“Cái gì? Ngươi thật sự biết Hỗn Độn Thổ Khí?”
Lạc Nam sắc mặt vui mừng nhìn Tiểu Mỹ, không ngờ vừa mới thu phục nàng lại cho hắn kinh hỉ đến như vậy.

Mặc dù có được tin tức của Hỗn Độn Thổ Khí từ Hệ Thống, nhưng bên trong Loạn Cổ Chiến Trường này quá mức rối rắm và mênh mông, nguy cơ lại luôn đầy rẫy, phương hướng không thể xác định, muốn tìm Hỗn Độn Thổ Khí ẩn ở trong này chẳng biết phải chờ đến ngày tháng năm nào.

Nếu Tiểu Mỹ thật sự biết chỗ, sẽ tiết kiệm được giúp hắn vô số công sức.

Hồn Mỹ Hoa nhẹ gật đầu, ngón tay đưa lên mân mê cánh môi nói ra:
“Theo ký ức mà mẫu thân để lại, Loạn Cổ Chiến Trường từng là một mảnh Đế Thiên Giới ẩn chứa rất nhiều thế lực mạnh mẽ, trong đó có Đế cấp thế lực – Địa Hoàng Thánh Địa sở hữu Hỗn Độn Thổ Khí…”
“Đại chiến nổ ra, Địa Hoàng Thánh Địa cũng lâm vào hủy diệt, mà Hỗn Độn Thổ Khí chắc chắn còn lưu lại trong di tích này!”
“Không sai, chính là Địa Hoàng Thánh Địa!” Lạc Nam ánh mắt sáng lên:
“Nàng biết di tích của Địa Hoàng Thánh Địa nằm ở đâu không?”
Những lời Tiểu Mỹ vừa nói hoàn toàn trùng khớp với thông tin mà Lạc Nam từ Hệ Thống đạt được, bất quá vị trí của Địa Hoàng Thánh Địa ở trong Loạn Cổ Chiến Trường này mới là điều quan trọng.

Hồn Mỹ Hoa tự tin gật đầu đáp: “Mặc dù ta chưa từng đến đó, nhưng trong ký ức của mẫu thân để lại có vị trí cụ thể của Địa Hoàng Thánh Địa!”
“Tốt lắm, chúng ta lập tức đến đó!” Lạc Nam cười to, kéo Tiểu Mỹ lên ngồi cùng trên lưng Tiểu Tinh, phi tốc bay lên.

Độc Hồn Mỹ Hoa Đằng bị thu phục, sương mù ẩn chứa độc khí nguy hiểm phạm vi ngàn dặm quanh đây không lâu sau sẽ toàn bộ tiêu tán sạch sẽ.

“Những tên Tiên Tôn kia tính sao? thả bọn chúng hả?” Hồn Mỹ Hoa nhìn Lạc Nam hỏi thăm.

Nàng đã bị nam nhân này thu phục, ngày sau phải đi theo hắn, đương nhiên không rảnh tiếp tục phân tâm khống chế đám người kia làm việc cho mình.

“Trên người bọn hắn còn đồ tốt không?” Lạc Nam cười hỏi, nếu vẫn còn hắn không ngại quay lại hốt một phen.

“Không, toàn bộ tài sản của bọn hắn đều đã bị ta thu lấy làm tài nguyên tu luyện, hiện tại vẫn còn ba cái mỏ Tiên Thạch Trung Phẩm, một mỏ Tiên Thạch Thượng Phẩm và một mỏ Tiên Thạch Cực Phẩm, ngoài ra còn có vài chục công pháp cũng như Vũ Kỹ Tôn Cấp!” Hồn Mỹ Hoa thành thật trả lời.

“Tốt lắm, vậy thì tha cho bọn hắn một mạng đi!” Lạc Nam hài lòng gật đầu.

“Được rồi!” Hồn Mỹ Hoa cũng không trái ý hắn, ý niệm vừa động hàng loạt sợi dây leo linh hồn đang cắm vào cơ thể đám Tiên Tôn thu về, giải phóng cho bọn hắn giành lại quyền kiểm soát cơ thể.

“Dây leo của nàng có thể kéo dài khoảng cách bao xa?” Lạc Nam nhìn thấy cảnh tượng này hỏi thăm.

“Giới hạn trong một vùng thế giới, không thể xa hơn…” Hồn Mỹ Hoa ước tính đáp.

Lạc Nam công nhận gật đầu, khả năng khống chế con rối này cũng có nhược điểm về khoảng cách, nếu phạm vi khống chế trên toàn vũ trụ thì mới gọi là nghịch lý.

“Từ đây đến chỗ Địa Hoàng Thánh Địa còn khoảng bao xa?” Hắn lên tiếng hỏi…
“Khoảng ba mươi vạn dặm!”

Hồn Mỹ Hoa đáp: “Bất quá trên đường đi có gặp nguy hiểm gì hay không thì khó thể nào biết trước!”
Dù sao thì nàng cũng chỉ dựa vào ký ức của mẫu thân chứ chưa hề đích thân rời khỏi lãnh thổ.

“Mọi vấn đề điều có cách giải quyết!” Lạc Nam tự tin cười nhạt một tiếng.

NGAO!
Tinh Không Long Mã ngửa đầu thét gào, vó ngựa tung bay, lấy tốc độ khủng bố xuyên thủng thiên không…

Quả nhiên đúng như dự kiến, muốn một đường thong thuận trong Loạn Cổ Chiến Trường quả thật là bất khả thi.

Vừa mới rời khỏi lãnh thổ sương mù của Độc Hồn Mỹ Hoa Đằng, Tiểu Tinh của Lạc Nam lập tức gặp vấn đề, phải từ hư không hạ thấp xuống…
“Nơi này ngăn cấm Phi Hành?” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, đảo mắt nhìn xung quanh một vòng.

Bầu trời sáng tỏ, khắp nơi đều là cát trắng, xung quanh là các cung điện đổ nát đến mức thảm hại, không gian rạn vỡ, chôn vùi bên dưới mặt đất là một tòa Đại Trận hỏng hốc không còn nguyên vẹn.

Bất quá đại trận này chính là thứ khiến Tiểu Tinh không thể bay trên bầu trời, bị một lực kinh khủng kéo thấp xuống.

“Đây là Cấm Không Trận Trận, trận pháp có công dụng ngăn cấm bất kỳ thứ gì bay trên không trung!” Hồn Mỹ Hoa kiến thức rất không tồi, đánh giá một phen nói:
“Chắc chúng ta đã đi ngang qua lãnh thổ của một thế lực nào đó trong quá khứ!”

Lạc Nam gật đầu, một số thế lực không thích có tu sĩ bay qua đầu của mình nên thường hay bố trí Cấm Không Trận trên lãnh thổ.

“Trận pháp này mặc dù đã hư hỏng nhưng vẫn còn đủ sức ngăn cản chúng ta bay, khi còn nguyên vẹn chắc hẳn đạt đến tận Đế Cấp!” Lạc Nam đánh giá một phen, lại nhìn Mỹ Hồn Hoa hỏi:
“Nàng không nhận ra thế lực này?”
Mỹ Hồn Hoa thản nhiên lắc đầu giải thích: “Đại chiến năm đó quá nhiều thế lực tham dự, mẫu thân ta cũng đâu thể nào nhận biết tất cả chứ, huống hồ ký ức ta nhận được cũng không trọn vẹn!”
Lạc Nam gật đầu, nhếch miệng cười nói: “Không cho chúng ta bay thì chạy bộ ngang là được!”
Nói xong tiếp tục ra hiệu cho Tiểu Tinh phi nước đại dưới mặt đất.

Mặc dù Lạc Nam có thể dùng sức mạnh để phá hủy trận pháp này, nhưng vấn đề ở chỗ phạm vi của Trận Pháp quá lớn, nếu dùng sức phá nó sẽ rất tốn thời gian, chi bằng trực tiếp chạy bộ qua cho đơn giản.

Với tốc độ của Tiểu Tinh thì ở trên cao hay đất bằng cũng chẳng có gì khác nhau, vẫn lướt đi như sao xẹt.

Lạc Nam cũng phải hài lòng, nếu hắn không vừa kích hoạt Bát Hoang Hoành Thiên Viêm và Lượng Thiên Vân Phong kết hợp với Hoành Độ Hư Không cũng khó thể theo nào sánh bằng tốc độ của nó.

ẦM ẦM ẦM ẦM…
Chưa rời khỏi Cấm Không Trận thì mặt đất bỗng nhiên chấn động, ánh mắt Lạc Nam híp lại…
“Đó là…”
Chỉ thấy cảnh tượng một nhóm Tiên Tôn đang vây công một cổ Khôi Lỗi bằng đá nhìn như cự nhân với kích thước khổng lồ.

Mặc dù cổ Khôi Lỗi này toàn thân nứt vỡ, thậm chí đã cụt mất hai cánh tay, nhưng sức mạnh của nó vẫn vô cùng khủng bố.

Lợi dụng ưu thế cấm phi hành ở tại nơi này, nó liên tục nhấc hai bàn chân nặng nề như thái sơn của mình đạp lên đầu đám Tiên Tôn.

Mà đám Tiên Tôn cũng chẳng phải dạng vừa, liên tục đánh ra các loại Vũ Kỹ chống lại.

Đôi bên chiến đấu đã phi thường kịch liệt…
“Đó chắc là Khôi Lỗi hộ tông của thế lực này rồi…” Hồn Mỹ Hoa suy đoán nói ra.

Lạc Nam gật đầu, đám Tiên Tôn kia rõ ràng muốn tiến vào thế lực này để tìm kiếm truyền thừa, dù sao thì một thế lực có thể bố trí ra Cấm Không Trận cường hãn như vậy chắc chắn không thể nào đơn giản được.

Chỉ là ngoại trừ Cấm Không Trận thì nơi này còn lưu lại Khôi Lỗi hộ tông cũ nát, vẫn đủ sức làm khó cả đám Tiên Tôn một phen.

Bất quá mục tiêu chính của Lạc Nam lúc này là Hỗn Độn Thổ Khí, hắn cũng lười xen vào chuyện của người khác, phi tốc lướt ngang qua.

Đám Tiên Tôn sắp hạ được Khôi Lỗi cũng chứng kiến Lạc Nam, ánh mắt cả đám bắt đầu trở nên cảnh giác, lo lắng hắn sẽ tranh đoạt truyền thừa với đám người mình.

Chỉ cần nhìn vẻ bề ngoài của Tiểu Tinh là bọn hắn biết Lạc Nam không dễ trêu chọc, bất quá thì thấy Lạc Nam không có ý định ghé qua bọn hắn cũng tạm yên tâm.

Lạc Nam quả thật không thèm để ý, Tiểu Tinh rất nhanh đã bỏ xa đám Tiên Tôn kia.

“AAAAAAAA”
Phía sau lưng bất chợt vang lên thanh âm hét thảm, sau đó lại là một màn chém giết kịch liệt diễn ra.

“Quả nhiên vẫn là người hại người chiếm đa số a!”
Lạc Nam âm thầm lắc đầu, Xích Nha Hắc Ám đã đem cảnh tượng phía sau thu lại.

Thì ra đám Tiên Tôn thật sự tìm thấy truyền thừa của một vị Đế giả, bất quá truyền thừa chỉ có một…mà bọn hắn lại hơn chục người.

Đứng trước sức hấp dẫn trí mạng của truyền thừa Tiên Đế, một đội ngũ vừa rồi còn cực kỳ đoàn kết nhanh chóng chia rẽ, tự giết hại lẫn nhau để tranh đoạt.

“Cũng nhờ đám Tiên Tôn kia xuất hiện, bằng không phải chiến với con Khôi Lỗi khổng lồ kia chính là chúng ta!” Hồn Mỹ Hoa cười nói.

Lạc Nam gật đầu, sức phòng thủ của con Khôi Lỗi vừa rồi khá mạnh, nếu hắn muốn kết liễu nó nhanh chóng buộc phải dùng đến Đế Cấp Vũ Kỹ.

Nhân lúc chưa đến mục tiêu, Lạc Nam hỏi thăm Tiểu Mỹ một số chuyện:
“Theo ký ức của mẫu thân nàng truyền lại, năm xưa vì sao Tiên và Ma hai giới đại chiến vậy?”
Hồn Mỹ Hoa nghe vậy hơi sững sờ, lục lọi trong đầu một phen cuối cùng mới nhìn hắn nói:
“Tiên và Ma vốn là đối nghịch, bọn hắn đại chiến có gì kỳ lạ sao?”
Lạc Nam nghe vậy âm thầm lắc đầu.

Mặc dù rất nhiều người đều nói như vậy nhưng hắn cảm thấy bên trong này không đơn giản như thế.

Đối nghịch ư? Vì sao đối nghịch? Hơn nữa quy mô còn lớn đến mức toàn vũ trụ?
Tiên Lực và Ma Lực vốn dĩ không hề xung đột gì với nhau, bằng chứng là rất nhiều người có thể vừa sở hữu cả Tiên Lực cũng như Ma Lực.

Hơn nữa Tiên giới và Ma giới vốn là ở cùng một cái vũ trụ, chủng tộc đôi bên đều đa dạng như nhau…tầng tầng lớp lớp.

Nếu nói Tiên giới với Ma giới đại chiến vì sự khác biệt chủng tộc cũng không hợp lý, bởi vì bất kể là Tiên giới hay Ma giới cũng được tạo thành từ vô số chủng tộc, nhân tộc cũng chỉ chiếm nhiều hơn trong số đó mà thôi.

Có thể tu đến Tiên Đế hay Ma Đế đều không phải loại trẻ trâu bồng bột, bọn hắn đại chiến với nhau đến mức sống chết không thể chỉ vì khác biệt về lực lượng tu luyện được.

Lạc Nam vẫn luôn tin rằng phải có một nguyên do nào đó mà Tiên và Ma mới căm hận nhau đến mức như vậy, dẫn đến việc Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện buộc phải thành lập để truy lùng lẫn nhau, quá mức khó hiểu.

Hơn nữa trước đây Tuế Nguyệt Nữ Đế cũng từng xác nhận tại thời đại của nàng thì Tiên và Ma vốn đã đối nghịch với nhau rồi.

Điều đó đồng nghĩa với Tiên Ma đại chiến còn diễn ra trước cả khi Tuế Nguyệt Nữ Đế sinh ra.

Thời đại quá mức xa xưa…
Nguyên nhân trong đó không ai tìm hiểu, cũng không đủ tư cách và khả năng để tìm hiểu.

Hồn Mỹ Hoa đương nhiên cũng không thể cho Lạc Nam một câu trả lời thỏa đáng…bởi vì Loạn Cổ Chiến Trường được hình thành sau cả thời đại của Tuế Nguyệt Nữ Đế, khi nàng đã bị Săn Ma Điện ám toán và đang trong quá trình cố gắng đúc nên Thời Không Thánh Thể.

“Được rồi, mẫu thân nàng năm xưa đạt đến cấp bậc gì?” Lạc Nam thay đổi chủ đề hỏi.

“Yêu Đế Sơ Kỳ, mẫu thân vốn là một tán tu vô tình bị cuốn vào đại chiến mà thôi!” Hồn Mỹ Hoa sắc mặt ảm đạm nói.

Lạc Nam trong lòng kinh dị, một vị Yêu Đế Sơ Kỳ vẫn không thể làm chủ được số mệnh, bị cuốn vào đại chiến cuối cùng vẫn lạc, quá mức kinh khủng.

“Ở trong chiến trường này lâu rồi, nàng có nhìn thấy tên Ma Tu nào không?” Lạc Nam lại hỏi tiếp, bởi vì hắn phát hiện đám tu sĩ trước đó bị nàng khống chế chỉ có Tiên Tu mà thôi.

“Loạn cổ Chiến Trường quá lớn, Ma Tu vô tình không bị truyền tống đến chỗ ta là chuyện bình thường, ta chưa từng thấy!” Hồn Mỹ Hoa đáp.

Lạc Nam gật gù, xem như tán thành cách nói của nàng…
Bất quá hắn lại có một suy đoán khác, đó là lối vào Loạn Cổ Chiến Trường bên phía Ma giới chưa chắc sẽ xuất hiện vòng xoáy hư không như lối vào bên phía Tiên giới.

Một khi như vậy, thì Ma Tu sẽ dễ dàng sinh tồn trong Loạn Cổ Chiến Trường hơn rất nhiều so với Tiên Tu, tỷ lệ Tiên Tu bị ngẫu nhiên truyền tống đến chỗ Ma Tu cực cao, hậu quả có thể nghĩ.


Rời khỏi phạm vi của Cấm Không Trận, Tiểu Tinh một lần nữa lại phi tốc trên không…
Lúc này nó đang ra sức băng qua một rừng cây đã lụi tàn…
“Hỏa Vũ Kỹ thật khủng khiếp…”
Lạc Nam âm thầm kinh dị, rừng cây bên dưới rộng đến vài chục vạn dặm…nhưng toàn bộ chúng nó đều bị lụi tàn trong cùng một vết tích, cùng một trạng thái giống hệt nhau.

