Tử Điệp lẳng lặng đứng ở trước mặt Phong Lạc Hiên, mãn nhãn lửa giận
vừa rồi bây giờ đã hoàn toàn là một mảnh yên tĩnh không có một tia gợn
sóng.
Phong Lạc Hiên dấu diếm thanh sắc cùng Lạc Hàn nói chuyện ánh mắt lại thường thường liếc về phía Tử Điệp, Phong Lạc Hiên âm thầm bội phục khả năng tự chủ của Tử Điệp, vừa rồi ở xa xa Phong Lạc Hiên rõ ràng cảm
nhận được Tử Điệp đang rất tức giận, tức giận kia giống như muốn đốt
cháy hắn, mà giờ phút này lại bình tĩnh giống như việc gì cũng chưa từng phát sinh.
Mà tự chủ như vậy lại làm cho Phong Lạc Hiên có chút tức giận, bởi vì lúc này Tử Điệp cho người ta một loại cảm giác cách xa ngàn dặm, bình
tĩnh làm cho Phong Lạc Hiên cảm thấy Tử Điệp vẫn đem hắn trở thành người xa lạ mà đối đãi , bởi vì chỉ có ở trước mặt người quen thuộc mới có
thể toát ra chân tình của chính mình, mà biểu tình lạnh nhạt của Tử Điệp như đang nói, ta và ngươi không quen đừng đến gần đây, điều này làm cho Phong Lạc Hiên có một loại cảm giác vô lực, hắn ẩn ẩn bắt đầu lo lắng
cho dù là Lạc Hàn không ở bên người nàng thì mình có bao nhiêu phần nắm
chắc có thể chinh phục Tử Điệp, Phong Lạc Hiên cũng không có đáp án.
“Hai người các ngươi nha, thật không biết nói các ngươi có
cái gì tốt, một người là Vương gia một người là Thái Phó, các ngươi sở
tác sở vi ở trong cung có ngàn vạn ánh mắt đang theo dõi, không phải
trẫm nói các ngươi, vừa rồi không cẩn thận đi ngang thấy một màn này còn làm cho trẫm ngượng ngùng huống chi trong cung còn có nhiều hạ nhân
cùng phi tần như vậy, về sau chú ý chút đừng làm ở nơi đông người như
vậy, một người chưa hôn một người chưa gả, nếu truyền ra đối với hai
người các ngươi đều không tốt” Phong Lạc Hiên cười tủm tỉm nói.
“ Đã để Hoàng huynh chế giễu thần đệ về sau chú ý, Tử Điệp biết ta muốn đi đánh giặc khó tránh khỏi có chút nhi nữ tình trường ” Lạc Hàn đơn giản giải thích.
“Hoàng Thượng vừa rồi người nói một người chưa hôn một người
chưa gả khanh khanh ta ta không tốt, như vậy Hoàng Thượng ý tứ là đã kết hôn đã gả làm như vậy là giữ quy tắc” Tử Điệp nói.
“Tử Điệp như thế nào lại cùng hoàng huynh nói như vậy, hoàng
huynh nói vậy là vì tốt cho chúng ta, nếu trong cung truyền tin đồn đối
với nữ hài tử ngươi không tốt, hoàng huynh là thay chúng ta suy nghĩ” Lạc Hàn hung hăng cố ý trừng lớn ánh mắt nói.
“Không có gì, đã có thói quen Tử Điệp như vậy đối trẫm , nếu
có một ngày đột nhiên đối với trẫm tốt trẫm sẽ không có thói quen , đi
thôi, ba người chúng ta đã lâu không có tụ cùng một chỗ ” Phong Lạc Hiên nhìn hai người bọn họ nói.
“Được, hôm nay liền bồi hoàng huynh không say không về, Tử
Điệp hôm nay cũng đừng đi về, ở trong cung đêm nay, ta sẽ ở lại cùng
ngươi” Lạc Hàn đối phong Lạc Hiên nói, rồi quay đầu lại ôn nhu nhìn Tử Điệp nói.
Lúc này sắc trời đã hoàn toàn tối dần, toàn bộ hoàng cung bị ánh đèn
cung đình chiếu rọi so với ban ngày hơn một chút hương vị nhân tình,
vầng sáng thản nhiên chiếu vào trên mặt Phong Lạc Hiên làm cho hắn lúc
này cũng nhiều hơn một chút cảm giác điềm đạm, không hề như ban ngày là
quân vương cao cao tại thượng.
Tử Điệp đi ở phía sau hai người bọn họ, nhìn Phong Lạc Hiên vĩ ngạn,
Lạc Hàn gầy phiêu dật, giờ phút này nhìn cũng hài hòa như thế, Tử Điệp
âm thầm nghĩ rằng, nếu không phải mình mạo muội đi vào thế giới này ,đi
vào lòng Lạc Hàn, như vậy hai người bọn họ hẳn là một đôi tương kính như tân hảo huynh đệ, sẽ vẫn đồng tâm hiệp lực đem Thiệu Dương thống trị
hướng hướng lên đỉnh núi, chung quy vẫn là do mình ly tán tình huynh đệ
của bọn họ, giờ khắc này Tử Điệp đem hận thù đối Phong Lạc Hiên toàn bộ
quên mất, có cũng chỉ là đối Phong Lạc Hiên cảm thấy áy náy cùng tình
yêu chấp nhất không thay đổi đối với Lạc Hàn.
Phong Lạc Hiên đi ở đàng trước nghe tiếng bước chân ăn ý ở phía sau,
xoay người lại nhìn hai người bọn họ, khi nhìn thấy hai người bọn họ
cũng không phải đi cùng một chỗ trong ánh mắt hắn liền lộ ra một cỗ
khoái ý không dễ phát hiện.
“Tử Điệp, trẫm ban cho ngươi Tử Điệp các ngươi không phải còn chưa có đi qua sao, nơi này cũng không có ngoại nhân, hôm nay ba người
chúng ta đi Tử Điệp các ngồi, trẫm sẽ bão Lưu Tuyên phân phó Ngự thiện
phòng làm chút thức ăn đưa đến Tử Điệp các, đêm nay chúng ta ở chỗ này
nhất túy phương hưu” Phong Lạc Hiên nói thẳng không cho Tử Điệp có cơ hội cự tuyệt.
Tối hôm nay tâm tình Tử Điệp có chút không tốt không tính cùng Phong
Lạc Hiên tranh cãi đối đầu nữa, biểu tình Tử Điệp như vậy có lẽ ở trong
mắt Phong Lạc Hiên chính là một loại coi thường, mà Phong Lạc Hiên tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ khi mà thái độ Tử Điệp đối hắn cùng Lạc
Hàn hoàn toàn bất đồng, Phong Lạc Hiên thật vất vả mới nhẫn xuống tức
giận trong khoảnh khắc sẽ bộc phát ra, Lạc Hàn thấy được sắc mặt Phong
Lạc Hiên không tốt, vội vàng hoà giải nói:
“Hoàng huynh, có thể là biết ta phải rời khỏi một đoạn thời
gian cho nên tâm tình Tử Điệp hôm nay mới không tốt như vậy, hoàng huynh đừng chấp nhặt với nàng” .
“Được, hôm nay trẫm sẽ không cùng nàng so đo , trẫm hiểu tâm tình của nàng” Phong Lạc Hiên suy nghĩ sâu xa nói.
Khi nói chuyện một hàng ba người đã đi đến trước Tử Điệp các, Tử Điệp nhìn thấy nơi ở của mình tuy rằng sẽ không ở lại nhưng không biết sao
lại thế này, Tử Điệp biết Tử Điệp các này khẳng định là dựa theo trong
mộng ngày đêm của nàng mà thiết kế bố cục, Tử Điệp kinh ngạc nhìn Phong
Lạc Hiên, Phong Lạc Hiên thì một bộ trước hết mời ngươi làm cho Tử Điệp
đi vào trước, để thỏa lòng hiếu kỳ Tử Điệp là người đầu tiên đi vào, một màn trước mặt làm cho Tử Điệp cả đời khó quên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT