Đậu Đậu giấu tay ra đằng sau, nghi hoặc ngẩng đầu. Bởi vì Nhất ca ca thật yên lặng.

“……” Tư Đồ Nhất Tương vẫn không nói một câu nào. Bắt gặp đôi thuỷ mâu sáng trong của Đậu Đậu nhìn lên, một trận rung động trong lòng.

“Nhất ca ca?” Đậu Đậu không hiểu tại sao Tư Đồ Nhất Tương cứ nhìn nó trầm mặc không nói gì. Ánh mắt kia nó cảm thấy có chút quen thuộc. Có điểm giống như ánh mắt vợ của đại ca nó khi nhìn chồng mình vậy.

“Ân Đậu Đậu sao vậy?” Tư Đồ Nhất Tương lấy lại tinh thần hỏi.

“Không có gì Là tại Nhất ca ca đột nhiên im lặng.” Đậu Đậu nhìn ngón trỏ nhỏ tiếng nói.

“À, là vì Đậu Đậu đáng yêu quá.” Dứt lời, Tư Đồ Nhất Tương hôn lên cái trán trơn nhẵn của Đậu Đậu.

“… Ôh Ôi ” Đậu Đậu thoáng kêu lên một tiếng sợ hãi, sau đó biến trở về hình dạng tiểu mỹ nhân ngư.

Tư Đồ Nhất Tương vội đỡ lấy Đậu Đậu, tránh để nó ngã xuống, sau đó bế Đậu Đậu đang mặc yếm đỏ quay trở về bể cá.

“Đậu Đậu làm sao vậy?” Tư Đồ Nhất Tương thấy Đậu Đậu có chút không vui liền hỏi.

“Ưm Đậu Đậu không thích ở trong hình dạng này. Đậu Đậu thích mình ở trong hình dáng nhân loại hơn cơ.”

“Đừng lo lắng, nhất định sẽ được.” Tư Đồ Nhất Tương nói như vậy không biết là đang nói với Đậu Đậu hay là tự nói với chính mình.

“Ân ”

Đậu Đậu mặc áo yếm đỏ bơi ở trong bể cá. Tư Đồ Nhất Tương quay về giường nằm. Hắn… có chút phiền muộn!

Chuyện của Trần Húc Đông và Hứa Minh bên kia rất thuận lợi. Buổi chiều ký kết xong hợp đồng, hai người cũng đã trở về Dạ Hoả. Hứa Minh hiện tại sau khi xử lý hết mọi chuyện liền chạy đến nhà Tư Đồ. Ai bảo Tảm Nguyệt nhất định không chịu đến chỗ hắn. Việc này phải trách tiểu Đậu Đậu, bởi vì Tảm Nguyệt luôn muốn chơi cùng Đậu Đậu. Tuy rằng cơ bản chả có mấy cơ hội.

Lúc sắp tám giờ, Hứa Minh tới nhà Tư Đồ Nhất Tương. Tảm Nguyệt giống như đã biết trước tầm này hắn sẽ đến nên đã đứng đợi sẵn ở cửa.

“Hứa Minh, đến đến đến.” Tư Đồ Tảm Nguyệt kéo tay Hứa Minh đi vào phòng Tư Đồ Nhất Tương.

“A, sao vậy Nguyệt?” Hứa Minh cười cùng Tư Đồ Tảm Nguyệt đi lên lầu.

“Ta muốn nhìn Đậu Đậu mặc áo yếm, nhưng tiểu tử thối Nhất Tương không cho ta xem. Ngươi mượn cớ vào phòng hắn. Ta cùng ngươi vào được không?” Tuy Tư Đồ Tảm Nguyệt lớn hơn Hứa Minh một tuổi. Nhưng trước mặt hắn lại luôn giống như một tiểu cô nương.

“Được, ta nghe lời ngươi.” Hứa Minh ôm Tư Đồ Tảm Nguyệt cùng nhau đi. Dù sao đúng lúc hắn cũng có chuyện cần nói với Nhất Tương.

Nhẹ nhàng gõ cửa, Hứa Minh nắm tay Tư Đồ Tảm Nguyệt cùng đợi.

Tư Đồ Nhất Tương rất nhanh liền ra mở cửa. Hắn hiểu quá rõ rồi. Lão tỷ của hắn tuyệt đối sẽ không gõ cửa, cho nên người này tám chín phần là Hứa Minh. Hứa Minh bình thường sẽ không tới chỗ hắn, hắn đều là bận ở bên Tư Đồ Tảm Nguyệt. Nếu đã đến, chắc chắn là có việc gì.

“Đậu Đậu, ta tới rồi!!!” Tư Đồ Tảm Nguyệt vừa vào liền tiến đến bể cá thuỷ tinh.

“Hi hi Nguyệt tỷ tỷ” Đậu Đậu bám vào thành bể cá vẫy vẫy Tư Đồ Tảm Nguyệt.

“Ai nha đứa nhỏ này, áo yếm kia ai mặc cũng không thể đáng yêu như ngươi.” Tư Đồ Tảm Nguyệt nói rồi muốn đưa tay lên sờ mặt Đậu Đậu…

Bỗng “Ba!” một tiếng, chỉ thấy một cuốn truyện cổ tích nhiều màu bay ngang về phía Tư Đồ Tảm Nguyệt.

“Tảm Nguyệt, đã nói là không cho ngươi động vào nó rồi. Ngươi muốn đánh nhau một trận cứ nói thẳng.” Tư Đồ Nhất Tương trừng mắt nhìn Tư Đồ Tảm Nguyệt nói. Nữ nhân này sao lại học được thói không biết nghe lời vậy chứ!

“Ách… A, Ha ha… Nhất, Nhất ca ca ” Đậu Đậu thấy mặt Tư Đồ Tảm Nguyệt đen lại liền gọi Tư Đồ Nhất Tương. Thật kì quái, tại sao Nhất ca ca lại không muốn bất kì ai chạm vào nó chứ. Nguyệt tỷ tỷ chỉ là từng chạm qua nó vài lần. Nhưng mỗi lần có người muốn động vào nó một chút, Nhất ca ca liền trở lên hung ác.

“Đậu Đậu, đừng để ý đến nữ nhân đó.” Tư Đồ Nhất Tương nói xong liền lấy ra một điếu thuốc đặt ở mũi ngửi ngửi. Từ sau khi Đậu Đậu biến thân, hắn liền bỏ thói quen hút thuốc ở trong phòng. Hiện tại chỉ dám đem ra ngửi nhưng lại không châm lửa.

“Ô ô ô… Hứa Minh, ta cũng muốn có Đậu Đậu. Chúng ta trộm hắn đi đi.” Tư Đồ Tảm Nguyệt khoa trương giả vờ khóc đi tới bên cạnh Hứa Minh.

“A, Nguyệt, đổi bằng trộm một đứa khác được không?” Hứa Minh cũng hùa theo nói.

“Được, đứa đó!” Tư Đồ Tảm Nguyệt chỉ chỉ bức ảnh được treo trên tường, bức ảnh siêu to mà Tư Đồ Nhất Tương chụp chung với Đậu Đậu.

“Ta xem chuyện này trước tiên phải chuẩn bị một kế hoạch thật tốt. Chúng ta phải làm cho tuyệt đối không thể sai sót mới được” Hứa Minh nhìn bức ảnh nói.

Đậu Đậu nghe hai người bàn chuyện thật như vậy, nắm chặt lấy bể cá, chỉ sợ thực sự sẽ bị trộm đi. Vậy làm sao bây giờ? Nếu như thực sự bị trộm đi nó sẽ không được thấy Nhất ca ca nữa.

“Hai ngươi nằm mơ giữa ban ngày đi.” Tư Đồ Nhất Tương thấy mắt Đậu Đậu ngân ngấn nước, vội vàng ôm vào trong lòng nói. Muốn trộm hai bảo bối của hắn. Trừ phi Tư Đồ Nhất Tương hắn biến thành Tư Đồ Nhị Tương.

Đậu Đậu mấp máy môi không nói gì, chăm chú nhìn Tư Đồ Nhất Tương. Nhất ca ca tại sao luôn anh tuấn như vậy?

(Lộ: Đậu Đậu, ta rốt cuộc đã biết. Ngươi chính là một tiểu hoa si!

Đậu Đậu: Ta, ta, ta mới không phải!

Lộ: Vậy sao ngươi cứ dán mắt vào Nhất ca ca nhà ngươi hả?

Đậu Đậu: Bởi vì… Bởi vì Nhất ca ca là tốt nhất? (Nói xong xấu hổ trốn đi))

“Việc buổi chiều thế nào rồi?” Tư Đồ Nhất Tương thuận miệng hỏi. Đối với năng lực làm việc của Hứa Minh và Trần Húc Đông, hắn luôn luôn rất yên tâm.

“Rất thuận lợi. Trung tuần tháng chín sẽ khởi công.” Hứa Minh đơn giản đáp.

“Vất vả cho ngươi và Húc Đông rồi.” Tư Đồ Nhất Tương cười nói.

“A, anh em một nhà, không cần phải nói như vậy. Buổi chiều ngươi mang Đậu Đậu ra ngoài chứ?” Khẩu khí của Hứa Minh có chút đặc biệt, Tư Đồ Nhất Tương vừa nghe liền biết bên trong có chuyện.

“Ân, lát nữa ta đi tìm ngươi. Đậu Đậu phải đi ngủ rồi.” Tư Đồ Nhất Tương ý bảo Hứa Minh chờ hắn một lát.

“Được, vậy ta và Nguyệt về đây.” Hứa Minh không nói nhiều. Hắn biết chỉ cần như vậy là đủ rồi, Tư Đồ Nhất Tương chắc chắn biết hắn có chuyện phải nói.

“Ân ”

Đợi sau khi Hứa Minh kéo Tư Đồ Tảm Nguyệt không nỡ rời Đậu Đậu đi ra, Tư Đồ Nhất Tương bế Đậu Đậu vào trong bể cá. Sau đó tuỳ tiện cầm một cuốn truyện cổ tích để bên cạnh, kể chuyện trước khi ngủ cho Đậu Đậu nghe.

Đậu Đậu nghe thanh âm của Tư Đồ Nhất Tương vô cùng dễ dàng đi vào giấc ngủ. Thanh âm của Nhất ca ca luôn mang cho nó một cảm giác an toàn.

Ước chừng khoảng bốn mươi phút sau, Đậu Đậu đã ngủ. Trên miệng lộ ra nét cười mỉm, như là đang trong mộng đẹp.

Tư Đồ Nhất Tương trìu mến xoa xoa mái tóc của Đậu Đậu, sau đó xoay người rời đi.

Hứa Minh đang hút thuốc ở phòng khách, đứng cạnh cửa sổ hướng ra bên ngoài không biết là đang nhìn cái gì.

“Chuyện gì?” Tư Đồ Nhất Tương châm một điếu thuốc hỏi.

“Có người điều tra chuyện của Đậu Đậu. Trước khi ta quay về có tin tức anh em thu thập được.” Hứa Minh vẫn nhìn ra ngoài.

“Có biết đối phương là ai không?” Tư Đồ Nhất Tương cau mày hỏi Hứa Minh.

“Vẫn chưa rõ, hiện tại các thế lực mới nổi khá nhiều, bên nào cũng đều có thể. Dạ Hoả cây to đón gió, nếu muốn đứng vững trên Hắc đạo thì phải gây rối một chút. Chuyện này ngươi phải cẩn thận, Đậu Đậu quá đặc biệt.”

“Ân.” Tư Đồ Nhất Tương trả lời, trong lòng âm thầm quyết định vài việc.

“A, ngươi thật là…” Hứa Minh quay đầu nhìn Tư Đồ Nhất Tương đang ra sức hút thuốc cười nhẹ.

“Cái gì?” Tư Đồ Nhất Tương nghi hoặc hỏi.

“Trong mấy người chúng ta ngươi là nghiện thuốc lá nặng nhất, nhưng xem ra bây giờ ngươi không còn hút thuốc ở trong phòng nữa.”

“Đậu Đậu không quen ngửi mùi này, hơn nữa cũng không tốt cho sức khoẻ nó.” Tư Đồ Nhất Tương nhìn điếu thuốc nói.

“Chẳng trách. Nếu một ngày nào đó ngươi nói muốn lấy nó. Ta nhất định sẽ không bất ngờ.” Hứa Minh vui đùa trêu nghẹo.

“Ít nói đi, nhưng chuyện với Tảm Nguyệt, thật là trước cứ như vậy sao? Ta vẫn cho rằng ngươi vẫn muốn nhanh chóng kết hôn chứ?”

“Muốn, nhưng Tảm Nguyệt nói muốn yêu nhau đã. Hừ Lòng dạ nữ nhân, thật không hiểu nổi ”

“Chuyện này ta có cách, ta chỉ ngươi một chiêu.” Tư Đồ Nhất Tương trong chốc lát lại muốn làm quân sư.

“Cách gì?”

“Đợi lần sau khi Tảm Nguyệt cùng ngươi đến tổng bộ Dạ Hoả. Ngươi trước mặt anh em lại cầu hôn nàng lần nữa. Nàng tuyệt đối sẽ đồng ý.” Tư Đồ Nhất Tương vô cùng chắc chắn nói.

“……” Hứa Minh không nói gì nhìn nhìn Tư Đồ Nhất Tương. Trong lòng thầm đánh giá độ tin cậy của lời hắn nói.

Bốn ngày sau, Tư Đồ Tảm Nguyệt cùng Hứa Minh đến Dạ Hoả. Mà hôm nay, Hứa Minh thực sự làm theo lời Tư Đồ Nhất Tương nói, trước mặt các anh em cầu hôn Tảm Nguyệt lần nữa.

“Nguyệt lấy ta đi.” Hứa Minh lấy ra chiếc nhẫn đã chuẩn bị từ trước hướng Tảm Nguyệt nói.

“?!” Tư Đồ Tảm Nguyệt hoá đá. Sao lại thình lình nói ra chuyện này?

“Nguyệt tỷ, đồng ý đi.”

“Đúng vậy, Nguyệt tỷ.”

….

Một đám anh em thủ hạ của Hứa Minh ồn ào.

“A Nhưng ta đã đồng ý rồi mà.” Tư Đồ Tảm Nguyệt phản ứng lại sau khi nghe tiếng cười.

“Vậy chọn ngày đi.” Trần Húc Đông đột nhiên liều lĩnh nói ra. Cũng không biết vừa nãy ở nơi nào, đúng thời điểm mấu chốt thì lại xuất hiện.

Hứa Minh giơ ngón tay cái với Trần Húc Đông, ý bảo hắn phản ứng nhanh.

“Đúng vậy, Nguyệt tỷ. Các anh em lâu rồi cũng chưa được náo nhiệt qua.” Vài người thông minh cũng phụ hoạ theo.

“Tốt Vậy chọn một ngày để mọi người cùng náo nhiệt.” Tư Đồ Tảm Nguyệt cũng là người thoải mái. Mặc dù trên phương diện tình cảm không dám thể hiện với Hứa Minh, nhưng bình thường vẫn là một người cởi mở. Do vậy, các anh em trong Dạ Hoả đều coi nàng là “đại tỷ”.

“Không cần chọn, ta mang tới rồi!” Thanh âm của Tư Đồ Nhất Tương từ ngoài cửa truyền vào.

“……” Tư Đồ Tảm Nguyệt cau mặt lại, việc hôm nay sao chỉ có nàng mờ mịt?

Tay cầm tờ giấy, tay bế Đậu Đậu, Tư Đồ Nhất Tương lần đầu mang Đậu Đậu xuất hiện tại Dạ Hoả. Nguyên lai không muốn làm như vậy, nhưng để các anh em trong Dạ Hoả biết tới Đậu Đậu cũng có lợi. Hơn nữa hắn cũng không thể một tấc rời xa Đậu Đậu được. Đã có người bắt đầu chú ý đến nó rồi, như vậy chuyện của Đậu Đậu bị truyền ra cũng chỉ là vấn đề sớm muộn, vẫn không bằng để hắn công khai mang theo Đậu Đậu, xem ai dám có ý đồ, chủ động xử lý.

Thấy đại ca nhà mình trong lòng bế một tiểu hài tử, các anh em trong hội nhất trí nghĩ đến một từ…

Con riêng!!!

Cả đại sảnh vừa nãy còn rất ầm ĩ chốc lát liền rơi vào trầm mặc. Đậu Đậu bất an đem đầu vùi vào trong lòng Tư Đồ Nhất Tương, không hiểu vì sao Nhất ca ca lại đem nó tới nơi này.

Tư Đồ Nhất Tương tuyên bố với các anh em, Đậu Đậu là người quan trọng nhất của hắn. Trừ lời đó ra, không nói thêm gì nữa, các anh em cũng đều hiểu, đúng hơn là bọn họ không thể hỏi tiếp. Sau này chỉ cần nhớ kĩ phải bảo hộ tốt… “tiểu sinh mệnh đặc biệt” này là được.

Qua mấy ngày sau, trong Hắc đạo truyền đi tin Dạ vương có con riêng. Hơn nữa càng truyền đi càng thần bí, đều nói con riêng của hắn là con lai tóc lam mắt lam!

Đậu Đậu khi biết chuyện này liền hô to oan uổng. Nó sao lại có thể là con riêng của Nhất ca ca?! Hơn nữa còn bị đồn thành nó là con của Nhất ca ca cùng nữ nhân ngoại quốc sinh ra.

Sao lại có thể như vậy!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play