Ngoài thư phòng Mộ Dung tướng phủ.

Thần Tinh 1 lần nữa giương mắt nhìn về phía thư phòng, thấy trong thư phòng chỉ có ánh sáng của nến không ngừng nhảy trên cửa sổ, ngoài lần đó ra, không có 1 chút tiếng động nào.

Thần Tinh tuy rằng không chứng kiến tình hình lúc đó, nhưng từ khi lén lút nghe được tin tức bất thường chủ tử nhà mình hồi phủ thì trong lòng đã đoán được vài phần.

Thần Tinh là thị vệ công khai ở bên người Mộ Dung Tiếu Trần, cũng là ám vệ đứng đầu của Mộ Dung Tiếu Trần, 3 năm trở lại đây chủ tử vẫn luôn tìm kiếm 1 nữ tử tuyệt sắc, đối với chuyện này, Thần Tinh không xa lạ chút nào, bởi vì chuyện này từ đầu đến cuối đều là do hắn phụ trách, không biết làm sao, bọn họ khổ sở tìm kiếm 3 năm, nhưng không tìm được một tia manh mối nào, giống như chuyện kia chính là một giấc mộng đẹp của chủ tử vậy. Vị nữ tử kia chính là tiên tử muốn mà không thể thành trong giấc mơ của chủ tử.

Nhưng mà, thế sự khó lường trước được, nữ tử mà chủ tử đau khổ tìm kiếm suốt 3 năm chính là vị nhị tiểu thư không xuất đầu lộ diện của Lam phủ, mà Lam nhị tiểu thư này còn là Hàn Vương phi được Hoàng Thượng ngự tứ, cùng Hàn vương gia bái đường thành hôn.

Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc của Lam nhị tiểu thư cùng Hàn vương gia, Thần Tinh có thể lý giải được nỗi buồn trong lòng chủ tử, người đau khổ nhung nhớ suốt 3 năm một khi đã trở thành vợ của người khác, ở dưới thân người khác mà hầu hạ, chủ tử cho dù có trí tuệ, gặp loại chuyện như vậy, cũng không có cách nào làm lòng mình yên tĩnh như nước được.

Thần Tinh ngẩng đầu nhìn trời, nhiều chấm sao nhỏ, trăng sáng lên cao, đêm nay nhất định là đêm không ngủ.

Lúc này, Thần Tinh biến sắc, một bóng người lấy tốc độ sét đánh không kịp bịt tai đứng ở trước mặt hắn, Thần Tinh nhìn thấy người tới thì đã đau đầu 1 trận.

''Uy! Ngươi đó, là biểu cảm gì vậy? Bổn tiểu thư làm vướng mắt quý của ngươi à?''

''Nhạc tiểu thư, thuộc hạ không dám nói ngài vướng mắt, hiện tại người đến, chỉ sợ có chút không thích hợp''.ThầnTinh nói xong bèn xem xét Nhạc Tư Ngữ, lại xem xét thư phòng, ý tứ không không nói ra cũng biết.
Nhạc Tư Ngữ là ái nữ của Nhạc quốc công, Nhạc quốc công là Nguyên Lão Tam triều, ở trong triều đức cao vọng trọng, đến tuổi trung niên mới sinh được 1 nữ nhi, xem như bảo bối.

Nhạc Tư Ngữ tuy rằng là một nữ tử, nhưng Nhạc quốc công luôn nuôi dưỡng nàng thành một nam hài, cả ngày dưỡng Nhạc Tư Ngữ như tác phong nam tử, không sợ trời không sợ đất, lời nói cùng việc làm không cố kỵ ai, cùng tên của nàng làm người ta hoàn toàn có cảm giác như là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.

Nhạc Tư Ngữ khinh thường kết bạn cùng với các danh môn khuê tú, đối với sự chủ động của những công tử cũng không hề coi trọng ai, làm cho người ta có cảm giác như một đóa hàn mai cao ngạo, hơn nữa còn có gai, duy chỉ đối với Mộ Dung Tiếu Trần có vài phần kính trọng, Thần Tinh biết rõ, Nhạc tiểu thư này tám phần là vừa ý chủ tử nhà mình.

Người đến quý phủ cầu hôn tuy rằng không có bà mối của phủ Quốc công, trong kinh thành cũng không truyền ra lời đồn Nhạc Tư Ngữ ái mộ Mộ Dung Tiếu Trần, nhưng Thần Tinh thường nhìn thấy nửa đêm Nhạc Tư Ngữ đến chơi, đánh chết hắn cũng không tin vị Nhạc tiểu thư này đối với chủ tử nhà mình không có một chútý nghĩ.

Thần Tinh cũng có chút buồn bực, trong phủ nhiều ám vệ như thế nhưng ngăn không nổi 1 con nhóc, mỗi lần đều cho nàng đi vào như chốn không người, rốt cuộc là do bọn hắn cố ý nhường hay võ nghệ của nàng đã cao đến mức xuất thần nhập hóa.

''Có cái gì không thích hợp à ?"' Nhạc Tư Ngữ lành lạnh liếc Thần Tinh một cái '' Không phải hắn nhìn thấy người trong lòng mình gả cho Yến Kinh Hàn nên trong lòng không thoải mái sao? Đánh rắm nhiều một chút!"
Nhạc tiểu thư nha, ngài là danh môn khuê tú, lớn lên xinh đẹp như hoa, lời nói ra có thểhay không thô tục như vậy ? Thần Tinh đầu đầy hắc tuyến nghĩ tới, cảm thấy miệng của Nhạc tiểu thư khẳng định ở sai chỗ rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play