Edit: Su_ riMôi Bắc Dã Thương dừng lại cách mặt cô nửa tấc, hắn híp mắt liếc xéo cô đe dọa: “Đừng có giãy dụa nữa, hôm nay em trốn không thoát khỏi tôi đâu!”

Lâm Khả Nhi cảm thấy bị uy hiếp mạnh mẽ, tim đập loạn xạ, cô không thể ngồi mà chờ chết được, nếu không nhất định sẽ bị hắn ăn sạch sành sanh.

Đột nhiên cô nở một nụ cười mị hoặc, đưa tay ôm chặt cổ Bắc Dã Thương, mềm mại nói: “Người ta đâu muốn trốn đâu! Người đàn ông mị lực mê hoặc lòng người như anh trên thế giới sợ chẳng có mấy người, hôm nay lại đến trước mặt em, có lý nào em lại không vui vẻ hưởng thụ chứ. Chỉ là……”

Cô còn chưa nói hết đã bị Bắc Dã Thương cắt đứt. Hắn ta lạnh lùng mê hoặc mà cười nói: “Vậy thì hãy cứ vui vẻ hưởng thụ đi! Bảo đảm trọn đời em cũng sẽ không quên, không bao giờ ham muốn người đàn ông khác nữa!”

“Từ từ đã nào!” Lâm Khả Nhi nóng lòng duyên dáng kêu to, đưa tay ngăn Bắc Dã Thương đang muốn chiếm đoạt đôi môi cô, dẩu môi nói: “Người ta hôm nay hơi bẩn, trên người đầy mồ hôi khó ngửi chết đi được. Chờ người ta tắm rửa sạch sẽ rồi sẽ mặc cho anh ăn được không?”

Lâm Khả Nhi chớp chớp đôi mắt ngây thơ, vẻ mặt lấy lòng hỏi.

Bắc Dã Thương nhướn mày, nhìn nhìn Lâm Khả Nhi, thấy cũng có lý, đành tạm tin cô một lần vậy. Hắn ta ôm Lâm Khả Nhi, tà mị cười nói: “Chẳng phải em nói trên người tôi có mùi vị phụ nữ khác sao? Vậy thì cùng nhau tắm là tốt nhất!”

Nói xong bèn cười to đi đến phòng tắm.

Lâm Khả Nhi vừa nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn sung huyết đỏ bừng. Chỉ nghĩ tới việc cùng tên đàn ông ghê tởm này tắm chung, cô đã thấy muốn ói. Lần đầu tiên tắm uyên ương nhất định phải là cùng Chá thúc thúc yêu thương, không thể cùng Lão hầu tử này! Nhìn nụ cười đắc ý kia, Lâm Khả Nhi chỉ muốn bóp chết hắn.

Cô đưa bàn tay nhỏ bé khêu gợi vẽ nên các vòng tròn trên ngực Bắc Dã Thương, quyến rũ cười nói: “Thương ca ca, dù sao cũng là lần đầu tiên của Khả Nhi, Khả Nhi sẽ xấu hổ á. Hay anh để người ta tự mình tắm rửa nha, có được hay không?”.

Nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Lâm Khả Nhi phóng ánh mắt mị hoặc, Bắc Dã Thương lãnh mị cười tà,nghĩ bụng cô gái nhỏ bé này quyết không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay hắn.

Nghe tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm, ánh mắt Bắc Dã Thương lóe lên vẻ gian tà. Tiểu hầu tử nghịch ngợm này rốt cuộc đã rơi vào tay hắn, hôm nay nhất định hắn phải báo thù cho cú đá hôm đó. Thân thể hắn vì bị Khả Nhi đá mà sưng lên giống như một cái bánh bao, hại hắn mấy ngày không thể làm người. Đối với Hắc Ám đế vương thống trị cả hai giới hắc bạch việc này thật là một sự sỉ nhục lớn khiến hắn hận đến nghiến răng nghiến lợi. Hôm nay nhất định hắn sẽ trả lại cho cô cả vốn lẫn lời.

Lười biếng dựa người vào đầu giường, Bắc Dã Thương châm một điếu xì gà, vừa khoan khoái hút thuốc vừa gọi: “Tiểu hầu tử, đã xong chưa?”

Chỉ nghe thấy bên trong vọng ra âm thanh mị hoặc của Lâm Khả Nhi: “Còn chưa xong a. Thương ca ca đừng nôn nóng. Nhất định Khả Nhi phải tắm cho cả người thơm ngào ngạt, anh ăn mới ngon miệng a!”

Nghe thấy vậy, Bắc Dã Thương đắc ý cười tà. Vừa nghĩ tới lát nữa thân thể xinh đẹp kia sẽ nằm dưới thân hắn, mặc cho hắn hoan ái, toàn bộ tế bào trên cơ thể hắn lập tức sôi trào. Cho đến bây giờ đều là phụ nữ chủ động quấn lấy hắn, rất ít khi hắn quan tâm đến phụ nữ. Nhưng hôm nay làm sao hắn lại để ý đến cô gái nhỏ này chứ, không phải hắn yêu thích cô, thậm chí còn có chút căm giận, hơn nữa cô còn là một đứa bé còn chưa trưởng thành. Đây là lần đầu tiên hắn để ý đến phụ nữ, loại sự tình này đúng là trước nay chưa hề có.

Đợi cả nửa ngày chỉ nghe tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm mà không thấy bóng dáng yêu kiều đi ra, Bắc Dã Thương không nhịn được gào to: “Tiểu Hầu Tử, còn không nhanh ra ngoài? Em mà lề mề nữa là anh cứ vào bắt người đấy!”

Nhưng hắn nói nửa ngày vẫn không thấy có tiếng đáp lại.

Cảm thấy bất thường, hắn cầm tay nắm cửa, vặn vặn một chút nhưng cánh cửa vẫn không nhúc nhích, chắc đã bị khóa trái.

Bắc Dã Thương đá một cước khiến cánh cửa phòng tắm mở toang ra, vòi nước vẫn chảy, nhưng cô gái đáng lẽ đang ở bên trong lại biến mất không thấy đâu.

Làm sao cô ta chạy thoát được? Bắc Dã Thương ngẩng đầu nhìn bốn phía, phát hiện thấy trong phòng tắm có một cửa sổ thông gió nhỏ, ước chừng cao quá đầu người. Phía dưới bệ cửa sổ có để một cái ghế, trên mặt ghế còn vết chân chưa khô.

Đáng chết! Hắn lại quên còn có cánh cửa sổ này, chắc chắn “thức ăn ngon miệng” của hắn đã trèo qua đây mà trốn thoát rồi.

Lâm Khả Nhi, đừng để tôi gặp lại cô! Lần sau cô không dễ dàng trốn như vậy đâu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play