Ban đêm, Tư Đồ Nhất Tương cùng Đậu Đậu nói chuyện một hồi mới đi, Tư Đồ Tảm Nguyệt ở lại với Đậu Đậu.

“Đậu Đậu, ngươi lớn thật nhanh nha.” Tư Đồ Tảm Nguyệt thấy một ngày không gặp Đậu Đậu liền rõ ràng có thay đổi.

Đậu Đậu phe phẩy cái đuôi nhỏ, mở mắt to nhìn Tư Đồ Tảm Nguyệt. Tuy rằng hôm nay Nhất ca ca buổi tối không trở lại, chính là có Nguyệt tỷ tỷ đến chơi với hắn, so với một mình thì tốt hơn nhiều. Chắc hẳn Nhất ca ca có chuyện phải ra ngoài.

“Làm gì mới tốt đây......” Tư Đồ Tảm Nguyệt nói xong nhìn nhìn chung quanh. Ngủ một ngày, hiện tại muốn ngủ cũng ngủ không được. Nghe nói Đậu Đậu cũng ngủ đã lâu, phỏng chừng cũng là cùng nàng giống nhau, không buồn ngủ!

Đậu Đậu nghe Tảm Nguyệt nói, dùng cái vây nhỏ chỉ chỉ cuốn truyện cổ tích cách đó không xa. Tư Đồ Tảm Nguyệt nhìn hướng Đậu Đậu chỉ, quả nhiên nhìn đến mặt trên có thiệt nhiều truyện cổ tich.

“Hắc, tiểu tử này thật là thẳng cũng có thể chỉnh. Ngay cả truyện cổ tích cũng mua cho ngươi.” Tư Đồ Tảm Nguyệt nói xong liền từ trong đó cầm lên một quyển.

“Ngô, tỷ tỷ kể cho ngươi nghe chuyện gì đây...... A! Cái này đi. “Hoàng tử và quái vật” Tư Đồ Tảm Nguyệt lật vài tờ, nhìn đến “Người đẹp và quái vật” năm chữ, nàng đổi thành “Hoàng tử và quái vật”.

Tư Đồ Tảm Nguyệt là hủ nữ điển hình. Thích xem tiểu thuyết nam nam luyến, cũng thích xem cảnh nam nhân với nhau...... Dù sao chỉ cần là nam nam, rất nhiều thứ nàng thích xem. Có đôi khi cũng sẽ để trí tưởng tượng thỏa sức bay bổng, vô hạn YY. Ai bảo đặt bên cạnh nàng nhiều hảo nam nhân như vậy? Đương nhiên, người nàng yêu là ngoại lệ.

Tư Đồ Nhất Tương ngoạn nam nhân, Tư Đồ Tảm Nguyệt cũng cũng không nói cái gì. Chỉ cần đối phương đủ suất hoặc đủ xinh đẹp, nàng liền giơ hai tay hai chân đồng ý. Lúc trước Hứa Nguyện thường đến đây, thường xuyên bị nàng kéo đi dạo phố.

“???” Đậu Đậu đầy dấu chấm hỏi. Không phải” Người đẹp và quái vật ” sao? Cái này phụ thân trước kia cũng từng kể qua nha. Chẳng lẽ còn có” Hoàng tử và quái vật ”?

“Được, tỷ tỷ bắt đầu kể đây.” Tư Đồ Tảm Nguyệt cầm ghế dựa đến ngồi bên cạnh hồ thủy tinh.

Đậu Đậu gật gật đầu, ý bảo nó đã chuẩn bị tốt để nghe chuyện. Kỳ thật nó rất ngạc nhiên, này” Hoàng tử và quái vật ” là cái gì. Cùng cái phụ thân kể khác nhau lắm sao?

“Thật lâu trước kia, ở một tòa thành xanh vàng rực rỡ. Ở đây có một vị.....” Giọng Tư Đồ Tảm Nguyệt ôn nhu như nước chậm rãi lan khắp cả trong phòng.

Đậu Đậu càng nghe khuôn mặt nhỏ nhắn lại càng đen càng run rẩy. Nguyệt tỷ tỷ này rõ ràng là đem tất cả mỹ nữ đều biến thành vương tử để kể sao. Rõ ràng giống nội dung phụ thân kể, chính là mỹ nữ bên trong đều thành vương tử!

Nghe xong câu chuyện, Đậu Đậu có chút vui vẻ không hiểu được, nó thích vương tử cùng vương tử mến nhau. Nếu hắn có thể ở cùng một chỗ với Nhất ca ca, có phải cũng coi như là vương tử cùng vương tử mến nhau hay không đây...

“Đậu Đậu, tỷ tỷ có tâm sự muốn nói cho ngươi nghe.” Nói xong chuyện cổ tích hơn nữa ngày sau, Tư Đồ Tảm Nguyệt nhìn Đậu Đậu nói.

“Ba ba ” Đậu Đậu thổi bong bóng gật gật đầu. Tâm sự nha, kia không phải bí mật trong lòng tỷ tỷ sao? Này có chút thú vị hơn truyện cổ tích. Nga ha hả a

“Tỷ tỷ thích một người, thích rất nhiều năm, rất nhiều năm. Người kia nhỏ hơn tỷ tỷ một tuổi, chính là hắn lại giống một anh hai chiếu cố mọi người. Hắn là Hứa Minh......”

Tư Đồ Tảm Nguyệt cùng Đậu Đậu nói thật lâu, thật lâu. Đậu Đậu đều hiểu được. Không ngờ Nguyệt tỷ tỷ như thế này nhưng là thích người ta cũng không dám nói.

“Đậu Đậu, ngươi nói ta có nên nói với hắn hay không?” Tư Đồ Tảm Nguyệt mặt đặt trên đầu gối, nhìn Đậu Đậu hỏi.

Đậu Đậu cố gắng gật đầu. Nó cảm thấy loại chuyện này nên nói ra. Bằng không sẽ lỡ cả đời.

“Ai ta cũng muốn a. Chính là ta mỗi lần vừa thấy hắn thì liền rất khẩn trương. Can đảm bình thường lúc đánh người cũng không biết đã chạy đi đâu. A a a a a ta buồn bực a ” Tư Đồ Tảm Nguyệt ngã về phía sau, trực tiếp nằm luôn trên thảm.

“......” Đậu Đậu có chút bất đắc dĩ. Nếu nó là Nguyệt tỷ tỷ, nó nhất định trực tiếp đi hỏi nam nhân tên Hứa Minh kia có thích nó không.

Đậu Đậu cho tới bây giờ không nghĩ tới chuyện có thể nói được là đáng mừng như thế nào, nó cảm thấy đó là đương nhiên. Chính là hiện tại nghĩ đến, kia cũng hẳn là một chuyện phi thường may mắn. Ít nhất nếu có thể nói, nó sẽ không giống như bây giờ. Nếu có thể nói, nó liền nói cho Nhất ca ca, nó thích ca ca. Chính là, nó không thể. Tuy rằng tình huống không quá giống nhau, chính là nó có một chút cảm giác đồng bệnh tương liên với Nguyệt tỷ tỷ.

“Đậu Đậu, ta có thể sờ ngươi không?” Tư Đồ Tảm Nguyệt đột nhiên ngồi xuống hỏi.

Đậu Đậu gật gật đầu đồng ý yêu cầu của Tư Đồ Tảm Nguyệt.

Tư Đồ Tảm Nguyệt dùng ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc đầu Đậu Đậu. Trước kia mỗi lần nàng đến, Tư Đồ Nhất Tương đều có mặt. Nàng chọc chọc Đậu Đậu một cái, Tư Đồ Nhất Tương liền cùng nàng ăn thua đủ. Cho nên, đây vẫn là lần đầu.

Đậu Đậu ngoan ngoãn dùng khuôn mặt nhỏ nhắn cọ cọ ngón tay Tư Đồ Tảm Nguyệt. Nó hiện tại chỉ có thể dùng cách này an ủi Nguyệt tỷ tỷ

Tư Đồ Nhất Tương một mình ở căn phòng cao cấp nhất của khách sạn hút thuốc.

“A, làm cái gì ” hắn có chút cười khổ nói. Hắn vừa rồi bảo cấp dưới tìm đến đây người đứng đầu bảng của khách sạn. Nhưng là chỉ làm một lần liền bảo người nọ đi về. Một chút cảm giác đều không có, rất khó chịu, hoàn toàn không có khoái cảm hay thư giãn, thậm chí trong lòng càng buồn bực. Mẹ nó, phỏng chừng ở trên giường mất mặt như vậy vẫn là lần đầu tiên.

Vội vàng tắm rửa mặc quần áo, Tư Đồ Nhất Tương lái xe đến một quán bar, nghĩ uống chút rượu rồi chạy nhanh về nhà ngủ một giấc.

Quán bar thì ở thành phố này có cả ngàn cả vạn cái, nhưng lại trùng hợp như vậy, Tư Đồ Nhất Tương ở trong này gặp được Hứa Minh.

“Tới một mình?” Tư Đồ Nhất Tương ngồi vào bên cạnh Hứa Minh hỏi.

“Ân.” Vẫn là một tiếng thản nhiên. Hứa Minh cho tới bây giờ đều là rất ít nói.

“Ta nói Hứa Minh, ta thật hiếu kì ngươi như thế nào có thể mấy năm nay...... sống như hòa thượng vậy.” Tư Đồ Nhất Tương nhìn chòng chọc Hứa Minh nửa ngày sau mới hỏi. Hắn kỳ thật rất bội phục người này. Là anh em nhiều năm, bên cạnh hắn chưa từng có quá một nữ nhân, nam nhân lại chưa từng có. Có đôi khi chính mình đều phải hoài nghi tiểu tử này có phải hay không “không được”.

“A, tại sao đột nhiên nói như vậy?” Hứa Minh cười nhạt hỏi. Hắn là loại người bình thường thì thực ôn hòa, nhưng đã nổi điên lên thì mạnh hơn bất kì ai.

“Chính là tò mò.”

“Hiếm thấy ngươi ở bên ngoài giờ này. Không ở với bảo bối ngư của ngươi sao?”

“Ai, ‘thằng em’ ta bệnh nguy kịch.” Tư Đồ Nhất Tương lấy ra một điếu thuốc, để Hứa Minh châm cho, sau đó hít sâu một ngụm nói.

“Nói sao?”

“Rất khó nói rõ ràng.” Hắn không thể nói mình lúc ‘làm việc’ lại nghĩ đến một con cá!!

“Vậy không nói.” Hứa Minh lắc lắc li rượu trong tay nói.

“Quên đi, đừng uống nữa.” Tư Đồ Nhất Tương đoạt li rượu trong tay Hứa Minh, đứng dậy kéo hắn ra khỏi cửa.

“Đi đâu?” Hứa Minh hỏi.

“Ta dẫn ngươi đi xem...... ‘vợ nhỏ’ của ta.” Tư Đồ Nhất Tương định kéo Hứa Minh lên xe.

“Ngươi lái xe ngươi, ta lười quay lại lấy xe.” Hứa Minh là không muốn ban đêm ở tại nhà Tư Đồ Nhất Tương. Nơi đó có người hắn sợ phải nhìn thấy.

“Ân, cũng tốt.”

Hai chiếc xe song song. Rất nhanh tới nơi ở của Tư Đồ Nhất Tương. Thật không phải bởi vì khoảng cách gần, là bởi vì cả hai lái quá nhanh.

Tư Đồ Nhất Tương phía trước dẫn đường, Hứa Minh theo sau. Kỳ thật, nơi này, hắn đã hơn nửa năm chưa đến đây. Bởi vì...... Tảm Nguyệt nàng ở ngay tại nơi này. Hắn sợ nhìn thấy nàng sẽ không khống chế được chính mình.

Đến trước cửa phòng mình, Tư Đồ Nhất Tương nhẹ nhàng mở ra. Cũng may hắn biết Tảm Nguyệt có thói quen mặc quần áo mà ngủ, bằng không cửa này thật đúng là không nên mở.

Tư Đồ Tảm Nguyệt cùng Đậu Đậu đều không có ngủ. Đậu Đậu chơi trong hồ, Tư Đồ Tảm Nguyệt nằm trên giường không ngủ. Nghe tiếng cửa phòng mở, Đậu Đậu lập tức quay đầu lại, mà Tư Đồ Tảm Nguyệt lại giả bộ ngủ. Nàng vốn là muốn dọa Tư Đồ Nhất Tương, nào biết lại nghe được giọng một người khác mà nàng đã mong được nghe, rồi lại sợ hãi nghe được. Mong là bởi vì nàng rất nhớ hắn, sợ hãi là bởi vì giọng nói này luôn quanh quẩn bên tai nàng.

“Ngươi đợi một chút.” Tư Đồ Nhất Tương nhẹ nhàng mà nói xong liền bế Tư Đồ Tảm Nguyệt lên, sau đó mang về phòng nàng.

Tư Đồ Tảm Nguyệt vẫn giả bộ ngủ. Nàng nghĩ như vậy cũng tốt, miễn cho một lúc không biết nên làm cái gì bây giờ. Là tỉnh hoặc là tiếp tục giả bộ ngủ đều khó chọn. Không bằng cứ như vậy, nàng trở về phòng như thế nào buồn bực như thế nào khóc, cũng không ai biết......

Đậu Đậu giả như con cá bình thường mà bơi, thỉnh thoảng lén nhìn Hứa Minh một cái. Hắn không biết người này đến để làm gì.

Tư Đồ Nhất Tương rất nhanh liền quay lại. Nhìn thấy Hứa Minh đứng ngẩn người, nâng tay vỗ hắn một chút.

“Nghĩ nghĩ cái gì vậy?”

“Không có gì.” Hứa Minh phục hồi tinh thần lại cười cười. Hắn vừa rồi chính là phát hiện Tảm Nguyệt cũng không có ngủ thôi. Phỏng chừng như vậy tình nguyện quay về phòng cũng không muốn tỉnh lại lên tiếng gọi, là không muốn gặp hắn. Hắn không biết Tư Đồ Tảm Nguyệt hiện tại đã ở trong phòng nước mắt rơi như mưa.

( Lộ: Nghẹn chết ta, hai con lừa ngu ngốc các ngươi! Đá bay! –Hứa Minh & Tảm Nguyệt: Ai làm hại?!! — Lộ:...... Ta)

“Đậu Đậu, ca ca giới thiệu cho ngươi một người. Người này là anh em tốt của ca ca, hắn gọi Hứa Minh.”

Một giây trước, Hứa Minh cho rằng Tư Đồ Nhất Tương có bệnh. Chính xác là “Bệnh nguy kịch”. Chính là giây tiếp theo hắn lại kinh ngạc. Cá nhỏ tên Đậu Đậu cư nhiên gật đầu......

Đậu Đậu dùng vây nhỏ vuốt vuốt hồ cá chào hỏi Hứa Minh. Sau đó lại nghĩ, ai nha, này không phải là người Nguyệt tỷ tỷ thích sao?

“Đậu Đậu, chào ngươi.” Hứa minh định cùng Đậu Đậu chào hỏi để phân tán sự chú ý của mình. Hắn không muốn Tư Đồ Nhất Tương nhìn ra chút gì.

Ngoài ý muốn Đậu Đậu phản ứng rất mãnh liệt. Nó trong chốc lát nhảy dựng lên, trong chốc lát lại hết sức gõ hồ thủy tinh. Lăn qua lăn lại hơn nữa ngày sau mới dừng lại, bởi vì nó đột nhiên tỉnh ngộ, làm này nọ đều vô dụng. Bọn họ sẽ không hiểu được mình muốn nói gì.

“Nó làm sao vậy?” Hứa Minh khó hiểu hỏi Tư Đồ Nhất Tương.

“Ta cũng không biết.” Tư Đồ Nhất Tương cau mày. Đậu Đậu phản ứng với Hứa Minh mạnh như vậy, hắn có chút không vui. Về phần vì cái gì, không biết......

“A a a, bất lực nha, ta bất lực nha. Đậu Đậu muốn nói a ” Đậu Đậu nội tâm điên cuồng gào thét, lúc thì ngả nghiêng, lúc thì bơi ngược, lúc thì nằm phơi cái bụng trắng. Thấy Tư Đồ Nhất Tương cùng Hứa Minh một hồi không nói gì.

Bọn họ...... Không hiểu nha, không hiểu

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play