Đậu Đậu cảm thấy hôm nay lúc Nhất ca ca ra ngoài bản thân rất khó chịu. Có điều không phải là khó chịu trong lòng bởi vì Nhất ca ca đã đáp ứng sẽ trở về rất nhanh. Nó là thấy cơ thể khó chịu, cảm thấy toàn thân trên dưới đều đau. Bất quá vì không có biểu hiện, Đậu Đậu cái gì cũng không thể nói.
Đậu Đậu ngoan ngoãn xem ‘Lion King’ một chút rồi liền ngủ. Mà thân thể nhỏ của nó cũng sẽ có biến hoá lớn trong giấc ngủ lần này.
Cái vây biến thành cánh tay nhỏ trắng trắng tròn tròn, cái đầu nhỏ cũng chậm rãi thành hình người. Kẻ đang ngủ lúc này hoàn toàn không biết chính mình trong một thời gian ngắn đã biến thành một tiểu mỹ nhân ngư!
Tóc màu thủy lam xoăn xoăn, khuôn mặt trẻ con phấn nộn giống như cấu vào sẽ chảy nước (mặt búng ra sữa??? =.=), trên má còn có hai cái lúm đồng tiền dễ thương. Lông mi thật dài hơi hơi nhếch lên, bởi vì vừa nãy nhịn đau mà có hai giọt nước mắt trong suốt màu lam nhạt. Cơ thể toàn thịt trắng trẻo mập mạp. Vành tai thật dày, nhìn thấy đã muốn sờ. Nó giống như một tiểu tinh linh thuần khiết, lại giống một thiên sứ đang mơ ngủ. Nửa thân dưới vẫn là của loài cá như cũ, chẳng qua cái đuôi nhỏ đẹp hơn so với trước đây. Đậu Đậu hiện tại cũng không lớn hơn đứa trẻ mới sinh bao nhiêu.
Lúc Tư Đồ Nhất Tương trở về chính là nhìn tháy một bức tranh như vậy. Một tiểu mỹ nhân ngư đáng yêu ở trong cái hồ thuỷ tinh bảy màu lưu quang lẳng lặng mà ngủ.
Tư Đồ Nhất Tương dừng chân không tiến về phía trước, hắn đột nhiên cảm thấy bàn tay đầy máu tanh của mình không cách nào tiếp cận một sinh mệnh sạch sẽ như vậy.
Đứng lặng không lên tiếng rất lâu, lâu đến mức Đậu Đậu cũng đã tỉnh lại mà Tư Đồ Nhất Tương cũng không động đậy gì (hoá thạch rồi =.=). Đậu Đậu nhìn thấy Tư Đồ Nhất Tương, theo thói quen chạm tay vào vách hồ, hô lên “Nhất ca ca ngươi đã về rồi!”
Kết quả......
Tư Đồ Nhất Tương bị dọa nhảy dựng, Đậu Đậu cũng bị chính mình dọa nhảy dựng. Vừa rồi sao lại thế này? Nó hình như nghe được giọng của mình!!!
“Ơ?” Đậu Đậu xem xem chính mình, lại duỗi hai cánh tay nhỏ bé trắng tròn ra sờ sờ mặt mình.
“Đậu...... Đậu???” Tư Đồ Nhất Tương rốt cục cũng tìm thấy giọng của mình. Hắn có chút không thể tin được chuyện phát sinh trước mắt, chậm rãi đi đến cạnh hồ cá, muốn xác định chính mình không phải đang nằm mơ.
“Oa nga, Nhất ca ca!” Đậu Đậu vui vẻ nhảy dựng lên lao thẳng tới cái ôm của Tư Đồ Nhất Tương. Nước dính trên người làm Tư Đồ Nhất Tương một thân ướt nhẹp.
Tư Đồ Nhất Tương cả kinh nhìn Đậu Đậu. Tiểu gia hỏa này cư nhiên có thể nói!
“Thật là ngươi?” Tư Đồ Nhất Tương ôm lấy Đậu Đậu, hai cánh tay của Đậu Đậu liền ôm lấy cổ hắn.
“Ân, ta là Đậu Đậu nha. Ah rốt cục cũng có thể nói. Đậu Đậu có thể cùng Nhất ca ca nói chuyện.” Đậu Đậu vui vẻ phe phẩy cái đuôi nhỏ.
“Ha hả, tiểu quai quai, ngươi thật đúng là gây cho ta nhiều kinh hỉ.” Tư Đồ Nhất Tương sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn nộn nộn của Đậu Đậu. Cảm giác khác với trước kia. Trước kia là trơn trơn, hiện tại là mềm mềm, có điều cũng rất trơn nhẵn.
“Nhất ca ca, Đậu Đậu hảo vui vẻ nha.” Đậu Đậu chớp chớp con mắt to ngập nước nói.
Tư Đồ Nhất Tương nhìn kỹ mới phát hiện, mắt Đậu Đậu có chút xanh, không phải rất rõ, nhưng là quả thật là có chút xanh. Ánh lên giống như so với bầu trời đêm không sao còn đẹp hơn. Vừa rồi hắn tiến vào khi Đậu Đậu đang ngủ, cho nên không có nhìn đến đôi mắt. Bây giờ nhìn thì thấy mắt Đậu Đậu rất linh hoạt, rất đẹp, đẹp đến kì lạ. Hắn dám cược cho dù đem một viên ngọc bích vô cùng quí đến cũng không đẹp như ánh mắt của Đậu Đậu.
“Nhất ca ca cũng rất vui.”
Đột nhiên hốc mắt Tư Đồ Nhất Tương hơi ướt. Kỳ thật chính hắn cũng không hiểu được là chuyện gì xảy ra. Giống như có rất nhiều cảm xúc đang tuôn trào mạnh mẽ đã kích thích thích thần kinh hắn.
“Nhất ca ca......” Đậu Đậu dùng ánh mắt thâm tình mà đáng lẽ một đứa nhỏ không nên có nhìn Tư Đồ Nhất Tương mà khẽ kêu một tiếng.
“Ân?” Tư Đồ Nhất Tương kìm nén nỗi lòng của mình mà trả lời.
“Chụt ùm!” Đậu Đậu thật nhanh hôn một cái lên mặt Tư Đồ Nhất Tương, sau đó thả tay đẩy Tư Đồ Nhất Tương ra rồi nhảy vào trong hồ. Nó muốn làm chuyện này rất lâu rồi.
Bởi vì Đậu Đậu nhảy vào hồ làm nước bắn ra lung tung, Tư Đồ Nhất Tương lần này toàn thân đều ướt. Nhìn thấy thảm trạng của mình, Tư Đồ Nhất Tương buồn cười lắc đầu, sau đó có chút hạnh phúc xoa xoa chỗ vừa được hôn. Trong lòng chưa từng thấy như thế này...... Ngọt ngào quá.
Đậu Đậu cắn môi không dám nhìn Tư Đồ Nhất Tương. Bây giờ nó có chút vui vẻ, lại có chút buồn bực, vì sao mình không quay về bộ dạng ban đầu mà lại thành một tiểu nhân ngư nha. Như vậy nó làm thế nào mà yêu Nhất ca ca a......
Tư Đồ Nhất Tương cười đi ra ngoài thay quần áo. Nói không sai, lúc này hắn đang cười toe toét......
Ngốc!
Tư Đồ Nhất Tương ngây ngô cười, nếu Trần Húc Đông thấy nhất định sẽ bị nốc ao, ầm ĩ chụp ảnh ***g kính để làm kỉ niệm. Dạ Vương ngây ngô cười, nhất định là hiếm thấy a!
Buổi chiều Trần Húc đông lại đến. Hắn hôm nay cố ý mang theo máy chụp ảnh, định bày mấy tư thế thú vị cho Đậu Đậu để chụp lại. Kết quả Tư Đồ Nhất Tương mở cửa, đem cái máy mười ngàn nhân dân tệ của hắn định ném xuống đất.
“!” Ngoại trừ hoảng hốt, Trần Húc Đông không biết phản ứng thế nào.
“Húc Đông, giúp ta cùng Đậu Đậu chụp một tấm đi.” Tư Đồ Nhất Tương cười nhạt nói. Đây cũng là lí do hắn cho Trần Húc Đông vào phòng mình. Hắn nhìn Trần Húc Đông tay cầm máy chụp ảnh.
“...... Nga ” Trần Húc Đông lăng xăng trả lời.
Tư Đồ Nhất Tương vừa đổi một bộ y phục thuần trắng thoải mái. Hắn nghĩ nghĩ, sau đó đến mép hồ kêu Đậu Đậu.
“Đậu Đậu, đến cùng ca ca chụp ảnh đi.”
“Nga ” Đậu Đậu ngoan ngoãn lên tiếng trả lời. Hắn biết cái gì là chụp ảnh, bởi vì nhà nó có vô số máy chụp ảnh, đều vì cha thích cho nên phụ thân mới đi ôm một đống về.
Trần Húc Đông lui vài bước tìm vị trí tốt. Tư Đồ Nhất Tương lấy tay Đậu Đậu đặt lên miệng hồ để đứng. Việc này khá dễ dàng với Đậu Đậu bây giờ.
Tư Đồ Nhất Tương tùy ý tựa vào cạnh hồ thuỷ tinh, một tay đặt trên hồ cá, lộ ra một nụ cười khó hiểu. (méo xẹo ò.ó)
“Chuẩn bị sẵn sàng?” Trần Húc Đông ở đối diện hỏi.
“Ân ” Tư Đồ Nhất Tương cùng Đậu Đậu đồng thời trả lời.
“Một – hai – ba......” Trần Húc Đông đếm ngược để bọn họ duy trì tư thế này.
Tư Đồ Nhất Tương là muốn hôn Đậu Đậu, Đậu Đậu cũng muốn hôn Tư Đồ Nhất Tương. Vì thế chờ Trần Húc Đông bấm nút thì mới đạt hiệu quả. Đậu Đậu từ từ nhắm hai mắt hơi nâng đầu, mà Tư Đồ Nhất Tương thì nhắm mắt lại hơi cúi đầu khẽ hôn Đậu Đậu. Nhìn thấy hình ảnh hiện lên trong máy, thật sự là duy mĩ và lãng mạn ngoài ý muốn.
“Nhất ca ca, ta muốn xem.” Ngón tay nhỏ nhỏ của Đậu Đậu chỉ vào cái máy trong tay Trần Húc Đông nói.
“Ân, đợi chút.” Tư Đồ Nhất Tương cũng rất tò mò sau khí hắn cùng Đậu Đậu ‘biến hoá tư thế’ thì như thế nào.
“Nó có thể nói?!” Trần Húc Đông lại bắt đầu kêu quỷ. Tư Đồ Nhất Tương phát hiện Trần Húc Đông dạo này luôn bất thình lình cả kinh như vừa nãy!
“Thiết, có thể nói thì có gì đáng ngạc nhiên!” Đậu Đậu trở mình xem thường Trần Húc Đông. “Đồ dở hơi!”
“A, chụp thế nào? Ta xem.” Tư Đồ Nhất Tương đi qua đi lấy cái máy trong tay Trần Húc Đông.
“Tốt đến không tưởng tượng được.” Trần Húc Đông đem máy đưa vào tay Tư Đồ Nhất Tương, sau đó hai người cùng nhau đi đến chỗ mép hồ cá.
“Oa nga Nhất ca ca hảo anh tuấn ” Đậu Đậu phe phẩy cái đuôi nhìn ảnh trong máy chụp ảnh mà bình luận.
“Đậu Đậu cũng thực đáng yêu.” Tư Đồ Nhất Tương nói xong tiện tay vò vò tóc Đậu Đậu.
“Ai, bức ảnh này nếu bán đi thì nhất định là giá trên trời. Ta có may mắn thấy nó đúng là không uổng phí cuộc đời này.” Trần Húc Đông ở một bên cảm khái.
“Khi nào thì có thể đi rửa?” Tư Đồ Nhất Tương biết trần Húc Đông có thể tự làm việc đó.
” Khi nào cũng được. Có điều vẫn là chờ khoảng hai ngày đi, ta chuẩn bị cho các ngươi cái này tốt lắm.” Trần Húc Đông vô cùng nâng niu mà lấy lại máy chụp ảnh. Cái máy này là chuyện nhò, ảnh bên trong mới là lớn nha!!
“Ân, ta chờ.”
“Húc Đông ca ca nhanh lên nga, Đậu Đậu muốn sớm thấy a.” Đậu Đậu liền thay đổi thái độ lúc trước thành thái độ ngọt ngào với Trần Húc Đông. Liền đem Trần húc Đông biến thành kẻ bại trận.
“Không thành vấn đề không thành vấn đề, Đậu Đậu yên tâm đi. Tin tưởng vào Húc đông ca ca của ngươi.” Trần Húc Đông vỗ ngực cam đoan. Tiểu bất điểm (thằng cu tí =))) này thật sự là con mẹ nó rất đáng yêu.
Tư Đồ Nhất Tương quả muốn cười bởi vì hắn thấy Đậu Đậu len lén lè lưỡi, miệng nói thầm “Húc Đông ca ca hảo ngốc”!!!
Trần Húc Đông hôm nay trở về rất sớm, không giống lúc trước, Tư Đồ Nhất Tương phải xách áo hắn lôi ra ngoài mới xong. Hắn hôm nay vội vã trở về là để đùa nghịch với mớ ảnh đó.
Ban đêm, Tư Đồ Nhất Tương đuổi xuống tất cả cấp dưới cùng người hầu, ôm Đậu Đậu đi vòng vòng khắp nhà. Nơi này có rất nhiều thứ Đậu Đậu chưa từng thấy qua, Đậu Đậu chỉ chỉ vào từng cái hỏi đó là gì, dùng làm gì. Tư Đồ Nhất Tương cũng thật kiên nhẫn mà giải thích cho nó nghe.
Cuối cùng, Tư Đồ Nhất Tương ôm Đậu Đậu đi tới trước cửa phòng Tư Đồ Tảm Nguyệt. Nhưng gõ gần nửa ngày cũng không ai mở. Tư Đồ Nhất Tương xoay tay nắm cửa đi vào thì thấy Tư Đồ tảm Nguyệt căn bản là không có ở đây.
Tư Đồ Nhất Tương quay lại, dù sao chính hắn cũng thường xuyên chạy lung tung, chơi đùa đủ rồi thì sẽ trở về. Tư Đồ Nhất Tương xoay người đi về phòng mình, mới đi nửa đường thì di động liền vang lên báo có tin nhắn. Mở ra thì thấy đúng là Tư Đồ Tảm Nguyệt gửi tới.
“Lão tỷ ra ngoài vài ngày, tạm biệt lão đệ.”
Xác định đúng là khẩu khí của Tư Đồ Tảm Nguyệt, Tư Đồ Nhất Tương nhét di động lại vào túi.
“Nhất ca ca, Nguyệt tỷ tỷ không ở nhà sao?” Ngón tay nho nhỏ của Đậu Đậu chỉ chỉ hỏi Tư Đồ Nhất Tương.
“Ân, nàng ra ngoài chơi đùa, không biết khi nào thì mới trở về. Có điều Đậu Đậu không cần lo lắng, sau này nhất định sẽ gặp a.”
“Nga ”
Đậu Đậu nghĩ có nên đem chuyện của Hứa Minh ca ca cùng Nguyệt tỷ tỷ nói cho Nhất ca ca không. Hắn cảm thấy không nên gạt Nhất ca ca chuyện gì, chính là phụ thân đã nói, bí mật của người khác nhất định không thể đem nói lung tung.
A Đậu Đậu làm việc tốt rất khó nha!!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT