“Cậu…” Một màn khác xa trước mắt, khiến phía sau Thương có chút phát lạnh.

Hắn vừa định chất vấn Ly Hỏa, lại thấy Diệp Vô Truy phảng phất lấy cử chỉ như điên rồ giãy dụa, đẩy Ly Hỏa ra.

Đao khách thanh y hung hăng đẩy Ly Hỏa, thiếu giáo chủ đại nhân lại đột nhiên buông tay ra, cứ như vậy mặc cậu từ trong lòng mình giãy ra.

“Diệp Vô Truy, cậu không được quên một điểm.” Trước khi Diệp Vô Truy tức giận, Ly Hỏa giành nói. “Lúc trước chúng ta định ra giao dịch, cậu còn chưa hoàn thành. Hiện tại cậu lại cùng người khác đàm giao dịch, có thể nào không lo lắng một chút lập trường của tôi?”

Ly Hỏa liếc Thương đứng ở bên cạnh, tiếp tục nói. “Cậu hợp tác với Lục Phiến môn, nếu có thể tìm được Danh Đao, tôi cũng không phản đối. Thế nhưng cậu không tìm tôi thương nghị, trực tiếp cùng người khác đàm thỏa, cậu đem tôi đặt ở chỗ nào? Diệp Vô Truy, cậu phải rõ ràng, tìm kiếm Danh Đao không chỉ là chuyện của một mình cậu, còn liên quan đến giao dịch giữa chúng ta.”

Nói đến đây, thiếu giáo chủ đại nhân mập mờ cười. “Nếu như cậu lại không chú ý đến tôi như hôm nay, như vậy tôi không ngại lại sử dụng vài lần quyền lợi ‘đặc thù’.”

Diệp Vô Truy lòng vốn đầy căm tức, sau khi nghe hắn nói cũng trở nên an tĩnh.

Quả thực, lấy lập trường của Ly Hỏa mà nói, mình tự ý cùng Lục Phiến môn đạt thành giao dịch, rất có thể mang đến bất lợi cho vị thiếu giáo chủ Cửu Trọng giáo này. Dù sao Cửu Trọng giáo cũng là đối tượng Lục Phiến môn đang chú trọng tiến công, lẽ nào Lục Phiến môn sẽ không mượn cơ hội từ chỗ này chiếm cái gì đó. Mà mình ban nãy hoàn toàn không nghĩ đến Ly Hỏa được mất, xác thực có chút không nên.

Nghĩ tới đây, vốn lòng tràn đầy lửa giận cũng tiêu giảm không ít, Diệp Vô Truy rốt cục có thể bình tĩnh nhìn Ly Hỏa.

“Xem như tôi sơ sẩy, vậy hiện tại ý kiến của cậu là đồng ý hay không đồng ý?”

Nhìn Diệp Vô Truy lão lão thực thực không phát hỏa, Ly Hỏa đột nhiên nở nụ cười. “Đồng ý, vì sao không đồng ý? Giao dịch này đối với cậu và tôi đều có lợi, mà tôi cũng không cho rằng, hắn có thể từ tôi thám thính được cái gì?”

Ngữ khí nói, hoàn toàn không đem Thương để vào mắt.

Tổng bộ đầu nội tâm oán giận, âm thầm hạ quyết tâm, chờ việc này xong xuôi nhất định phải hảo hảo xử trí Cửu Trọng giáo một phen!

“Thế nhưng Vô Truy.” Thiếu giáo chủ đại nhân được tiện nghi khoe mẽ, lại bắt đầu gọi thân mật. “Nếu chúng ta muốn cùng Lục Phiến môn hợp tác, vẫn phải phòng bị một chút. Vạn nhất bọn họ dùng trá, ngay cả công chứng hệ thống không phân biệt được? Người nắm quyền, chính là luôn luôn am hiểu tính toán nhất. Bất luận ở triều đại nào.”

Thương hừ lạnh một tiếng, không tỏ thái độ.

Ly Hỏa không thèm nhìn hắn chút nào, chỉ cười tủm tỉm nói với Diệp Vô Truy. “Ngược lại tôi nghĩ, còn biện pháp tốt hơn định khế có thể ngừa bội ước. Chỉ là cậu tin hay không tin?”

Nhìn khuôn mặt tuấn dật mỉm cười của hắn, đáy lòng Diệp Vô Truy không hiểu sao có chút mao mao. Người này giở mặt so với giở sách còn nhanh hơn, vừa rồi còn đang mạnh mẽ lên án mình không lo lắng chu toàn, hiện tại lại cợt nhả sử cây đinh nhuyễn như vậy. Nếu mình không tín nhiệm hắn, thiếu giáo chủ Cửu Trọng giáo này không biết lại muốn nháo thế nào.

Lập tức, cũng có chút bất đắc dĩ nói. “Cậu nói, tôi cân nhắc.”

“Được.” Nhận được đồng ý của Diệp Vô Truy, khóe miệng Ly Hỏa nhấc lên cao độ. “Theo tôi thấy, hợp tác trao đổi tin tức với Lục Phiến môn, cũng không phải một biện pháp ổn thỏa. Nhân thủ của bọn họ nhiều hơn chúng ta, nếu sau khi nhận được tin tức giành tìm Danh Đao mang đi trước, chúng ta đây chẳng phải là lợi bất cập hại?”

Tổng bộ đầu Thương thiêu mi. “Vậy cậu nói nên như thế nào?”

“Vậy phải hỏi rõ bước đi tiếp theo của các người trước.” Rốt cục Ly Hỏa nguyện ý đem đường nhìn rời đến Thương, thiếu giáo nhủ đại nhân nhướng mày hỏi. “Sau khi nhận được tin tức, các người muốn tìm kiếm Danh Đao thế nào. Trực tiếp đi Kha vương phủ đòi người? Lui một bước nói, Danh Đao còn không nhất định ở trong Kha vương phủ.”

“Chúng tôi tự có dự định, nhưng bảo đảm không sơ hở, cũng sẽ không đả thảo kinh xà.” Thương hình như có giấu diếm, hàm hồ nói.

Ly Hỏa cười lạnh một tiếng. “Tự có dự định? Nếu tôi nhớ không lầm, theo suy đoán của Vô Truy các người cùng Kha vương phủ đều tới tìm Danh Đao vì cùng một việc. Từ xưa đến nay, có thể khiến cho vương tộc cùng phía trên quan tâm, đơn giản cũng chỉ có —— quyền thế. Quyền thế có thể kinh động đến triều đình, có lẽ nói ném đi quyền thế của triều đình. Thế nào? Các người sẽ không muốn dựa vào Danh Đao đi tìm cái long mạch gì hoặc tiền triêu di bảo đi?”

Tay phải ẩn dưới tay áo dài hơi run rẩy, Thương sĩ mâu, chậm rãi nói. “Có phải thế không, không liên quan đến các người. Chúng tôi chỉ là có việc cầu Danh Đao tiền bối, chắc chắn sẽ không hại ông ấy.”

Những lời này của hắn, là nói với Diệp Vô Truy.

Tại tổng bộ đầu Thương xem ra, còn hơn tư duy khiêu thác, vị thiếu giáo chủ nào đó nói không chút lưu tình. Diệp Vô Truy hơi lãnh đạo một chút, quả thực chính là thần tiên.

“Vậy cũng không nhất định.” Không đợi Diệp Vô Truy đáp lời, Ly Hỏa lại tiến đến, không có ý tốt cười nói. “Nếu Danh Đao không đáp ứng yêu cầu của các người, chung quy Lục Phiến môn sẽ không cam tâm thả người đi như thế. Đến lúc đó có sử dụng chút thủ đoạn bức bách nào không, chúng tôi cũng không dám yên tâm.”

Lúc này, ánh mắt Diệp Vô Truy nhìn về phía Thương nhất thời trở nên có chút bất đồng, hơn chút phòng bị.

Tổng bộ đầu chỉ có thể thầm hận trong lòng, hận Ly Hỏa luôn luôn ở thời điểm mấu chốt lắm miệng. Bất quá không thể phủ nhận, Ly Hỏa nói loại tình huống này, cũng rất có thể trở thành hiện thực. Lục Phiến môn sẽ không phí tâm lực đi cứu Danh Đao, bọn họ cũng không phải tổ chức từ thiện gì!

Thấy tình thế phát triển theo hướng mình kỳ vọng, thiếu giáo chủ đại nhân tâm tình rất tốt loan loan khóe miệng. Chí ít Diệp Vô Truy vốn định đạt thành hợp tác, hiện tại nảy sinh lòng phòng bị với Lục Phiến môn. Như vậy tốt, vô cùng tốt, đối với bước tiếp theo kế hoạch của thiếu giáo chủ, rất có chỗ lợi.

Không đợi tâm lý đắc sắc xong, Diệp Vô Truy cũng nói với Thương.

“Tôi cũng không phải không tín nhiệm Lục Phiến môn.” Diệp Vô Truy trợn mắt nói dối. “Nhưng là vì mau chóng tìm được sư phụ, tôi cũng muốn tìm một phần lực lượng trợ giúp. Có rất nhiều manh mối, có lẽ tổng bộ đầu không rõ ràng ngọn nguồn lắm, thế nhưng tôi có thể dựa vào tin tức đó tìm được sư phụ. Cho nên, tôi nghĩ muốn tham dự toàn bộ hành động tìm kiếm sư phụ của Lục Phiến môn, không biết ý tổng bộ đầu thế nào?”

“Cậu… Những lời này của cậu có ý gì?” Thương nghe xong, trong lòng diệc kinh diệc hỉ, còn muốn tìm Diệp Vô Truy nói rõ mới được.

“Ý của tôi là, làm điều kiện hợp tác. Sau này toàn bộ hành động tìm kiếm sư phụ của Lục Phiến môn, tôi đều phải cầu tham dự. Yên tâm, tôi sẽ không quấy rầy đến các người, cũng có thể cung cấp trợ giúp.” Diệp Vô Truy ánh mắt kiên định, đã hạ quyết tâm. “Đây là điều kiện duy nhất, tổng bộ đầu không đồng ý?”

Để dự phòng phát sinh cái loại tình huống Ly Hỏa nói, Diệp Vô Truy suy tư một phen, cuối cùng quyết định tự mình theo đuôi. Đi theo bên người Lục Phiến môn xem xét nhất cử nhất động của bọn họ, như vậy vạn nhất có biến, cũng có thể phát hiện trước.

“Cũng không phải không được…” Lần đầu tiên, trên khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị của Thương hơi lộ ra chút thần sắc. “Chỉ là nghe ý của cậu là, cậu tựa hồ định hai mươi tư tiếng đều theo trong đội ngũ Lục Phiến môn tìm kiếm Danh Đao?”

Diệp Vô Truy gật đầu.

Thương nhất thời có chút nhức đầu. “Không gạt cậu, chuyện tìm kiếm Danh Đao này, là do tôi phụ trách, tất cả hành động cụ thể trên cơ bản tôi đều tham dự. Cho nên nói, nếu cậu muốn theo, chính là đi theo bên người tôi.”

Hơn nữa rất có khả năng còn tăng một người khác trói buộc! Thương đâu đầu kỳ thực không phải Diệp Vô Truy hai mươi tư tiếng theo dõi, mà là một người khác đi theo bên người Diệp Vô Truy. Ly Hỏa này, không biết có bao nhiêu khúc chiết tâm, thật sự là một người khó đối phó.

Diệp Vô Truy tự hỏi một phen, nghĩ mình đối với chuyện đi theo phía sau Thương này không có gì mâu thuẫn. Vì vậy, cậu xoay người hỏi một người khác. “Cậu có ý kiến gì?”

Ly Hỏa chỉ cảm thấy cổ họng anh ách, nửa ngày mới cười khổ nói. “Không có.”

Hắn vốn định chế tạo ngăn cách giữa Diệp Vô Truy và Lục Phiến môn, nghĩ đã chế tạo ngăn cách thành công, không chừng giữa hai người trái lại sẽ nổi lên mâu thuẫn.

Mà thôi mà thôi, tạm thời nhận đi. Ai kêu mình thiên tính vạn tính, nhưng chung quy không tính ra được tâm tư Diệp Vô Truy.

Ba nam nhân ở đây, ngoại trừ Diệp Vô Truy vẻ mặt lãnh đạm, hai người còn lại trong tâm đều hậm hực không ngớt, nhưng không cách nào phát tiết.

Chỉ là lúc thỉnh thoảng hai mắt giao nhau, sẽ hung hăng trừng đối phương, lại lần nữa nghĩ người đối diện thực sự chướng mắt không gì sánh được.

Tìm một cơ hội, nhất định phải đem Cửu Trọng giáo giẫm đạp. Tổng bộ đầu Thương trong lòng thầm nghĩ.

Ly Hỏa bên này cũng nghĩ. Lục Phiến môn này có quá tiêu dao hay không, hôm nào phái mấy giáo chúng đên quấy nhiều một chút mới được, ừ, quyết định như thế.

Không biết tâm tư của hai người bên cạnh, Diệp Vô Tru chỉ cảm thấy hiểu rõ một cọc tâm sự, nhẹ nhõm một chút. Thế nhưng nhớ tới sư phụ hướng đi không rõ, rất có thể rơi vào trong tay Kha vương phủ, cậu lại có chút lo lắng. Mấy hôm trước phái vài Tàng Kiếm đệ tử theo dõi hắc y nhân bất minh, đến bây giờ vẫn không có tin tức, trong lòng Diệp Vô Truy sầu lo, cũng không ngồi yên nữa.

Cậu nhìn sang hai người bên cạnh đang mắt to trừng mắt nhỏ, mở miệng nói. “Hiện tại có thể đi khỏi chỗ này chứ, chờ nữa cũng không có ý nghĩa gì.”

Nói xong, nhấc chân lên muốn đi.

“Chậm đã.” Thương vội vàng hoàn hồn gọi cậu lại, đón ánh mắt vô cùng kinh ngạc của Diệp Vô Truy, nói. “Kỳ thực trước khi tôi đến đây, còn gọi một người tới. Phỏng chừng đi theo ký hiệu tôi lưu lại dọc đường, hắn rất nhanh sẽ đến.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play