"Nếu như ngươi nguyện ý muốn ở lại, nhưng ngươi phải nhớ kỹ, bên cạnh của ta không có người vô dụng, nếu ngươi dám phản bội, ta nhất định tự tay giết chết ngươi."
Phượng Thiên Vũ nhìn Mạc Sầu, đôi đồng tử đen nhánh tựa như đáy hồ sâu thẵm khiến người nhìn mà không thấu, một bộ áo bào trắng, ba ngàn sợi tóc nhẹ nhàng đón gió cho người ta cảm giác như đang đối diện với trích tiên.
"Đa tạ tiểu thư, Mạc Sầu tuyệt sẽ không phản bội tiểu thư." Mạc Sầu ánh mắt kiên định, hắn tuyệt sẽ không phản bội.
"Mạc Sầu, ngươi là trung cấp Linh Tướng, Thanh Ngư là trung cấp Linh Sư, các ngươi nên tập trung vào tu luyện." Phượng Thiên Vũ nói xong, vẫn không quên nhìn Thanh Ngư.
Mạc Sầu sững sờ, hắn là trung cấp Linh Tướng thế mà tiểu thư chỉ cần liếc mắt là biết được, xem ra thực lực của tiểu thư thật bất phàm.
"Xin hỏi Nhị tiểu thư có ở đây không?"
Ngoài cửa, một nha hoàn đang đứng, chậm chạp mà hỏi, hai chân run rẩy, nàng thật sự không muốn đi vào, nhưng mà bị lão gia chỉ định, nàng dám không đi sao.
"Chuyện gì?" Thanh Ngư đi ra ngoài, trông thấy một nha hoàn đứng ở ngoài cửa, khuôn mặt nhỏ nhắn tươi cười lập tức chìm xuống: "Ngươi tới làm cái gì?"
"Thanh Ngư cô nương, trước kia là Hạnh nhi có mắt như mù, đắc tội với Nhị tiểu thư cùng Thanh Ngư cô nương, xin Nhị tiểu thư tha lỗi cho ta, van cầu Nhị tiểu thư ." Hạnh nhi nói xong, quỳ trên mặt đất, nàng trước kia không ít lần đi theo đại tiểu thư khi dễ Nhị tiểu thư, nhưng lúc đó Nhị tiểu thư vốn là một kẻ ngốc, nàng đâu nghĩ tới sẽ có ngày như thế này, bên người lại còn có một Siêu Thần Thú, liền thẳng tay đánh nát đan điền của Tam tiểu thư, huống chi nàng chỉ là một cái nha hoàn nho nhỏ.
Phượng Thiên Vũ hai tay ôm ngực, lẳng lặng nhìn Hạnh nhi đang quỳ trên mặt đất, khóe môi giơ lên nụ cười lạnh.
"Ta có nói muốn giết ngươi sao?" Âm thanh lười biếng của Phượng Thiên Vũ phát ra, "Tới nơi này, đến cùng là có chuyện gì?"
"Dạ. Nhị tiểu thư, lão gia muốn Nhị tiểu thư đi đến đại sảnh, hình như là có người trong cung đến." Hạnh nhi run rẩy nói, nàng hiện tại thật muốn ly khai khỏi chỗ này ngay lập tức, bây giờ Nhị tiểu thư thật sự là rất khủng khiếp a.
"A?"
Phượng Thiên Vũ cười lạnh, theo lý thuyết hẳn là di nương kia đã trở về, muốn gặp nàng, cho nên phái người tới, nói như vậy, phải là trực tiếp đến tìm nàng đấy, nhưng lại muốn nàng đi đến đại sảnh, xem ra Phượng Tiêu không muốn nàng cùng di nương ở chung một chỗ.
Suy nghĩ về điều này, sắc mặt Phượng Thiên Vũ trầm thêm vài phần: "Ngươi về trước đi, nói cho hắn biết, ta lập tức đi tới."
"Tiểu thư, người khủng bố như vậy sao?" Thanh Ngư nhìn Hạnh nhi bỏ chạy, nghi ngờ hỏi.
Phượng Thiên Vũ cũng không trả lời, quay người nhìn Mạc Sầu nói: "Mạc Sầu, Thanh Ngư muốn theo ta tiến cung đi, đợi tí nữa nếu có một lão giả tới tìm ta, ngươi liền nói cho hắn biết ta có chút công chuyện, ngày mai sẽ đi tìm hắn."
"Vâng, tiểu thư, Mạc Sầu nhớ kỹ."
"Thanh Ngư, đi thôi."
"Tiểu thư, nếu muốn vào cung, Thanh Ngư đi chuẩn bị quần áo khác cho người?" Thanh Ngư cao hứng mà hỏi, tiến cung, lần đầu tiên nàng được vào cung đó!
"Không cần."
Phượng Thiên Vũ thản nhiên nói, "Ảnh nhi, vào không gian đi."
Tuyết Ảnh nghe vậy, thân thể nho nhỏ biến mất ngay tại chỗ, kỳ thật hắn muốn đi cùng mẫu thân, nhưng mà mẫu thân chưa muốn hắn xuất hiện, khẳng định là có nguyên nhân.
Mạc Sầu nhìn tiểu công tử biến mất tại chỗ, trong khoảng thời gian ngắn có chút choáng váng, một người làm sao có thể nói không thấy liền không thấy, chẳng lẽ tiểu công tử không phải người? Vậy thì tiểu công tử là cái gì?
Mạc Sầu đang muốn hỏi Thanh Ngư một chút, phát hiện Thanh Ngư cùng tiểu thư đã rời đi, lắc đầu, trở lại trong sân, vẫn là nên đem lời tiểu thư nhắn nhủ mà làm cho tốt.
Đại sảnh Phượng gia, Phượng Tiêu ngồi ngay chính giữa, mà bên cạnh hắn là Phượng Thủy Tuyết cùng Phượng Thủy Linh, hai người hôm nay đều ăn mặc cực kỳ đẹp mắt, Phượng Thủy Tuyết một bộ màu hồng phấn chân váy như mây, Phượng Thủy Linh thì là một bộ váy màu hồng nhạt tơ quần, trên đầu cắm một ít đồ trang sức, Phượng Thiên Vũ cười cười, gà rừng chính là gà rừng, thế nhưng là muốn hóa thành Phượng Hoàng. Ngại ngùng a
Nhìn Phượng Thiên Vũ tiến vào, Phượng Thủy Linh hai mắt tóe lửa nhìn chằm chằm vào nàng.
Phượng Thiên Vũ thấy vậy, nụ cười lóe trên môi, xem ra bị giáo huấn còn chưa đủ. !
"Đại tỷ, Tam muội, gần đây thân thể vẫn tốt chứ?"
Phượng Thủy Tuyết sắc mặt khó coi, ngày ấy nàng bị Siêu Thần Thú gây thương tích, tu dưỡng mấy ngày, đã không còn đáng ngại.
Phượng Thủy Linh khinh thường không đáp lời, Phượng Thiên Vũ, chờ coi a, hôm nay sẽ là ngày tử của ngươi.
Phượng Tiêu ngồi ở phía trên sắc mặt khó coi: "Phượng Thiên Vũ, hôm nay Hoàng hậu nương nương di du lịch đã hồi cung, đúng lúc có sứ giả Vân Thương quốc, Hoàng Thượng mở yến tiệc Bách Hoa, Hoàng hậu nương nương chỉ định muốn gặp ngươi, ngươi theo ta tiến cung, tốt nhất nên an phận, đừng tưởng rằng ngươi có Siêu Thần Thú, có thể không coi ai ra gì, ngươi nên cẩn thận không nên chọc tới quốc sư, đến lúc đó chỉ sợ Hoàng hậu nương nương cũng không thể cứu nổi ngươi."
Khó trách, hôm nay hai người kia ăn mặc diễm lệ như thế, nguyên lai là muốn câu cái kim quy tế nha!(con rễ vàng)
"Hừ." Phượng Tiêu hất tay áo lên, đi ra ngoài, Phượng Thủy Tuyết cùng Phượng Thủy Linh đi phía sau, Phượng Thiên Vũ liếc nhìn mấy người, đi ra ngoài, đây là muốn tự nàng đi tìm Hoàng Cung đây mà, hừ, lại không nghĩ….
"Người là Nhị tiểu thư?" Một gã công công tiến lên hỏi.
"Vâng." Thanh Ngư đáp.
"Nhị tiểu thư, mời, chúng ta là người của Hoàng hậu nương nương phái tới." Công công nói xong, nhường đường.
Phượng Thiên Vũ cũng không nói gì, cùng Thanh Ngư lên xe ngựa, xe ngựa một đường thẳng đến Hoàng Thành.
"Đạp đạp đạp!"
Xe ngựa dừng lại trong hoàng cung, bởi vì Hoàng hậu nương nương đã ra lệnh, cho nên xe ngựa mới có thể tiến thẳng vào bên trong cung.
"Nhị tiểu thư, đã đến!"
Phượng Thiên Vũ nghe vậy, cũng không giẫm lên ghế, mà là nhanh nhẹn nhảy xuống, Thanh Ngư theo sát phía sau.
Bởi vì đi cổng bắc môn, cho nên cũng không có thấy người nào
"Nhị tiểu thư, mời." Công công nói xong, đang chuẩn bị dẫn Phượng Thiên Vũ đi vào cung Phượng Nghi của Hoàng hậu nương nương. !
"Ơ, cái này không phải là phế vật bị biểu ca từ hôn đó sao?"
Một âm thanh không cân đối vang lên, sự tình ngày đó ở Phượng gia, Đông Ngự Phong cũng không có nói, Phượng Tiêu cố tình áp chế, cho nên chuyện bên người Phượng Thiên Vũ có một cái Siêu Thần Thú đều không có ai biết, cho nên mới rồi có một câu phế vật như vậy.
Phượng Thiên Vũ sắc mặt trầm xuống, quay đầu nhìn về phía một đám người vừa tới kia.
Phượng Thiên Vũ hỏi: "Nàng là ai?"
"Nhị tiểu thư, đó là chất nữ của Lâm quý phi, con gái của Lâm tướng quân, Mộng Nguyệt tiểu thư "
Công công cung kính trả lời.
"Thanh Ngư, ngươi có nghe câu nói này chưa?."
Phượng Thiên Vũ nhìn nữ nhân kia, nhàn nhạt mà hỏi.
Thanh Ngư mờ mịt, tiểu thư: "Câu gì ạ?"
"Câu nói kia là, bắt chó đi cày quản việc không đâu!"
Phượng Thiên Vũ hời hợt nói.
"Ngươi --- ngươi "
Lâm Mộng Nguyệt nghe vậy, cả khuôn mặt đều tái lại.
Đây rõ ràng nói nàng là con chó mà.
"Tốt phế vật, nhìn bổn tiểu thư giáo huấn ngươi thế nào."
"Mộng Nguyệt, ngươi đang làm cái gì? Nơi này chính là Hoàng Cung."
Lâm quý phi mặc một bộ váy màu vàng rực, hơi trễ ngực tiến lên phía trước , ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn thẳng vào Phượng Thiên Vũ, mặt không đổi sắc nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT