Sáu người này, đều là trưởng lão Lục Điện của Vô Tướng Thần Cung a, đều là nhân vật có thực quyền của các điện, địa vị cực cao, tu vi bản thân cao thâm, tạo nghệ trận đạo càng vô cùng kinh người, tùy tiện dậm chân một cái, cũng khiến cho Vô Tướng Đại Thế Giới chấn động.

Mấy cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh của Cự Tượng thế gia, vẻ mặt như chết cha chết mẹ.

Chu Thành cùng Lý Thục Thu cũng tràn đầy khiếp sợ, cực ít có người có thể làm cho trưởng lão Lục Điện tranh đoạt như thế, thậm chí thoạt nhìn, tựa hồ còn muốn đánh đập tàn nhẫn, quả thực là hâm mộ ghen ghét hận a.

Lúc trước Chu Thành còn rất không thoải mái, còn đang suy nghĩ nếu như Sở Mộ tiến vào Vô Tướng Thần Cung, hắn có nên đi tìm phiền toái hay không, nhưng hiện tại không dám, kỳ thật khi Sở Mộ xông đến tầng thứ 18, cách nghĩ tìm phiền toái của hắn liền tiêu tán rồi, bởi vì đó là cấp độ siêu việt hắn, tìm đối phương phiền toái, chỉ biết tự tìm phiền phức cho mình, hiện tại thấy một màn như vậy, đáy lòng càng run rẩy, may mắn mình hủy bỏ ý niệm tìm phiền toái trong đầu.

Trưởng lão Lục Điện cãi lộn không ngớt.

- Các vị tiền bối.

Sở Mộ lộ ra nụ cười khổ, hắn cũng không biết mình vậy mà sẽ chọc ra nhiễu loạn lớn như vậy, liền mở miệng nói, hắn mới mở miệng, Lục Điện trưởng lão lập tức đình chỉ cãi lộn, cả đám hai mắt giống như bóng đèn, hào quang kinh người, quả thực sắp biến thành đèn pha rồi:

- Rất vinh hạnh được các vị trưởng lão coi trọng như thế, Sở Mộ vô cùng cảm kích, nhưng kỳ thật, ta là Kiếm Tu, nếu muốn học tập trận đạo, Kiếm Tướng Điện là thích hợp ta nhất.

Lời này vừa nói ra, chỉ có trưởng lão Kiếm Tướng Điện là vui vẻ ra mặt, trưởng lão năm điện khác thì là vẻ mặt bất đắc dĩ.

- Không, Sở Mộ, Vô Tướng Điện ta cũng có kiếm trận truyền thừa cao thâm, chỉ cần ngươi tới Vô Tướng Điện, kiếm trận truyền thừa nhất định cho ngươi.

Vô Hoằng Tử làm cố gắng cuối cùng.

- Vô Hoằng Tử, ngươi là muốn thử xem kiếm trận của ta sao.

Kiếm Huyền Tử nổi giận không thôi, mũi nhọn kinh người trực tiếp tập trung Vô Hoằng Tử, một bộ ngươi dám lại mở miệng, ta liền xuất kiếm giáo huấn ngươi.

- Đa tạ tiền bối coi trọng, bất quá ta đã lựa chọn Kiếm Tướng Điện, thì sẽ không đổi ý.

Sở Mộ bất đắc dĩ cười nói.

Sở Mộ mang theo Tuyết Ngân Linh rời Vô Tướng cự thành, theo trưởng lão Vô Tướng Thần cung Kiếm Tướng Điện Kiếm Huyền đi tới Vô Tướng Thần cung, chỉ ở trên bia đá, lưu lại tên của mình, dường như dấu ấn, sau lần đó một quãng thời gian rất dài, trong Vô Tướng cự thành đều truyền lưu truyền thuyết của Sở Mộ.

Cái gì cố sự không thể không nói của ta cùng Sở Mộ.

Cái gì tháng ngày Sở Mộ cùng ta đồng thời tu luyện.

Vân vân, các loại thuyết pháp nhắm mắt nói bừa truyền lưu ra.

Những chuyện này, Sở Mộ cũng không để ý đến, cũng sẽ không đi để ý tới, mục đích của hắn, bất quá là vì học tập trận pháp cao thâm, ứng dụng đến trên kiếm đạo của mình, điều động Chư Thiên kiếm khí càng tốt hơn, phát huy ra uy lực càng thêm mạnh mẽ, chỉ đến thế mà thôi.

Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh đều là Tiểu Chúa Tể cảnh, dù bị Thiên đạo của Vô Tướng Đại thế giới áp chế, chỉ có thể phát huy ra tu vi Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn, tốc độ phi hành cũng vẫn không chậm, so với Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành bình thường thì không kém bao nhiêu, đương nhiên, vẫn không cách nào so với Kiếm Huyền, bởi vì Kiếm Huyền là cường giả Đại Chúa Tể.

Vô Tướng Thần cung ở trên Vô Tướng Sơn, đó là ngọn núi to lớn nhất cao nhất của Vô Tướng Đại thế giới, cao tới 9,999 trượng, đứng vững ở trên đại địa, từ phía xa nhìn lại, chỉ có thể nhìn thấy vô số mây mù phiêu miễu, không nhìn thấy đỉnh điểm, mà Vô Tướng cự thành vừa vặn ở dưới chân Vô Tướng Sơn.

- Tiếp theo, các ngươi phải chú ý thân hình của ta, ngàn vạn không thể di động sai lầm.

Khi bay đến giữa sườn núi, âm thanh của Kiếm Huyền truyền vào trong tai Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, làm đạo lữ của Sở Mộ, hắn có thể mang theo Tuyết Ngân Linh vào Kiếm Tướng Điện.

Vô Tướng Thần cung ở trên đỉnh Vô Tướng Sơn, từ giữa sườn núi bắt đầu, liền bố trí vô số trận pháp, những trận pháp này chủ yếu lấy mê hoặc làm chủ, lại thêm phòng ngự, nhưng nếu như toàn mở, còn có năng lực phản kích đáng sợ, cường giả Đại Chúa Tể tiến vào cũng khó lấy được chỗ tốt, càng không cần phải nói cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh.

Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh đều nhìn chằm chằm thân hình của Kiếm Huyền, nhìn hắn cấp tốc na di, các loại động tác tinh tế, hoàn toàn nhớ kỹ, đồng thời cấp tốc nắm giữ.

Tuyết Ngân Linh chưa từng học qua trận pháp, bởi vậy nhìn không rõ ràng, Sở Mộ thì có trình độ trận pháp nhất định, có thể nhìn ra được bốn phía che kín trận pháp huyền diệu, khi bọn họ xuyên qua, trận pháp kia lại đang phát sinh biến hóa, nói cách khác, phương thức bọn họ xuyên qua trận pháp vừa nãy, là không thể lặp lại.

Trận pháp nơi này, cách một quãng thời gian sẽ biến hóa một lần, muốn xuyên qua nhất định phải có quỹ tích khác nhau.

Bay đi rất xa, mới không còn vết tích của trận pháp, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh theo Kiếm Huyền, tiến vào địa giới Vô Tướng Thần cung chân chính.

Trên đỉnh Vô Tướng Sơn cao tới 9,999 trượng, cùng tưởng tượng chỉ có một đỉnh là không giống, thật giống như có vô số ngọn núi đứng vững, lấy một ngọn núi trong đó làm chủ. Năm ngọn núi to lớn khác đứng vững ở quanh thân, ngoài ra, xung quanh mỗi một ngọn núi chính cũng có vô số núi nhỏ.

Phóng tầm mắt nhìn đi, có thể nhìn thấy trên ngọn núi chính là vô số cung điện san sát, tựa hồ lộn xộn, nhưng sẽ không cảm thấy hỗn loạn, trái lại có một loại cảm giác kỳ lạ, phảng phất như ẩn chứa ý nhị cùng ảo diệu vô cùng đặc biệt.

- Sáu đại điện của Vô Tướng Thần cung thuộc về phương vị khác nhau, khoảng cách rất xa, sáu đại điện xây dựng thành một toà đại trận, tên là Lục Tướng Sinh Diệt Vạn Luân Hỗn Nguyên Trận.

Kiếm Huyền nói ra một cái tên, vừa nghe liền cho người ta cảm giác rất lợi hại:

- Đại trận này, là trận pháp chí cao của Vô Tướng Thần cung. Là tổ sư năm đó sáng tạo Vô Tướng Thần cung bố trí xuống, toàn lực mở ra, Bán Thần Chí Tôn cũng không cách nào chiếm được chỗ tốt.

Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh nhất thời kinh ngạc không thôi.

Trận pháp có thể chống đỡ Bán Thần Chí Tôn, đó là trận pháp cỡ nào, đáng sợ cỡ nào.

- Kiếm Tướng Điện ở góc đông bắc của Vô Tướng sơn.

Kiếm Huyền nói, mang theo Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh bay về phía ngọn núi chính ở góc đông bắc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play