Giáo sư Snape tuyệt đối là không thích thú gì khi cùng ở chung phòng với Sirius, nhưng tôi tin rằng Hogwarts sẽ không keo kiệt đến mức một phòng ngủ cũng không cung cấp được.

Bởi vậy tôi vô cùng ngạc nhiên và bị quấy rầy mấy ngày liền, vài ngày gần đây, chú Sirius luôn biến thành con chó đen nghênh ngang đi vào phòng nghỉ của Slytherin trước giờ giới nghiêm, nằm nghỉ ngơi trên ghế sofa gần lò sưởi trong tường.

Draco vô cùng tức giận với việc này, trong vài ngày qua vẫn luôn trong một trạng thái - tôi cho rằng tính tình cậu ấy càng ngày càng tệ.

Knight là con chó đen cường tráng, khổng lồ và khí thế hừng thực, điều này làm cho Blaise thích nó thật lòng cũng không phải là điều đáng ngạc nhiên. Nhưng cậu ấy vẫn bị Knight từ bỏ - hiển nhiên là lần trước nó xuất hiện cùng với Blaise chính là vì nó không biết mật khẩu của Slytherin. Khi nó thành công lấy được mật khẩu, nó lập tức rời Blaise thật xa thật xa.

Tôi có thể hiểu được điều này, nếu có người không biết mệt mỏi thắt nơ bướm lên người tôi thì tôi cũng sẽ “kính nhi viễn chi” với kẻ đó. (Kính nhi viễn chi: Tôn kính nhưng không gần gũi).

“Tớ vô cùng khó hiểu, cuối cùng là ông ta tới để làm gì?” Trên đường trở về phòng sinh hoạt chung, Draco lại hỏi lần nữa.

“Không phải vì tới để đi ngủ à?” Tôi mơ hồ nói.

Draco nhìn tôi đầy nghi ngờ.

«Không phải, " Cậu chắc chắn nói,  " Cậu không phát hiện thấy mỗi sáng sớm sau khi tỉnh dậy đều không thấy được nó sao ? Tớ phát hiện mỗi khi đến mười hai giờ thì chú ấy rời đi. "

" Nghe như là chuyên môn tới phá đám chúng ta vậy… " Tôi đùa cợt nói. Nhíu nhíu mày nghi ngờ nói, " Vì sao cậu phát hiện đến nửa đêm chú ấy sẽ rời đi ? "

" Uhm… "  Ngưng lại, Draco chậm rãi nói, «Thỉnh thoảng ngẫu nhiên dậy lúc nửa đêm cũng không có gì đáng lo. "

" Nhưng cậu nói là mọi lần. " Tôi nói.

" Đó không phải là trọng tâm, " Draco nhẹ nhàng nói bâng quơ, " Cậu không phát hiện chuyện ngay trước mắt làm người ta đau đầu phiền phức sao ? "

" Tớ đã phát hiện ra rồi. " Tôi thở dài, " Đêm nay là buổi sinh hoạt của Hội Nghiên cứu Phép thuật Hắc ám, đúng không ? "

" Đúng thế, " Draco nói, "  Nghĩ đến việc nhiều học sinh không hề cảnh giác tụ tập trước mặt chú ấy… "

" Điều làm chúng ta đau đầu nhất là không có cách nào giải thích với mọi người… " Tôi bất đắc dĩ nói, " Chẳng lẽ nói với bọn họ là con chó đen dạo này vẫn luôn ở trong phòng sinh hoạt chung là giáo sư trong hình dạng Animagi sao ? "

" Điều này cũng có thể giải quyết tốt. " Draco nhìn tôi.

" Sao ? " Tôi ngạc nhiên.

" A…, cầm cái dây xích, dắt nó đi, đưa nó đến chỗ nào đi một vòng, " Draco kéo dài giọng nói, châm chọc nói, " Cậu có thể dắt chó đi dạo đến thời gian cấm túc ban đêm. "

Xét thấy sự oán giận sâu sắc của Draco với chú Sirius, tôi quyết định không đưa ra lời bình luận với lời nói của cậu ấy.

Để chú Sirius rời đi cũng không phải là việc khó, chỉ cần nói nhỏ giọng nói vào cái tai đầy lông lá là " Đêm nay cháu có thời gian, cháu nghĩ có thể tiếp tục học Animagi " là được rồi.

Chú Sirius tìm chỗ không người ngoài phòng sinh hoạt chung để biến hình, vô cùng nhiệt tình dẫn tôi đến một văn phòng xa lạ.

" Quả nhiên là cháu vẫn muốn học nó, đúng không ? " Một bên chú ấy chỉ huy nhóm gia cụ sắp hàng một lần nữa, ở giữa đã có một chỗ trống, vừa vui vẻ hào hứng nói, " Chú tin tưởng cháu chỉ cần tập luyện qua vài lần thì có thể hóa thú rồi… Nếu cháu có được cảm giác hóa thú tuyệt vời thì cháu sẽ không có cách nào quên được nó. "

" Đúng, " Lương tâm của tôi đã bị che đậy, " Cháu nghĩ nếu có biến thành con chuột thì chắc cũng không mạnh lắm. "

Rõ ràng là trước khi chú Sirius bỏ hành động kỳ cục của mình, thì mỗi lần Hội gặp mặt tôi đều phải dắt chú Sirius đi, không được tham gia… Thật điên rồ, trong học kỳ này tôi mới được sinh hoạt Hội một lần, cái phương pháp điều chế độc dược Hắc Ám tôi còn chưa nghiên cứu xong.

Trừ lần đó thì mụ Umbridge dạy môn phòng chống Nghệ thuật hắc ám cũng làm người khác khâm phục. Bà ta  cũng có bản lĩnh biến chương trình dạy học còn chán hơn cả tiết lịch  sử của giáo sư Binn.

Dùng nửa tiết học để dạy học sinh làm cách nào để chào hỏi đúng cách, bà Umbridge nói cho chúng tôi biết bà ta định ra mục tiêu của môn học là " Lý giải các nguyên lý ", " Công nhận hợp pháp vận dụng trường hợp " cùng với " Đánh giá về phòng ngự phép thuật Hắc ám. "

Không  có " Vận dụng ", vị nhân viên của Bộ Phép thuật đã cắt bỏ một cách nhẹ nhàng những phần trọng yếu nhất của môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc Ám là luyện tập và thực hành.

Người thứ nhất nghi ngờ điều này đã làm tôi chấn động. Không phải là  Harry, không, là một người Gryffindor khác, người mà từ trước đến nay luôn nhận định " giáo sư luôn đúng ", Hermione.

" Tớ có thắc mắc về mục tiêu của môn học. " Hermione thẳng thắn nói, " Trên đó không hề nói về chú ngữ phòng ngự. Mục tiêu cốt lõi nhất của môn phòng chống nghệ thuật hắc ám đương nhiên phải là luyện tập bùa chú, đúng không ? "

" Trò là chuyên gia giáo dục của Bộ phép thuật sao, trò Granger ? " Giáo sư Umbridge sử dụng giọng nói ngọt ngào giả tạo của mình để hỏi, " Tôi nhớ trò không có bất cứ tư cách phán xét bất cứ điều gì về " Mục tiêu tổng thể " của môn học. Tôi không muốn phê bình phương pháp quả lý trường học cả, nhưng trong lớp này các trò đã tiếp xúc với mấy phù thủy cực kỳ không có trách nhiệm."

Miệng của bà ta còn mở to hơn nữa, " Ví dụ như người tiền nhiệm của tôi, ông ta giới thiệu cho các trò các phép thuật cực kỳ phức tạp, không thích hợp với các trò ở tuổi này, mà còn mang đến nhiều nguy hiểm. "

" Tôi không đồng ý khi nói giáo sư Sirius không có trách nhiệm… " Harry tức giận nói, " Thầy ấy dạy cho chúng ta những phép thuật cực kỳ hữu dụng, có thể bảo vệ chúng ta khi bị tấn công… "

" Nếu ông ta là một giáo sư đủ tư cách thì người đứng ở đây vào lúc này phải là ông ta chứ không phải là tôi. " Mụ Umbridge mỉm cười nói " Các trò bị ông ta dọa sợ không nhẹ, vậy mà cho rằng mình cứ ba ngày hai bữa sẽ lọt vào công kích của phép thuật Hắc Ám… "

" Giáo sư Black là một trong những giáo sư tốt nhất của chúng ta ! " Mấy người Gryffindor kêu lên.

" Ta lý giải các trò khi ở tuổi này, à…, luôn thích mạo hiểm, " mụ Umbridge cười hiền lành, " Bởi vậy đối với người lớn là thần tượng mang màu sắc nguy hiểm thì các trò luôn có sự sùng bái mù quáng… Được rồi, chuyện này dừng ở đây, hiện tại hãy tiếp tục đọc sách giáo khoa của các trò. Tri thức sẽ hữu hiệu hơn với các trò khi đến cuộc thi, đến cùng thì giúp các học trò qua cuộc thi mới là mục đích của trường học. "

Lại một buổi chiều thứ bảy, tôi với Hermione ngồi đối diện nhau trong dãy bàn dài của Thư viện.

" Cậu biết không, tớ giận chú Sirius dạy môn học quá tùy ý cùng hời hợt, " Hermione thở dài nói, " Hiện tại tớ lại hi vọng là Sirius dạy. "

" À… Hermione, tớ tin tưởng là không chỉ có mỗi cậu có suy nghĩ này. " Tôi thờ ơ lật trang sách, " Umbridge quá chuyên chế, không thú vị làm mọi người tức giận, hai người trái ngược nhau như thế, mọi người sẽ càng nhớ đến khóa học do chú Sirius dạy rồi. Như vậy không phải là rất tốt sao ? Đó là cơ hội để G.H.R.S phát triển thành viên. "

" Là hội G.H.R.S của chúng ta, của chúng ta đó. " Hermione sửa đúng. Cô ấy tức giận nói, " Nhưng năm nay là thi O.W.Ls… Môn phòng chống nghệ thuật hắc ám đã giảm rất nhiều chương trình học? Có sẽ mụ Umbridge mong muốn chúng ta lần đầu tiên thi triển phép thuật phòng ngự tại cuộc thi đó.”

Tôi ngẩng đầu lên, suy nghĩ.

“Hermione, cậu có biết là tớ đang học Animagi với chú Sirius. Nếu các cậu muốn học phòng chống Nghệ thuật Hắc ám thì sao lại không trực tiếp đi tìm chú Sirius?”

Tôi nghĩ là nên cho chú Sirius ít việc để làm, miễn cho chú ấy rảnh rỗi đến mức suốt ngày chạy đến phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin.

“A…!” Hermione chần chừ nói, “Nhưng chú ấy là trợ lý giáo sư, chú ấy còn công việc của mình.”

“Tớ nghĩ là cậu phải biết đó chẳng qua là kế tạm thời của Hội Phượng Hoàng để giữ chú ấy lại Hogwarts.” Tôi nhún nhún vai nói, “Nếu giáo sư Snape sẽ để dược liệu giao cho chú ấy thì quả thật là điên rồ. Thực tế là tớ nghĩ rằng hiện tại chú ấy đang chán muốn chết đó… Chú ấy sẽ vô cùng vui vẻ khi dạy cậu.”

“Không chỉ có mỗi tớ mà tất cả G.H.R.S.!” Hermione hưng phấn nói, “Chỉ cần là thành viên của G.H.R.S. đồng ý học phụ đạo, thì chú ấy sẽ có cơ hội!”

“Tớ phải nhắc nhở cậu rằng càng nhiều thành viên, khả năng bại lộ càng lớn…” Tôi nói, “Cậu không nên hi vọng khi mụ Umbridge sẽ mặc kệ biết các cậu làm hỏng chuyện của bà ta.”

“Được rồi, giới hạn trong năm thứ năm và năm thứ bảy.” Hermione nói, “Bọn mình không thể để bọn họ đến khi thi mới lần đầu tiên sử dụng pháp thuật phòng ngự được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play