Ngồi trong phòng, Lạc Nam lỗ tai động đậy, hắn nghe được bên ngoài có không ít âm thanh ồn ào nhộn nhịp, nhất thời hiếu kỳ hướng Đại Kiều hỏi:
“Bên ngoài có chuyện gì thế? ngày thường Lạc Gia chúng ta thưa người, hôm nay có khách nhân à?”
“Không thưa Thiếu Chủ! ” Đại Kiều lắc đầu hồi đáp:
“Hôm nay là ngày Lạc Gia tuyển chọn Trù Sư, rất nhiều Trù Sư có tiếng trong Càn Quân Đế Quốc đều đến ứng tuyển!”
“Trù Sư?” Lạc Nam vuốt vuốt cằm.

Từ lúc Lục Bà Bà dùng Vô Vi Độc hãm hại hắn qua món ăn, Lạc Gia vẫn chưa có được Trù Sư nào thay thế.

Dù sao thì Lạc Gia là danh gia vọng tộc, thuộc về Thánh Đế Cấp Thế Lực, tuyển chọn Trù Sư đương nhiên phải cực kỳ hà khắc, không những đòi hỏi trình độ tay nghề mà còn yêu cần xuất thân trong sạch, đảm bảo trung thành tuyệt đối.

Bất quá vị trí Trù Sư của Lạc Gia đã được hắn tuyển định từ lâu, làm sao có thể để Lạc Gia tuyển người khác?
Nghĩ đến đây Lạc Nam vội vàng đứng dậy đẩy cửa ra ngoài, Đại Kiều cùng Tiểu Kiều theo sát phía sau hắn.

Bước đến quảng trường, đập vào mắt là cảnh tượng gần trăm Trù Sư đang nổi lửa nấu ăn, triển lộ đủ loại thủ đoạn, các món đa dạng phong phú vô cùng, hương thơm nức mũi, Nguyên Khí trong thiên địa cũng điên cuồng tụ hội hòa vào các món.

Trù Sư có nam có nữ, có già có trẻ nhưng tu vi đều đạt trình độ Thánh Tướng trở lên.

Hiển nhiên mặc dù đây là tuyển Trù Sư nhưng chỉ có chút thực lực bọn hắn mới dám ứng cử tiến vào Thánh Đế Cấp Thế Lực.

Dù sao thì ở Nguyên Giới, thực lực là một thứ tượng trưng cho thân phận.

Một bóng dáng thướt tha yểu điệu đang dạo bước khắp toàn trường, đích thân đánh giá từng vị Trù Sư và thủ pháp chế biến món ăn của bọn hắn.

Chính là đại tẩu của Lạc Nam – Ninh Huyền Tâm.

Không sai, đại tẩu có cùng họ với mẫu thân, Lạc Nam nghe nói nàng là con nuôi được mẫu thân thu nhận từ nhỏ, sau khi lớn lên liền gả cho đại ca Lạc Chiến Chinh của hắn, chỉ tiếc đại ca mất sớm…
“Đại tẩu, ngươi phụ trách tuyển chọn Trù Sư sao?” Lạc Nam bước đến từ phía sau cười hỏi.

Ninh Huyền Tâm liền vô thức bước chân cách hắn xa một chút, nhàn nhạt gật đầu:
“Không sai, mẫu thân giao nhiệm vụ tuyển chọn Trù Sư cho ta, sau khi chọn xong sẽ để người kiểm tra lại một lần nữa là chính thức thu nhận!”
Lạc Nam âm thầm buồn bực, hắn ngày càng lớn thì thái độ của đại tẩu càng xa cách với hắn, mà nguyên nhân cũng vì những chiến tích phá gia chi tử lại còn mang danh phế vật nên nàng không có nhiều thiện cảm.

Hắn cũng hiểu đại tẩu Ninh Huyền Tâm được mẫu thân giáo dục từ nhỏ, là kiểu mẫu nữ nhân truyền thống công dung ngôn hạnh, cho nên hình tượng mà hắn tạo ra thật sự khiến nàng chán ghét, nếu không phải bởi vì thân phận của hắn, có lẽ nàng ngay cả nhìn cũng không nhìn loại nam nhân như vậy.

Nhún nhún vai, Lạc Nam tiếp tục hỏi: “Đại tẩu có vừa mắt được vị Trù Sư nào chưa?”
Ninh Huyền Tâm nhẹ gật đầu, vẫn là đáp lại: “Trước mắt có ba vị phù hợp với Lạc Gia.


“Vị thứ nhất là Cao Nhạc, từng đảm nhiệm chức vị Trù Sư chính của một tông môn cấp Thánh Tôn, đáng tiếc tông môn đó đã bị kẻ thù tiêu diệt, Cao Nhạc cũng vì vậy muốn nương nhờ chúng ta!”
Lạc Nam nghe xong liền lắc đầu: “Người này không thích hợp!”
“Tại sao?” Ninh Huyền Tâm nhíu nhíu mày.

“Bởi vì hắn là nam nhân, Lạc Gia có một mình ta là nam nhân đã đủ rồi!” Lạc Nam thẳng thừng đáp: “Nhan sắc của mỹ nhân trong Lạc Gia không thể để người nam nhân khác ngắm!”
Ninh Huyền Tâm trong lòng thầm mắng một tiếng hạ lưu, không thể nào nghĩ tới hắn lại đưa ra lý do như vậy.

Đại Kiều cùng Tiểu Kiều lại che miệng cười khẽ, các nàng đã sớm hiểu tính tình của Tiểu Thiếu Chủ nhà mình.

Đừng nhìn hắn vô lại bá đạo, ăn nói ngã ngớn…nhưng thật ra hắn chưa từng ỷ vào quyền thế mà ức hiếp người vô tội, đây chính là điểm để Đại Kiều và Tiểu Kiều khăng khăng một mực với hắn.

Ninh Huyền Tâm nghĩ một hồi, cảm giác chọn Trù Sư là nam nhân thật sự không ổn, cũng chấp nhận bỏ qua Cao Nhạc, giới thiệu nhân tuyển thứ hai:
“Ngạc Bà Bà cũng là một Trù Sư có tiếng, có thể điều phối ra món ăn phụ trợ cả Thánh Đế tu luyện…”
Còn chưa kịp nói hết câu đã nghe Lạc Nam phủ quyết: “Hừ, một Trù Sư lợi hại đến mức hỗ trợ được Thánh Đế làm sao đến lượt Lạc Gia chúng ta chiêu mộ? Thánh Cung đã sớm hốt sạch rồi, thân phận của Ngạc Bà Bà này chắc chắn có vấn đề, một mình Lục Bà Bà đã đủ lắm rồi…”
Ninh Huyền Tâm không phục cắn môi đỏ đáp: “Ngạc Bà Bà không thích gò bó mất tự do nên đã từ chối Thánh Cung chiêu mộ, điều kiện để bà ta trở thành Trù Sư của Lạc Gia là không hạn chế tự do…”
“Không được là không được, Lạc Gia chúng ta toàn đại mỹ nhân, tuyển một bà lão vào làm gì? Mỗi khi ăn nhìn thấy chẳng phải mất hết cả hứng?” Lạc Nam bĩu môi.

Ninh Huyền Tâm nhìn khuôn mặt tuấn lãng đáng ghét của hắn mà hận không thể cho một đấm.

Cái tên này kỳ thị nam nhân rồi bây giờ còn kỳ thị cả người cao tuổi.

Hít sâu một hơi bình ổn tâm tình, nàng nói tiếp: “Người cuối cùng chắc chắn khiến ngươi hài lòng, nàng là một nữ đầu bếp trẻ tuổi ở Quân Đô, có phụ thân là quản sự của Trân Bảo Lâu, dung mạo xinh đẹp.


“Có phụ thân là quản sự Trân Bảo Lâu còn chạy đến Lạc Gia làm đầu bếp?” Lạc Nam hoài nghi.

“Bởi vì phụ thân của nàng đã sắp xếp cho nàng một cuộc hôn sự, nàng không thích nên đã bỏ trốn mong Lạc Gia thu nhận!” Ninh Huyền Tâm kiên nhẫn giải đáp.

“Không được!” Lạc Nam vẫn là lắc đầu.

“Rốt cuộc là vì sao?” Ninh Huyền Tâm khuôn mặt đỏ bừng vì căm tức.

Ngay cả Đại Kiều và Tiểu Kiều cũng ngờ vực nhìn lấy Lạc Nam, thầm nghĩ Tiểu Thiếu Chủ sao lại không thu nữ nhân xinh đẹp?
Chỉ nghe hắn bình thản trả lời: “Bởi vì ta đã sớm tuyển được Trù Sư rồi, chẳng qua là chưa có thời gian để nói với mọi người…”
Đại Kiều và Tiểu Kiều á khẩu, Ninh Huyền Tâm lại chau nhẹ đôi mày liễu, nhìn hắn nghiêm túc nói:
“Tiểu thúc, thân phận của ngươi quá đặc biệt, sẽ có rất nhiều kẻ có ý đồ bất chính muốn tiếp cận ngươi, tốt nhất là đừng dễ dàng tin tưởng.


Hiển nhiên là nàng không cho rằng Lạc Nam sẽ tuyển được Trù Sư nào ra hồn, sợ rằng hắn bị kẻ gian tiếp cận lừa gạt.

“Đại tẩu ngươi không cần lo lắng, Trù Sư này là một vị hồng nhan tri kỷ của ta, chắc chắn có thể tin tưởng.

” Lạc Nam vỗ ngực khẳng định.

“Hồng nhan?” Ninh Huyền Tâm, Đại Kiều và Tiểu Kiều đưa mắt nhìn nhau.

“Tiểu Thiếu Chủ, ngươi có hồng nhan tri kỷ từ bao giờ?” Hai thiếp thân thị nữ u oán hỏi.

“Haha, một kẻ tài sắc vẹn toàn như ta, hồng phấn giai nhân trải rộng thiên hạ là chuyện bình thường, có gì mà phải kinh ngạc?” Lạc Nam nhếch mép cười một tiếng.

Ninh Huyền Tâm âm thầm lắc đầu, thầm nghĩ chẳng lẽ hắn lại mang một kỹ nữ rẻ tiền nào đó trở về?
Nhìn thấy vẻ hoài nghi trong mắt nàng, Lạc Nam cũng lười giải thích.

Hắn nhân cơ hội phất phất tay, một nữ nhân đã từ Linh Giới Châu được triệu hoán, lặng lẽ xuất hiện ở bên cạnh.

Mà khi vừa chứng kiến nữ nhân này, Đại Kiều và Tiểu Kiều đều bất ngờ dùng tay che lấy môi đỏ, ngay cả Ninh Huyền Tâm hờ hững trong mắt cũng hiện ra một tia dị sắc.

Chỉ thấy trước mắt là một vị nữ tử có phong thái điềm tĩnh ung dung, sở hữu nét đẹp á đông thuần túy, tóc đen tuyền mượt mà, làn da trắng nõn không tỳ vết, mặt trái xoan, ngũ quan thanh lệ, đôi mắt trong veo như nước, bờ môi đỏ thẳm dù không điểm son.

Toàn thân nàng từ trên xuống dưới thuần một bộ váy trắng đơn giản, trên người cũng chẳng có chút trang sức phụ trợ nào, ngay cả một đôi bông tai cũng không có.

Nàng mang đến cho người ở gần một cảm giác thư thái, dễ chịu như vùng đồng quê yên bình mát mẻ.

Không thể không nói, ấn tượng mà nàng mang đến cho Ninh Huyền Tâm rất lớn, hầu như chẳng có chút điểm nào để chê được.

“Tiểu thúc, ngươi ở đâu bắt cóc nữ nhi nhà lành?” Ninh Huyền Tâm nhịn không được nhìn Lạc Nam chất vấn.

Nàng vô pháp tưởng tượng đến một tên hư hỏng như Lạc Nam lại có giai nhân thuần chân như vậy bầu bạn bên cạnh.

“Đại tẩu ngươi đừng ngậm máu phun người!” Lạc Nam bất mãn hừ một tiếng:
“Nàng ấy là Chiêu Quân, một vị hồng nhan tri kỷ của ta, vẫn luôn ở trong Thất Tinh Nhẫn!”
Ninh Huyền Tâm không thèm để ý đến hắn, ngược lại nhìn lấy Chiêu Quân quan tâm hỏi:
“Vị muội muội này, Lạc Gia chúng ta tuy có chút quyền thế nhưng chắc chắn không ức hiếp người vô tội, ngươi nếu có ủy khuất gì thì cứ việc nói, ta sẽ làm chủ cho ngươi…”
Chiêu Quân âm thầm buồn cười, không nghĩ đến danh tiếng của nam nhân ở kiếp này tệ đến mức ngay cả người một nhà cũng không tin tưởng hắn.

Nàng chủ động nắm tay Lạc Nam, mỉm cười xinh đẹp lắc đầu: “Thiếu Chủ chính là nam nhân mà ta cam tâm tình nguyện theo hầu cả một đời!”
Ninh Huyền Tâm nhìn Lạc Nam dương dương đắc ý, lại nhìn Chiêu Quân biểu lộ chân thật, có cảm giác như mọi chuyện như một giấc mơ vô thật.

Theo bản năng nàng liền cho rằng thân phận Chiêu Quân có vấn đề, chắc chắn là cố tình tiếp cận Lạc Nam với mục đích nào đó.

Nghĩ đến đây, Ninh Huyền Tâm đề nghị nói: “Có thể cho ta kiểm tra linh hồn không? ta cần xác nhận lại tính chân thật của chuyện này…”
Chiêu Quân nhìn Lạc Nam hỏi ý, hắn mỉm cười gật đầu.

“Mời tỷ tỷ ra tay!” Chiêu Quân nói.

Ninh Huyền Tâm không khách khí nhẹ đặt tay lên đỉnh đầu Chiêu Quân, bắt đầu quan sát nội tâm và trí nhớ của nàng một cách nhẹ nhàng.

Thông qua trí nhớ, nàng phát hiện tu vi của Chiêu Quân không quá cao, chỉ là một vị Tiểu Thánh Sơ Kỳ.

Mà thân phận của Chiêu Quân quả thật là vị thiếu nữ vùng quê, từng mở quán ăn ở thôn trấn nhỏ, đẳng cấp Trù Sư cũng không quá nổi bật, chỉ trội hơn tu vi một đại cảnh giới.

Bởi vì dung mạo quá xinh đẹp, Chiêu Quân bị một đám nam nhân quyền thế ở thôn trấn đó có ý đồ tà dâm, định dùng thủ đoạn áp bức với nàng.

Vừa lúc Lạc Nam ngao du sơn thủy đi ngang qua vô tình gặp được ra tay cứu giúp, dùng một kiện pháp bảo Tôn Cấp nện chết đám gian nhân, từ đó chiếm được trái tim mỹ nữ.

Chiêu Quân cũng vì vậy mà phương tâm ám hướng, nguyện ý đi theo Lạc Nam, được hắn thu vào Thất Tinh Nhẫn.

Ánh mắt Ninh Huyền Tâm trở nên kỳ quái, không nghĩ đến cảnh tượng anh hùng cứu mỹ nhân như vậy lại bị Lạc Nam vô tình gặp được, thậm chí còn diễn ra thành công tốt đẹp, có được cái kết như mơ.

Chiêu Quân này có lẽ là nữ nhân chưa thấy việc đời nên bị miệng lưỡi dẻo ngọt của tên này lừa gạt.

Nghĩ đến đây Ninh Huyền Tâm có chút đồng cảm với Chiêu Quân, cũng không tiếp tục hoài nghi thân phận hay lo lắng nàng có dụng tâm bất chính, dù sao thì đã kiểm tra linh hồn một cách hẳn hoi, một Tiểu Thánh Sơ Kỳ như Chiêu Quân không thể qua mắt một vị Thánh Tôn như nàng được.

“Thế nào? Chiêu Quân đáng tin tưởng chứ?” Lạc Nam vui vẻ hỏi.

Có Chí Tôn Bí Pháp – Ngụy Hồn Hư Trí Pháp cho tất cả chúng nữ tu luyện trong suốt bảy năm, mỗi một nữ nhân đều đã luyện ra một ngụy linh hồn, chứa đựng trí nhớ hợp tình hợp lý cho thân phận của từng người, chỉ chờ cơ hội thích hợp là sẽ được Lạc Nam “mang về” Lạc Gia mà thôi.

Chiêu Quân là người đầu tiên được chọn cũng bởi vì nàng là Trù Sư, thích hợp vị trí đang bỏ trống của Lạc Gia.

Vừa rồi đại tẩu Ninh Huyền Tâm chỉ kiểm tra được trí nhớ ảo từ ngụy linh hồn của Chiêu Quân mà thôi, còn trí nhớ thật e rằng chỉ có Cấm Kỵ cấp cường giả mới có thể dò xét được.

“Chiêu Quân muội muội rất tốt, là một nữ nhân đơn thuần thiện lương, tiểu thúc không nên cô phụ tâm ý của nàng!” Ninh Huyền Tâm hướng hắn căn dặn.

Nàng rất sợ bản tính lêu lỏng của Lạc Nam sẽ làm tổn thương Chiêu Quân.

“Đại tẩu yên tâm đi, ta sẽ không phụ lòng bất cứ vị hồng nhan nào của mình!” Lạc Nam vỗ vỗ ngực hứa hẹn, đồng thời có chút lo lắng hỏi:
“Bất quá tay nghề Trù Sư của Chiêu Quân không quá cao, liệu có đáp ứng được yêu cầu của mẫu thân không?”
Mặc dù có Gia Tốc Trận hỗ trợ trong suốt bảy năm nhưng đã đạt đến cấp Thánh là rất lâu và khó để có thể tiến bộ, vì vậy dù nỗ lực không ngừng, Chiêu Quân vẫn chỉ là một vị Đại Trù Thánh mà thôi, món ăn của nàng nấu ra chỉ thích hợp với Đại Thánh sử dụng, Thánh Vương trở lên ăn vào chẳng mang đến hiệu quả cao.

“Tạm thời như vậy là đủ rồi, bởi vì mẫu thân muốn tuyển Trù Sư là để chuyên môn nấu ăn cho tiểu thúc…” Ninh Huyền Tâm hững hờ đáp:
“Mà đối với tu vi của tiểu thúc thì tay nghề của Chiêu Quân đã vượt yêu cầu, huống hồ tuổi của muội ấy còn trẻ, tương lai còn rất nhiều cơ hội để tiếp tục nâng cao!”
Lạc Nam vuốt vuốt mũi, giả vờ không nghe thấy ý chế nhạo trong lời nói của nàng, như vậy là tốt lắm rồi.

“Tiểu Kiều và Đại Kiều đưa Chiêu Quân đi chọn phòng đi, từ nay về sau địa vị của nàng ấy ở Lạc Gia cũng giống như hai nàng, đều là nữ nhân của ta…” Hắn hướng hai vị thiếp thân thị nữ phân phó.

“Tuân mệnh Thiếu Chủ!”
Ba nữ nghe hắn thừa nhận mình là nữ nhân của hắn liền đỏ ửng mặt, thẹn thùng nhanh chân rời đi.

Ninh Huyền Tâm bất đắc dĩ thở dài, biết sớm như vậy nàng cũng chẳng cần phải tốn công.

Chỉ có thể lấy ra một ít lễ vật tặng cho các Trù Sư đã cất công đến tham gia tuyển chọn xem như tạ lỗi, mời bọn hắn rời đi.

Lạc Nam rảnh rỗi chỉ có một mình, liền rời khỏi Lạc Gia, dự định đến Trân Bảo Lâu chơi bời lêu lỏng gia tăng tiếng xấu.

Tiếng xấu cũng có thể mang về Điểm Danh Vọng nha.

“KENG, phát động nhiệm vụ chi nhánh: Cứu Viện Tỷ Tỷ, thành công nhận được một lần triệu hoán phương pháp luyện chế Tổ Phù, thất bại tỷ tỷ Lạc Sương vẫn lạc!”
Bỗng nhiên một âm thanh thông báo vang lên bên tai khiến toàn thân hắn cứng đờ.

Khuôn mặt Lạc Nam nhất thời âm trầm lạnh lẽo đến mức đáng sợ.


Chúc cả nhà tối vui vẻ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play