-Tao xin lỗi mà.Mày làm ơn đi tiểu Vy-Linh bị nó hét hồn bay phách lạc
-Giờ mình đi ăn đi nha.Ăn vào đỡ bực.Nha.Nha-Hân cũng giở giọng xu nịnh
Nó lúc này mới để ý 2con bạn bên cạnh.Nãy giờ mải suy nghĩ chuyện vừa nãy nên nó k để ý.Thôi đi ăn cho đỡ bực
-Ừm-nó ừ nhẹ
Linh và Hân thấy thế mừng đến mức nếu có cái đuôi thì cũng vẫy được luôn.
Canteen
Ba tụi nó vừa bước vào thì lập tức.Một loạt đạn từ bọn nữ sinh phóng tới.Bọn nó chẳng thèm để ý nhưng vẫn thấy rét lạnh.Mấy con tiểu thư này hôm nay lên cơn gì thế không biết.
Vừa ngồi xuống bàn ăn thì Minh qua chỗ tụi nó
-Đi qua đây với anh chút đi
-Nhưng mà..........-Linh ấp úng nhìn nó
-Cứ đi đi-nó điềm nhiên trả lời
-Cảm ơn cậu.Tiểu Vy hôm sau mình sẽ trở lại tạ tội với cậu-Linh mừng rỡ nhưng vẫn áy náy đi theo Minh
Nó với Hân đang ăn ngon lành thì..........
-Xin chào-Hạo Vũ k biết ở đâu bay đến
-Anh.....-Hân trừng mắt nhìn người trước mặt
-.Diên Vỹ.Hôm nay anh rảnh rỗi vậy sao-nó ngẩng đầu nói
-Tôi đã nói tôi có tên đàng hoàng đó nha
-Hai người biết nhau-Hân há mồm nói
-Làm gì mà ngạc nhiên thế chỉ quen sơ sơ thui.Nhìn điệu bộ của cậu chả lẽ quen anh ta-nó bình tĩnh
-Không quen
Hạo Vũ nghe vậy mỉm cười
-Hehe.Chào cô gái rất hân hạnh gặp lạl.Quả là duyên số định trước nhỉ.Có thể ở nơi này gặp lại cô
-Câm miệng-thấy lời nói của mình bị vạch trần Hân quát lên
-Cô làm gì kích động thế.Gặp lại tôi mừng đến vậy sao.Nếu không phải tình cờ tôi còn tưởng cô cố ý theo tôi đến đây đó
-Theo cái đầu anh
-Hihi.Không cần cứ trừng mắt với tôi thế đâu.Cô chắc còn nhớ lời hứa với tôi chứ nhỉ