Thứ 6 trước khi tan học, trên radio trường còn cố ý thông báo lần nữa chủ nhật này đội bóng rổ sẽ cùng đội Ba Trung tiến hành thi đấu, những ai rảnh rỗi có thể tới cổ vũ, kỳ thật cũng không cần trường động viên, các học sinh cũng đủ tích cực, nghe nói bí thư đoàn Lỗ Tú Ni lớp 1 còn cầm đầu một đám nữ sinh tổ chức thành đội cổ vũ đương nhiên đi cổ động các thành viên cố gắng.

Chỉ là trong đám học sinh hưng trí bừng bừng không bao gồm Kỉ Tiễu, trong phòng kí túc của cậu mấy người kia đều sống ở U thị, cho nên vừa tới cuối tuần toàn bộ đề xách túi về nhà, thứ bảy Kỉ Tiễu một mình nằm xem sách, chủ nhật lại ngủ cả ngày, mãi tới chạng vạng mới bị tiếng chuông di động đánh thức.

Kỉ Tiễu nhìn nhìn thời gian, chưa tới 7h, bên ngoài trời cũng vừa tối.

Điện thoại được thông, đầu dây truyền tới thanh âm ôn nhu của Trì Xu Huyên.

“Tiễu Tiễu à, con ăn tối chưa?”

Kỉ Tiễu xuống giường đi mở đèn: “Rồi.”

“Ừm, ta lúc trước có xem qua, nhỡ rõ gần Phụ Trung có hai nhà hàng cũng không tệ, con có thời gian có thể tới đó nếm thử.”

Kỉ Tiễu không lên tiếng đáp lại.

Trì Xu Huyên cũng không để ý, lại nói: “Nghe chủ nhiệm lớp nói con thi đứng trong top 5 à? Dì thực sự chúc mừng con.”

Kỉ Tiễu mở ngăn kéo lấy tiền, tính toán ra ngoài ăn cơm, nghe câu này động tác bất giác dừng lại, trên mặt rõ rệt xẹt qua biểu tình không vui.

Trì Xu Huyên cũng lập tức biết mình nói sai: “A, dì chỉ là quan tâm con, ta về sau sẽ không tùy tiện gọi điện cho chủ nhiệm lớp con, Tiễu Tiễu à, còn luôn khiến ta thực yên tâm.”

Kỉ Tiễu nói thẳng: “Còn việc gì không?”

Trì Xu Huyên nghẹn họng, một lát nói: “Kỳ thật, ta có chuyện muốn hỏi con chút, chỉ hỏi chút thôi.”

“vâng.”

“Con gặp qua em gái chưa?”

“Chưa.”

“Vậy a….”

Kỉ Tiễu nghe ra lời nói của dì có thâm ý: “Làm sao?”

Trì Xu Huyên thở dài: “Thứ hai ta có gọi cho nó, sau đó liền không gọi được nữa, điện thoại trong nhà cũng không ai tiếp….”

Kỉ Tiễu nhăn mi.

“Ta bên này gần đây có case khá bận rộn, không thể về được, ta có gọi điện cho anh nó cũng chỉ an ủi ta nói không có việc gì.”

Kỉ Tiễu trầm mặc một lúc rồi nói: “Đã biết.”

Trì Xu Huyên nghe giọng nói của Kỉ Tiễu có chút không kiên nhẫn, lập tức nói: “Con có việc thì mau làm đi, dì không làm phiền con học tập, gần đây thời tiết nóng bức, con phải chú ý không cần ra ngoài nhiều, không biết phòng kí túc của con có điều….”

Kỉ Tiễu nghe dì huyên thuyên vài câu, rốt cuộc đem cuộc gọi cắt đứt, trò chuyện vừa dứt, cậu liền thay quần áo đi giày, cầm chìa khóa ra ngoài. Chỉ là phương hướng không phải là tới căn tin hay quán ăn ngoài trường học mà là phòng kí túc của năm cuối.

So với lớp 11 cuối tuần hầu như đều về nhà thì năm lớp 12 người rõ rệt nhiều hơn hẳn, một đường đi các phòng đều sáng đèn, học sinh trong phòng không phải đang làm bài tập thì cũng vùi đầu khổ luyện ôn thi, cuối tuần cũng không có thời gian rảnh về nhà.

Kỉ Tiễu lấy di động ra nhắn tin: Tôi đang ở ngoài cửa phòng anh, anh có thể ra đây chút không?

Trong một chốc, cửa căn phòng thứ ba từ dưới lên mở ra, một nam sinh đeo mắt kính cao cao gầy gầy đi ra, anh ta trái phải nhìn quanh, tại cách đó không xa phát hiện Kỉ Tiễu.

“Tìm tôi?” Khương Duệ đối với sự xuất hiện của Kỉ Tiễu có chút kinh ngạc.

Kỉ Tiễu nói: “Anh có liên lạc với Khương Chân không?”

Khương Duệ minh bạch: “Mẹ tôi gọi cho cậu?”

Kỉ Tiễu không đáp lại vấn đề của anh ta chỉ hỏi: “Liên lạc qua sao?”

Khương Duệ đối với thái độ của cậu cũng không thấy cao hứng, bất quá vẫn nói” “Tuần trước gặp qua.”

“Vậy trong 2 ngày này?”

Khương Duệ nhíu mày: “Cậu dựa vào cái gì mà dùng khẩu khí chất vấn để truy hỏi tôi?”

Kỉ Tiễu ngậm miệng, thẳng tắp nhìn anh ta, Khương Duệ dừng lại, vẫn nói tiếp: “Tôi hỏi giúp cậu.”

Nói xong, cầm di động gọi hai cú điện thoại, sau một lúc lâu, anh ta nói với Kĩ Tiễu: “Tôi hỏi người lớp con bé, mấy hôm trước nó chạy đâu không biết nhưng tối nay bạn học của Khương Chân tổ chức sinh nhật, chắc nó tới đó chơi.”

“Nơi nào?”

Khương Duệ nói địa điểm, lại cúi đầu nhìn đồng hồ: “Tôi cảm giác không có chuyện gì đâu, tính nó cậu cũng không phải không biết, chơi chán rồi về thôi, tôi còn phải ôn thi, cậu đi về đi.”

Có được tin tức, Kí Tiễu đi phi thường sảng khoái, lưu lại Khương Duệ nhìn theo có chút khó chịu, quay người vào phòng hung hăng đóng cửa lại.

….

Kỉ Tiễu bắt xe tới địa điểm Khương Duệ cho, đứng trước một câu lạc bộ có tên ‘Berry’ một lúc mới đẩy cửa đi vào.

Nữ nhân viên tiếp tân hỏi cậu có hẹn trước không, Kỉ Tiễu nói mình tới tìm người.

Điều kiện của Berry không tệ, phong cách trang hoàng đơn giản mà sang trọng rất hiện đại, ánh đèn đại sảnh cũng rất sáng, không giống như mấy nơi ăn chơi trụy lạc mà Kĩ Tiễu đã nghĩ.

Kỉ Tiễu đi vội, tùy tay liền vớ lấy áo đồng phục Phụ Trung mặc lên người, nữ tiếp tân thấy cậu mặc như vậy, mỉm cười gật đầu: “A, bạn học của cậu cũng đã tới, tôi dẫn cậu qua.”

Kỉ Tiễu đi theo sau, tiếp tân dẫn cậu lên trước cửa một gian phòng tầng 3, trên đường đi cậu hỏi: “Có bao nhiêu người tới rồi?”

“6,7 người gì đó, nói còn chưa tới hết.”

Kỉ Tiễu gật đầu: “Ừm, tôi gọi điện trước rồi mới vào, cảm ơn.”

Đợi đến khi tiếp tân đi rồi, Kỉ Tiễu tìm chỗ ẩn nấp sát tường dựa vào đợi trong chốc lát, không bao lâu, liền có người được dẫn lên, mà người đó lớn giọng khiến Kỉ Tiễu nghe ra.

“Khương muội muội của anh thật sự tới sao? Mai Dục chú đừng lừa anh nha!”

Mai Dục nói: “Trong đội bóng em chỉ mời các anh, lớp em cũng chỉ có 7, 8 người, Khương Chân là em tự mình mời tới.”

“Cảm tình tốt nha, hôm nay đại gia thay chú bao trọn luôn!”

Mai Dục vội từ chối: “Sinh nhật của em, các anh tới là em vui rồi, không cần khách khí.”

Ngũ Tử Húc khoác bả vai Mai Dục cười không khép miệng lại được, cường liệt yêu cầu trả tiền thay, Hồng Hạo và Vương Hi Đường đi đằng sau lại móc xỉa nói để nó trả đi, nó tiền nhiều hơn cả lá cây, không dùng cách này nó không còn biết cách nào chứng minh chân tâm của nó đâu.

Cả đám hi hi ha ha cười vui vẻ, cửa phòng mở ra.

Kỉ Tiễu nhìn thấy Mai Nghiên Nghiên xuất hiện ở đằng sau cánh cửa, mà đằng sau cô là mấy nữ sinh dáng người cũng thon dài từa tựa như vậy, đặc biệt có một cô bé tóc ngắn, làn da trắng nõn, ngũ quan phi thường tinh xảo, hốc mắt rất sâu, nhìn qua tựa như con lai, nhưng biểu tình lại rất lạnh lùng.

Ngũ Tử Húc hướng Mai Dục nháy mắt ra hiệu hỏi, được xác nhận cô bé đó chính là người ngày đêm mong nhớ của mình, cậu ta lập tức đứng thẳng thân mình, vuốt vuốt tóc, bày ra bộ dạng nhân khuôn cẩu dạng, cười nói: “Xin lỗi, bọn tớ tới muộn.”

Mai Nghiên Nghiên rất thông minh giới thiệu bọn họ cho nhau xong, sau đó nhịn không được hỏi: “Diêm Trừng đâu? Vừa rồi còn thấy các cậu đi ra cùng nhau mà.”

Ngũ Tử Húc nói: “Chơi bóng xong, nó bị huấn luyện viên gọi ra trao đổi tình cảm rồi, bảo bọn tôi đi trước, xong việc thì nó tới, hiện tại chắc đang trên đường đi.”

Mai Nghiên Nghiên mỉm cười, đối Mai Dục nói: “Mọi người chắc chưa ăn cơm, chị đi làm chút điểm tâm, không đủ lại gọi, trước hát karaoke đi, chị ra ngoài xem xem.”

Mai Dục muốn nói: “Chị đi đâu?” liền bị Ngũ Tử Húc kéo vào.

“Chủ nhân bữa tiệc tới đây, mau ngồi đi.” Một bên thầm nghĩ, chị cậu còn có thể đi dâu, tất nhiên là tìm cơ hội bồi dưỡng tình cảm rồi.

Đợi tới khi đám người đều ầm ầm đóng cửa phòng lại, Kỉ Tiễu mới từ trong góc đi ra.

Cậu nhắn tin cho Trì Xu Huyên, đã hỏi bạn học của Khương Chân, nó hôm nay ra ngoài ăn cơm, không có việc gì.

Trì Xu Huyên, lập tức nhắn lại: Vậy là tốt rồi.

Kỉ Tiễu đứng tại chỗ thêm khoảng 20p nữa, thấy nhân viên phục vụ ra ra vào vào, toàn là bưng nước hoa quả, và nước ngọt, không có rượu, hơn nữa từ bên trong còn truyền ra tiếng ma gào quỷ khóc của Ngũ Tử Húc, phỏng chừng muốn làm cái gì chắc cũng không ai còn tâm tình nữa.

Kỉ Tiễu hai tay đút túi, xoay người đi ra ngoài.

hết chương 13

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play