Ngũ Sắc Giới…
Chiến trường lặng ngắt như tờ, toàn quân tạm dừng đối luyện, tất cả ánh mắt đồng loạt hướng về cảnh tượng diễn ra giữa không trung.

Lạc Nam chắp tay mà đứng, khí định thần nhàn, có một cổ khí chất vững vàng như sơn, tĩnh lặng như rừng, nhưng lại ẩn sâu bên trong là ngọn lửa cuồng nộ sẳn sàng bùng phát như cuồng phong bão vũ.

Khó có thể tin, một người lấy tu vi Đại Đế khi đối mặt với hai vị Hầu Hỗn Thế lại có thể giữ được loại khí độ như vậy.

Mà ở phía đối diện, sắc mặt của Tôn Hầu Tử cùng Vô Chi Kỳ cũng nghiêm túc tột cùng, hai mắt hừng hực chiến ý, hận không thể lập tức đại chiến ba trăm hiệp.

Thế gian này, để tìm ra người có thể khiến Hỗn Thế Hầu bọc phát chiến ý đến mức như vậy chỉ đếm được trên đầu ngón tay, mà Lạc Nam chính là một trong số đó.

Toàn trường gần như nín thở, thân thể không nhịn được căng cứng.

Bởi vì bọn hắn biết mình sắp được chứng kiến một trong những trận so tài ở đẳng cấp cao nhất vũ trụ.

Ở tại nơi này, có rất nhiều người từng nghe qua danh tiếng của Lạc Nam, nào là Quán Quân Thiếu Đế Chi Chiến, nào là yêu nghiệt bậc nhất Tiên Giới, nào là kẻ vượt hai cảnh giới đánh bại Thiên Đế…
Tuy nhiên đa số chỉ là nghe nói qua, số người chứng kiến những trận chiến lớn của Lạc Nam lác đác không có mấy.

Hiện tại biết hắn vậy mà là Nghịch Long, là nhân vật mà tương lai bọn hắn theo hầu, trong lòng khó tránh khỏi sinh ra cảm giác tò mò, tự đặt câu hỏi liệu hắn có xứng đáng để bản thân mình trung thành hay không.

Đây là cơ hội tốt nhất để chứng minh cho điều đó…
Thảnh thơi ngồi rung đùi, Hắc Trư vuốt cằm, nhếch miệng đầy đắc ý.

Đứng bên cạnh hắn là một lão già râu trắng đầu dê, đỉnh đầu có một đôi sừng cong, ánh mắt thâm thúy và cơ trí như tinh thần đại hải…không ai khác chính là Sơn Dương Đế.

Liếc mắt nhìn Hắc Trư, Sơn Dương Đế tán thưởng nói:
“Con heo ngươi lại độc chiếm công đầu a, tạo điều kiện cho Lạc Nam dùng chiến lực lập uy trước mặt các nhánh quân đội, gia tăng danh vọng!”
Bởi vì mới đầu quân cho Lạc Nam, rất nhiều thành viên Vô Tận Hỏa Giới, Cự Chiến Cổ Tộc các loại ngay cả tiếp xúc với Lạc Nam cũng chưa từng, cho nên khó tránh khỏi các suy nghĩ không phục, hoài nghi về năng lực của hắn.

Vậy nên Hắc Trư nhìn thì giống như cố tình gây sự, thực chất là suy nghĩ cực kỳ sâu sa, muốn mượn tay hai vị Hỗn Thế Hầu để củng cố hình tượng của Lạc Nam trong mắt các phương thế lực.

Nếu xét về trí tuệ, Sơn Dương Đế thậm chí không dám cho rằng mình vượt qua Hắc Trư, mỗi một hành động của con heo này đều có mục đích sâu xa bên trong đó.

“Hắn phải chứng minh chính mình, không phải chỉ đối với các nhánh quân, mà còn đối với ngươi và Thiên Lý!” Hắc Trư hài hước nhìn Sơn Dương Đế và Thiên Lý Mã ngồi cách đó không xa thản nhiên cười nói.

Sơn Dương Đế cùng Thiên Lý Mã trầm mặc không đáp.

Hiển nhiên bị Hắc Trư nói trúng tim đen.

Không riêng gì những người khác, mà cả hai bọn hắn cũng đang mơ hồ về năng lực thật sự của Lạc Nam.

Những người khác dù sao cũng luôn sống ở vũ trụ này, nghe được các loại tin tức liên quan đến Lạc Nam qua các sự kiện.

Nhưng còn bản thân Sơn Dương Đế và Thiên Lý Mã lại tồn tại ở trạng thái pho tượng vô số năm qua, trước đó bọn hắn ngay cả Lạc Nam là ai cũng không biết.

Hơn nữa sau khi được Lạc Nam hóa giải lời nguyền, vì thời gian quá mức gấp rút, Sơn Dương Đế và Thiên Lý Mã đã bị cuốn vào kế hoạch do Hắc Trư lập ra, toàn diện tập kích Thiên Đình, đâu có thời gian để tìm hiểu về con người Lạc Nam như thế nào.

Chính vì vậy, hai người vẫn luôn muốn biết, liệu Lạc Nam có sánh bằng Nghịch Long Đế năm xưa, đủ tư cách dẫn dắt bọn hắn báo mối thù cũ, giành lại huy hoàng hay không.

Trận chiến vô thưởng vô phạt này cực kỳ quan trọng, nó sẽ là cơ hội để Lạc Nam lưu lại ấn tượng không thể phai nhòa trong mắt những kẻ vẫn còn nghi vấn năng lực của hắn.

“Đây cũng là một con dao hai lưỡi!” Sơn Dương Đế trầm giọng nói :
‘‘Nếu Lạc Nam bại trận quá nhanh, e rằng danh vọng của hắn trong quân đội sẽ tuột dốc không phanh, mà ta và Thiên Lý cũng sẽ suy nghĩ lại về tương lai sau này liệu có nên theo hắn ?’’
Sơn Dương Đế đang tự hỏi, liệu dùng hai vị Hỗn Thế Hầu để Lạc Nam chứng minh liệu có quá sức của hắn hay không ?
Dù sao chiến lực của Hỗn Thế Hầu nổi tiếng kinh thiên động địa, mà Lạc Nam còn thua kém về mặt cảnh giới nghiêm trọng như vậy.

Từ trước đến nay chỉ nghe Hỗn Thế Hầu vượt cấp chiến đấu, chưa từng nghe người khác vượt cấp chiến đấu trước mặt bọn hắn.

Thiên Lý Mã cũng nhìn thoáng qua Hắc Trư, không hiểu con heo này là đang tạo cơ hội cho Lạc Nam tăng danh vọng hay giẫm hắn xuống đáy bùn.

‘‘Cứ thoải mái xem đi…’’ Hắc Trư nhìn hai người cười đầy quỷ dị :
‘‘Kẻ được Cửu tỷ và con khỉ tán thành sẽ không để các ngươi thất vọng !’’
Nghe hắn nói vậy, sắc mặt Sơn Dương Đế cùng Thiên Lý Mã càng thêm trịnh trọng nhìn lên không trung.


‘‘Con heo này giúp công tử giảm đi không ít phiền phức !’’
Kim Nhi ngồi trên bả vai Lạc Nam hé miệng cười nói.

‘‘Hừ, không thể tán dương nó, càng tán dương còn hàng kia sẽ càng kiêu ngạo, đắc ý đến cái mũi chỉa lên tận trời !’’ Lạc Nam hừ một tiếng, trong mắt lại tràn ngập ý cười.

Từng đảm nhiệm vị trí Nghịch Long, Lạc Nam biết để gia tăng uy vọng và uy tín của mình bên trong quân đội là chuyện không hề dễ dàng, nhất là đối với các đội quân hàng đầu vũ trụ như Sơn Kỵ hay Hỏa Kỵ.

Bọn hắn sẽ luôn đặt câu hỏi và hoài nghi, liệu người đó có đủ thực lực để trở thành chủ công của mình hay không, đủ bản lĩnh để mình liều mạng cống hiến hay không.

Một nhánh quân có đến hàng vạn người, mỗi người đều có suy nghĩ riêng, dù tướng quân của bọn hắn là Cự A Man hay Viêm Miên Châu phục tùng Lạc Nam, quân đội dưới trướng chưa chắc phục, dẫn đến tình trạng bằng mặt không bằng lòng.

Lần này tiến vào Ngũ Sắc Giới, Lạc Nam còn đang đau đầu chưa biết nên dùng cách nào để có thể nhanh chóng khiến các quân đội trung tâm phục tùng.

Nào ngờ con heo mập gãy đúng chỗ ngứa, tạo điều kiện để Lạc Nam thể hiện chiến lực trước mặt toàn quân.

Trận này nếu đánh đẹp, chẳng những các nhánh quân phải phục, mà ngay cả Sơn Dương Đế và Thiên Lý Mã cũng sẽ có lòng tin chọn chủ.


Mà lúc này, đứng đối diện với Lạc Nam, Tôn Hầu Tử nhìn Vô Chi Kỳ hứng thú hỏi :
‘‘Hai ta ai sẽ lên trước ?’’
“Cùng nhau lên!” Vô Chi Kỳ ngưng trọng nói.

Đã từng là bại tướng dưới tay Lạc Nam, hắn không cho rằng bất kỳ mình hay Tôn Hầu Tử có thể đơn đả độc đấu.

Hơn nữa lần chiến đấu trước, rõ ràng Lạc Nam vẫn chưa sử dụng đến thân phận Nghịch Long, vẫn còn ẩn giấu chiến lực.

“Có cần phải vậy không?” Tôn Hầu Tử nghi hoặc hỏi.

Hiển nhiên, đã quá lâu rồi hắn chưa chiến đấu với Lạc Nam, ký ức từ lần chiến trước là khi Lạc Nam vẫn còn nhỏ yếu, hoàn toàn không phải đối thủ của hắn, cho nên Tôn Hầu Tử cảm thấy không cần thiết phải lấy hai địch một, chưa kể gần đây hắn còn thành công đột phá Thiên Yêu Đế, thực lực tăng mạnh.

“Vậy ngươi cứ tự nhiên, khi nào không nổi cứ gọi ta!” Vô Chi Kỳ nhàn nhạt cười.

Tôn Hầu Tử biểu hiện không tin, bèn xách lấy Như Ý Kim Cô Bổng bước lên.

“Hai người cùng lên đi!” Lạc Nam cười nói.

“Hừ, đừng xem thường ta!” Tôn Hầu Tử kiệt ngạo bất tuần quát lên một tiếng.

Tiếng quát vừa dứt, một đám mây đã xuất hiện dưới chân Tôn Hầu Tử.

Cân Đẩu Vân triển khai, Tôn Hầu Tử lộn nhào một phát, lập tức biến mất tại chỗ.

“Thật nhanh!”
Chứng kiến cảnh tượng này, ánh mắt toàn trường cả kinh, bởi vì hầu như không ai bắt được thân ảnh của Tôn Hầu Tử.

Không đợi cả đám kịp định thần, Tôn Hầu Tử đã hiện thân trước mặt Lạc Nam, Như Ý Kim Cô Bổng nặng nề như sơn hung hăng bổ xuống.

Nào ngờ khi Như Ý Kim Cô Bổng sắp nện vào cơ thể Lạc Nam, Tôn Hầu Tử đột nhiên thu tay lại, từ trong Hỏa Nhãn Kim Tinh bắn ra hai luồng Kim Quang khủng bố dị thường, tập kích trực diện Linh Hồn.

“Hít!”

Toàn trường hít một ngụm lãnh khí, con khỉ này quá gian xảo a, thì ra động tác đập côn chỉ là giả, mục tiêu thật sự của nó chính là công kích Linh Hồn.

Đổi lại là Thiên Đế thông thường, nhất định sẽ bị ăn thua thiệt, bởi vì Tôn Hầu Tử thực hiện động tác giả quá nhanh và nguy hiểm.

Trong ánh mắt chăm chú của đám đông, hai luồng Kim Quang xuyên thủng cơ thể Lạc Nam, sau đó như phá tan một lớp giấy vụn đi thẳng ra ngoài.

“Là tàn ảnh?!” Ánh mắt Tôn Hầu Tử co rút lại.

Chẳng biết từ bao giờ, bản thể của Lạc Nam đã xuất hiện sau lưng hắn, các loại Dị Thuộc Tính gia tăng tốc độ vờn quanh thân thể, dưới chân đạp lấy đám mây Lượng Thiên Vân Phong, sau lưng mọc cánh, người lóe lôi đình như tia chớp…thứ vừa bị Kim Quang xuyên phá chỉ là ảo ảnh do tốc độ quá nhanh của Lạc Nam lưu lại.

Cấm Kỵ Chi Nhãn mở ra, ngay khi Tôn Hầu Tử vừa muốn động thủ, Lạc Nam đã kích hoạt Dò Thám Tương Lai.

Hắn biết con khỉ này quỷ kế đa đoan, nếu không cẩn thận ứng phó sẽ ăn thiệt thòi của nó.

Quả nhiên Dò Thám Tương Lai đã giúp Lạc Nam kịp thời ứng đối trước động tác giả của con khỉ này.

Từ thế bị động chuyển thành chủ động, tay trái Lạc Nam bùng nổ Bá Lực ngưng tụ Côn Lôn Ấn, tay phải nổi cộm lên 60 đường Hồng Hoang Ma Văn hung hăng đấm ra Bạo Tinh Quyền.

Côn Lôn Ấn và Bạo Tinh Quyền cùng lúc được tung ra, hung hăng nện vào ót của Tôn Hầu Tử.

Tôn Hầu Tử không ngờ tốc độ của Lạc Nam nhanh đến mức như vậy, muốn xoay người phản kích đã chẳng kịp nữa rồi.

“Vực ra!”
Trong lòng hắn quát lên một tiếng…
Trong khoảnh khắc, tám tầng Chiến Vực và tám tầng Sát Vực từ cơ thể bùng phát mà ra, tạo thành một lĩnh vực bất khả xâm phạm vây quanh Tôn Hầu Tử.

“Muốn dùng Vực ngăn cản công kích!” Cự A Man nghiêm nghị nói ra:
“Tám tầng Chiến Vực và tám tầng Sát Vực quá mạnh, có thể nghiền nát mọi thể loại công kích nếu dám xâm nhập vào chúng nó!”
Không ít người gật đầu tán thành, nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến bọn hắn trợn tròn mắt.

Bởi vì Lạc Nam cũng đồng loạt bùng nổ Sát Vực và Chiến Vực, tuy chỉ có bảy tầng…nhưng đã rút ngắn khoảng cách chênh lệch sức mạnh với hai tầng Vực của Tôn Hầu Tử.

RĂNG RẮC…
Thanh âm vỡ nát chậm rãi vang lên, chỉ thấy Côn Lôn Ấn và Bạo Tinh Quyền đang từng bước nghiền nát lĩnh vực của Tôn Hầu Tử…
ĐÙNG!
Trực diện va chạm, Tôn Hầu Tử hung hăng bay ngược giữa không trung, ăn trọn cả Côn Lôn Ấn và Bạo Tinh Quyền khủng bố.

Vụ nổ của sự va chạm, Bá Lực cuồng loạn thét gào, khói bụi mịt mù.

“Làm sao có thể mạnh như vậy?” Thiên Lý Mã thấy cảnh này không nhịn được khó tin kinh hô thành tiếng.

Dù trong tình cảnh vừa rồi Lạc Nam chiếm thế chủ động thi triển công kích từ phía sau của Tôn Hầu Tử.

Nhưng đừng quên, Sát Vực và Chiến Vực mà Lạc Nam đánh ra kém hơn Tôn Hầu Tử một tầng, hơn nữa tu vi cũng chênh lệch hai tiểu cảnh giới.

Trong tình cảnh như vậy, Lạc Nam lẽ ra không thể xâm nhập Lĩnh Vực của Tôn Hầu Tử mới đúng, làm sao có thể đem Tôn Hầu Tử đánh bay?

“Chính là lực lượng…” Sơn Dương Đế hít sâu một hơi, ánh mắt đầy vẻ khiếp sợ nhìn lấy cổ lực lượng mà Lạc Nam vừa dùng để ngưng tụ Vũ Kỹ công kích.

Chính luồng lực lực bá đạo đó đã rút ngắn khoảng cách chênh lệch một tầng vực, rút ngắn khoảng cách chênh lệch hai tầng tu vi.

“Đó là Bá Lực!” Hắc Trư gật đầu giải đáp:
“Bá Lực là lực lượng hùng mạnh bậc nhất vũ trụ, vượt qua cả Nghịch Long Lực…con khỉ kia trúng phải Côn Lôn Ấn và Bạo Tinh Quyền do Bá Lực tạo thành, bị đánh bay không oan chút nào!”
Mặc dù tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong lòng Hắc Trư cũng thầm mắng một tiếng khủng bố.

Chính nó là kẻ tiếp xúc với Bá Lực của Lạc Nam từ những ngày đầu, nhìn thấy Lạc Nam từng bước trưởng thành, Bá Lực từng bước hùng mạnh, trong lòng chỉ có thể cảm khái hai từ yêu nghiệt.

“Bá Lực sao?” Thiên Lý Mã và Sơn Dương Đế hai mặt nhìn nhau, trong lòng ghi nhớ thật kỹ danh tự này.

Nhìn thấy Tôn Hầu Tử vô cùng chật vật, Lạc Nam trong lòng thầm hô sảng khoái.

Nếu là trước đây, vừa rồi chắc chắn hắn không đủ mạnh để xâm nhập và nghiền nát Lĩnh Vực của Tôn Hầu Tử…
Nhưng mà sau khi nhận lấy Thế Giới Ban Phúc…Bá Lực đã đạt đến một đẳng cấp mới, tất cả các đỉnh sở hữu Đế Lực, cộng thêm cả Nghịch Long Lực và Chân Long Lực dung hợp vào trong đó đã tạo nên Bá Lực mạnh nhất từ trước đến nay.

Tôn Hầu Tử là con hàng đầu tiên được thưởng thức uy lực của nó.

Khói bụi dần tan đi, trạng thái của Tôn Hầu Tử đập vào mắt toàn trường.

Chỉ thấy lúc này, toàn thân hắn được bao phủ bởi một kiện chiến giáp hoàng kim xen lẫn màu đỏ của máu, chính thức hóa thành một vị đại tướng rong ruổi sa trường, hoàn toàn không có dáng vẻ của sự chật vật.

Giáp…Ngoa…Găng Tay…Khôi…Kỳ…
Chính là Mỹ Hầu Sáo Trang của Tôn Hầu Tử.

Khi đã triệu hồi Mỹ Hầu Sáo Trang, hắn triệt để rủ bỏ hình tượng ngã ngớn, thay vào đó là nghiêm túc cao độ.

Cân Đẩu Vân xé rách thương khung, Như Ý Kim Cô Bổng phóng đại như một thanh cột chống trời che phủ cả tầm mắt.

Sát Vực cùng Chiến Vực bùng nổ trở lại, kèm theo đó chính là Côn Vực.

Hơn nữa, Côn Vực của Tôn Hầu Tử đạt đến Cửu Tầng, mạnh hơn cả Sát Vực và Chiến Vực.

Lại thêm Mỹ Hầu Sáo Trang gia tăng sức mạnh thể chất toàn diện.

Một Bổng đơn giản mà thô bạo hung hăng đập xuống Lạc Nam.

Trước một Bổng này, Ngũ Sắc Giới kịch liệt rung lên, toàn trường nín thở.

Phong vân biến sắc.


Chúc cả nhà chiều cuối tuần vui vẻ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play