Theo Đông Lăng vương cùng nhóm Tây Lam Lam đế bệ hạ đến, cuộc thi đấu cũng chính thức bắt đầu.

Đi theo phụ hoàng đi đến vị trí được sắp xếp dành riêng cho bọn họ, Huân nhi theo ý phụ hoàng ngồi xuống ngay bên cạnh, ánh mắt không khỏi lẳng lặng nhìn đám nhân loại nhỏ bé bên dưới, nhất thời trong lòng không khỏi cảm thấy hết hứng thú.

Bất quá lúc ánh mắt Huân nhi nhìn tới khu nghỉ của nhóm dự thi của học viện Tây Diệp La, bé không khỏi cười thật khẽ.

Bọn Hắc Nguyệt đến rồi a.

Huân nhi nhìn bảy người phong thái độc đáo riêng biệt đều hấp dẫn ánh mắt người khác ở bên dưới, ánh mắt lạnh lùng không khỏi trở nên nhu hòa.

Nhất là lúc Huân nhi nhìn tới nữ nhân xinh đẹp thuần thục nhưng nụ cười lại làm người ta rởn da gà thì sắc mặt cũng dịu đi hẳn.

Nhã di cũng đến a!

Cũng đúng, trước lúc khởi hành Huân nhi có nghe phụ hoàng nói, cuộc thi đấu lần này do Nhã Cơ lớp cổ dược học cùng đạo sư Hoắc Đặc Lý dẫn dắt mọi người đến Úc Thu Lan học viện.

Quả nhiên, theo tầm mắt dời qua, Huân nhi liền thấy Hoắc Đặc Lý đạo sư đang tỏ ra thực chính khí ngồi bên cạnh, trong mắt tràn đầy không cam lòng cùng lên án, thậm chí còn có chút e dè người đồng sự của mình.

Dù sao Nhã Cơ lớp cổ dược học của Tây Diệp La học viện tuyệt đối là một nữ nhân điên cuồng, nàng ta có hứng thú điên cuồng đối với việc dùng cơ thể người sống để làm thực nghiệm, thực làm người ta không thể nào lý giải được.

Mà Hoắc Đặc Lý đạo sư tự giác bản thân đã một bó tuổi, thân thể già cả không thể chịu nổi mớ dược vật kỳ quái này. Vì thế, vẫn ít chọc nàng ta thì hơn!

Nữ nhân này tuyệt đối là một kẻ điên không thể nói lý. Tuy dung mạo thật diễm lệ, nhưng sự điên cuồng trong nội tâm nàng ta làm người ta nảy sinh cảm giác không nên lại gần!

Mà lúc Huân nhi tập trung quan sát nhóm người Tây Diệp La học viện, bé không hề hay biết trên dãy ghế khách quý cách đó không xa, A Á Khải Mạt Nhĩ cùng đám Uy Nhĩ Tư đang trợn mắt há hốc khiếp sợ nhìn mình cùng Tây Lam Thương Khung ngồi bên cạnh.

Đương nhiên, đồng thời làm A Á Khải Mạt Nhĩ giật mình vẫn còn một người, đó chính là Nam Khê Ám hoàng đang ngồi bên cạnh Huân nhi… Ám Thiên Thích Lâu.

Mà ngay lúc này, cuộc thi đấu trao đổi của Úc Thu Lan học viện cũng bắt đầu. Bất quá lúc này cũng không đến phiên nhóm Hắc Nguyệt lên sân khấu.

Những người đang thi đấu bên dưới đều là những nhân loại yếu ớt, thực làm Huân nhi không có chút hứng thú nào.

Đương nhiên, những nhân loại yếu ớt chỉ trong mắt Huân nhi mà thôi, nếu đặt vào nơi khác tuyệt đối có thể xem là kẻ mạnh, ít nhất không vô dụng như trong mắt thiếu niên. Hơn nữa bởi vì tham gia lần này cơ hồ đều là những đệ tử trẻ tuổi, sau này trưởng thành tiềm lực của bọn họ vẫn rất lớn.

Cuộc thi đấu trao đổi lần này áp dụng phương thức thi đấu khá an toàn thường dùng, đơn chiến.

Đối với thi đấu thì có thể áp dụng đơn chiến hoặc quần chiến. Bất quá vì quần chiến khá hỗn loạn, hơn nữa tỷ lệ bị thương cũng lớn, bản lĩnh cá nhân cũng khó thể hiện, vì thế các trận đấu thường dùng hình thức đơn chiến.

Huống chi, học viện bọn họ cũng không phải học viện quân đội, phải luôn chú ý tinh thần đồng đội cùng năng lực chỉ huy nổi trội. Vì thế hình thức quần chiến có chút không thích hợp.

Lần trao đổi này có thể nói là cơ hội để hoàng tộc coi trọng mình, có thể trở thành rường cột nước nhà, một bước lên mây, vì thế tất cả đều ôm chí tiến thủ dốc hết sức lực.

Đế vương của tứ đại quốc đồng thời xuất hiện ở một chỗ, này có thể nói là chưa từng xảy ra. Bọn họ sao có thể không nắm chặt cơ hội được chứ.

Kỳ thực trước đó, trận đấu trao đổi ở Úc Thu Lan học viện đã tiến hành vài ngày, những trận hôm nay bất quá là trận chung kết mà thôi.

Những người yếu kém đều bị đào thải, số còn lại đều là anh tài rường cột tương lai. Bởi vậy cho dù kết quả cuối cùng thế nào, bọn họ đều có thể xem là đã thành công.

Mấy trận đấu nhàm chán này, Huân nhi đều dựa vào lòng ngực phụ hoàng mơ màng sắp ngủ mất. Bất quá lúc nghe thấy tiến thông báo người ra sân kế tiếp, bé lập tức bật dậy, ngẩng đầu chăm chú nhìn về phía đài chiến đấu bên dưới.

Tây Lam quốc Tây Diệp La học viện Lãnh Hạ La đấu với Đông Lăng quốc Úc Thu Lan học viện Trảm Huyết Minh.

Lãnh Hạ La? Lúc ánh mắt Huân nhi chống lại bóng dáng cao ngạo lạnh lùng trên đài, thiếu niên híp mắt hiểu ra vì sao mình cảm thấy cái tên này rất quen thuộc.

Nhìn từ phía sau thì dáng người anh tuấn suất khí của người này đủ làm đám nữ nhân đỏ mặt tim đập. Nếu bỏ qua bộ ngực cao ngất kia thì thực sự không có ai cảm thấy đây là nữ nhân.

Bất quá sự thật, người này chính là nữ, chẳng qua là một nữ nhân không hề thua kém nam nhân, thậm chí lại càng lạnh lùng cường đại hung ác hơn.

Mà đáng nói nhất chính là đối thủ của Lãnh Hạ La, Trảm Huyết Minh của Đông Lăng quốc.

Trảm Huyết Minh là đứa nhỏ của một trong bốn gia tộc cổ xưa, nhưng hắn cũng là một người có chủ nghĩa nam tử rất lớn. Nguyên nhân chính là gia tộc của hắn, Trảm Huyết gia tộc thờ phụng quân nhân thiết huyết vô tình.

Nam nhi của gia tộc Trảm Huyết từ nhỏ đã được dưỡng dục theo chế độ quân nhân, bọn họ chỉ nhiệt huyết sôi trào khi lâm trận giết địch, còn lại cơ hồ không hề có chút hứng thú nào.

Bất quá có một điểm làm Trảm Huyết gia đặc biệt chính là đối với bọn họ, nữ nhân phải ở nhà giúp chồng chạy con, ôn nhu hiền lành.

Trong lòng bọn họ vẫn cho rằng, nam nhân chí nên ở tứ phương, mà nữ thì phải im lặng đứng phía sau hảo hảo chăm lo gia đình. Lúc bọn hắn chiến thắng trở về có thể thấy bóng thê tử xinh đẹp ôn nhu đứng chờ ngoài cửa phủ, nhu tình như nước chăm chú nhìn trượng phu trở về.

Vì thế có thể tưởng tượng lúc Trảm Huyết Minh đứng trên đài, kết quả phát hiện đối thủ của mình là nữ không nói đi, thế nhưng lại còn là một nữ nhân không hề có vị nữ nhân lại còn không hề có chút nào gọi là ôn nhu dịu dàng. Này đối với hắn quả thực là kích thích quá mãnh liệt.

Bộ dạng tuấn mỹ không phải lỗi của ngươi, nhưng gương mặt suất thế này lại sinh trưởng trên người một nữ nhân đáng ra phải rất xinh xắn lanh lợi thì chính là lỗi của ngươi.

Trong lòng Trảm Huyết Minh, nữ nhân phải dịu dàng xinh đẹp, bộ dáng như chim nhỏ nép vào người chứ không phải lạnh như băng như nữ nhân đối diện.

Vì thế, sự tình cứ vậy diễn ra trước mắt công chúng. Nam nhân đang đứng trên đài chiến đấu hất cằm, nói một câu làm người ta hết biết nói gì với Lãnh Hạ La đối diện.

“Này, ngươi rốt cuộc là nam hay nữ? Sao trưởng thành thành bộ dáng này? Nữ nhân phải thướt tha yếu ớt, ánh mắt dịu dàng xinh đẹp, giống như…”

Quay đầu nhìn đám người xung quanh, ánh mắt Trảm Huyết Minh cuối cùng dừng lại trên người ngôi sao tế tự Khúc Vị Trì trên khán đài của Tây Lam Thương Khung, sau đó đưa tay chỉ thiếu nữ ngồi cạnh Huân nhi.

“Phải giống nàng ta ấy!”

Là tế tự, hơn nữa còn là tế tự có thực lực cao thâm, trên người Khúc Vị Trì tự nhiên liền tỏa ra một loại khí chất làm ấm lòng người, làm ai nhìn vào cũng cảm thấy đấy là một thiếu nữ thiện lương xinh đẹp.

Bởi vậy, Khúc Vị Trì hiện giờ có thể nói là hình tượng thiếu nữ hoàn mỹ nhất trong lòng Trảm Huyết Minh, tự nhiên ánh mắt hắn cũng bị nàng hấp dẫn, dừng lại thật lâu trên người đối phương.

Nếu là người khác, với tính cách của Lãnh Hạ La, nàng có thể mắt điếc tai ngơ, hoàn toàn không để trong lòng. Nhưng hiện giờ nam nhân này lại chỉ Khúc Vị Trì, điều này đã hoàn toàn chọc giận nàng.

Lãnh Hạ La nhìn ra ánh mắt nam tử Trảm Huyết Minh này nhìn Khúc Vị Trì tuyệt đối không tinh khiết, trong đó tràn ngập cảm giác làm nàng chán ghét. Cho dù trong mắt người khác, ánh mắt này bất quá chỉ là chút tình cảm khi nhìn thấy thiếu nữ mình ngưỡng mộ mà thôi.

Cho nên hiện tại, mọi người chỉ thấy Lãnh Hạ La trên đài lạnh lùng phun ra hai chữ ‘muốn chết!’, sau đó chỉ thấy nàng tấn công về phía nam nhân đối diện.

Trảm Huyết Minh có chút chật vật tránh đòn, trong lòng không khỏi kinh hãi. Không ngờ bộ dáng bất nam bất nữ nhưng lại lợi hại như vậy, suýt chút nữa đã làm mình bị thương.

Xem ra mình quả thực đã xem thường nàng ta a! Mặc dù vóc người của nữ nhưng mặc kệ là sức mạnh hay phản ứng đều vượt qua nam nhân rất nhiều.

Ai nha nha, từ lúc nào nữ nhân cũng bưu hãn như vậy rồi a.

Trảm Huyết Minh vừa chật vật né tránh công kích của nữ nhân lãnh liệt kia vừa thầm cảm khái: nữ nhân Đông Lăng quốc hắn thiệt ôn nhu, nhu tình hệt như nước a. Xem ánh mắt ướt át thẹn thùng quan sát trận đấu kia, cho dù ngươi cương mãnh cỡ nào cũng mền nhũn ngay.

Nhưng cũng ngay một phút này, nhóm người trên khán đài cũng nhìn thấy nữ nhân bộ dạng tuấn tú kia đột nhiên bay lên tung một cước đá bay Trảm Huyết Minh cao lớn uy mãnh rớt thẳng xuống dưới đài.

Sau một trận tĩnh mịch, đột nhiên vang vọng tiếng trầm trồ khen ngợi cùng gào thét chói tai. Mà những âm thanh hưng phấn vô cùng kia đều xuất phát từ các thiếu nữ mà Trảm Huyết Minh gọi là yêu kiều thướt tha, nhu tình như nước, chim nhỏ nép vào người kia.

Lúc này Trảm Huyết Minh trầm mặc. Cảm giác, thực buồn bực.

Trận đấu giữa Đông Lăng Úc Thu Lan học viện cùng Tây Lam Tây Diệp La học viện, cuối cùng vì Trảm Huyết Minh thực lực không bằng rơi xuống đài mà kết thúc.

Điều này thực sự đả kích rất lớn với người có tự tôn nam tính rất mạnh như Trảm Huyết Minh, vì thế lúc nhìn qua nữ nhân thế nhưng đã thắng mình, trong lòng hắn cảm thấy rất khiếp sợ. Tinh thần cũng có chút hồn bay phách lạc.

Bất quá may mắn, bộ dạng nữ nhân này có chút giống nam nhân nên có thể miễn cưỡng tiếp nhận, ít nhất Trảm Huyết Minh có thể tự lừa mình dối người rằng hắn đã thua một nam nhân. Ít nhất cũng không phải thua trong tay một nữ nhân yếu đuối. Kia mới gọi là mất mặt, không bằng tự đào cái hố chôn mình cho rồi.

Lạnh lùng nhìn lướt qua Trảm Huyết Minh sắc mặt dính chút bụi đất, cuối cùng tầm mắt đụng phải ánh mắt rối rắm của Khúc Vị Trì ở giữa không trung, sau đó quay về bên cạnh đám Hắc Nguyệt, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị.

Mà trận kế tiếp cũng chính là hắc mã của Tây Diệp La, Mạc Lạc Nhật.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play