho dù quý tộc thường rất thận trọng không thích nói nhiều, thế nhưng trong giới quý tộc cũng có kẻ không những không biết thận trọng là gì còn đặc biệt thích dong dài. (Tỷ như Sirius.)
Được rồi, hai người bọn họ ai trên ai dưới đều không ảnh hưởng gì đến Draco, dù sao cậu cũng gọi cả hai là cha. Mà cậu từ nhỏ đến lớn cũng vô cùng thỏa mãn với hai người cha này của mình.
Một người là quý tộc lớn siêu cấp, mỗi hành động tư thái đều thuộc về chuẩn mực có thể học tập, mỗi sợi tóc của Lucius đều được khảm huân chương quý tộc (Tài liệu giảng dạy tương phản, Abraxas.). Từ nhỏ Draco đã quyết tâm muốn trở thành một quý tộc như Lucius vậy, là cái loại chỉ đi đường cũng có thể chiếu sáng lấp lánh kia.
Một người cha khác là đại sư ma dược trẻ tuổi nhất, mỗi ngày không biết có bao nhiêu người đến gõ cửa trang viên Malfoy chỉ vì muốn gặp Severus một chút. Nhất là sau khi cha của cậu thay đổi lang dược thành công, Draco vẫn hay vuốt ve miếng huân chương Merlin hạng nhất kia mà yên lặng chảy nước bọt. Thêm vài năm nữa, quyển lịch sử giới pháp thuật được bổ sung và sửa đổi khẳng định sẽ ghi thêm tên của cha cậu vào.
Draco thật sự vui vẻ muốn chết rồi, ba Sev của cậu đối với người khác đều phun nọc độc nói lời châm chích không hề khách khí, thế nhưng lại chiều cậu đến mức muốn gì được đó (Ngoại trừ khi học ma dược), thật sự quá có cảm giác thành tựu mà.
Từ khi cậu biết được ba Sev vì mình mà đến Hogwarts làm giáo sư môn ma dược liền kích động đến ngủ không ngon giấc. Đây đoán chừng là nguyện vọng của mỗi đứa bé đi, có cha mẹ là giáo sư trong trường học, chỉ cần nhìn ánh mắt hâm mộ của các học sinh và sự ưu ái của những giáo sư khác trong trước cũng đã đủ để đắc ý suốt quãng đời đi học.
Huống chi hiện tại chú Pettigrew còn muốn đi quay một bộ phim người thật gì đó! Cả nhà bọn họ đều được nhận vai quan trọng nha!!!
Nếu như không phải luôn luôn tâm niệm phải giữ vững hình tượng của Malfoy, Draco thiếu chút nữa đã phải cưỡi chổi, bay đi khắp nơi hô to tuyệt vời.
Ngày vui ngắn ngủi không được bao lâu, kịch bản vừa đưa đến liền đổ một chậu nước đã thẳng xuống đầu cậu.
“Tớ không rõ vì sao phải viết thành như vậy… Nhà các cậu đều là dựa theo tình huống thực, nhà của tớ lại không như vậy..”
“Cha mẹ của tớ đều mất.” Harry ra mặt an ủi.
“Thế nhưng chí ít bọn họ còn là một cặp nha. Ba ruột của tớ đều thành cha đỡ đầu rồi, còn nhiều thêm một người mẹ. Thằng nhóc Edsal kia lại còn thường hay trừng mắt với tớ, chuyện này tớ cũng không liên quan mà.”
Edsal là con trai của Narcissa. Sau khi Severus và Lucius thành đôi Narcissa cũng sống rất tốt, tuy rằng không ở Anh quốc, thế nhưng đối với phù thủy mà nói, biên giới và gì đó cũng không xa xôi như vậy. Huống chi hiện tại tình hình của Châu Âu còn rất hài hòa.
“Người phải đổi cha mẹ cũng không chỉ một mình cậu.”
“Còn có ai?”
“Không biết, tớ cũng chỉ vô tình nghe được. Đại khái sẽ không xuất hiện trong tập đầu tiên… cứ chờ xem, luôn luôn sẽ có người xui xẻo hơn chúng ta.”
Trên thực tế sau khi đến trường quay phim người không vui vẫn là Draco. Trong lúc ‘đi học’ cậu đã nhìn thấy tận mắt ba Sev của mình thoáng cái hóa thành con dơi đen lạnh lùng vô tình, cả người đều mang theo khí tức hắc ám điên cuồng phun nọc độc trào phúng mỗi học sinh.
Tuy rằng dựa theo kịch bản thì cậu chính là người duy nhất may mắn tránh được, thế nhưng ba Sev của cậu cũng không phải như vậy nha!!
Cái gì gọi là ‘Không quan tâm bạn học, Gryffindor trừ mười điểm’ chứ.
Ba Sev của cậu rõ ràng là loại người cho dù phun nọc độc đối phương đều phải tâm phục khẩu phục, hoàn toàn không phải kiểu vô lý ngang ngược như thế.
Mà Severus có thể kiên trì diễn xuất cũng không dễ dàng, cái kịch bản này Peter đã đề cập với hắn suốt mười năm, quả thực không tiện cự tuyệt. Thế nhưng hắn từ một người có đời sống tình cảm vô cùng hòa hợp phải diễn một kẻ có tình yêu đau khổ, người trong mộng gả cho kẻ địch, cả quãng đời còn lại phải bảo hộ con của bọn họ….
“Em hoài nghi có phải mình đã đắc tội Peter ở đâu hay không? Vì sao nhân vật của em lại biến thành như vậy, anh không phải vẫn rất tốt sao.” Tuy rằng mẹ của Draco phải đổi người, thế nhưng tốt xấu Narcissa cũng đã lớn lên cùng bọn họ, còn đã từng suýt trở thành phu nhân Malfoy. Đối với Lucius chính là biến động không lớn.
“Không phải chỉ là có thể một đối tượng thầm mến khi còn bé sao? Ngẫm lại Đức Ngài.” Là đang chỉ Voldemort.
“Chuyện này xác thực… có thể khiến cho tâm lý mọi người đều cân bằng.”
———–
“Quá kích thích rồi, tớ nói cho các cậu biết, ngày hôm qua bọn tớ đã quay phim với kỳ lân.”
“Thế nhưng Harry nói nội dung cũng không phải tốt đẹp.”
“Uh, là quay cảnh kỳ lân chết. Bất quá kỳ lân tham gia quay phim rất thân thiện, nhìn xem, đây là nó tặng cho tớ.” Drake đắc ý khoe khoang viên đá đc đeo trên cổ.
Loại đá quý không qua mài dũa này nếu là bình thường cậu trẻ nhà Malfoy sẽ không thèm nhìn đến, thế nhưng hiện tại không giống, đây là quà tặng của kỳ lân thuần khiết nhân hậu. Điều này tượng trưng cho cái gì! Tượng trưng cho Draco Malfoy là một người tốt nha!!!
———————
“Không! Norbert! Mama không nỡ xa con.” Hagrid vô cùng luyến tiếc con rồng nhỏ được đưa đến phối hợp diễn.
“Hagrid, con rồng này là cái, nhưng anh là đàn ông mà.” Giới tính hoàn toàn trái ngược rồi.
“Không ” Tiếp tục tru lên.
“… …” Làm sao bây giờ.
“Rubeus Hagrid, xin chào.” Voldemort tiêu sái ra mặt.
“Voldemort … đàn anh…” Hagrid vốn cao hơn Voldemort cả người thân người thoáng cái thẹn thùng.
Đôi mắt xinh đẹp của Voldemort nhìn về phía rừng cấm, sau đó lại nhìn về phía Hagrid. Mỉm cười.
“Con rồng này…”
“Cứ mang đi thôi, ta không thể nuôi sống nó… aaaaaa.”
Nhân viên Bộ pháp thuật lập tức hành động, tất cả mọi người đối với lực uy hiếp của Hắc Ma Vương đều phải giơ ngón tay tán thưởng. Phải biết, một khi Hagrid đã hạ quyết thâm, cho dù Dumbledore cũng không có biện pháp.
————–
Dumbledore hiền hòa nhìn Harry.
“Vì sao? Giáo sư Snape đã cứu con! Thầy ấy rõ ràng rất ghét con.”
“Bởi vì cha của con đã cứu mạng thầy ấy. Hiện tại cách thầy ấy đối xử với con cũng coi như lặp lại cảm giác với cha con ngày xưa.”
“Con không hiểu…”
“Ta cũng không hiểu, chỉ là trên kịch bản viết như vậy.” Hiệu trưởng già chớp mắt dí dỏm.
“Giáo sư Dumbledore…”
“Cái gì?” Tiếp tục cười tủm tỉm.
“Số lần thầy NG so với bà Norris còn nhiều hơn.” Thầy là cố ý có phải không!
“Ồ ha hả a bà Norris thực sự là một cô mèo thông minh.”
“… …” Tốt, da mặt của thầy thật dày.
———–
Tập thứ nhất dưới sự hưởng ứng nhiệt liệt của Hogwarts đã bắt đầu khởi chiếu. Trước hôm khai giảng Peter đã vác cameras quay xong một phần, lại tranh thủ thời gian trong năm học hoàn thành những phần còn lại.
Một bộ phim dài hai giờ, chỉ cần bố trí quay chụp đúng cách cũng không cần mất bao nhiêu thời gian. Quan trọng nhất là bọn họ cũng không cần những hiệu ứng đặc biệt.
Bùa trôi nổi? Trực tiếp dùng thôi.
Quỷ khổng lồ? Dùng bùa độc đoán đem đến.
Nổ vạc? Cái này ngay cả diễn tập cũng không cần, Neville có thể giải quyết.
Sau cùng ma pháp bẩy rập… phiền toái nhất chính là Fluffy, Hagrid cư nhiên không nuôi một con chó như vậy, chỉ là nghe Peter nói liền nổi lên hứng thú đi tìm. Chỉ là chú chó ba đầu vừa tìm đến vẫn còn rất nhỏ, kích cở không mấy khác biệt với chó săn bình thường, cuối cùng phải phí hết công sức mới có thể quay được hiệu quả chấn động người xem.
Trong buổi lễ bế giảng của Hogwarts, tròng mắt của mọi người hầu như đều dính vào màn ảnh, phản ứng của mọi người lần này so với buổi biểu diễn đầu tiên của Peter tại Hogwarts vào 20 năm trước đều là rầm rộ không phân cao thấp.
Tất cả mọi người đều không ngừng bàn tán về nội dung tiếp theo của bộ phim, tỷ như một trăm kiểu chết của Voldemort, hoặc là Peter Pettigrew vì muốn trấn an Voldemort sẽ dùng hình tượng như thế nào xuất hiện.
Người duy nhất biết được một chút manh mối là Sirius, vừa xem chiếu phim xong liền ôm lấy Harry khóc rống, không ngừng nói đủ loại lời xin lỗi. Cuối cùng là do James nhịn không được nữa, một hơi kéo bạn tốt qua dùng nắm đấm giao lưu.
Mà lúc này, Peter lại vì tập 2 mà phiền não.
“Gilderoy Lockhart?”
“Đúng vậy.”
“Làm sao có thể…”
“Sao lại không thể.” Cô bé loli xinh đẹp cao 1m50 bất mãn trừng mắt nhìn Peter. “Tên gọi và họ của tôi đều rất hiếp gặp. Tôi dám cam đoan, cả giới pháp thuật cũng chỉ có mình tôi là Gilderoy Lockhart.”
——————–
Tác giả có lời:
Yên tâm đi, sẽ không mỗi chương quay một bộ, như vậy quá câu giờ rồi. Ôi chao… tất cả mọi người đều đã nhìn ra đi, truyện này đã sắp kết thúc rồi, đại khái là chỉ vài chương nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT