Ngày hôm sau 6h30, mọi người tập hợp chuẩn bị đợi lệnh. Aslan đứng trước mặt mọi người, thân hình cao thẳng dưới ánh nắng sớm mai càng tỏa ra vẻ uy nghiêm khiến người khác chói mắt.

“Toàn bộ đội viên nghe đây, hôm nay, chúng ta sắp sửa bước tới con đường so với những người khác càng thêm gian khổ. Vì mục tiêu giành chiến thắng, bất luận phía trước có bao nhiêu khó khăn hiểm trở, chúng ta đều phải vượt qua.”

“Dạ, trưởng quan!” Thanh âm của cả đội âm vang quanh quẩn núi rừng, cũng biểu thị một ngày dài hành quân bắt đầu.

Aslan phái đội trinh sát do Eugene làm đội trưởng đi trước dò đường. Đội trinh sát tập hợp các đội viên thân thể khỏe mạnh, trong đó cư nhiên có một nữ sinh.

“Sao Maly lại ở trong đội trinh sát?” Connor khó hiểu nhìn chị mình đi theo đội viên khác vào rừng.

“Nữ binh đại đa số đều là trinh sát kỹ thuật binh. Đây cũng không phải chuyện lạ.” Đúng là trong lục quân cũng có nữ chiến sĩ, nhưng phần lớn đều đảm nhiệm nhiệm vụ thông tin trinh sát vân vân ….

“Nhưng Maly nói chị ấy muốn trở thành nữ chiến sĩ.”

“……” Người chị này hoàn toàn khác với em trai, dũng cảm gan dạ, vẫn luôn đi đầu. Lưu Bình An không khỏi nghĩ, Aslan sắp xếp Maly ở đội trinh sát hẳn là có dụng ý riêng.

Bởi vì còn chưa tới ngã rẽ, cả đội vẫn đang đi theo lộ tuyến chính, con đường này đã được các đội đi trước mở đường nên đặc biệt dễ đi. Ngay tại thời điểm mọi người ôm tâm lý may mắn, ở phía trước lại có một lính trinh sát vội vã chạy ngược trở lại.

“Báo cáo, phía trước có cạm bẫy.”

Đội đi trước đương nhiên sẽ không để đội đi sau chiếm lợi thế dễ dàng như vậy. Aslan mỉm cười nói với người bên cạnh: “John, ván này tôi thắng cược.”

John tức giận không thôi, “Bọn chó nhà Andrew, cư nhiên cho người bố trí cạm bẫy, đúng là đồ tiểu nhân đê tiện!”

Aslan vỗ vai hắn, “Chúng ta quen biết bọn họ cũng không phải mới ngày một ngày hai. Xem như không phải bọn họ bố trí, trong đội của họ chắc chắn cũng có người thiết kế cạm bẫy.”



“Xem ra dã chiến trước tiên bắt đầu.” Trong phòng giám thị, Edward chắp hai tay, chân bắt chéo, dáng vẻ thản nhiên xem cuộc vui.

Mà Cách Liên lại lo lắng nói: “Chúng tôi có nên phái người đưa học sinh bị thương trở về không?”

“Bọn họ cũng không hướng giáo phương xin giúp đỡ, hơn nữa nhìn bọn chúng ngồi trên lưng nam sinh còn có vẻ rất vui.” Gisele chính là không đồng ý với Cách Liên, bất quá lời của cô ta cũng có chút thái quá.

“Nhưng miệng vết thương không thể đụng vào nước, lộ tuyến phía trước của bọn họ có con sông, miệng vết thương dính nước sẽ lập tức nhiễm trùng.” Cách Liên dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn về phía Edward, sau đó hối hận nhận lấy ánh mắt bình tĩnh của đối phương.

“Không sao đâu Cách Liên. Bọn họ sẽ vượt qua được.” Lily đem hình ảnh Aslan phóng to trên màn hình, “Vị đội trưởng này lúc nói chuyện tối qua đúng là rất cool. Cậu ta nhất định có thể vượt qua khó khăn phía trước. Thật chờ mong lần này có thể lại nhìn đến tư thế oai hùng xông tới đích của cậu ta.”

Lily đã hoàn toàn trở thành fan của Aslan. Không chỉ có Lily, trên thực tế hành động cùng lời nói của Aslan tối qua cũng làm cho nhóm huấn luyện viên có chút thưởng thức. Nhưng thưởng thức thì thưởng thức, nếu không thể giành được thắng lợi cũng chỉ có thể bị đào thải.

Bên kia, Aslan ra lệnh một nhóm đi trước dọn sạch cạm bẫy, bọn họ phải tăng tốc độ đi tới lộ tuyến dự định. Lộ tuyến không ai đi qua sẽ tuyến không có cạm bẫy, nhưng lại càng nhiều chướng ngại.

Nhưng vừa mới đi vào lộ tuyến dự định, bọn họ liền gặp khó khăn. Phía trước là hẻm núi, chỉ có một chiếc dây thừng vắt qua, nhưng cũng có vẻ rất cũ, lúc nào cũng có thể đứt, có lẽ là do rất lâu trước đây có người đi qua lưu lại.

“Khoảng cách quá xa, dây thừng không thể quăng tới đầu bên kia.” Eugene nói người của hắn thử mấy lần đều không được.

“Trong đội các cậu không phải còn Maly sao? Để cô ấy thử một lần đi.” Vẻ tươi cười của Aslan vẫn không thay đổi.

“Đại đội trưởng, không ngờ cậu cũng thật gian xảo.” Eugene nhún nhún vai, “Lại bắt nữ sinh xông pha.”

“Tôi thấy ngược lại là cô ấy rất nóng lòng muốn thử mới đúng.”

Ở trước vách núi, Maly đang vận động làm nóng người. Connor giúp chị cậu cầm hành lý, lo lắng hỏi: “Maly, chị thật sự phải đi qua sao? Nguy hiểm lắm! Đây cũng không phải là biểu diễn xiếc.”

“Em nói cái gì vậy? Này đương nhiên không phải đang biểu diễn.” Maly trợn mắt liếc em trai một cái, “Đây là xông pha chiến đấu. Chị rốt cuộc cũng có cơ hội làm nữ anh hùng.”

Connor không nói gì. Cậu có lòng tin với kỹ thuật của chị mình, nhưng tình huống nơi này quá nguy hiểm, lại không có gì đảm bảo an toàn, phía dưới là vách núi, ngã xuống nhất định sẽ chết.

Lưu Bình An biết suy nghĩ của Aslan. Hắn muốn cho mọi người thấy nữ sinh cũng không phải chỉ biết cản trở. Nhưng chuyện nguy hiểm như vậy đối với nữ sinh mà nói liệu có phải quá miễn cưỡng không?

Không khỏi liếc mắt nhìn về phía Aslan, lại vừa lúc bắt gặp ánh mắt của đối phương. Con ngươi xanh biếc vẫn kiên định như cũ, khi tiếp xúc với ánh mắt Lưu Bình An, Aslan liền lộ ra vẻ mỉm cười. Sau đó lại chột dạ cúi đầu.

Vẫn là không tin hắn sao? Lưu Bình An ở trong lòng tự hỏi chính mình.

Lúc này, Maly đã chuẩn bị tốt, cầm một cành cây được tước thẳng làm gậy, bắt đầu bước lên dây thừng.

Bởi vì lo lắng ảnh hưởng đến khả năng tập trung tinh thần của Maly, tất cả đội viên đều giữ im lặng, lực chú ý của mọi người tập trung toàn bộ vào Maly. Bên hông Maly quấn vài sợi dây thừng, cầm gậy giữ cân bằng bước từng bước qua vách núi.

Bước đi vững vàng như đi trên mặt đất bằng phẳng, ai nhìn cũng sẽ không nghĩ dưới chân cô là vực sâu vạn trượng. Đi đến đoạn giữa, gió trong sơn cốc thổi tới khiến sợi dây lay động, Maly ngừng lại. Loại tình huống này không cần nói tới nữ sinh, ngay cả nam sinh cũng sẽ cảm thấy sợ hãi.

Connor sắc mặt xanh mét, cả người run run, giống như người đang đứng trên sợi dây không phải chị cậu mà là cậu. Đột nhiên cảm thấy có một bàn tay cầm lấy bàn tay đang run rẩy của mình. Connor nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy Lưu Bình An vẫn đang tập trung tinh thần nhìn vách núi đen bên kia, nhưng vươn tay cầm lấy tay cậu.

“Không cần khẩn trương, tin tưởng chị cậu.”

Tuy rằng thanh âm rất nhỏ, lại giống như một cỗ ấm áp rót vào lòng. Connor cảm thấy không còn sợ hãi như trước.

“Chị tớ rất giỏi! Tuyệt đối có thể thành công. Maly cố lên!” Vì giữ im lặng, Connor cũng chỉ có thể nhỏ giọng cổ vũ chị cậu.

“Cố lên! Cố lên! Chỉ còn một chút nữa thôi.” Đồng dạng có tiếng nói nhỏ ở phía sau vang lên, thì ra là đội trưởng người da đen kia, nữ sinh bị thương đang ngồi trên tảng đá bên cạnh hắn.

Vị đội trưởng người da đen kia rõ ràng lúc trước còn cười nhạo nữ sinh, hiện tại lại vẻ mặt khẩn trương cổ vũ Maly. Nữ sinh bị thương ở bên cạnh trộm cười hì hì.

Đúng lúc Maly sắp bước tới vách núi đối diện thì dây thừng đột nhiên bị đứt. Mọi người hoảng sợ thét lên, Maly nhảy lên, lộn vòng trên không trung nhào tới vách núi.

Maly đứng dậy, ở vách núi đối diện hướng về phía mọi người giơ tay chữ V. Toàn bộ đội viên lập tức hoan hô.

Connor sợ tới mức hai chân run rẩy, ngồi phịch xuống đất, sau đó lớn tiếng la hét, “Maly, chị thật tuyệt!”

Maly cột chắc dây thừng, đội viên bám dây thừng trèo qua. Rất nhanh liền thuận lợi thông qua chướng ngại thứ nhất. Mà trong phòng giám thị cũng phát ra một trận hoan hô. Lily thực hưng phấn mà la to.

“Xem ra đội này sẽ về nhất.” Một nam huấn luyện viên tán thưởng nói.

Nhưng Edward lại bày ra vẻ tươi cười hàm xúc không rõ ý tứ, “Chưa chắc.”

“Nói vậy là có ý gì?”

“Con đường đó tôi cũng đã đi qua. Tuy rằng khó khăn rất lớn, nhưng đối với bọn họ mà nói cũng không tính cái gì. Nhưng ở chặng cuối có một cạm bẫy ma quỷ, năm đó chúng tôi cũng vì nó mà nếm mùi đau khổ.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play