Điều này chứng tỏ đã có đại chiến nổ ra ở gần đây, dư uy của một môn Hỏa Hệ Vũ Kỹ đã khiến rừng cây trở nên như vậy.

Mặc dù đã qua nhiều năm, nhiệt độ trong không khí vẫn còn cực nóng, không gian xung quanh vặn vẹo đến đáng sợ.

Để cho an toàn, Lạc Nam ra lệnh Tiểu Tinh biến hóa thành dạng Hỏa, thích nghi với môi trường.

“Ta vừa lúc cũng thiếu một môn Hỏa Hệ Vũ Kỹ mạnh mẽ…” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, cố gắng dùng Nhìn Xuyên Yếu Điểm quét rộng rãi khắp nơi xem có tìm ra manh mối nào không.

Đáng tiếc, mãi đến khi rời khỏi rừng cây…vẫn không chứng kiến thứ gì đáng giá lưu ý.

“Xem ra vị cường giả đánh ra Hỏa Hệ Vũ Kỹ kia không lưu lại nơi này…” Lạc Nam chép miệng cảm thán một câu.

“Haha, đương nhiên là hắn không lưu lại, bởi vì hắn vốn dĩ không chết!” Có tiếng cười nhạt vang lên, chỉ thấy một tên thanh niên mi thanh mục tú, sở hữu mái tóc đỏ rực lao đến với tốc độ chóng mặt, song hành cùng với Tiểu Tinh cười nói.

Bên trong đan điền của Lạc Nam, Diễm Tâm Đỉnh bắt chợt rung lên…
Ánh mắt Lạc Nam híp lại đánh giá thanh niên mi thanh mục tú trước mặt, một thân trường bào màu đỏ rực, nhìn qua tuổi tác không lớn nhưng thực lực đã là Đại Tôn, sau lưng đeo một thanh Vũ Khí cực kỳ nặng nề, sở hữu thân pháp mạnh mẽ, vậy mà đuổi kịp tốc độ của Tiểu Tinh.

Điều quan trọng nhất, tên này sở hữu Dị Hỏa…
“Chúng ta có quen sao?” Lạc Nam không cảm nhận được địch ý của thanh niên, bất quá hắn không muốn tiếp xúc với người lạ nên thái độ khá lạnh nhạt.

“Haha, đương nhiên không quen!” Thanh niên cười hề hề chắp tay nói: “Bất quá ta thấy các hạ có tọa kỵ Hỏa Hệ phi phàm nên muốn đến gần quan sát một phen, hạnh ngộ!”
Ánh mắt thanh niên thưởng thức nhìn Tiểu Tinh đang như hỏa diễm hóa thân, trên người liệt hỏa tung bay cực kỳ cao quý.

Tên này quả nhiên chỉ thích Tiểu Tinh, ngay cả đại mỹ nhân như Hồn Mỹ Hoa cũng chưa từng liếc mắt.

“Vị bằng hữu này, ta dùng môn Hỏa Hệ Vũ Kỹ đổi nó với ngươi được không?” Thanh niên nhìn Lạc Nam cầu khẩn:
“Chính là môn Hỏa Hệ Vũ Kỹ lụi tàn toàn bộ cánh rừng vừa rồi!”
“Tiểu Tinh, hóa thành hệ khác!” Lạc Nam không thèm để ý, nhìn Tiểu Tinh truyền âm.

Trong ánh mắt hụt hẫng của thanh niên, vốn là Tiểu Tinh xinh đẹp như lửa đột nhiên biến thành một con Long Mã nặng nề toàn thân đầy đất với Thổ Hệ, hắn trợn tròn mắt:
“Làm sao có thể?”
“Nó hiện tại không còn là Hỏa Hệ, các hạ có thể rời đi!” Lạc Nam lạnh nhạt nói.

“Được rồi, được rồi…làm gì bất cận nhân tình như vậy?” Thanh niên tóc đỏ nhún vai, thả người bay đi mất dạng.

Lạc Nam nhìn theo bóng lưng của thanh niên biến mất, ánh mắt cũng có chút ngưng tụ…
Tên này cho hắn cảm giác so với nhân vật xếp hạng 69 là Hoa Tam Nhất còn lợi hại hơn.


Chúc mọi người ngủ ngon
!

Bác nào có lòng ủng hộ e lấy động lực thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Paypal: [email protected]

com
Ngân hàng Agribank ạ.

(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play