Vì không muốn lãng phí thời gian nên quãng đường tiếp theo xe cũng không tiếp tục dừng lại nữa, Triệu Vĩ lái xe chạy thẳng một mạch đến thương trường (1).
Thương trường này hẳn là đã có người tìm đến, cửa ra vào mở rộng, đèn bên trong đều sáng.
“ Nơi này hẳn là có máy phát điện.” Cố Tỉ Vực nói một câu, vạt áo lập tức bị Dụ Ninh kéo kéo, “ Anh đi lên tầng năm với em.”
Vừa nãy cô đã nhìn bảng hướng dẫn và phát hiện ở tầng năm có cửa hàng bán ngọc, mặc dù không gian lưu trữ vật tư không phải nơi nào cũng có, thế nhưng cô cũng chỉ muốn thử vận may của mình một chút.
“ Mặc dù ở đây không có nhiều zombie cho lắm nhưng chúng ta vẫn không nên tách ra, bây giờ chúng ta đi đến siêu thị ở tầng một rồi tí nữa sẽ đi lên tầng năm lấy đồ cho em.” Triệu Trường Các nhớ rằng có một nhãn hiệu quần áo mà Dụ Ninh thường mặc nằm trên tầng năm, anh ôn hòa đề nghị.
Dụ Ninh nhìn Cố Tỉ Vực một cái, Cố Tỉ Vực lập tức kéo tay cô đến khu vực thang máy.
Thấy hai người kia vẫn cứ cố chấp làm theo ý mình, Triệu Trường Các mang theo vẻ mặt uất ức nhìn về phía Bùi Thi:” Quan hệ của hai người họ thật là tốt, từ lúc gặp lại đến giờ tiểu Ninh vẫn chưa thèm nói chuyện với anh một lần nào.”
Trên cả quãng đường này, Bùi Thi đã sớm thành thói quen khi chứng kiến những hành động thân mật của Dụ Ninh và Cố Tỉ Vực, thành ra cô cũng không có cảm giác gì, nghe Triệu Trường Các nói vậy, cô chỉ có chút áy náy:” Đều là do em không tốt mới khiến cho hai người gây gổ với nhau.”
“ Việc này không liên quan đến em, đều là vì………”
Triệu Trường Các còn chưa nói xong, Triệu Vĩ cũng đã có chút không bình tĩnh, ông cắt đứt lời anh ta nói:” Tốt nhất là chúng ta nên nhanh chóng chạy vào siêu thị cầm chút thức ăn, xong rồi lại nói chuyện tiếp”.
Trong khi đó, ở bên này, nhờ có sự trợ giúp của thang máy nên chẳng bao lâu sau Dụ Ninh đã có thể lên đến tầng năm.
Tầng năm có ba con zombie mặc đồng phục bảo vệ, ngửi thấy mùi người sống, bọn chúng nhào về phía Dụ Ninh.
Cố Tỉ Vực dễ dàng giải quyết ba con zombie, anh dùng dị năng đập vỡ cửa chính tiệm ngọc.
Cửa vỡ, chuông báo động vang lên inh ỏi.
Dụ Ninh nhìn quanh một vòng, sau đó có chút thất vọng, những miếng ngọc này đều chỉ là ngọc bình thường, đừng nói là không gian lưu trữ, đến cả tinh hoa, linh khí trời đất cô cũng chẳng cảm nhận được.
“Ninh NInh muốn tìm cái gì?” Cố Tỉ Vực thấy cô nhìn chung quanh một vòng, sau đó vẻ mặt thay đổi từ mong chờ biến thành thất vọng nên hỏi lại.
Dụ Ninh tổ chức lại ngôn từ để trả lời anh, “ Dị năng của em giúp em nhận biết con zombie nào có tinh hạch là vì em có thể nhìn thấy một dòng khí, mặc dù em không biết dòng khí này là cái gì, thế nhưng em có thể cảm nhận ra được rằng nhờ có nó mà mọi người mới có được dị năng, zombie rõ ràng chỉ là một cái xác chết thế nhưng lại vẫn có khả năng di chuyển, hành động, em còn chú ý và phát hiện ra chiếc vòng ngọc trên tay Bùi Thi có rất nhiều dòng khí này, vì vậy em cũng muốn tìm xem có miếng ngọc nào tương tự cô ấy hay không.”
Cố Tỉ Vực nghe xong không nói gì, anh giơ tay lên phá hỏng mấy chỗ rồi tìm ra được một chiếc tủ sắt,sau khi bổ nó ra, Cố Tỉ Vực nhìn về phía Dụ Ninh:” Xem thử chỗ này xem.”
Trang sức trong hòm rõ ràng tốt hơn nhiều so với ở ngoài quầy hàng, Dụ Ninh nhìn kĩ vài lần thì đúng là có tìm thấy một miếng ngọc có chứa linh khí.
Dụ Ninh đưa tay cầm một cái dây chuyền có mặt ngọc hình giọt nước:” Cái này có nhưng rất ít.”
Cố Tỉ Vực nhận lấy dây chuyền rồi đeo lên cổ cô, viên ngọc hồng nhạt sáng long lanh nổi bật trên cái cổ trắng nõn nà, Cố Tỉ Vực không nhịn được mà cúi đầu chạm nhẹ môi lên khối da thịt ấy.
“Anh trai?”
Cố Tỉ Vực lưu lại một dấu hồng trên xương quai xanh cô, “ Hả?”
Sắc mặt Dụ Ninh đỏ lên, cô cắn răng, kiềm chế một lúc lâu mới có thể ngăn câu chửi thô tục ra khỏi miệng, “ Nhột.”
Cố Tỉ Vực cầm lấy ngón tay cô, vuốt vuốt lòng bàn tay non mịn ấy, cười nhẹ:” Anh cũng nhột.”
Trong lòng ngứa ngáy, chỉ muốn một ngụm ăn luôn cô.
……………….
Siêu thị ở tầng một đang diễn ra một trận ác chiến.
Ba người nhóm Bùi Thi bị hơn mười con zombie bao vây, Triệu Trường Các bất tỉnh nằm trên đất, không rõ sống chết, trán Bùi Thi thì bị đập vào giá hàng, dòng máu đỏ tươi chảy tích táp xuống nền nhà.
Trong đám zombie bao vây bọn họ chỉ có một con mặc áo bảo vệ, còn lại đều mặc quần áo bình thường, hẳn là những người đến đây lấy vật tư nhưng không may nhiễm bệnh.
Thấy Cố Tỉ Vực xuất hiện, hai mắt Triệu Vĩ sáng lên:” Thiếu gia,chúng tôi ở bên này, lũ zombie này thật lợi hại, tôi cùng Bùi tiểu thư sắp chống đỡ không nổi.”
Nói xong, con zombie mặc đồng phục bảo vệ nhảy lên một cái, hướng về phía kẻ đang phân tâm chạy tới, Triệu Vĩ sợ hãi đến quên cả phản kháng, Cố Tỉ Vực rat ay phải ngăn đón mới giúp ông tránh thoát móng vuốt con quái vật.
Trước khi quả cầu lôi điện đánh vào người zombie, như thể cảm nhận được nguy hiểm, con zombie đã chạy về phía bên kia, toét miệng gào thét với Cố Tỉ Vực.
Cố Tỉ Vực và Dụ Ninh gia nhập trận chiến khiến cho tình hình đang tràn ngập nguy cơ cũng nhanh chóng nghịch chuyển.
Dụ Ninh liếc mắt nhìn về phía Triệu Trường Các hỏi:” Anh ta bị làm sao vậy?”
Bùi Thi một tay phóng lưỡi dao gió, một tay đỡ trán, choáng váng trả lời:” Trường Các vừa gặp lũ zombie này thì ngất đi, tôi cũng không anh ấy đã xảy ra chuyện gì nữa.”
Cũng chính là bởi vì Triệu Trường Các đột nhiên té xỉu mới khiến cho bọn họ đứng ở thế bị động như vừa nãy.
Dao găm trong tay Dụ Ninh xẹt qua đầu một con zombie chuẩn bị lao về phía Bùi Thi, “ Phốc” một tiếng, máu, óc văng khắp nơi.
Bùi Thi bị dính phải, dòng máu ấm áp làm cô bị dọa đến sững sờ, ngẩn người một lúc mới nói lời cảm ơn với Dụ Ninh.
Dụ Ninh khom lưng nhặt viên tinh hạch trên mặt đất, đồng thời hơi lơ đãng đến gần Triệu Trường Các.
Điểm đen trên ngón tay đã biến mất, khôi phục làn da người bình thường, trên cơ thể phát tán một tia vẩn đục của zombie.
Lúc ở trên xe cô đã phát hiện vết thương nhỏ trên tay Triệu Trường Các, cô cũng đã đoán được rằng với tính cách của anh ta, nếu có cơ hội, anh ta sẽ tự mình ra tay nghiệm chứng dị năng mà cô đã nói, đầu của một zombie không có tinh hạch độc hơn rất nhiều so với một con zombie có tinh hạch, Triệu Trường Các dám dùng tay tìm tinh hạch thì đúng là tự tìm đường chết.
Người bình thường sau khi tiến hóa thành Dị Năng giả thì trong cơ thể sẽ sản sinh ra một loại kháng thể chống lại sự xâm nhập của virus zombie, khả năng của kháng thể cũng còn tùy thuộc vào thực lực của Dị Năng giả, nếu như Triệu Trường Các có được dị năng từ một tuần trở lên thì dù cho trên tay có bị thương cũng không bị lây nhiễm.
Bây giờ anh ta ngất đi có thể là do kháng thể đang tranh đấu cùng virus, có thể cũng sẽ chèn ép được virus vào một khu vực nào đó, nếu không bị ngoại lực tác động, ắt hẳn anh ta sẽ không bị ảnh hưởng bởi căn bệnh này.
Cô cũng không có ý định biến Triệu Trường Các thành zombie, chỉ muốn dùng virus trong cơ thể anh và mấy lá phù luyện chế anh ta thành con rối của mình, giúp cô hoàn thành nhiệm vụ lần này.
Ánh mắt Dụ Ninh mới chỉ dừng lại ở trên người Triệu Trường Các được hai giây, Cố Tỉ Vực đã quay đầu nhìn sang “ Đến bên cạnh anh.”
Cố Tỉ Vực chính là kẻ thu hút zombie nhất, cũng là trụ cột cuộc chiến, ngoại trừ con zombie bảo vệ kia, hiện tại cũng còn năm con zombie đang vây xung quanh anh, tìm kiếm cơ hội để nhào đến, với tình huống như vậy mà anh ta còn có thể gọi cô đến bên cạnh, sau bản chất lưu manh, bây giờ Cố Tỉ Vực đã được cô gắn thêm một danh hiệu nữa - tra nam.
Dụ Ninh chạy lấy đà hai bước, dao găm cắm vào ót một con zombie nam.
Con zombie này hẳn là đã ăn thịt không ít người, con dao găm của cô mới chỉ cắm vào thân thể của nó được 5 cm, Dụ Ninh nhanh chóng bỏ dao găm tránh khỏi móng vuốt cào về phía đầu cô của nó.
(1) Thương trường: trung tâm mua sắm
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT