Chúng Ma tướng đang tụ họp cuồng hoan, Ma Hoàng Trường Đình lười biếng ngồi trên hoàng tọa cao cao tại thượng, ôm một mỹ nhân trong ngực, dưới gối có một mỹ nhân đang nửa nằm, phía sau còn một mỹ nhân ôm bờ vai rộng lớn của y thò tay vào trong ngực xoa nắn. Tư vị này, quả nhiên là tỉnh nắm quyền thiên hạ, say mỹ nhân gối đầu a.
Thiên Ma cung chỉ cần Ma Hoàng không bế quan, không đánh nhau, không nổi giận, gần như là hàng đêm sênh ca, kiều diễm mất hồn. Đó cũng chính là nguyên nhân sau khi Minh Tôn đến Thiên giới liền bị sự lạnh lẽo của Thiên giới làm cho chán ghét.
Nhưng đừng nhìn sự náo nhiệt mất hồn trong Thiên Ma Cung, thực ra Ma giới không thề yên bình. Với tính tình mạnh mẽ thích đánh nhau của người trong Ma tộc, gần như mỗi ngày đều xảy ra chuyện có chủng tộc bị chém giết diệt sạch, đất phong thay đổi triều đại. Nhưng những chuyện này không ảnh hưởng đến Thiên Ma cung. Chỉ cần có Ma Hoàng ở đây một ngày, Ma giới sẽ tiếp tục phồn hoa, Ma tộc cũng sẽ không tiêu vong.
Lại nói Ma Hoàng đang ôm mỹ nhân nghe ca hát nhắm mắt dưỡng thần, bỗng nhiên mi gian hơi động, phát hiện ra một chút khác thường. Nhưng sự khác thường này chỉ lướt qua trong giây lát, không thể tìm được.
Y không khỏi mở mắt ra, suy nghĩ sâu xa một lát, đẩy sủng cơ đang dựa sát người, đứng lên.
Y động thân, ca múa lập tức dừng lại, chúng Ma tướng phía dưới cũng dồn dập hạ chén rượu xuống nhìn lại đây.
Ma Hoàng phất phất tay, không nói một lời nào, tự động rời đi.
Mọi người đứng dậy cung tiễn, đợi đến khi thân ảnh của Ma Hoàng biến mất cuối hành lang, mới ngồi lại tiếp tục ca múa cười nói vui vẻ.
Mỹ nhân vốn được Ma Hoàng ôm trong lòng kia, lúc này mặt mày nhíu nhẹ, hơi lộ ra vẻ thất vọng.
Nữ tử vừa rồi đứng ở phía sau Ma Hoàng vuốt ve ngực y đứng thẳng người, cười lạnh nói:
“Bệ hạ đã đi rồi, Liên Cơ làm ra bộ dáng chọc người thương tiếc này là muốn để cho ai nhìn chứ?”
Nữ Ma thần được gọi là Liên Cơ khóe môi hơi nhếch, dịu dàng cười nói:
“Anh Hà tỷ tỷ hiểu lầm rồi. Muội muội cảm thấy mấy ngày nay dường như tâm tình của bệ hạ không tốt, đã khá lâu không để cho bọn tỷ muội thị tẩm, không khỏi cảm thấy lo lắng, không biết phải làm thế nào mới phân ưu được với bệ hạ a.”
Anh Hà vốn là cơ thiếp đi theo Ma Hoàng lâu nhất, được sủng ái nhất trong Thiên Ma cung, địa vị cũng là cao nhất. Nhưng từ sau năm đó bàn anh Minh Tôn chạy đến Thừa Tôn điện của nàng nháo một phen, vì kiêng dè tục danh của Ma Thái tử, cung điện nàng ở liền đổi tên thành ‘Thừa Hoan điện’, hơn nữa từ đó về sau, Ma Hoàng liền rất ít khi cho gọi nàng thị tẩm.
Anh Hà bởi vậy mà hận Thái tử Minh Tôn thấu xương, nhưng trên mặt vẫn luôn giữ dáng vẻ từ mẫu.
Minh Tôn làm sao không rõ tâm tư của nàng chứ? Hắn chính là rất không vừa mắt, trước khi bị lão tử Ma Hoàng của hắn ném xuống vực sâu ma khí, liền góp ý với Ma Hoàng về thực lực xuất chúng của Anh Hà, có thể làm Ma Tôn mới.
Lúc ấy Ma Hoàng cười lạnh nhìn nhi tử, nói:
“Đừng cho là ta không biết chút tâm tư này của ngươi. Nếu kiêng kị, cần gì phải để cho nàng ta ở địa vị cao?”
Minh Tôn cũng không che giấu tâm tư của mình. Đây chính là chỗ thông minh của hắn. Có một lão tử khôn khéo cường hãn như Ma Hoàng ở đây, chỉ có bộc lộ thẳng thắn ra, mới có được sự tín nhiệm của tình cảm phụ tử.
Hắn bĩu môi nói:
“Con chính là ghét bà ta! Cả ngày tròng mắt cứ như dính lên người ngài vậy. Cho bà ta làm Ma Tôn, thân ở địa vị cao thì có thể làm gì? Làm thị thiếp của ngài chỉ có thể ở trong Thiên Ma cung này, không thể quay về đất phong thì sẽ không phát triển được thế lực của mình. Hơn nữa coi như bà ta thâm tình với ngài, cho dù ngài thả bà ta về đất phong bà ta cũng không chịu.”
Chủ yếu chính là, hắn hiểu lão tử nhà mình. Với tính nết của Ma Hoàng, công tư rõ ràng, một khi phong Anh Hà làm Ma Tôn, sẽ không còn tư tình với nàng ta, thị tẩm hay gì đó, tự nhiên cũng sẽ không có.
Ma Hoàng nói:
“Đầu óc của ngươi cũng không tính là ngu ngốc. Bất quá ngươi nhớ kỹ, việc riêng trong hậu cung của bổn tọa không phải là việc ngươi có thể nhúng tay! Bổn hoàng sủng ái ai, lạnh nhạt ai, không phải ngươi có thể hỏi đến!”
“Yên tâm! Con còn chưa có cái hứng thú kia. Ngài cho dù muốn tìm cho con mấy trăm mấy ngàn kế mẫu con cũng không có ý kiến.”
Minh Tôn khinh thường mà bĩu môi, thầm nghĩ không biết lão tử Ma Hoàng và phụ thân thần tiên của hắn, người nào lợi hại hơn đây? Nhưng mà phụ thân thần tiên của hắn khiến lão tử Ma Hoàng sinh ra hắn, có thể thấy được vẫn là phụ thân thần tiên mạnh hơn.
Trên đời này tâm tình của đứa con chính là như vậy. Mặc kệ quan hệ với phụ mẫu thân sinh xa cách hờ hững như thế nào, đều không hy vọng người khác thay thế được vị trí của hắn hoặc nàng. Minh Tôn nhìn không vừa mắt đám cơ thiếp của Ma Hoàng, hơn nữa có vài kẻ còn muốn đến câu dẫn hắn, lại khiến cho hắn chán ghét. Về phần Anh Hà kia, có thực lực xuất chúng nhất trong đám cơ thiếp này, uy hiếp lớn nhất, bởi vậy là mục tiêu đả kích đầu tiên của hắn.
Anh Hà lúc đầu được phong làm Ma Tôn, mừng thầm trong lòng, nghĩ rằng kể từ đó mình đã có được sự tín nhiệm của Ma Hoàng, khoảng cách với Ma Hoàng càng gần hơn, ngôi vị Ma hậu nói vậy cũng không còn xa.
Ai ngờ sau khi thành Ma Tôn, Ma Hoàng ngược lại càng bất hòa với nàng. Thậm chí còn xác định rõ với nàng, từ nay về sau quan hệ giữa bọn họ chỉ còn là chủ thượng và thuộc hạ, không còn gì khác.
Nhưng Anh Hà đã ngây ngốc ở bên cạnh y hơn một ngàn vạn năm, sao có thể cam tâm tình nguyện chắp tay dâng ngôi vị Ma hậu lên chứ? Huống chi nàng đối với Ma Hoàng thâm tình tận xương, bất kể như thế nào cũng sẽ không bỏ cuộc. Nàng cứ quấn quít bên người Ma Hoàng như vậy, Ma Hoàng cũng không đuổi nàng đi, nhưng lại không còn để cho nàng thị tẩm nữa.
Lúc này nàng nghe Liên Cơ nói Ma Hoàng lâu rồi cũng cho từng cho nàng ta thị tẩm, tâm tình không khỏi tốt hơn một chút, nhưng nhìn bộ dáng quyến rũ tận xương của Liên Cơ, nhớ tới hơn mười vạn năm gần đây tiện nhân này được Ma Hoàng yêu thích nhất, lại không khỏi cáu giận trong lòng.
Nàng lạnh lùng cười, nói:
“Bệ hạ làm việc tự có đạo lý, còn không đến phiên cấp bậc Bạch ngân nhà ngươi đến quan tâm. Quay về nơi của ngươi đi, đừng có phát tao ở nơi này!”
Nói xong nàng xoay người rời đi, không nhìn sắc mặt của Liên Cơ.
Cung điện Liên Cơ ở tên là ‘Lạc Anh điện’. Vừa nghe cái tên này liền biết, nàng và Anh Hà chính là đối đầu không ngừng cho đến chết. Liên Cơ tuy rằng tu vi chỉ đến cấp Bạch ngân, kém bậc với Anh Hà, nhưng nàng ta cơ trí giảo hoạt, trên tay có không ít ma khí bảo mệnh, vả lại cấm chế trong Thiên Ma cung vô cùng nghiêm cẩn, không thể thoát khỏi tầm mắt Ma Hoàng dù chỉ một chút. Mấy năm gần đây Ma Hoàng sủng ái Liên Cơ, bởi vậy Anh Hà cũng không dám xuống tay với nàng, chỉ có thể âm thầm ngáng chân một chút.
Liên Cơ nhìn Anh Hà rời đi, âm thầm bĩu môi cười lạnh, vẻ mặt làm như không có việc gì mà quay về cung điện của mình.
Ma Tôn Anh Hà mặc dù làm nhục được Liên Cơ vài câu, nhưng trong lòng vẫn không thoái mái, đi về Thừa Hoan điện của mình. Khi đi đến Ngự hoa viên, bỗng phát hiện một thân ảnh đi vào trong cổng vào phía Tây Nam.
“Ai ở bên kia? Lăn lại đây!”
Thần thức của Anh Hà cường đại, dù chưa nhìn thấy mặt mũi của ma ảnh kia, nhưng đã phát hiện ra thực lực của hắn không cao, đại khái chỉ đến cấp bậc Bạch ngân. Nàng đối diện với Liên Cơ đã căm tức, trong lòng tràn đầy sự không thoải mái, liền muốn đập phá. Cũng là vận khí của ma ảnh đi ngang qua này không tốt, bị nàng tóm được.
Ma ảnh kia dừng lại một chút, không nhanh không chậm đi đến, thái độ khiến cho lửa của Anh Hà càng bốc cao hơn.
“Ngươi là thủ hạ của Ma tướng nào? Sao dám đi loạn ở trong Ngự hoa viên? Quy củ của Thiên Ma cung ngươi không biết sao?”
Anh Hà đi lên trách cứ mấy câu.
Diện tích của Thiên Ma cung vô cùng rộng lớn, thực ra tương đương với một tòa thành, chia làm hai tầng trong ngoài. Bên trong là nơi diễn ra cuộc sống hàng ngày của Ma Hoàng cùng nhóm phi tần, tầng bên ngoài thì có rất nhiều Ma tướng cùng Ma thần, gần như các quý tộc quan lớn được Ma Hoàng sủng ái đều mang theo gia quyến đến ở đây.
Bởi vì Thiên Ma cung quá mức rộng lớn, bọn ma thị vệ dù có tuần tra như thế nào cũng không tuần tra hết được, cho nên bọn họ có hơn phân nửa thời gian đều đóng ở bên ngoài, số ít được sắp xếp trong thành từ từ tuần tra. Thực ra đây cũng chỉ là hình thức, toàn bộ Thiên Ma cung đều nằm trong kết giới của Ma Hoàng, không còn nơi nào an toàn hơn nơi này. Bởi vậy nhóm Ma thần có thể ra vào nội thành tùy ý đi lại, chỉ cần không tiến vào phạm vi hậu cung, cũng không có quy củ gì đáng nói.
Lúc này Anh Hà lên tiếng hỏi Ma thần kia, rõ ràng là lòng dạ không thuận giận chó đánh mèo, không có việc gì liền tìm việc thôi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT