_ Thật quá đáng! _Cô chu mỏ tức giận, cái môi của cô đã nhiều lần bị anh làm sưng mọng lên rồi... Vậy mà giờ anh nói cô kém cõi! Kém ư? Cô và anh chỉ hôn nhau có ba lần à không hình như bốn lần cơ đấy! Vậy mà nở lòng nào nói cô như vậy, tức chết tức chết mà... Thấy anh không có vẻ gì hối lỗi, cô tức giận đến đỏ mặt. Đánh vào lòng ngực của anh.
_Đáng ghét, đáng ghét mà!
_Được rồi, Quân Quân đi về lớp đi_Anh nắm lấy bàn tay của cô, khẽ cười.
Ọt ọt...
Bụng của cô đang đánh trống kêu "QUAN" lúc vào đây cô dự định sẽ rủ anh đi ăn sáng nà. Giờ sắp vào học rồi, phải làm sao đây?HỪ tại cái nụ hôn quyến rũ đến mê người của anh làm cô quên mất đi.
_Em chưa ăn? _Anh nheo mắt về phía cô.
_Ừm..._cô cúi đầu gật gật.
_Không sao, em đã ăn rồi đấy!._Anh nói.
_Ăn? ĂN gì cơ?_ cô khó hiểu
_Ăn nụ hôn! _ Anh nói, cô ngượng đổ cả mặt định cất bước đi. Anh kéo tay cô lại, đưa cho cô một cái bánh ngọt hương bơ. Mùi thơm phức!
_Anh đưa em rồi lấy gì ăn _Cô cầm bánh trên tay rồi nói
_Không sao, Anh còn bánh hương kem_Anh nói
_Sao anh đưa em ăn bơ mà không phải kem? _Cô hỏi.
_Vì anh biết em không bao giờ thích ăn kem!
...
Sân sau của trường, Nhung đang ngồi bên gốc cây phượng để chờ Huy, nhưng hôm nay có lẽ anh ta không đến. Lá cây rì rào Nhưng ngước nhìn lên nhưng chỉ là gió thoảng qua chứ không có ai leo vào cả, thất vọng! Nhung ráng chờ thêm tí nữa... vẫn không có gì. Tiếng trống vang lên, cô ngoái lại lần cúi rồi bước đi vào lớp!