Ở trong đại sảnh Nhuế Nhân Kí lại bắt đầu chém gió rộ lên. Tâm tình Diệp Sảng cũng tốt hơn không ít. Lúc này người mà Thanh Tuyết giới thiệu rốt cục cũng đến.
Người này mặc một thân Âu phục Armani, lái một chiếc ô tô con, nghênh ngang đi đến: “Ai là Hà Kim Ngân?”
Tinh Tinh cô nương đang khó chịu: “Có đạo đức hay không thế? Ồn ào như thế định không muốn để cho hàng xóm láng giềng họ ngủ à? Ngày mai người ta còn phải đi làm!”
Người đó cũng không có nổi nóng. Nhị Bức Hỷ Hỷ tinh mắt: “Hóa ra là Tài ca. Đã lâu không gặp, đi phát tài ở đâu rồi?”
Tài ca có vẻ rất khách khí với Nhị Bức Hỷ Hỷ: “Ơ, hóa ra là Hỷ Hỷ tỷ, thất kính thất kính!”
Diệp Sảng nói: “Tôi là Hà Kim Ngân. Anh là Thần Tài mà Thanh Tuyết giới thiệu?”
“Chính là tôi!” – Thái độ Thần Tài rất ngạo mạn. Sắc mặt Nhị Bức Hỷ Hỷ biến đổi. Gã này là loại chó đói còn chê c.ứ.t thối, luôn cho mình là ông lớn của người khác. Không thể để cho hắn làm việc tốt của mình biến thành xấu xa.
Nhị Bức Hỷ Hỷ lạnh mặt nói: “Tài ca, giới thiệu với anh, vị này là…”
Thần Tài vung tay một cái: “Không cần giới thiệu. Ta biết hắn ta là Hà Kim Ngân. Nếu không phải vì nể mặt Thanh Tuyết tiểu thư, ta sẽ không đồng ý nhận chuyện làm ăn cỏn con này.”
Vừa thấy tình hình này, Tinh Tinh liền biết Diệp Sảng chắc chắn lại định làm vụ giao dịch trang bị gì đó. Đoán chừng là do Thanh Tuyết và Thiên Nhất Tiếu giới thiệu.
“Cỏn con?” – Tinh Tinh cười lạnh – “Thế nào gọi là cỏn con?”
Thần Tài cũng không nhiều lời, quay lại ô tô, lấy ra một hộp kim loại dài từ sau cốp xe. Cái hộp này đương nhiên không phải là hộp súng, mà là hộp Càn Khôn, so với túi Càn Khôn thì hữu dụng hơn. Trên cơ bản không chiếm diện tích, là loại đạo cụ chuyên dụng của thuơng nhân. Hóa ra Thần Tài là thương nhân, khó trách lại ăn mặc bóng bẩy như vậy, lại còn giả vờ tiêu sái.
Thần Tài lấy ra một khối kim loại ố vàng từ trong hộp, chớp mắt hỏi: “Cậu có thể trả bao nhiêu tiền?”
Diệp Sảng nhìn nhìn bảng thuộc tính.
Sa Mạc Chi Thuẫn linh kiện. Yêu cầu cấp bậc: 35.
Tâm Diệp Sảng bắt đầu nhảy loạn cào cào. Nhìn hình dạng của khối kim loại này, đây chắc chắn không phải là nòng hay báng súng của Sa Mạc Chi Thuẫn mà là thương cơ giật. Sa Mạc Chi Thuẫn cũng sắp thành hình. Diệp Sảng khát khao tới ngày được cầm khẩu thần thương ngang trời xuất thế này.
Thấy Diệp Sảng không nói gì, Thần Tài cười lạnh: “800 tín dụng. Một giá không nhiều lời. Trả được thì lấy, không thì ta đi.”
Tinh Tinh phát hỏa: “Thế thì cút liền đi!”
Thần Tài có vẻ không nhịn được nữa: “Cô là ai?”
Tinh Tinh tức giận: “Bà ngoại ông!”
Tinh Tinh mắng suýt khiến Thần Tài nghẹn chết. Nhưng thấy Tinh Tinh xinh đẹp rạng ngời, hắn nhịn: “Tôi cùng Hà Kim Ngân bàn chuyện làm ăn, cô có rảnh cũng đừng xía vào.”
[cha ơi dại gái là đây]
“Bàn chuyện làm ăn?” – Tinh Tinh lạnh lùng nói – “Thế này mà ông gọi là bàn chuyện làm ăn? Tôi thấy ông nên đổi nghề làm sơn tặc thì hợp hơn. Một chút thành ý tối thiểu nhất cũng không có. Một giá 800 tín dụng? Sao không đi làm cướp đi? Biến đi! Chúng ta không mua!”
Tinh Tinh mắng một trận cũng là do có nguyên nhân. Cô không hiểu giá trị của cục kim loại này, tưởng Thần Tài hét giá. Nhưng mà, đúng là Thần Tài đang hét giá. Hắn không biết Diệp Sảng hiện tại đã có 3 linh kiện của khẩu Sa Mạc Chi Thuẫn trong tay. Dù sao đây cũng không phải hội đấu giá, chứ nếu giao dịch như vậy thì có mà giá khởi điểm cũng không ai trả đến. Là một thương nhân, tin tức thị trường phải nắm rõ. Kiện này 600 đã là quá hời rồi.
“Hà tiên sinh, mua hay không?” – Thần Tài hỏi dò.
Diệp Sảng nói: “Đắt quá!”
“Được. Tôi đi!” – Thần Tài quay đầu bước đi.
Diệp Sảng cũng không cản: “Được, đi thong thả. Không tiễn!”
Thần Tài đi tới cửa lại quay lại: “Khụ khụ… khụ khụ…”
Diệp Sảng vờ lo lắng: “Cảm à?”
Thần Tài tí thì ngất: “Không!”
Diệp Sảng nói: “Tôi hiểu mà. Ông bị nhiễm trùng Amiđan đúng không? Kiếm chút hoàng liên ăn là khỏi. Tin tôi đi. Kiến thức y thuật của tôi cũng không tệ đâu.”
Thần Tài bây giờ chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt. Nhị Bức Hỷ Hỷ phản ứng rất nhanh: “Tài ca, Ngân ca, ngồi xuống hoà bình thương lượng đi. Cho tôi chút mặt mũi…”
Thần Tài vừa nghe Nhị Bức Hỷ Hỷ gọi Diệp Sảng là “ca” liền thầm rùng mình. Lai lịch tên này quả nhiên không tầm thuờng, là người không thể đắc tội a. Nếu vừa rồi mình cứ đi như vậy chẳng phải là một chuyến đi vô ích sao.
“Một giá. 600!”
“Cái gì?” – Tinh Tinh thiếu chút thì nhảy dựng lên – “Cái đồ rách nát này mà cũng đòi 600? Uy uy, ông có biết trên thị trường bây giờ, 600 tín dụng là bao nhiêu NDT không?”
“Sao không?” – Lần này đến lượt Thần Tài cười lạnh – “Ta đây làm nghề này kiếm miếng cơm cơ mà!”
Tinh Tinh: “???”
Nhị Bức Hỷ Hỷ mau chóng chạy ra giải thích: “Tinh Tinh, Ngân ca, hai người không biết Thần Tài làm…” – Nhị Bức Hỷ Hỷ vê vê hai đầu ngón tay.
Tinh Tinh hơi kinh ngạc: “Thật đúng là game thủ làm việc ở chợ đen?”
Thần Tài khinh thường hừ lạnh. Hai mắt Diệp Sảng sáng rực. Không phải anh đây đang cần cách đổi tiền sao? Tiểu ca đây quả nhiên là người ăn ở tốt, muốn gì được nấy a.
“Khụ khụ… này… tôi cũng đang muốn đổi ít tiền… hai chúng ta cùng nhau…” – Diệp Sảng hơi đỏ mặt nhưng thật sự hắn đang cần tiền gấp.
Thái độ Thần Tài lập tức thay đổi: “Đơn giản đơn giản. Hà tiên sinh muốn đổi bao nhiêu?”
Tinh Tinh không hiểu nói: “A Ngân, mi đổi tiền làm gì?”
Nhị Bức Hỷ Hỷ nói: “Ngân ca chắc là game thủ chuyên nghiệp, đổi tiền cũng là chuyện bình thường thôi.”
Tinh Tinh: “Chuyên nghiệp cái rắm. Trên người hắn có chút tiền nhỏ, tôi có cướp lấy cũng không bị quy tội cướp bóc.”
Nhị Bức Hỷ Hỷ cảm thấy Diệp Sảng có cô bạn gái dã man như Tinh Tinh này cũng thật đáng thương, vội nói: “Đàn ông kiếm tiền rất khổ. Đại tỷ cô cũng phải thông cảm cho người đàn ông của mình một chút. Kiếm được chút tiền tiêu vặt cũng không phải chuyện dễ dàng gì.”
Hỏa Thương Thiêu Dược ở bên cạnh, nghe thấy liền lệ rơi đầy mặt: “Lão bà, đã nhiều năm như vậy, cuối cùng hôm nay anh cũng nghe thấy em nói một câu công đạo như vậy a.”
Tinh Tinh cười nhạt: “Hừ, xem tư chất của tên khốn A Ngân này mà cũng có tư cách làm bạn trai bà đây? “
Nhị Bức Hỷ Hỷ: “Nhưng tôi thấy Ngân ca rất man, rất suất mà.”
“Tôi cũng thấy vậy!” – Hỏa Thương Thiêu Dược cũng hùa theo, bát nháo – “Nhưng so với tôi vẫn kém hơn một chút, ừ, một chút!”
Ba cái loa vừa phát thanh liền không tắt được, càng xả càng xa, càng xa càng thái quá làm cho da đầu mọi người run lên. Đại sảnh Nhuế Nhân Kí lại náo nhiệt hơn.
Thần Tài cảm thấy dây dưa với hai cô gái này thật phiền phức, chuyện buôn bán chẳng tiến triển gì: “Hà huynh muốn đổi bao nhiêu? Ít nhiều không quan trọng. Chuyện của linh kiện này cũng dễ nói hơn.”
Lúc này hắn ta đã sửa cách xưng hô, không gọi tiên sinh mà gọi huynh đệ.
Diệp Sảng nói: “Nói trước, linh kiện này không thể giảm giá sao?”
Thần Tài trầm tư, xem ra Diệp Sảng không giống người gian trá mà thật sự thành tâm muốn mua, nếu không Thanh Tuyết cũng không giới thiệu với mình: “Như vật đi, 350 tín dụng. Hà huynh mà vẫn không hài lòng thì tôi cũng chỉ có thể nói lời xin lỗi.”
Diệp Sảng gật gật đầu, giá này cũng vừa phải: “Được rồi. 350 thì 350!”
Tinh Tinh sửng sốt: “A Ngân, mi lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”
Cô đương nhiên không biết lần trước ở hội đấu giá, Diệp Sảng đại phát tài. Hiện tại trên người Diệp Sảng có 2100 tín dụng. Đây là toàn bộ tài sản của hắn, là thành quả nửa năm sau khi close beta.
“Vậy Hà huynh muốn đổi bao nhiêu tiền?” – Thần Tài hỏi.
Diệp Sảng nghĩ nghĩ: “1500 tín dụng đi!”
“Má ơi!” – Thần Tài sốc. Đây là vụ làm ăn lớn nhất từ trước tới giờ ở chợ đen của hắn đó – “Hà huynh, không không không, Hà đại gia, anh mới là đại gia a!”
Đệ Nhị Thế Giới của tập đoàn Lam Thiên là một game thu phí, nhưng cũng chỉ thu lợi nhuận dựa vào buôn ban khoang dưỡng chất, mũ, kính, các loại đồ lưu niệm mỗi tháng chứ không cho phép game thủ đổi tín dụng thành NDT, càng không có hệ thống đổi tiền. Việc này đương nhiên là vì tính công bằng của game. Nhưng game thủ RMB trước giờ không thiếu. Công ty game đã không làm thì ta tìm người khác. Trước mắt không hề có luật cấm. Dù sao cũng là game thủ tự nguyện. Công ty game có thể nhận định đây là game thủ lợi dụng game để kiếm lời, nhưng nếu cứ chèn ép người ta, vậy thì cùng lắm ta đây không chơi game của các người nữa. Đến lúc đấy thì các người cứ từ từ mà khóc.
Vì thế, các vụ giao dịch trên Đệ Nhị Thế Giới vẫn cứ được tiến hành. Đơn giản mà nói, cũng chỉ là bỏ tiền mua tín dụng mà thôi. Dù sao sinh tồn trong game rất khó. Rất nhiều người có rất nhiều tiền, nhưng có khi lại nghèo rớt trong game. Nguyên nhân chính là hệ thống quản lí rất nghiêm. Nguyên nhân khác là do người chấp nhận đổi tín dụng sang NDT cũng không phải đều là người có tiền. Trừ phi giống như Diệp Sảng đây tìm nhà giàu. Đương nhiên đại đa số mọi người đều có ý định làm như vậy nhưng khả năng làm được lại rất nhỏ.
Thần Tài là loại game thủ đầu cơ trục lợi từ game. Trên thị trường hiện tại 1500 tín dụng tương đương với 1 vạn 5000 NDT. Bình thường Thần Tài chỉ làm những vụ giao dịch tầm tầm khoảng 3-5000NDT, thu lợi khoảng 8% tiền hoa hồng. Một ngày làm khoảng 5, 6 vụ như vậy là đã khủng khiếp lắm rồi. Nhiều hơn sẽ bị hệ thống thẩm tra. Một khi phát hiện anh giao dịch không hợp pháp sẽ lập tức cho tài khoản của anh đi nghỉ phép 10 ngày nửa tháng.
Hịên tại Diệp Sảng muốn đổi 1500 tín dụng, Thần Tài hạnh phúc quá đâm ra hơi sợ, rút máy tính ra ấn điên cuồng: “Giảm 8% tiền hoa hồng, phí giao dịch, theo tỉ lệ hiện tại, Hà huynh đệ, tổng cộng huynh được 14322NDT. Huynh tự tính lại xem. Sau đó cho ta số tài khoản ngân hàng.”
Nhị Bức Hỷ Hỷ nói: “Ngân ca, em thường xuyên giao dịch với Tài ca. Ca cứ giao dịch với anh ta trước, đợi anh ta logout xong kiểm tra rồi tiến hành chuyển tiền. Chuyển xong thì ca lên kiểm tra. Nếu không có vấn đề gì thì thành giao. Em đảm bảo.”
Diệp Sảng đương nhiên chẳng có vấn đề gì. Nhị Bức Hỷ Hỷ đã đứng ra đảm bảo rồi, nếu tên Thần Tài là tên lừa đảo thì lão tử sẽ lấy luôn AUG của cô. AUG này là do cô ta bỏ ra 5500 tín dụng mua, không phải vừa, lão đây cũng không lỗ.
Giao dịch rất nhanh bàn bạc đã xong. Thần Tài nói: “OK, mấy vị cứ nghỉ ngơi một chút. Tôi cần ít thời gian, khoảng 1 tiếng nữa tôi sẽ trở lại.
Diệp Sảng: “Tôi chờ!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT