Có lực lượng tương ứng cũng cần ứng dụng tương đương, kinh nghiệm chiến đấu, không thì là sở đoản, khuyết điểm.

- Có hai nơi như vậy, một ở giữa Căn Nguyên Nguyên giới và Thái Sơ Thần Giới, một ở giữa Căn Nguyên Nguyên giới và Thái Thủy Ma Giới.

Sở Hoàng Cực nghiêm túc nói:

- Hai chỗ này một tên là chiến trường Nguyên Thần, một tên là chiến trường Nguyên Ma.

Sở Mộ thì thào lặp lại một lần:

- Chiến trường Nguyên Thần... chiến trường Nguyên Ma...

Cái tên rất đơn giản, trực tiếp, nghe liền biết là cái gì. Chiến trường Nguyên Thần là chiến trường của Căn Nguyên Nguyên giới và Thái Sơ Thần Giới, chiến trường Nguyên Ma là chiến trường của Căn Nguyên Nguyên giới và Thái Thủy Ma Giới.

Trăm vạn năm trước Thái Sơ Thần Giới, Thái Thủy Ma Giới điều động đại quân xâm nhập Căn Nguyên Nguyên giới nhưng bị đánh lui, thế nhưng bọn họ thành lập cứ điểm bên ngoài Căn Nguyên Nguyên giới luôn tồn tại, chỉ có một phần bị phá hỏng.

Vì chống cự Thái Sơ Thần Giới, Thái Thủy Ma Giới xâm nhập nên các tộc Căn Nguyên Nguyên giới hợp tác, thiết lập các lớp phòng tuyến ở cứ điểm Ma tộc, Thần tộc làm tiền tuyết. Một là giám thị hướng đi của Thái Sơ Thần Giới, Thái Thủy Ma Giới, để sớm biết bọn họ điều động đại quân. Hai là nơi đó thành chiến trường tiền tuyến, nếu đánh nhau có thể trước tiên chặn lại hai tộc tấn công, tranh thủ thời gian cho Căn Nguyên Nguyên giới từ từ bài bố, không đến mức hốt hoảng ứng đối.

Trăm vạn năm qua Thái Sơ Thần Giới, Thái Thủy Ma Giới không tấn công nữa, tiền tuyến và cứ điểm dần va chạm dung hợp thành hai nơi chiến trường.

Trong hai nơi chiến trường này Thần tộc của Thái Sơ Thần Giới và cường giả các tộc Căn Nguyên Nguyên giới không ngừng va chạm, chiến đấu. Tương tự trên chiến trường Nguyên Ma, Ma tộc và cường giả các tộc Căn Nguyên Nguyên giới cũng liên tục chiến đấu.

Mấy chục vạn năm qua trong chiến trường tự nhiên sinh ra nhiều báu vật, còn có đám cường giả chết đi để lại truyền thừa.

Những biến đổi này khiến hai chiến trường lớn không chỉ thành chỗ chiến đấu của cường giả Thần tộc, Ma tộc cũng thành nơi mạo hiểm tìm kho báu.

Nhưng muốn đi hai chiến trường lớn phải có một điều kiện đó là tu vi Đại Đế cảnh.

Không đến Đại Đế cảnh mà đi hai chiến trường lớn chẳng khác nào chịu chết.

Nghe Sở Hoàng Cực giới thiệu, Sở Mộ cảm thấy đó là một nơi đi rất tốt. Sở Mộ ngẫm nghĩ, chắc không có nơi nào thích hợp với hắn hơn hai chiến trường lớn này.

Sở Mộ nhanh chóng quyết định chọn một trong hai chiến trường lớn.

Sở Hoàng Cực nhắc nhở:

- Mộ sư đệ nếu muốn đi hai chiến trường lớn thì có thể nhận nhiệm vụ ở Thái Cổ kiếm thành trước, vừa rèn luyện vừa kiếm tộc huân.

Mắt Sở Mộ sáng rực:

- Biết!

Vừa nhận nhiệm vụ thuận tiện dùng tộc huân đổi vật, đổi thứ có ích cho mình.

- Phải rồi Hoàng Cực sư huynh, thứ này có giúp gì cho tông môn được không?

Sở Mộ nói xong lấy cánh cửa thời không từ Sát Lục giới ra.

Sở Hoàng Cực nhìn kỹ một lúc liền nhận ra, rất là kinh ngạc nói:

- Cánh cửa thời không của Sát Lục giới, có thể liên thông với nó?

- Đúng rồi.

Sở Hoàng Cực vui vẻ nói:

- Hữu dụng, đặt nó trong Sở Môn của chúng ta thì sư huynh đệ có thể tùy thời vào Sát Lục giới.

Sát Lục giới là nơi rèn luyện khá tốt, đặc biệt đối với dưới Đại Đế cảnh. Trong Sở Môn hiện không có nhiều cường giả Đại Đế cảnh, dưới Đại Đế cảnh thì một đống.

Càng nhiều chỗ rèn luyện càng có ích lớn cho một thế lực.

Sở Hoàng Cực nói:

- Vậy thì ta thay các sư huynh đệ trong Sở Môn cảm tạ Mộ sư đệ.

Sở Mộ nghiêm túc nói:

- Ta là một thành viên của Sở Môn, đương nhiên phải góp sức thúc đẩy nó lớn mạnh.

Hai người trò chuyện vài câu rồi Sở Mộ rời khỏi Sở Môn, trở về Thái Cổ kiếm thành.

Sở Mộ quét qua danh sách đổi tộc huân, trầm ngâm.

Về lá bài tẩy thì Sở Mộ có ba khối tuyết ngọc kiếm đạo đẳng cấp Đại Đế tam bộ, thực lực của hắn đến trình độ Đại Đế tam bộ sơ giai, nếu đổi tiếp lá bài tẩy cấp Đại Đế tam bộ thì không có tác dụng gì lớn, còn tiêu phí mấy vạn điểm tộc huân, không có lời.

Lá bài tẩy Chúa Tể cảnh thì dựa vào tộc huân của Sở Mộ không đủ.

Hạng sáu đại tái Đại Liên Minh thưởng năm vạn điểm tộc huân, sau đó trở thành đệ nhất bảng Thiên Kiêu lại được khoảng một vạn tộc huân, tính luôn trước kia tổng cộng là sáu vạn. Tu luyện trong Thái Cổ kiếm cung tiêu hao một vạn điểm tộc huân, còn lại khoảng năm vạn.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Thực lực của ta ngang ngửa Đại Đế tam bộ sơ giai, cộng thêm ba khối tuyết ngọc kiếm đạo thì chắc không nhiều người đẳng cấp Đại Đế cảnh có thể đánh bại ta.

Hiện lực công kích của Sở Mộ bằng Đại Đế tam bộ sơ giai, tốc độ nhanh hơn Đại Đế tam bộ sơ giai bình thường một chút, lực phòng ngự cũng mạnh hơn. Thực lực tổng hợp lại Sở Mộ mạnh hơn Đại Đế tam bộ sơ giai một chút, dù gặp cường giả Đại Đế tam bộ trung giai cũng không đến mức không có sức đánh một trận.

Đan dược thì trong chiến lợi phẩm Sở Mộ kiếm được có một đống rồi, không cần đổi, huống chi năng lực tự lành của hắn rất kinh người.

Kim loại khoáng thạch thì Sở Mộ cũng có một mớ, sau này rèn luyện chắc sẽ lại được rất nhiều, không cần đổi. Cuối cùng Sở Mộ phát hiện dường như mình chẳng cần đổi gì, thứ đổi được thì hắn không cần, thứ tốt hơn thì không đổi nổi.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Hay là đi Táng Kiếm uyên tu luyện một phen, tăng cao Thái Cổ kiếm ấn?

Sở Mộ lĩnh nhiệm vụ xong nhanh chóng đi Táng Kiếm uyên.

Tính ra thì bí pháp kiếm đạo Thái Cổ kiếm ấn nhìn như đơn giản thật ra vô cùng huyền diệu, thích hợp để dùng cho các cảnh giới, thậm chí có hiệu quả tăng phúc cho cường giả Đại Chúa Tể cảnh.

Hiện giờ Thái Cổ kiếm ấn của Sở Mộ mới tu luyện đến đệ tứ trọng, hắn định bỏ qua chút thời gian tu luyện đẳng cấp Thái Cổ kiếm ấn cao hơn.

Còn về Thiên Kiếm phù văn, nó thích hợp với Tuyệt Thế cảnh, hắn đã để lại cho đệ đệ Sở Vương Đạo cộng với nhiều bí văn.

Sở Mộ nộp hơn một trăm điểm tộc huân rồi vào sâu trong Táng Kiếm uyên, với tu vi và thực lực hiện tại của Sở Mộ tăng cao năng lực chịu đựng. Càng vào sâu Táng Kiếm uyên thì kiếm khí càng cuồng bạo, có ích rất lớn cho việc tu luyện Thái Cổ kiếm ấn, với điều kiện là mình chịu đựng được.

Chỉ nửa tháng ngắn ngủi Sở Mộ đã luyện thành Thái Cổ kiếm ấn đệ ngũ trọng, hắn tu luyện tiếp, mất một tháng đến đệ lục trọng.

Thái Cổ kiếm ấn lục trọng đủ tăng phúc phong mang sáu mươi phần trăm.

Sở Mộ ngẫm nghĩ, còn thời gian nên tu luyện tiếp, khi hao hết thời gian thì Thái Cổ kiếm ấn của hắn đến đệ thất trọng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play