Nó ngồi trên giường nhìn ra bên ngoài khung cửa sổ, ánh nắng vẫn vô cùng rực rỡ, bầu trời trong xanh vô cùng đẹp nhưng tại sao trong lòng nó lại đang có giông bão, từng cơn đau quặn thắt
Đã gần 3 ngày nay không có tin tức của hắn, nó ăn cũng chẳng buồn ăn nngủ cũng chẳng buồn ngủ chỉ nhìn khoảng không một cách lạnh lùng, không một giọt nước mắt nào chảy xuống, nó không khóc vì nó biết hắn không muốn nhìn thấy nó khóc.
Cứ ngồi đó nắm chặt chiếc điện thoại, dường như nó muốn bóp nát chiếc điện thoại, khuân mặt nó càng ngày càng nhợt nhạt
- em không nên kéo anh vào chuyện này, em xin lỗi đáng ra em phải chối, phải không thừa nhận và ngay từ đầu.............không nên yêu anh –
tất cả mọi người đều đi lùng xục hắn, cha hắn, mẹ hắn, bạn bè và ngay cả.......................Nickan cũng muốn tìm hắn
nhưng ý đồ của cậu ta không gì tốt đẹp cả
cậu ta chỉ muốn tìm để giết hắn loại đi một đối thủ cạnh tranh
nhìn chiếc dây xích và ổ khoá to xụ bên cạnh mình nó không khỏi xót xa
- anh đã từng bảo, sợ em chạy mất nên phải dùng khoá để khoá lại nhưng..............sao giờ em chưa chạy mà anh đã dời khỏi em, anh thấy mình quá đáng không? thấy mình ích kỷ không? –
- đồ chết bầm, em mắng anh đi chết đi mà anh cũng nghe lời em sao? sao anh ngốc thế! em xin lỗi em không cố ý mắng anh như vậy đâu, dừng giận em, hãy quay về với em đi, em xin anh đó, đừng rời xa em, anh không còn trên đời này thì em biết phải làm sao? cộc đời em sống đâu còn ý nghĩa, em sẽ kết thúc mọi việc, tất
Cả sẽ kết thúc và.........................kẻ giết anh hắn sẽ phải trả giá tất cả, ngày đó sẽ không lâu đâu – ánh mắt nó ánh lên tia lửa đỏ, tia lửa đỏ của máu ngập tràn trong mắt.
NƯỚC MẮT ĐÃ CẠN.............................................CHỈ CÒN MÁU
HẠNH PHÚC ĐÃ TAN........................................CHỈ CÒN LẠI HẬN THÙ
Chiếc điện thoại bị bóp nát, máu trên tay nó vẫn chảy rí rác xuống giường, tường giọt từng giọt một như những giọt nước mắt trong tim..............
.................
Khóc vì người mình yêu....................lần cuối
————————–
Đã một tháng trôi qua, vẫn không hề có tin của hắn
.....................
Nhưng
...........
Cuộc sống của nó đã trở lại bình thường
Nó cắm đầu vào công việc nhiều hơn, xuốt ngày chỉ ở trong phòng bắt đầu hoạt động bộ óc một cách không ngừng nghỉ, nếu đó là một người bình thường hẳn là đã phát điên từ lâu rồi nhưng đây là nó.
Một cô gái mạnh mẽ, kiên cường
Một cô gái chứa đầy hận thù
Một cô gái dùng vỏ bọc lạnh lùng để che đi những yếu đuối trong tâm hồn
Cũng như người ta hay nói
Vẻ bên ngoài càng lạnh lùng, mạnh mẽ bao nhiêu thì bên trong càng yếu đuối bấy nhiên
Dù nó mạnh mẽ đến đâu thì nó vẫn là một cô gái,vẫn cần một người sẵn sàng che trở bao bọc, sẵn sàng an ủi sưởi ấm tâm hồn
Nó thiếu thứ đó tâm hồn nó lạnh lẽo, bị bóng đêm bao phủ
Đêm nào cũng vậy, mỗi đêm nó ngủ hắn đều ở bên nó trong giấc mơ, đều sưởi ấm cho nó trong giấc mộng đẹp
Nhưng.................
Mỗi khi nó cố chạm tay vào hắn lại biến mất
..................................
Nó lại thức trắng đêm...............rồi cứ như vậy mà thẫn thờ tiếc nuối
Một tháng không có tin tức, không có một manh mối nào ngoài chiếc vực thẳm sâu vô tận với dòng sông chảy dưới vực sâu
Ai cũng nghĩ hắn đã không còn trên đời này nữa nén nước mắt mà khóc thầm
Một tháng nay cậu ta luôn đứng theo dõi nó từ xa
không dám lại gần
Cậu sợ lại nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng giả tạo, sợ cái vẻ tỏ ra khônng có gì, hắn sợ vẻ mỉm cười của nó..............................nó đang sợ hơn trước rất nhiều
Cậu nghĩ nó đau khổ cậu sẽ ở bên an ủi, cậu cho nó quyền lực, cho nó tất cả những gì mà cậu có và cả tình yêu của cậu, dù cái chết là cho cậu gây ra.
Cậu không ngờ..........
...... tình yêu nó dành cho hắn ta lớn thế, cậu không ngờ sức mạnh của tình yêu lớn vậy
.....không có gì có thể thay thế được.......
.........................ngay cả cái giàu sang phú quý................