Ta còn biết nói gì khác hơn, ta xoa xoa cổ mình, đứng lên, hỏi:
- Sao lúc nãy con rồng ngu ngốc kia gọi ngươi là Tiểu Tiểu Lam?
Lam long nói:
- Chúng ta ở đây đều xưng hô như vậy cả, đều theo màu sắc mà gọi, tỷ như hắn, Long vương gọi hắn là Tiểu Thanh, vậy đồng tộc của hắn toàn gọi là Tiểu Tiểu Thanh, chính vì vậy ta cũng được gọi là Tiểu Tiểu Lam.
Nói rồi nhìn ta vẻ mặt vô cùng tội nghiệp.
Ta lấy làm kì quái hỏi:
- Vậy nếu một đời có hai rồng giống nhau thì phân biệt thế nào?
Lam long thần sắc buồn bã, nói:
- Tại Long tộc chúng ta, rất hiếm khi phát sinh tình huống như vậy, mỗi chủng loại rồng thường là chỉ đơn truyền, nếu như phát sinh trường hợp như ngươi hỏi, một đời xuất hiện 2 cá thể rồng đồng dạng, sẽ gọi là Tiểu Tiểu X 1, Tiểu Tiểu X 2. Ta cũng đã 8000 tuổi, nhưng so với Tiểu Thanh còn dưới một thế hệ. Bất quá ta là ưu tú thành viên của Long tộc thế hệ mới.
Nói xong còn làm ra bộ dạng cực kì tự đắc.
Choáng, ta ngất, Long tộc này thật sự là không có văn hóa a. Ta hảo tâm nói:
- Ta giúp ngươi đặt một cái tên nhé, Tiểu Tiểu Lam nghe không hay.
Lam long nhất thời vô cùng mừng rỡ, nói:
- A huynh đệ loài người, cám ơn ngươi, giúp ta đặt một cái tên đi nào.
Ta suy nghĩ một lúc, nói:
- Vậy ta gọi ngươi là Lam Băng nhé, thế nào, nghe vừa oai hùng vừa mạnh mẽ.
Lam long lẩm bẩm nhớ kĩ:
- Lam Băng, Lam Băng, oa thật tốt quá, ta có tên riêng của mình rồi.
Vừa nói vừa quay đầu bỏ chạy
Ta đứng phía sau nó hô lên:
- Ê, mang cho ta món gì ăn với chứ.
Cũng không biết nó có nghe hay không , ta lắc lắc đầu, một mình trở về huyệt động lúc trước.
Làm sao có thể đánh thắng Thanh long ngu ngốc đó đây. Lực lượng của nó địch thực quá mạnh, cho dù là ta với Tiểu Kim liên thủ có dốc toàn lực cũng chưa chắc đánh bại nó nổi.
Chỉ có thời gian một tháng, cho dù thực lực ta đề thăng cấp kì, cũng e rằng không sao đánh nổi, ta đường đường là một Ma đạo sư của loài người mà ngay cả một con rồng cũng đánh không lại, Long vương nói lực phòng ngự của loài rồng đối với ma pháp là cực cao, xem ra hoàn toàn không gạt ta. Sợ rằng từ bát cấp ma pháp trở xuống đối với nó cũng đều không có tác dụng.
Nếu muốn đánh bại nó, xem ra chỉ còn cách du đấu, thân thể nó to lớn như vậy, chắc chắn sẽ không thể linh hoạt bằng ta, ta nhất định phải chiếm tiên cơ, xuất thủ trước, dùng Thuấn Di vòng ra sau lưng rồi dùng kiếm quang không cần niệm chú ngữ đánh nó. Nhưng lực công kích của kiếm quang đối với nó sợ rằng chỉ như gãi ngứa, phải dùng biện pháp gì bây giờ. Nó cũng sẽ không cho ta rảnh rang niệm chú ngữ. Xem ra chỉ có thể sử dụng Ma đấu trảm, phỏng chừng còn có 1 tia hy vọng, vậy 1 tháng này của ta mục đích chính yếu uy lực của Ma đấu trảm, giảm thiểu thời gian ngưng tụ của nó, cứ dốc toàn lực cố gắng, mưu sự tại nhân mà thành sự tại thiên vậy.
Tự mình xác định xong mục tiêu luyện tập, tâm tình ta thoải mái hơn trước rất nhiều, vừa mới chuẩn bị luyện tập, đột nhiên cảm giác như có động đất.
Toàn mặt đất phát ra tiếng rền: “ Oanh, oanh “ vang động, giống như một trận mưa sét đánh xuống mặt đất.
Chuyện gì đang xảy ra vậy, ta thuấn di ra trước cửa động, bị cảnh tượng trước mắt dọa cho sợ đến ngây người.
Trước mắt ta là đủ chủng loại rồng, chừng 200 cá thể tả hữu xếp hàng, cũng tức là gần như toàn bộ lực lượng Long tộc đã tụ tập tại đây, bay trên trời có, đứng dưới đất có, thân thể lớn nhỏ, hình thái khác nhau nhưng ai cũng mang khí thế bức người.
Ta còn kinh ngạc hơn khi phát hiện ra dường như mục tiêu của bọn chúng chính là ta, hình thành một vòng vây cực lớn thong thả kéo về hướng ta, trong ánh mắt mỗi con rồng đều lóe ra vẻ khác thường, tựa như muốn ăn tươi nuốt sống ta vậy.
Đối diện với nhiều rồng như vậy, đừng nói là ta, sợ ra cho dù là Thần Vương cũng phải đau đầu.
Ta miễn cưỡng cười nói:
- Oa, xin chào các vị, tiểu đệ lần đầu tiên đến đây, xin các vị chỉ giáo.
Bọn rồng cũng tịnh không để ý tới ta, chỉ là không ngừng tiến tới. Không hay, chẳng lẽ bọn chúng muốn đem ta làm điểm tâm hay sao? Ta chỉ có một thân một mình, cho 1 con rồng ăn chưa chắc đã no, làm sao nhiều rồng như vậy chia nhau cho đủ được. Hay là do Thanh long xuẩn ngốc kia gọi đến, không có khả năng a, điều động toàn bộ Long tộc, e rằng chỉ có Long vương mới làm được, ngươi khác chẳng ai có bản sự này.
Lúc này, bọn rồng đã hoàn toàn vây quanh ta, 400 cặp mắt to nhìn trừng trừng vào một cặp mắt nhỏ của ta. Ta cảnh giác nói:
- Các ngươi muốn làm gì, ta chính là khách của Long vương, các ngươi không nên làm loạn a.
Bọn chúng đều không có trả lời, long trảo cũng đều nhất nhất máy động, ta biết không hay, sợ rằng bọn họ là vì sinh mạng lực của Tiểu Kim mà tới, vội vã la lên:
- Oa, các vị Long đại ca, các ngươi muốn trút giận cũng đừng lấy mất cái mạng nhỏ này của ta, đánh thì cũng đánh vào người ta chứ đừng đánh vào mặt.
Nói xong, ta cúi người xuống, dùng toàn bộ ma pháp năng lượng bảo vệ toàn thân.
Một hồi lâu sau cũng không thấy phản ứng gì, ta trọn mắt lên nhìn, bọn chúng vừa rồi còn nhìn trừng trừng vào ta, đột nhiên tán loạn chạy về phía Lam long lúc nãy.
Vài con rồng nhỏ bên cạnh nó nhìn nó kêu vài tiếng, Lam Băng đĩnh đạc ưỡn ngực nói:
- Để đó ta lo.
Không biết nó đáp ứng bọn kia những gì.
Lam Băng nói xong thì đi tới trước mặt ta, cúi đầu xuống, nói:
- Người huynh đệ, vừa rồi ngươi cho ta một cái tên thật quá tốt, tộc nhân của ta nhiều như vậy, bao nhiêu năm qua cũng không có cả tên để gọi chính mình, ngươi có thể nào cũng …
Phì, nguyên lai là chuyện này, ta lau vội dòng mồ hôi lạnh đang chảy trên trán, yên lòng mỉm cười nói:
- Cấp cho mỗi vị một cái tên, cũng chẳng phải vấn đề gì to tát. Yên tâm đi, ta chính là ma pháp sư nổi danh tại Đại lục, anh tuấn, phong lưu tiêu sái, cao lớn uy mãnh, ngọc thụ lâm phong, tuyệt thế thông minh, chuyện nhỏ xíu vậy có đáng gì phải tính toán.
Lam Băng ngây ra một chút, hỏi lại:
- Anh tuấn tiêu sái, phong lưu thích thảng, ngọc thụ lâm phong, cao lớn uy mãnh có nghĩa là gì vậy?
Ta choáng váng, xấu hổ cười nói:
- Toàn là từ ngữ hình dung sự tốt đẹp hoàn mỹ thôi mà. Được rồi, không nói nữa, bọn chúng đều muốn đặt tên hay sao?
Toàn bộ rồng lớn rồng nhỏ, đều đồng thời phát ra một tiếng long ngâm thật dài, hiển nhiên la xác nhận câu hỏi của ta. Thanh âm cực lớn, tuyệt đối mang khí thế bài sơn đảo hải.
Ta hoảng sợ một chặp, nói:
- Từ từ, các ngươi nhỏ tiếng thôi, làm ta sợ chết mất, từng người từng người bước đến đây đi, xếp hàng dựa theo tuổi tác, từ nhỏ đến lớn.
Lúc này đám rồng thực lực mạnh mẽ vì muốn ta đặt tên cho toàn bộ bọn chúng, ai cũng tỏ ra vô cùng ngoan ngoãn dễ bảo, mỗi cá thể cũng đều dùng cặp mắt tràn trề hi vọng nhìn ta, một chút khí thế Long tộc cũng không hề có.
- Toàn thân ngươi bao phủ vảy đỏ, phía sau có 3 hàng vây lưng, thở ra lửa được, nhìn rất uy mãnh, gọi ngươi là Hỏa Liệt.
- Ngươi mang vảy tím toàn thân … gọi ngươi là Tử Mộng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT