Hai chiếc thuyền hải tặc, một chìm nghỉm, một nhanh chóng tiến vào “tổ ong” dưới đảo. Bọn game thủ châu Phi này còn rất lợi hại, mấy chục người cứ thế mà trèo lên theo vách núi đen. Chỉ là nhóm da đen này nhìn qua dường như quá mệt mỏi, quá đói, từng tên một vật vã trèo lên, sau đó thất tha thất thểu té lăn lên mặt đất, rất nhiều tên bước chân cũng không ổn định. Hai tên tàu trưởng đều còn sống. Sau đó bọn họ rất nhanh liền phát hiện ra máy bán hàng tự động, bên cạnh còn có một chiếc ô che nắng, trên bàn có bò bít tết đã bị ăn dở và đồ uống. Bọn quỷ đói này nhất thời liền nhiệt huyết sôi trào, như chó hoang xông lên tranh giành, ngay sau đó lại chửi um lên. Đoán chừng là có người phát hiện mình bị lừa, chửi hệ thống như điên. Có mấy chiến sĩ quyền đấm cước đá máy bán hàng. Đương nhiên, thứ này có bị đánh cũng chẳng thèm phản kháng.

“Động thủ!” – Súng Cơ ra lệnh một tiếng. Một đám chiến sĩ lập tức nhảy ra ngoài, áp sát về phía bờ biển. Nguyên tố sư ở phía sau mở đủ loại hộ thuẫn đa sắc màu đi theo. Lần này đánh giết thoải mái không cần lo lắng. Những người châu Phi này đều đã mệt nhọc quá độ, không thể chịu thêm công kích. Trong khi đó đám Diệp Sảng đã được nghỉ ngơi dưỡng sức, quả thực là dĩ dật đãi lao. Các chiến sĩ châu Phi chỉ có thể làm tấm bình phong ngăn cản cho có, không tới ba phút đã bị cơn mưa kỹ năng của nguyên tố sư nuốt mất. Một trận dễ đánh! Đám hải tặc này sau khi nội chiến, lại thêm bị Súng Cơ giết đã chỉ còn lại có hơn 10 người. Đám Cờ Lê đã bắt đầu động thủ bới thi.

Hai tên thuyền trưởng vừa nhìn thấy Súng Cơ, sắc mặt lập tức thay đổi, lộ rõ vẻ sợ hãi, trong miệng ô ô a a những tiếng quái dị.

“Giết!” – Súng Cơ không hề lưu tình.

Trong mười người còn lại lập tức có thêm 3 tên ngã xuống. Tên thuyền trưởng mang khăn trùm đầu bị loạn đao chém chết ngay tại trận, thật ra là bị Giáo Chủ Du Ma chém hai đao liền về thành. Thuyền trưởng da đen triệt để kinh sợ, từng bước lui về phía sau. Đám người Diệp Sảng từng bước ép sát, rất nhanh đã dồn hắn đến bên vách núi.

“Đợi đã!” – Thuyền trưởng da đen giơ hai tay lên tỏ ý đầu hàng, miệng nói một câu tiếng Anh.

Súng Cơ đưa tay ngăn cản mọi người: “Có chuyện mau nói!”

Hắn ta thở hổn hển, nói: “Ta biết ngươi! Ngươi chính là hải tặc đáng sợ nhất – Súng Cơ!”

“Nhiều lời!” – Súng Cơ lạnh lùng trả lời.

Thuyền trưởng da đen nói: “Chúng ta là người của Milla, ngươi dám giết ta, cô ta sẽ không bỏ qua ngươi!”

Đám Diệp Sảng âm thầm hoảng sợ. Nếu nhớ không lầm thì trên bảng xếp hạng level thế giới có cái tên này.

No. 5: Milla, level 47, FRA.

Không ngờ đệ ngũ cao thủ thế giới đến từ Pháp lại là một hải tặc nữ vương. Những tên này hóa ra không phải là người châu Phi gì gì đó mà đều là người Pháp ngụy trang.

Súng Cơ cười nói: “Cô ta đến thì tốt quá. Cô ta có dẫn cả một đám cao thủ đến ta cũng xơi!”

Nói xong hắn liền giơ khảm đao lên, ánh mắt phát ra hung quang. Thuyền trưởng da đen bấy giờ mới lĩnh ngộ được sự ngoan độc của Súng Cơ đại gia. Chẳng quản lão đại của ngươi mạnh yếu ra sao, trước hết cứ giết ngươi cái đã. Hắn tuyệt đối chưa từng nghĩ vua hải tặc lại như thế này, người nào cũng dám giết, ai cũng dám đắc tội.[4vn.eu]

“Đợi đã! Tha cho chúng ta một con đường sống mới có lợi cho các ngươi!” – Thuyền trưởng da đen trong cái khó ló cái khôn.

Hải Dương Cầm Sư ra hiệu với Súng Cơ. Súng Cơ buông khảm đao: “Được. Nếu điều ngươi sắp nói thật sự có lợi với chúng ta, ta sẽ cho ngươi đi. Nhưng nếu để ta gặp lại lần nữa thì mời ngươi về luyện cấp lại lần nữa. Ai ta cũng không nể mặt!”

Thuyền trưởng da đen hít sâu một hơi: “Hạm đội của công ty hải quân hoàng gia Anh Cakart đang truy lùng các ngươi!”

Súng Cơ lạnh lùng nói: “Lại nhiều lời!”

Thuyền trưởng da đen nói: “Bọn họ cũng đi về phía Thiên Long Bảo!”

Súng Cơ lắc đầu: “Thật xin lỗi, những thông tin này ta đều đã biết!”

Tốc độ nói của thuyền trưởng da đen cực nhanh: “Bọn họ sắp tới đây rồi. Nhiều nhất cũng 1 giờ nữa!”

Súng Cơ lần này có chút cảnh giác: “Đưa ra chứng cứ!”

“Chúng vốn có 5 con tàu. Ở U Linh hải ta đã cứu một game thủ sinh hoạt của bọn chúng. Sau đó chúng ta bắt người đó làm con tin, bắn chìm ba con tàu của bọn hắn, đoạt đồ chu cấp của chúng chạy đi. Chiến tàu của bọn chúng một mực truy kích chúng ta một ngày liền. Chúng ta thật vất vả mới chạy tới đây!”

Lần này Súng Cơ không nói gì, nhìn như đang phân tích thực giả trong lời này của hắn.

Diệp Sảng như nhớ ra gì đó, mau chóng nhờ Tinh Tinh làm phiên dịch viên, hỏi: “Người đó trông như thế nào?”

Thuyền trưởng da đen nói: “Ăn mặc vô cùng thời thượng, đeo kính râm, tóc vàng kim, con ngươi màu lục, chân dài, trông giống như công chúa quý tộc, đoán chừng là nhân vật trọng yếu của hạm đội hải quân hoàng gia. Cô ta nói chính các ngươi đã hại cô ta. Hạm đội hải quân hoàng gia tuyệt đối sẽ không tha cho Súng Cơ!”

Tên này vô cùng xảo quyệt, câu nói cuối cùng kia hoàn toàn là do hắn bịa ra. Loại kỹ thuật lừa đảo này làm sao có thể lừa gạt được tên tinh ranh như đám Diệp Sảng. Nhưng Diệp Sảng cùng Súng Cơ lại vô cùng tin tưởng lời này. Chỉ e lời này có tới 8, 9 phần là sự thật. Game thủ sinh hoạt kia rất có thể chính là cô gái quý tộc được Tinh Tinh đứng ra cầu tình với Súng Cơ. Nếu cô ta thật sự còn sống thì chắc chắn biết được U Linh đã đi về hướng Ma Quỷ hải. Ít nhất cô ta cũng biết U Linh đã cướp của tất cả các hạm đội trước đó, hơn nữa cô ta cũng hơi hiểu về hàng hải, cũng có thể hiểu rõ mấy ngày nay hạm đội các quốc gia đột nhiên xuất hiện, lại còn đánh tới khí thể ngất trời là vì cái gì. Nguyên nhân này mỗi người mỗi nhà đều biết rõ.

“Vậy sau đó người đó có sống sót không?”

“Được Anh quốc cứu về, chỉ tên muốn đối phó ngươi!”

Súng Cơ gật gật đầu: “OK, các ngươi có thể rời đi. Đừng để ta gặp lại!”

Thuyền trưởng da đen giãy dụa đứng lên, chậm rãi lui về hướng đông hòn đảo, sợ hãi nói không nên lời.

Ta Là Tiểu Tam nói: “Cơ ca, chúng ta có nên thả tàu ra tay?”

“Không!” – Súng Cơ xua tay – “Tên da đen này nói thật. Bây giờ chắc chắn hạm đội Phi Ngư cùng hạm đội hải quân hoàng gia đang tới. Lần này thật sự là “náo nhiệt” hơn bất cứ một trận chiến nào trước đây. Chủ lực quân hoàng gia hiện tại vẫn còn 7 con tàu, có ít nhất 700 người. Bây giờ trên biển chúng ta có thế nào cũng không phải đối thủ của bọn họ. Chỉ có thể đợi bọn họ lên bờ!”

Hải Dương Cầm Sư nghi ngờ nói: “Ý của anh là để chúng lên đây gặp ta, sau đó đánh?”

Súng Cơ sắc mặt ngưng trọng: “Đánh thì nhất định phải đánh. Nhưng bằng chừng 100 người chúng ta muốn một miếng nuốt trọn hơn 700 người bọn chúng là không thể. Chúng ta chỉ có thể chờ nhiều người tới loạn chiến!”

Diệp Sảng không thể không bội phục khả năng kiểm soát đại cục của Súng Cơ. Đây chính là châm ngôn đục nước béo cò kinh điển!

“Mọi người chuẩn bị đi!” – Súng Cơ chỉ huy, quay đầu nói – “Tiểu Hà, lần này hai người vừa đi đã gặp chuyện rồi! Ác chiến sắp tới!”

Diệp Sảng gật đầu, nói: “Không sao!”

Nói đến hạm đội hải quân hoàng gia Anh, quả thật là vô vùng nổi danh. Công ty Cakart này vô cùng cường điệu, đặc biệt sùng bái hải quân hoàng gia Anh ngoài hiện thực nên trực tiếp tự mệnh danh là hạm đội hải quân hoàng gia Anh trong Đệ Nhị Thế Giới. Toàn thế giới tuyên dương bọn họ là có tiền, có quyền, có lợi hại. Từ quy mô hạm đội mà nói, công ty Cakart đích thật là có tài lực. Từ trước đến giờ, trong game online không thiếu những game thủ RMB. Rất nhiều năm trước khi game online còn chưa phổ biến, ngay cả một cái máy tính chơi game online là sản phẩm trong nước cũng khiến anh tiêu mất mấy vạn nhân dân tệ, thậm chí là mấy chục vạn, có khi còn hơn trăm vạn. Khi đó là như thế, hiện tại lại càng không phải nói. Mấy trăm vạn, mấy ngàn vạn đối với Diệp Sảng có lẽ là con số thiên văn, nhưng đối với người ta lại chỉ như chín trâu mất một sợi lông tơ. Game ấy mà, tiêu tiền chẳng phải là vì để sảng khoái, để uy phong sao.

Vì vậy, Diệp Sảng qua ống nhòm nhìn về phía hạm đội hoàng gia đang từ long môn tiến vào đến mức sốc, chân chính là sốc nặng. Hắn không muốn thừa nhận cũng phải chấp nhận là chỉ cần anh có quyết tâm, có lòng kiên nhẫn thì giấc mộng đẹp liền có thể biến thành sự thật.[4vn.eu]

Hạm đội hoàng gia đều là tàu sử dụng máy hơi nước, dàn thành một hàng ngang. Khoang thuyền màu trắng tỏa ra quang mang đa sắc màu dưới ánh nắng mặt trời. Quốc kỳ dài cả mét đón gió tung bay phấp phới. Cả đoàn tàu người người mặc quân phục hải quân vô cùng chỉnh tề… Hình ảnh này khiến cho lòng người mê man, nhiệt huyết sôi trào.

Diệp Sảng bỗng nhiên hiểu vì sao Súng Cơ muốn có quân hạm. Vô luận là ai có một quân hạm liền là bá chủ trên biển, thấy ai không vừa mắt liền đánh chứ không phải là ai đánh ta, ta mắng kẻ đó. Sắc mặt Tinh Tinh trầm xuống. Qua ống nhòm cô nhìn thấy cô gái quý tộc. Không ngờ người đó có thể sống tới tận bây giờ, không thể không nói đó là một kỳ tích.

Lúc này cô gái quý tộc đang đứng trước boong tàu. Cô ta đã đổi trang phục, một thân lễ phục trắng đen, đầu đội một cái mũ quý tộc, ngực mang một sợi dây chuyền. Cảnh tượng này khiến Tinh Tinh liên tưởng tới con tàu Titanic. Dường như cô ta thật sự là đang đi du lịch ngắm cảnh. Nói thật, khí chất quý tộc một chút cô ta cũng không học được. Cô gái này đứng đó, theo gió vượt sóng, xung quanh là một đám chiến sĩ, thương thủ. Cầm đầu là một người đàn ông trọng giáp chiến sĩ, bộ mặt phong nhã, xem ra là một đôi với cô ta.

Cầm Nữ Vương nói: “Cái này cũng thật vi diệu a! Người đàn ông đó là thủ hạ của Tenny, tên Trung là Hồn Đoạn Lam Kiều. Lần này ta đã hiểu, nếu cô gái kia mà không vui vẻ thì hắn sẽ chết, nếu không một mình ả cần gì nhiều người bảo hộ như vậy.”

Diệp Sảng nói: “Người này rất lợi hại à?”

Cầm Nữ Vương nói: “Thực sự rất lợi hại. Nghe đồn đây là nhân vật không dưới Cơ ca!”

Diệp Sảng thở dài: “Không ngờ lần này ta ra khơi lại gặp nhiều nhân vật lợi hại như vậy!”

Cầm Nữ Vương gật đầu: “Đúng vậy. Chúng ta chưa từng gặp qua nhiều cao thủ như vậy, lại là cùng lên đảo!”

Tinh Tinh giơ ống nhòm nói: “Đoán xem họ đang nói chuyện gì?”

Diệp Sảng cười khổ: “Đừng nói là nghe không được, cho dù có nghe thấy ta cũng không hiểu tiếng Anh lắm.”

Trên thực tế đám Diệp Sảng đã đoán sai. Đôi trai gái kia đang nói chuyện yêu đương. Hồn Đoạn Lam Kiều rất có phong độ thân sĩ hoàng gia Anh: “Rose thân ái, lần này em đừng lên đảo nữa. Trên đảo quá nguy hiểm. Có tin tức nói Súng Cơ cùng hai tàu hải tặc lần trước hôm nay đã lên đảo.”

Rose nũng nịu: “Không đâu. Em muốn lên. Em muốn nhìn qua đảo này một chút cơ. Daddy không cho em ra ngoài, em chỉ có thể ở nhà chơi game. Chẳng lẽ ở trong game anh cũng không cho em đi chơi sao?”

Hồn Đoạn Lam Kiều nói: “Lần này cao thủ hàng hải toàn thế giới đều tập trung ở nơi này. Phía sau chúng ta còn có hạm đội Phi Ngư của Đức. Lần này thực sự rất nguy hiểm. Em có biết là trong game luyện cấp rất khó không? Em đợi ở ngoài, anh sẽ để người ở lại bảo vệ em. Chúng ta đánh boss xong sẽ trở về!”

Rose tương đối bất mãn: “Vậy là được rồi. Nếu anh có thể bảo vệ em thì em còn sợ gì nữa? Anh nói anh nhất định sẽ bảo vệ em, anh còn nói anh có năng lực bảo vệ em. Nếu lần này em cũng không được…”

Hồn Đoạn Lam Kiều bị cô ta trách móc một hồi không cho nói gì, quay đầu nhìn hải đảo. Trời mới biết bọn Súng Cơ còn sống hay không. Hắn không biết được rằng, hiện tại Súng Cơ chẳng những không chết, ngược lại còn bố trí tốt một cái bẫy chờ hắn đến giẫm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play