Mấy tên kia chắc cũng biết hôm nay sẽ tiến hành đám phán với quan phủ trên núi Tấn Nhĩ, cho nên tụm lại thảo luận sau đó, không lên núi báo cáo, mà thấy một tên thủ lĩnh móc từ trong ngực ra một hỏa tiễn (tương đương với pháo hoa thời hiện đại), châm ngòi rồi phóng lên trời, Không lâu sau thấy từ trên ngôi chùa cổ trên núi phất qua phất lại một lá cờ xanh, ý là “biết rồi” tên kia thấy thế, chắp tay nói với Hòa Thân và Doãn Kế Thiện: “ Hai vị đại nhân”. Lúc này có một tên đại hán chạy lên trước dẫn đường. Ban đầu đường núi bằng phẳng, cưỡi ngựa còn có thể đi được, nhưng sau đó càng đi càng gập ghềnh, chớp mắt thấy đường núi đã khúc khủy uốn lượn, lại thêm lớp tuyết mỏng bám trên, kết một lớp băng mỏng, cho nên cả bọn đành phải xuống ngựa đi bộ.
Đi bộ được khoảng một tiếng đường núi, bọn Hòa Thân mới được dẫn đến trước một ngôi chùa cổ, trước cửa đã có rất nhiều quân của Bạch liên giáo canh giữ, điệu bộ như đang nghênh chiến kẻ địch, Quy mô ngôi chùa này tránh lệ, trải dài từ sườn núi đến đỉnh núi, tuy nhiên tăng nhân bên trong hình như bị người của Bạch liên giáo gom lại, nay nhìn bên trong chỉ thấy là một chiến trường đầy mùi thuốc pháo. Vì đã có sự chuẩn bị, Hòa Thân đã biết rõ mười mươi, nên trong lòng không thấy căng thẳng, đang lúc chờ người của bọn họ vào trong báo cáo, hắn ngồi trên yên ngựa ngắm cảnh, chốc lát còn lấy tay chỉ cho Doãn Cảnh Thiện những cảnh đẹp xa xa.
“Hai vị đại nhân, sứ giả Bạch liên mời hau vị đại nhân vào” Nói xong lệnh cho thủ hạ mở cửa chùa, mời Hòa Thân và Doãn Kế Thiện đi vào.
“Doãn đại nhân, mời” Hòa Thân nói xong, không hề do dự bước thẳng vào trong. Doãn Kế Thiện theo sau trong lòng thầm khâm phục sự can đảm và dũng khí của Hòa Thân.
“Hai vị đại nhân mời vào” Bạch Thụy cung kính đứng đợi trước cửa điện, xem ra đại hùng bảo điện bị biến thành hội trường cho lần đàm phán lần này rồi. Hòa Thân cười với Bạch Thụy, Doãn Kế Thiện gật gật đầu, sau đó bước vào.
Bọn người này đúng là biết hưởng phúc, đại điện lớn thế, bên trong còn có mấy bồn than, mấy cái đỉnh lớn bằng đồng trong sân cũng bị khuôn vào bên trong, bên trên còn treo than củi đang cháy, tuy nhiên Bạch liên giáo cũng là đảng phải phật giáo, xem ra cũng chưa làm gì bất kính với phật tổ.
“Hai vị đại nhân đi đường vất vả rồi, người đâu, dâng trà mời hai vị đại nhân” Bạch Thụy vừa mời hai người ngồi xuống chỗ ngồi trước tượng phật, vừa ra lệnh với mấy huynh đệ đứng bên cạnh.
Mặc dù Doãn Kế Thiện cũng được coi là dũng cảm mưu lược, thế nhưng uống trà nói chuyện với mấy tên phản tặc trên ngọn núi hoang vu như thế này, ông ta đúng là không có gan, khi thấy người của Bạch liên giáo rót trà đang bốc hơi ấm lên, lập tức đứng dậy nói: “ Không cần khách khí như thế, Bạch sứ giả, chúng tôi là vì chuyện của khâm sai đại nhân mà đến, nay thánh chỉ của hoàng thượng đã đến rồi”
Hòa Thân đương nhiên biết tâm tư của Doãn Kế Thiện, nên mỉm cười nói: “ Doãn đại nhân, không cần vội thế, cứ uống ngụm trà nóng rồi hãy nói” Nói xong đưa chén trà nóng trước mặt lên hớp mấy ngụm khen: “ Trà ngon, xin thêm chén nữa”
Doãn Kế Thiện thấy Hòa Thân khảng khái thế, nên cũng không muốn mình lạc hậu, ngồi xuống, khen: “Là Đại hồng bao thượng đẳng, trong êm có chát, trong chát có hương, vị thơm ngọt khiến người uống thấy thật sảng khoái”
Hòa Thân thấy Doãn Kế Thiện đã thật sự thưởng trà, cười ha ha: “ Bạch sứ giả, trước khi chúng ta đàm phán, tôi có một yêu cầu nhỏ, không biết có thể cho Hòa Thân này mãn nguyện không?”
“Xin Hòa đại nhân cứ nói” Bạch Thụy đáp.
“Nay chúng tôi muốn gặp Khâm sai đại nhân, trước đây ngài có nói sẽ chăm sóc Lưu đại nhân chu đáo, nhưng chúng tôi không biết nay Lưu đại nhân như thế nào rồi” Hòa Thân nói.
Doãn Kế Thiện cho là đúng, nay đến việc Lưu Dung sống hay chết, bọn họ cũng không biết, nay còn nói gì nữa, nên đứng dậy phụ họa: “ Đúng, hãy cho chúng tôi gặp Lưu đại nhân, sau đó chúng ta sẽ nói chuyện chi tiết hơn”
Bạch Thụy ngạc nhiên nhưng chớp mắt đã hiểu ra, nên đáp: “ Được, bậy chúng tôi sẽ cho hai vị đại nhân gặp khâm sai đại nhân, người đâu, dẫn hai vị này đến phòng thiền phía đông để gặp Lưu đại nhân” Nói xong quay sang nói với Hòa Thân: “ Xin mời hai vị đại nhân, ta còn có chuyện cần xử lý, nên không tháp tùng được”
Doãn Kế Thiện thấy Bạch Thụy đáp ứng nhiệt tình thế, nên đứng dậy vui vẻ nói: “ Không phiền Bạch sứ giả, chúng tôi tự đi được rồi”
Thế nên có một huynh đệ Bạch liên giáo đi trước dẫn đường, Lưu Toàn và Nhiễm Kiên đi trước mở đường, Hòa Thân và Doãn Kế Thiện đi theo sau, Nhưng vừa đến cửa thì bị người canh giữ phòng thiền giữ lại, nói: “ Vừa rồi nhận được mệnh lệnh của Bạch sứ giả, chỉ cho phép hai vị đại nhân vào, còn những người khác đứng chờ ở cửa”
Vốn dĩ điều này cũng hợp lý hợp tình, cả bọn hùng hổ đi vào, nếu có biến gì, không phải là người của Bạch liên giáo tự chuốc lấy họa hay sao? Nên quay sang lệnh cho Lưu Toàn: “ Các ngươi đứng đây chờ, không có lệnh của ta, không ai được áp sát”
Lưu Toàn và Nhiễm Kiện nhận lệnh xong liền ra sai bảo thuộc hạ đứng nghiêm chờ đợi, sau đó đi quan sát cẩn thận xung quanh khu phòng thiền, thấy không có gì khác thường mới quay lại nói với Hòa Thân: “Hai vị đại nhân, tại hạ đứng chờ ở cửa, nếu có sai bảo gì, xin cứ hô lớn, tại hạ sẽ đến ngay”
Sauk hi vào phòng thiền, đến trước cửa một căn phòng thiền, nơi đó cũng có người canh, có thể là đã nhận được lệnh của Bạch Thụy, lại thấy người của chúng dẫn đi, nên mở cửa cho bọn họ vào.
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả: Độc Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT