Vừa ra khỏi cửa, Doãn Kế Thiện dùng ngữ khí nửa đùa nửa khuyên xả tức với Huệ Hùng: “ Ta nói Huệ quân môn, ngài nói ngài xem ngài vừa làm gì vậy? Ta thật sự không biết nên nói ngài như thế nào đây? Vừa rồi xem bộ dạng đắc ý của ngài, ta cứ tưởng khâm sai đại nhân được cứu ra, thì ra là nói khoác, nếu sớm biết chuyện bị ngài làm cho ra thành thế này, chi bằng tìm mấy ngươi trông coi ngài”

  

Hai người này vốn là phong cương đại lai, một là thống lính Lục Doanh binh một là đại viên nhất phẩm triều đình, theo cấp bậc đều là thế, nhưng trên đầu Doãn Kế Thiện nhiều hơn một cây tam nhẫn hoa linh, lại là đại thần quân cơ, gần đây nghe nói con gái thứ hai của ông ta sẽ được gả cho con trai thứ tám của Càn Long là Dung Huyền, nếu chuyện này diễn ra thuận lợi thì Doãn Kế Thiện không nghi ngờ gì nữa sẽ là Hoàng thân quốc thích chính tông, đãi ngộ đương nhiên cũng cao hơn Huệ Hùng nhiều.

  

Đây đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, đừng tưởng Huệ Hùng vốn dĩ tùy ý không hiểu lý lẽ, trước mặt Doãn Kế Thiện ông ta không dám vô lễ chỉ dám giương mắt nuốt giận.

  

Huệ Hùng vô cùng khó chịu đang lúc chưa được phát tiết đột nhiên nìn thấy hai tên toi cơm nằm trên đất, nên bước lại giơ hai bàn tay ra đấm đá lên mặt chúng, vừa đánh vừa mắng: “ Các ngươi đúng là một lũ toi cơm, vừa rồi còn dám nói khoác trước mặt ta, nay các ngươi nói cho ta nghe… các ngươi đã nói những gì. Sao nay lại biến thành luc ngốc thế hả?”

Hòa Thân nghe thấy Huệ Hùng mắng thuộc hạ không ra làm sao cả, nên bật cười, Doãn Kế Thiện cũng đi tới nói: “ Ai…da ta nói Huệ quân môn, ngài dạy dỗ nô tài thì về đại doanh ngài mà mắng, đây là nha môn xử lý đại sự quân quốc, những lời này sao lại nói ở đây được, truyền ra ngoài còn ra thể thống gì?”

  

Lần này Huệ Hùng rất tức giận, đột ngột đứng dậy trợn mắt với Doãn Kế Thiện rồi lôi hai tên thuộc hạ đi.

Doãn Kế Thiện đuổi Huệ Hùng đi rồi quay lại cười với Hòa Thân: “ Ta nói Hòa đại nhân, thánh ý hoàng thượng chắc phải đợi mấy ngày nữa mới đến, ta thấy chúng ta đừng ở đây đợi không nữa, ai về chỗ người nấy đi, cứ tụm lại đợi thế này chuyện gì cũng không thương lượng được, nói không chừng lại làm hỏng việc”

  

Hòa Thân thấy thế cũng được bền cười: “ Doãn đại nhân nói có lý, vậy đợi sau khi thánh chỉ đến, chúng ta hãy thương lượng”

  

Doãn Kế Thiện nói đi là đi, còn ra lệnh thuộc hạ qua chỗ Hòa Thân thu dọn đồ đạc nhân tiện cũng cho người thu dọn ấn tín, bảo kiếm, lệnh tiễn của Huệ Hùng, đóng bao gửi về đại doanh, tránh ông ta lại quay lại làm loạn. Lúc sắp đi còn nói với Hòa Thân: “ Hòa đại nhân nếu người của Bạch liên giáo có tin gì, cần chúng tôi thương lượng giải quyết, chỉ cần cử người đưa thư đến nha môn tổng đốc, Doãn Kế Thiện tôi được truyền lúc nào sẽ đến lúc đó”

Như thế, nha môn lâm thời vừa được thành lập ba ngày đã hết thọ.

  

Hai người này vừa đi, Hòa Thân liền thấy vui mừng: “Lưu Dung ơi Lưu Dung, ngươi vừa rời khỏi Kinh thì thần bí lắm, bộ dạng đầy đắc chí nay ngươi biết mùi rồi chứ! Bạch Thụy nói sẽ chăm sóc ngươi chu đáo ta thấy người của Bạch liên giáo hà tất có thể cho ngươi hàng ngày ăn thơ uống cay rồi, đợi ngươi chịu đủ khổ rồi, đến khi hùng tâm tráng chí của ngươi bị vơi đi mấy phần, đến lúc đó Càn Long lại hỏi tội ngươi về tội làm nhục mặt triều đình, cũng đủ cho ngươi tiêu nửa đời người”

  

Mặc dù nói thế nhưng Hòa Thân biết hành động khua chiêng gõ mõ của hắn ở Nam Kinh sớm muộn gì cũng phải phân cao thấp với Càn Long, cho nên hắn muốn có thời gian cùng Lưu Toàn đi thao luyện “ đệ nhất quân đế quốc Trung Hoa”

Qua ba ngày sau, Hòa Thân thấy bên triều đình không có động tĩnh gì, Bạch liên giáo cũng không thấy đả động gì, nên thu xếp đơn giản rồi đi kiểm duyệt đội quân. Những vừa đến cửa Lưu Toàn đã đến khom mình nói: “ Lão gia, chuyện thao luyện nhân mã hãy giao cho tại hạ, nay người của Thập ngũ gia muốn gặp lão gia”

  

“Thập ngũ gia?” Hòa Thân sững người, “quân lương của ông ta không phải sớm đã cho người gửi đi rồi sao? Sao chưa đến nửa tháng đã tiêu hết rồi?”

  

Lưu Toàn cười hi hi: “ Người này mặc dù đến từ Vân Nam nhưng hình như không phải vì chuyện quân lương, người đó chỉ nói muốn gặp lão gia”

  

“Đúng là phiền toái con mẹ nó, vừa bắt được một tên thị vệ trong phủ Dung Tinh Vương, nay lại có người của Thập Ngũ đến, bọn long tử này xem ra nhàn rỗi quá, gọi hắn vào đây” Hòa Thân vừa mắng vừa lệnh cho Lưu Toàn.

  

Gia Thân Vương Dung Diễn cử đến là một thị vệ thân tín, nhìn là biết người tâm phúc bên cạnh Vương gia, thấy Hòa Thân không hành lễ cũng không thỉnh an mà khẽ gật đầu, cười nhếch miệng nói: “ Hòa đại nhân, chuyện giải cứu khâm sai làm đến đâu rồi?”

  

Hòa Thân nhìn tên này có bộ tiểu nhân đắc chí nhưng không muốn lại lật mặt với Lão Thập Ngũ, cho nên đành nén tức, cười nói: “ Cũng tàm tạm đang đợi thánh chỉ hoàng thượng đến, Lưu đại nhân lập tức sẽ được tự do”

  

Tên kia vẫn giữ thái độ đó đáp: “ Nếu thế, mong Hòa đại nhân hãy tận tâm, lần này tôi phụng lệnh Gia Thân Vương đến chuyển mấy lời với Hòa đại nhân”

“Thập ngũ gia có gì sai bảo?” Hòa Thân không thèm ngẩng đầu hỏi.

  

Tên kia thấy Hòa Thân không xem trọng mình trong lòng có chút tức giận, đáng ra khi nói đến Vương gia có lời, thì kẻ làm thần nên đứng dậy nghe mới phải phép, đằng này Hòa Thân đừng nói đứng dậy mà cái mông trên ghế cũng không thèm động đậy. Có lẽ tên này thấy Hòa Thân cũng không dễ xơi nên không tính toán nữa, hắn đứng dậy nói: “ Thập ngũ gia nói: Lưu trung đường là trung lưu trụ của Đại Thanh ta, đã tận tâm tận lực với giang sơn xã tắc và bách tính lương dân, là trung lưu trụ không thể thiếu của triều đình, là đại thần hoàng thượng không thể thiếu được, lần này dù có bỏ ra cái giá như thế nào cũng không tiếc, nhất định phải để Lưu đại nhân bình an thoát hiểm”

  

Hòa Thân nghe xong thấy chối tai quá, nếu Bạch liên giáo bắt mất một tiểu thái giám của hoàng cung, thì Càn Long có làm ầm ĩ thế không? Lại thêm Lão Thập Ngũ đang đánh nhau ở biên thùy Vân Nam, cần hắn ta thừa thời gian chõ mũi vào hay sao, hãy lo mà đánh nhau cho tốt là được rồi. Bình an thoát hiểm ư, tên Lưu Dung này không mua bảo hiểm bình an của công ty bảo hiểm, ai mà bảo hiểm bình an cho hắn được? Thế nhưng hắn không thể nói thế, nghe tiểu tử kia nói xong bèn cười: “ Đa tạ thập ngũ gia nhớ tới, Hòa Thân nhất định tận lực”

  

Tên kia nói xong bèn đứng dậy đi ngay Hòa Thân cũng không giữ hắn lại ăn cơm uống rượu, mà đứng dậy tiễn khách, vừa ra đến cửa lại quay đầu lại nói một câu:” Thập ngũ gia muốn Hòa đại nhân bảo đảm với Vương gia: “ Bắt buộc phải cứu Lưu Dung bình an thoát hiểm, bất luận dùng cách gì và phải trả cái giá như thế nào”

  

Hòa Thân vỗn nghĩ tên này nên cút đi là vừa, không ngờ hắn lại ném lại một câu nên không kìm được nữa, lạnh lùng nói: “ Nghe rõ rồi”

  

Tên kia cười nhạt với Hòa Thân rồi bước ra khỏi Thiêm Viên, đến cửa liền xoay lưng lên ngựa phóng đi

  

Vừa vào đến thư phòng Hòa Thân bắt đầu mắng: “ Đúng là đồ trứng thối, dám vô lễ với ta như thế còn Thập Ngũ Gia cử đến ư, đúng là bọn trứng thối, Thập Ngũ Gia có bao nhiêu đại sự cũng bị tên cẩu nô tài ngươi làm cho nát hết”

  

Lưu Toàn nhìn thấy toàn bộ chuyện vừa rồi, lại thấy Hòa Thân đang vô cùng tức tối, liền chạy lại nói:” Lão gia, nếu quả thực lão gia không chịu được nữa, tại hạ thay lão gia xả tức, chắc tên đó chưa ra khỏi thành, chúng ta cho người bắt hắn lại, cho hắn nếm mùi vị “ giai đoạn cao cấp” Nói xong định bước ra ngoài.

“Quay lại đây nay ta có thời gian đâu mà phí phạm với kiểu người đó, ngươi đi chuẩn bị, chiều nay chúng ta đi xem “ đệ nhất quân đế quốc Trung Hoa” của ngươi” Hòa Thân hét.

  

Lưu Toàn còn chưa ra khỏi cửa thì Nhiễm Kiện đnag đứng ngời cửa đi vào khom mình với Hòa Thân:” Hòa đại nhân, Đại môn truyền tin, có người muốn gặp đại nhân”

“không gặp” Hòa Thân nói, thầm nghĩ: “ Xem ra hôm nay ta toàn gặp chuyện ngớ ngẩn, ta là đại quan triều đình, ai muốn gặp là gặp ư, trước đây nghe nói muốn gặp huyện lệnh thất phẩm còn phải khó khăn?”

“Không nghe thấy hả, lão gia nói không gặp” Lưu toàn nhìn thấy Nhiễm Kiện không đi, nên quát.

  

Nhiễm Kiện cười: “ Người đó nói là ông ta đến từ Bắc Kinh, cần gặp đại nhân, tại hạ lo ông ta có chuyện gì quan trọng, cho nên để ông ta đứng chờ ngoài cửa…”

Ai biết hắn chưa nói xong thì Lưu toàn cắt ngang: “ Ai quan tâm hắn đến từ đâu, cho dù là lão tử hoàng đế…”

  

“Rắm thối” Hòa Thân trừng mắt với Lưu Toàn, ra lệnh cho Nhiễm Kiện: “ Nếu thấy hắn ta có chuyện gì gấp, mau mời vào”

Nhiễm Kiện thấy Hòa Thân coi trọng mình thế vui vẻ đáp một tiếng rồi đi ra, Lưu Toàn biết Hòa Thân đang nóng, không dám rời đi mà ngoan ngoãn đứng sang một bên.

  

Không lâu sau Nhiễm Kiện đưa người đó vào, tên này vừa gặp Hòa Thân liền cúi mình chào, sau đó kính cẩn nói: “ Tại hạ Thông Lâm, khấu kiến Hòa đại nhân”

  

Hòa Thân thấy tên này cũng thuận mắt nen có chút vui vẻ nói: “ Ngồi đi, Lưu Toàn,dâng trà”

Lưu Toàn vội chạy đi lấy.

  

Tên Thông Lâm kia nhìn thấy thư phòng chỉ còn lại hắn và Hòa Thân bèn đến sát bên Hòa Thân nói nhỏ: “ Tại hạ phụng chỉ Thành Thân Vương Thập nhất gia đến, có chuyện cần gặp Hòa đại nhân…” vừa nói đến đây thì thấy Lưu Toàn bê trà vào, lập tức im lặng.

  

Hòa Thân vừa nghe nói là Thập Nhất Dung Tinh cử đến đột nhiên cảnh giác vì mấy hôm trước hắn đã bắt từ tay Bạch Thụy một tên thị vệ, hành hạ hắn may mà chưa lấy mất mạng, nay Thập nhất gia lại cử người đến, hay là tìm người không chừng?

  

Hắn thấy tên Thông Lâm nói chuyện bí hiểm, Lưu Toàn vào liền im lặng đột nhiên biết tên này nhất định có gì cơ mật cần nói nên ra hiệu với Lưu Toàn, Lưu Toàn biết ý gật đầu với Thôi Minh rồi lui ra, thuận tay đóng cửa lại, đứng bên ngoài đợi Hòa Thân cho gọi.

Hòa Thân Tân Truyện

Tác giả: Độc Cô Hắc Mã

-----oo0oo-----

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play