Nó săm soi chiếc chân đang bóc vẩy của mình mà rùng người, không biết nó có để lại sẹo không.

- em yên tâm chuyên gia giỏi nhất chữa vết thương cho em chắc chắn không để lại sẹo – hắn như nhìn thấu nó khiến nó giật thóp mình lo lắng.

- sao anh biết em đang băn khoăn điều đấy – nó ngây ngô hỏi

hắn cười tiến gần nó

- anh chỉ đoán thôi, không ngờ lại trúng ý em –

nó không nói gì nữa tiếp tục chăm chú nhìn người ta rửa vết thương cho mình.

-ba hôm nữa lễ cưới của chúng ta sẽ được tổ chức hôm nay anh sẽ đưa em về nhà được không? – cậu xoa xoa đầu nó chiều chuộc

Nó không nói gì chỉ khẽ gật đầu ngoan ngoãn rồi chăm chú theo dõi tiếp.

——————————–

- côn thực sự muốn cưới cô ta – cha Nickan nhìn cậu với ánh mắt nghi ngờ xen một chút không hài lòng.

- vâng, con yêu cô ấy, cô ấy là tất cả của con – cậu ta trả lời với vẻ vô cùng kiên quyết

- quan trọng hơn cả ta – ông nhíu mày nhìn con trai tuy vẻ ngoài bình thản nhưng bên trong vô cùng tức giận tất cả đều được thể hiện qua ánh mắt toé lửa của ông ta

- cha là người thân của con người con kính trọng, cô ấy là người con yêu – cậu trả lời không rõ ràng vì thực chất cậu cũng không biết mình coi trọng ai hơn

- nhưng cô ta là kẻ thù của con, con có thể tha cho cô ta nhưng chắc chắn cô ta sẽ không tha cho con đâu – ông cũng phải thở dài.

- cô ấy sẽ không hại được con đâu, và cô ấy cũng sẽ yêu con, cô ấy đã mất trí nhớ -

ông lắc đầu ngao ngán với thằng con trai

- con chưa hiểu hết về tình yêu đâu con trai ạ, sức mạnh của tình yêu lớn hơn nhiều cái sức mạnh chiếm hưu rồi cuối cùng người đau khổ cũng là con – ông vỗ vai hắn lắc đầu, ông không muốn nhắc lại cái tình yêu đau khổ của ông thời trẻ

- con đừng quá nên tin vào phụ nữ, tuy họ yêu đuối nhưng vô cùng mưu mô thâm hiểm –

- con sẽ cẩn thận – cậu không muốn tranh chấp thêm với cha mình

- được tù con quyết định, nhưng hãy cẩn thận tất cả việc cha làm đều vì con –

- vâng con hiểu – cậu khẽ cúi đầu nhưng trong thâm tâm cậu cậu muốn có một cuộc sống bình yên bên nó hưởng thụ sự an nhàn, hai vợ chồng yêu thương nhau

khẽ thở dài bươc ra khỏi phòng của cha cậu tiến thẳng đi thăm nó

- cha, con về rồi, xin lỗi vì không thể báo cho cha một tiếng – nó giọng nhỏ nhẹ vẻ vô cùng ăn năn

- con biết ta lo lắng thế nào không, nhưng thôi về là tốt rồi, sao tự nhiên con lại mất tích vậy? – ông khẽ thở dài ngao ngán

- con cũng bất đắc dĩ thôi nhưng con có kế hoạch mới con sẽ gửi cho cha, nói chuyện địen thoại sợ có người ở ngoài nghe lén – nó áp sát tai vào cửa nghe những tiếng động bên ngoài phòng của mình

- ừ, mà tìm thấy thằng Vương Anh rồi –

tai nó khẽ ù ù đi, đây có phải sự thật không, nó có nghe nhầm không hắn vẫn còn sống

nó chỉ muốn hét thật to để cho cả thế giới biết cảm súc xung xướng hiện giờ của nó, tim nó đạp xôn xao như mở hội

- anh ấy thế nào rồi, anh ấy có bị thương nặng không ạ....anh ấy đang ở đâu,anh ấy có nhớ con không? anh ấy có biết con lo lắng nhường nào không? –

- nó cái gì cũng tốt cái gì cũng khoẻ, nó chỉ lo lắng cho con thôi – ông lắc đầu với cái đôi tình ái thất thườnng này

xa nhau thì nhớ thì mong,gần nhau thì như chó mèo cắn nhau

- anh ấy không sao là con yên tâm rồi,kế hoạch lần này sẽ có phần mạo hiểm hơn nhưng con nghĩ con sẽ đạt phần thắng, con không bao giờ là kẻ chịu thua đâu –

nó đang cầm trên tay cái xích và cái ổ khoá bằng vàng nó nâng niu trong vòng tay

- cốc...cốc...-

- vào đi – nó vội vã cất hai món đồ quý giá vào tủ

Nickan bước vào trên tay cầm một chiếc hộp màu đỏ

- anh muốn cho em xem cái này – vừa nói cậu vừa đưa cái hộp nhỏ màu đỏ ra trước mắt nó

trong chiếc hộp là một đôi nhẫn bằng kim cương sáng bóng được làm vô cùng tỷ mỉ đẹp không ai có thể chê trừ nó

- hình như mặt đá kim cương hơi nhỏ – vẻ mặt nó vô cùng ngây thơ khiến cậu ta ngượng chín mặt

cô nói vậy khác gì kêu cậu keo kiệt đâu

cậu vội cất hộp đi rồi bảo với nó cậu sẽ đi đổi chiếc nhẫn có viên kim cương thật to cho cô

sau khi cậu ta đi nó lẩm bẩm một mình

cái nhẫn bé tí đó mà cũng đòi cầu hôn mình, cái viên kim cương đó không to bàng chiếc dây xích và ổ khoá của hắn tặng.( giờ mới nghe thấy vàng đắt hơn kim cương)

viên kim cương bé tí à

———————–

Lễ cươi được tổ chức tại nhà thờ lứon nhất nước Anh, lễ cưới được tổ chức vô cùng saong trong

Nổi bật nhất là chiếc thềm màu đỏ rực rỡ đến nhưng lẵng hoa đủ màu được trang trí xung quanh

Hôm nay âi cũng vô cùng rực rỡ khoe sắc

Zin nhìn cũng vô cùng đáng yêu trong bộ âu phục màu trắng trông cậi bé như một thiên thần

Nó vô cùng rực rỡ trong bộ váy cô dâu do nhà thiết kế áo cưới nổi tiếng nhất thế giới đặc biệt chuẩn bị

Nickan cũng vô cùng quyến rũ nổi bật nên vẻ nam tính trong bộ âu chú rể, khuân mặt dạng ngời hạnh phúc

Hai người cùng sành vai nhau đi trên lễ đường khiến ai nhìn vào cũng thấy ghen ti nhưng một phần cũng chúc phúc cho họ

Mọi nghi thức đã được hoàn thành và giờ là lúc hai nguời trao nhẫn.

Nickan rút ra một chiếc nhẫn vô cùng hoành tráng với viên kim cương to đùng đại choác khiến mọi người trong nhà thờ phải " ồ " lên bất ngờ

Chỉ cần nhìn vào chiếc nhẫn cũng có thể đoán được cậu ta yêu cô ấy nhường nào.

Nickan nhẹ nhàng đưa chiếc nhẫn vào ngón đeo nhẫn của nó

Từng giây từng phút với cậu là cả một cực hình, nhìn cô gái trước mặt với đôi môi chúm chím nét cười khiến tim cậu loạn xạ

- tôi phản đói đám cưới này, ai cho cậu cướp vợ tôi hả -

một chàng trai giận dữ quát lớn phá tan cửa xông vào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play