Ách? Diệp Đàn sửng sốt một chút, lập tức cúc cung hỏi:

” Lão gia, có muốn hay không báo cho thiếu gia biết?”

Vân Hàm Phong cúi đầu nghĩ nghĩ nói:” Vẫn là không cần nói cho Ý nhi đi, cho hắn một ngạc nhiên.” Nói xong dường như nghĩ tới cái gì, khóe miệng hơi hơi nhếch lên cười.

” Vâng, lão gia còn có gì phải phân phó không?”

” À, không có gì, ngươi phải chặt chẽ chú ý Ý nhi, nếu có chuyện gì nhất định phải cho ta biết ngay.”

” Vâng, lão gia.” Diệp Đàn gật đầu đáp.

” Ân, vậy ngươi đi làm chuyện của ngươi đi.”

” Vâng, lão gia, xin cáo từ.” Nói xong, Diệp Đàn hướng Vân Hàm phong hành lễ. Màn hình liên kết vang lên vài âm thanh rồi biến mất không thấy, khôi phục thành mặt tường bình thường, nhìn không ra có vấn đề gì……

Sau khi đóng màn hình, Vân Hàm Phong cúi đầu, mái tóc màu lam thật dài che kuất khuôn mặt hắn , nhìn không thấy biểu tình. Rất lâu sau đó…… chú ý lắm mới nghe được tiếng thì thào:” Ý nhi, Ý nhi…… ta nên bắt ngươi làm sao đây?…… bắt ngươi làm sao đây……”

———————–

p/s: Hôm trước có bạn góp ý chữ “Ý nhân” thành “Ý nhi”.

Trích dẫn:

Chữ “儿” nghĩa là nhân/nhi nhưng người TQ khi con cái nói chuyện với bố mẹ tự xưng là “Hài nhi” còn bố mẹ hoặc các bậc trưởng bối khác khi nói chuyện với con cái thì thường lấy tên của con + “nhi”. Vd: Lệnh Hồ Xung, thì khi sư mẫu gọi anh ta thì sẽ là “Xung nhi!” tức là “Xung con!”.

Mình bổ sung thêm một chút là chữ “nhi” không chỉ ý nghĩa cha mẹ kêu gọi con cái mà còn có nghĩa thân mật gọi nhau. Bạn bè thân hoặc người yêu gọi nhau cũng có thể dùng tên+ “nhi” để xưng hô. Hoàn cảnh này mình nên hiểu là “bé”. Ví dụ: Quách Tĩnh hay gọi Hoàng Dung là “Dung nhi”, Dương Quá hay gọi Tiểu long nữ là “Long nhi”. Lúc này nên hiểu theo nghĩa Việt là “bé Dung”, “bé Long” chứ đừng hiểu theo kiểu “Dung con” hoặc “Long con”.



Trong fic này, Hàm Phong gọi Tả Ý là “Ý nhi” vừa mang cả hai kiểu nghĩa trên

chương 30 : giáo sư kiếp sống (11)

” Leng keng, leng keng” . Tan học, các đệ tử đổ xô ra về, trong chốc lát phòng học chỉ còn vài người.

” Hồng Mân ” một giọng nữ vang lên.

” A” đang sắp xếp lại sách vở,Hồng Mân hoảng sợ giật mình, vài cuốn sách trên tay rớt xuống.

” Bạn làm sao vậy? Sao kích động thế? Có phải có bí mật gì phải không ?” Người hỏi là một cô gái xinh đẹp, toàn thân tràn đầy sức sống,Ruth, bạn thân của Hồng Mân.Hồng Mân tính tình vốn lãnh đạm, dù núi có sập xuống trước mắt cũng không lay động được nàng. Hôm nay gặp bạn mình phản ứng hơi quá, nàng biết có chuyện dấu diếm gì đây. Đúng, chắc chắn có vấn đề.

” Mình, mình không sao .” Hồng Mân khẩn trương ngồi xuống nhặt sách vở. Đêm nay, hội trưởng sẽ tới đón nàng, nghe bạn gọi nàng có chút giật mình .

” Vậy sao ? Mình xem không giống a .Xem bạn kìa, mặt đều đỏ, thật sự là sẽ không nói dối chứ? ” Ruth hiển nhiên một chút cũng không tin

” Mình, mình không nói dối……” Hồng Mân càng nói âm thanh càng nhỏ.

” Ha ha, còn không mau khai ra, có phải hay không để ý chàng nào?” Ruth thấy Hồng Mân mặt đỏ bừng, bộ dáng thật sự đáng yêu cực kỳ, vì thế quyết định trêu ghẹo nàng.

” Nói bậy gì chứ ?” Bị Ruth đoán trúng, mặt Hồng Mân càng ửng đỏ hơn, gấp giọng phủ định.

Ách, nhìn đến Hồng Mân phản ứng như vậy, Ruth có điểm ngây ngẩn cả người. Nàng chỉ nói giỡn, Hồng Mân sẽ không thật sự có người trong mộng chứ. Đây chính là đại tin tức, đại tin tức a!

” Ôi da ~! Đệ tam mỹ nữ của học viện chúng ta nổi tiếng hiền thục nhất sao lại nói chuyện lớn tiếng như vậy chứ ? Xem ra lời đồn đãi không chính xác a.” Một thanh âm mềm mại đánh ngang đùa giỡn của các nàng, khi nhắc đến những từ “Đệ tam mỹ nữ ” ngữ khí hơi nhấn mạnh, nghiến răng nghiến lợi .

” Hừ, đệ tam mỹ nữ dù sao cũng đều tốt hơn đệ tứ mỹ nữ .” Ruth thấy mặt người tới, không chút khách khí trả về một câu. Nàng sao lại đến đây? Thật sự là tên đáng ghét mà .

Người tới đúng là đệ tứ mỹ nữ Ai Lý học viện – Bác Nhã . Bác Nhã là con gái công tước, ở nhà rất được được sủng ái, từ nhỏ đã bị nuông chiều, cái gì cũng phải so với người khác tốt hơn. Lần đầu tiên bị nhục chính là ở Ai Lý học viện. Bảng xếp hạng mỹ nữ đẹp nhất trường nàng không đứng nhất. Vị trí thứ nhất, thứ hai đều là công chúa, nàng không thể nói gì. Nhưng Hồng Mân này chẳng qua là con gái một phú thương, vẻ đẹp của nàng so với HỒng Mân không kém hơn , vì sao nàng phải xếp sau Hồng Mân? Nàng không phục. Từ lúc đó về sau Bác Nhã chuyên môn đối nghịch với Hồng Mân, phàm là Hồng Mân thích gì đó, nàng đều tìm cách cướp đi.

” Ngươi, ngươi……” bị Ruth nói một câu khiến Bác Nhã nghẹn họng nửa ngày nói không ra lời, tức giận mặt đỏ bừng.

” Ta làm sao?” Nhìn đến Bác Nhã nói không ra lời, Ruth đắc ý dào dạt .

” Hừ, ta chỉ biết không thể nói chuyện với kẻ cậy mạnh không có đầu óc ” Bác Nhã hầm hừ nói.

” Ngươi, ngươi nói cái gì?”

Ruth hai mắt mở to, nàng kiêng kị nhất người khác nói nàng chỉ biết cậy mạnh không đầu óc. Nàng sinh ra trong thế gia quân nhân, vũ kỹ tự nhiên rất lợi hại, tính cách lại đơn thuần, thường xuyên bị người khác khiêu khích một hai câu sau liền động thủ. Người khác đánh không lại nàng, sẽ dùng những lời này đến đả kích nàng, dần dần đi xuống, nàng đối với những lời này hết sức mẫn cảm.

Nhìn bộ dáng đáng sợ của Ruth, Bác Nhã cũng không dám nói thêm gì nữa, nhưng cũng không yếu thế, nhìn chằm chằm lại Ruth. Hồng Mân ở một bên biết tình hình gay go nhưng không biết phải làm sao chỉ có thể ở một bên lo lắng suông.

Ngay tại thời điểm hai người hết sức khẩn cấp, một giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng đánh gảy tình hình mưa gió sắp tới này.

” Hồng Mân ”

Mấy người hướng lại cửa nhìn , nháy mắt liền dừng hô hấp……

Rốt cục vẫn là Hồng Mân tiến về trước, đỏ mặt kêu lên:

” Hội…sư phụ, ngươi đã đến rồi.”

” Ừ, nếu không có việc gì thì đi thôi.” Vân Tả Ý liếc mắt một cái đã nhìn ra vài người này có điểm không thích hợp. Nhưng, cái đó và hắn có quan hệ gì chứ? Việc của hắn rất nhiều, không có thời gian xử lý chuyện người khác.

” A, ta không sao, không có việc gì, chúng ta đi thôi.”

Nghe được thanh âm bạch mã hoàng tử, Hồng Mân nháy mắt liền quên hết thảy, chỉ lo cúi đầu thẹn thùng, mặt đỏ lên tai.

” Ừ ” Vân Tả Ý gật đầu, đang muốn mang theo Hồng Mân rời đi. Đột nhiên một tiếng kê: “Chờ đã”

Đây đúng là người bị trọng sắc khinh bạn quên đi: Ruth, vốn đang mê say dung mạo Vân Tả Ý bị bọn họ nói chuyện bừng tỉnh, thấy bọn họ sẽ rời đi, vội vàng mở miệng. A, xem Hồng Mân đỏ mặt…… người này chắc là người Hồng Mân thích . Bộ dạng quá đẹp, nhưng không biết lĩnh vực khác có giỏi không? đợi đến kỳ thi đánh giá hắn một phen, không thể làm cho Hồng Mân ngây thơ bị lừa. Ruth không phải đệ tử liên minh, nếu không nàng nhất định sẽ biết Vân Tả Ý , nhất định là trốn còn không kịp huống chi muốn thử sức hắn.

Vân Tả Ý xoay người lại chỉ lẳng lặng nhìn nàng chăm chú, xem nàng muốn nói cái gì. Thật là, không biết hắn bề bộn nhiều việc sao? Nếu không phải dường như nàng là bạn của Hồng Mân , hắn sẽ không để ý tới nàng.

” Ách, cái kia, cái kia……” Bị Vân Tả Ý nhìn có điểm chột dạ, nhất thời đã quên chính mình phải nói cái gì, Ruth lắp bắp không ra lời. Bên cạnh Hồng Mân một phen vả mồ hôi lạnh, sợ Ruth khiến Vân Tả Ý nổi giận, đến nàng cũng không nắm chắc ngăn cản hắn.

Ngay khi Vân Tả Ý chờ không kiên nhẫn, sắp xoay người rời đi khi, thì một câu nói vang lên:” Xin hỏi ngươi tên gì?” Bác Nhã lên tiếng hỏi

Vân Tả Ý nghĩ nghĩ, xác nhận vấn đề này không ảnh hưởng xấu tới hắn, bèn trả lời:

” Vân Tả Ý ”

” Nga, nguyên lai là Vân sư phụ, ta là Bác Nhã , về sau mong chiếu cố nhiều hơn.” Bác Nhã nhớ lúc trước Hồng Mân xưng hô hắn là sư phụ, lập tức toàn lực bày ra bộ dạng cực kỳ hiền dịu đáng yêu, thanh âm êm tai nói.

Hồng Mân sắc mặt tái nhợt, nàng lúc này mới nhớ đến Bác Nhã ham muốn lớn nhất chính là cướp đi những điều nàng thích. Đồ vật này nọ nàng có thể bỏ qua, nhưng Vân Tả Ý là tuyệt đối không thể, tuyệt đối không thể…… Nghĩ tới đây, hai tay không khỏi nắm chặt đến mức da trắng xanh.

Lả một thương nhân thành công , Vân Tả Ý thực dễ dàng nhận ra vẻ giả dối, bởi vậy cũng không để ý tới nàng, chuyển hướng Hồng Mân nói:

” Đi thôi.”



Ách? Hồng Mân ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Vân Tả Ý , lập tức trên mặt tươi cười rạng rỡ, hết sức gật đầu nói:” Vâng, chúng ta đi thôi, ha ha…….”

Tuy rằng Vân Tả Ý không biết Hồng Mân vì cái gì đột nhiên cao hứng như vậy, nhưng nàng nếu cao hứng nhất định sẽ không là chuyện xấu, gật gật đầu sau đó xoay người hướng ra cửa. Hồng Mân vội vàng đuổi kịp, hai người một trước một sau dần dần đi xa. Ruth cùng Bác Nhã rốt cuộc nhìn không thấy bóng dáng……

” Ác ha ha, ác ha ha ha ha……” Một giọng cười rất khủng bố ,vô cùng thích thú, làm giật mình Bác Nhã, người đang giận xanh mặt ngẩn cả người . Nàng xoay người, thấy nguyên lai là Ruth, không khỏi càng tức giận.

” Hừ, thật là, không gia giáo chính là không gia giáo, đến tiếng cười cũng khó nghe như vậy.”

” Ác ha ha ha ha…… Úc ha ha ha ha……” Ruth không để ý đến Bác Nhã châm chọc, vẫn khoa trương cười.

” Ngươi, ngươi……” Bác Nhã tức giận cả người run rẩy, chỉ vào Ruth nói không ra lời, cuối cùng chỉ có thể phẩy tay áo bỏ đi, để lại một tiếng cười khủng bố…… Nga ha ha ha ha…… Ác ha ha ha ha cáp ha ha ha ha……

Ngày hôm sau trong học viện lại thêm một tin đồn, nghe nói trong học viện có nữ quỷ, tới rồi chạng vạng sẽ phát ra tiếng cười thực khủng bố……

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play