Chỉ có điều, từ khi cuộc chiến giữa Hoàng Phủ Thương Nguyệt và Sở Mộ bắt đầu đến bây giờ, mỗi một kiếm va chạm, không chỉ có ẩn chứa kỹ xảo cao thâm. Đồng thời trên phương diện lực đạo cũng kinh người. Tuy rằng nhìn không có khí thế mưa rền gió dữ giống như Lôi Hạo, nhưng trong đó ẩn chứa lực lượng lại vượt xa.

Đánh lâu vẫn không phân định thắng thua.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt cũng cảm thấy có phần không kiên nhẫn.

Sự bá đạo của hắn chính là bẻ gãy nghiền nát. Nhưng bây giờ, hắn đã cùng Sở Mộ xuất kiếm tối thiểu hơn một trăm kiếm. Hắn không chỉ có không đánh bại Sở Mộ, còn hoàn toàn không có chút dấu hiệu chiếm thượng phong nào.

Một kiếm chém ra, hết sức bá đạo, bản thân hắn lại nhanh chóng lui về phía sau.

Đây là lần đầu tiên Hoàng Phủ Thương Nguyệt lui về phía sau.

Hắn cần một thời gian ngắn ngủi, cho dù chỉ là một lần hít thửo ngắn ngủi để điều chỉnh lại một chút.

- Ngươi thật sự rất có bản lĩnh. Ngay cả khi ta lấy ra bốn thành thực lực cũng không làm gì được ngươi.

Ánh mắt Hoàng Phủ Thương Nguyệt lạnh như băng, dường như biến thành thực chất tập trung ở trên mặt Sở Mộ. Sự lạnh lẽo kia dường như muốn khiến Sở Mộ bị đóng băng.

- Vậy liền lấy ra mười thành thực lực đi.

Sở Mộ mỉm cười, nói.

- Đối phó với ngươi, không cần mười thành. Bảy thành là đủ.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt bá đạo cười. Bỗng nhiên hắn đâm ra một kiếm.

Một kiếm này, nhất thời khiến Sở Mộ cảm giác được sự khác biệt. Nhưng đến tột cùng là khác biệt ở chỗ nào, trong thoáng chốc Sở Mộ cũng không biết rõ ràng.

Chống đỡ!

Nhất thời, thần sắc Sở Mộ thoáng thay đổi. Bởi vì hắn cảm nhận được, lực lượng trên một kiếm này của Hoàng Phủ Thương Nguyệt đã hoàn toàn khác trước. Đó là một lực lượng nhanh chóng xoay tròn.

Ở trong lực lượng xoay tròn này trùng kích, kiếm của Sở Mộ thiếu chút nữa tuột tay bay ra ngoài.

Ngón tay hắn buông lỏng. Kiếm khí thi đấu nhất thời nhanh chóng chuyển động một vòng trong lòng bàn tay. Sau đó hắn lại nắm lấy kiếm khí. Lực lượng xoay tròn kia đã bị Sở Mộ loại bỏ.

Sở Mộ nhớ lại lời trước đó Chư Cát Minh đã nói qua. Hoàng Phủ Thương Nguyệt nắm giữ một loại kỹ xảo phát lực.

Nhưng trong những cuộc thi đấu trước đó, Hoàng Phủ Thương Nguyệt lại chưa bao giờ sử dụng qua loại kỹ xảo phát lực này. Cho nên Sở Mộ trong lúc nhất thời cũng quên mất điểm này.

Cũng không phải Hoàng Phủ Thương Nguyệt không sử dụng, mà là những đối thủ kia không đủ tư cách để hắn sử dụng tới.

- Cho ngươi biết một chút về, uy lực lực lượng đinh ốc của ta.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt quát khẽ một tiếng, sau đó lại đâm ra một kiếm. Một kiếm này cũng ẩn chứa lực đinh ốc.

Lực đinh ốc, chính là một loại kỹ xảo phát lực. Ví dụ như kỹ xảo chấn động Chấn Thiên Lưu của Sở Mộ cũng có thể là lực chấn động.

Loại kỹ xảo phát lực này là thuần túy lấy thân thể máu thịt kết hợp với thanh kiếm trong tay, chuyển khí lực thông qua phương thức kỳ lạ nào đó ngưng tụ thành một, cuối cùng mới phóng ra ngoài.

Loại lực lượng kỳ lạ này có thể xưng là lực.

Cho nên, lực lượng kỹ xảo bạo liệt Lôi Hạo cũng có thể xưng là lực bạo liệt.

Trên mỗi kiếm của Hoàng Phủ Thương Nguyệt đều mang theo lực đinh ốc. Uy lực của lực đinh ốc rất mạnh. Dường như có một lực lượng vô hình ngưng tụ ở trên thân kiếm, nhanh chóng xoay tròn.

Có thể thấy được Hoàng Phủ Thương Nguyệt nắm giữ lực đinh ốc đã đạt tới mức tương đối, hạ bút thành văn. Mỗi một kiếm va chạm cũng làm cho kiếm của Sở Mộ thiếu chút nữa tuột tay bay ra ngoài. Nếu không phải kỹ xảo giảm bớt lực của hắn đủ cường đại, sợ rằng đã thua.

- Cuối cùng đã xuất hiện. Hoàng Phủ Thương Nguyệt đã phát ra kỹ xảo phát lực.

Trong mắt rất nhiều người đều sáng ngời.

Đây cũng là lần đầu tiên bọn họ thấy được kỹ xảo phát lực của Hoàng Phủ Thương Nguyệt.

- Sở Mộ này có thể ép Hoàng Phủ Thương Nguyệt lấy ra kỹ xảo phát lực, cho dù bị thua, cũng tính là bại mà vẫn vinh.

- Đúng vậy. Kỹ xảo phát lực rất cường đại. Nhất là Hoàng Phủ Thương Nguyệt thi triển ra kỹ xảo phát lực lại càng cường đại hơn. Xem ra, Sở Mộ bị thua chỉ là vấn đề thời gian.

- Đáng tiếc. Chỉ có điều có thể đi tới bước này, ép Hoàng Phủ Thương Nguyệt lấy ra bảy thành thực lực, Sở Mộ cũng đủ để kiêu ngạo.

Rất nhiều học viên đều cảm giác bùi ngùi.

- Thắng bại còn không có xác định, các ngươi làm sao biết Sở Mộ sẽ thất bại?

Lúc này có học viên ủng hộ Sở Mộ phản bác.

- Tuy rằng còn không có bị thua, nhưng thông qua tình hình bây giờ đã có thể nhìn ra được, Sở Mộ ở dưới kiếm của Hoàng Phủ Thương Nguyệt, chỉ còn có phòng thủ, không có cách nào phản kích. Cho nên hắn bị thua chỉ là vấn đề thời gian.

- Đúng vậy. Trừ khi Sở Mộ cũng có đầy đủ kỹ xảo phát lực nào đó, đồng thời loại kỹ xảo này cũng được tu luyện không thua kém gì Hoàng Phủ Thương Nguyệt. Bằng không, căn bản không phải là đối thủ của Hoàng Phủ Thương Nguyệt.

- Không sai. Ta cũng cho là như vậy. Hơn nữa Sở Mộ xuất thân kiếm phái hạ phẩm, kỹ xảo phát lực loại pháp môn trân quý. Cho dù là trong vương thất cũng cực kỳ hiếm thấy. Hắn làm sao có thể thu được.

- Nhận thua đi. Ngươi căn bản cũng không thể là đối thủ của ta.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt lại đánh ra một kiếm ẩn chứa lực đinh ốc.

- Ngươi quá để ý chính mình. Kỹ xảo phát lực sao? Không chỉ ngươi có, ta cũng biết.

Sở Mộ nghe vậy mỉm cười. Hắn không cố gắng hạ giọng. Cho nên, những học viện đang ngồi ở gần đài đấu kiếm có thể nghe được.

- Sở Mộ hắn nói cái gì?

- Hình như nói hắn cũng biết kỹ xảo phát lực?

Nhất thời, lời này được truyền đi, gây ra một đợt chấn động mới.

- Ta sẽ dùng lực Chấn Thiên của ta đấu với lực đinh ốc của ngươi.

Sở Mộ cười nói. Kỹ xảo chấn động Chấn Thiên Lưu cũng có thể là lực Chấn Thiên.

Một kiếm va chạm cùng một kiếm do Hoàng Phủ Thương Nguyệt đâm tới.

Lực đinh ốc nhanh chóng xoay tròn tập kích tới. Trên thân kiếm của Sở Mộ lại đột nhiên xuất hiện một lực chấn động với tần số cao. Ở dưới sự chấn động này, lực đinh ốc nhất thời bị đánh tan. Cùng lúc đó, lực chấn động cũng tiêu tan.

Chẳng phân biệt được được cao thấp!

- Sở Mộ thật sự biết kỹ xảo phát lực!

- Hình như không chỉ có biết. Trình độ nắm giữ của hắn còn không ở dưới Hoàng Phủ Thương Nguyệt!

- Đã nhìn thấy chưa? Ta đã nói, Sở Mộ chắc chắn sẽ không bại bởi Hoàng Phủ Thương Nguyệt.

- Lực Chấn Thiên? Có chút thú vị.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt có chút bất ngờ, sau đó cười khẽ một tiếng đầy khinh thường. Tốc độ kiếm của hắn nhanh hơn.

Hắn liên tục đâm ra ba kiếm. Trên mỗi một kiếm đều có chứa lực đinh ốc trùng kích.

Ba kiếm giống như mũi khoan khoan phá không khí, khoan về phía Sở Mộ.

Sở Mộ cũng bổ ra ba kiếm. Trong nháy mắt, kiếm quang va chạm. Lực đinh ốc cùng lực Chấn Thiên lại lần thứ hai trùng kích. Hai bên đều trở nên tán loạn.

Kỹ xảo phát lực khác nhau, kình đạo khác nhau va chạm, phát ra âm thanh càng chói tai càng quái dị hơn. Giống như sắt thép cứa lên trên thủy tinh, khiến toàn thân người ta nổi da gà, cảm thấy cột sống ớn lạnh, sởn tóc gáy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play