- Ta cũng cho rằng như vậy. Hẳn là bản thân Chân Kiếm hầu có đủ thực lực cường đại. Lúc ấy hắn có thể chống lại, thậm chí chém giết Thánh cấp lục tinh chủ yếu là thực lực bản thân hắn đủ cường đại. Cũng không phải toàn bộ đều mượn nhờ bộ khải giáp đặc thù kia.

- Nói như vậy thiên phú của Chân Kiếm hầu còn trên Chính Đình sao?

Một câu nói ra, mấy người này lập tức trầm mặc.

Đối với bọn hắn, Chân Kiếm hầu kỳ thực là người ngoài. Mà Hô Duyên Chính Đình thì có một chút quan hệ huyết mạch với bọn hắn, là người hoàng thất bọn hắn.

Yêu nghiệt hoàng thất tận lực bồi dưỡng lại không bằng người khác. Loại cảm giác này cũng không tốt. Giống như là con nhà mình kém con nhà người ta vậy. Làm phụ mẫu, thân thích, khó trách khỏi sẽ có cảm giác tiếc nuối.

song phương chiến đấu ngày càng kịch liệt.

Đối kháng trước đó chẳng qua chỉ là thăm dò mà thôi.

Kiếm pháp của Hô Duyên Chính Đình dần dần xảy ra biến hóa, càng thêm lạnh lẽo. Phong mang càng mạnh hơn, một thân khí thế tăng vọt, ngưng tụ, giống như hóa thành vô số thanh kiếm.

Cảm nhận được kiếm pháp của đối phương tăng lên, Sở Mộ cũng tăng lên theo. Kiếm pháp càng thêm bạo tạc, không khí dưới thân kiếm bị áp súc, bị nhiệt độ cao thiêu đốt, làm cho càng trở nên đáng sợ. Kiếm vừa mới đánh ra chợt nổ tung, lực phá hoại đáng sợ kinh người.

Thanh âm ầm ầm không ngừng từ chỗ hai người giao thủ truyền ra bên ngoài. Năng lượng đáng sợ chấn động có thể phá hủy Thánh cấp ngũ tinh không ngừng từ chỗ hai người giao phong khuếch tán ra. Dùng tốc độ của Thánh cấp ngũ tinh tầm thường lan tràn ra bốn phương tám hướng. Những nơi nó đi qua, hư không giống như bị cày nát, xuất hiện từng cái rãnh lớn. Không khí bốn phía đang tự động bổ sung vào. Thế nhưng bởi vì tốc độ quá nhanh lại tạo thành từng luồng khí xoáy, va chạm nhau, tạo thành cơn bão.

Từng cơn bão rít gào, dưới dư âm ảnh hưởng của hai người đang giao thủ lại bị đánh trúng, xé rách, nát bấy, hóa thành hư ảo. Loại cảnh tượng này so với lúc Hô Duyên Chính Hùng dùng vô hạn thuật pháp còn kinh người hơn.

Kiếm khí bắn ra, bát phương phải sợ hãi.

Sở Mộ và Hô Duyên Chính Đình chiến đấu dần dần gay cần, càng ngày càng kịch liệt.

Trong chiến đấu Sở Mộ cũng lý giải tạo nghệ kiếm pháp của Hô Duyên Chính Đình, có thể xem như rất không tồi, tương đối lợi hại. Đủ để so sánh với Cổ Loạn Không, còn hơn Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân vài phần.

Trái lại, Hô Duyên Chính Đình thì cảm thấy kiếm pháp của Sở Mộ cao thâm mạt trắc, coi như hắn thi triển ra toàn bộ uy lực của kiếm pháp cũng không làm gì được đối phương. Đối phương cho hắn cảm giác gặp mạnh thì càng mạnh.

- Trong Bách niên bí cảnh ta dung hợp sở học, nghiên cứu ra hai chiêu kiếm pháp.

Hô Duyên Chính Đình nghiêm túc nhìn Sở Mộ, ánh mắt có một loại thành kính đối với kiếm đạo.

- Chiêu thứ nhất, Tuyết Lạc Vô Thanh.

Dứt lời, sát khí lạnh lẽo quanh thân Hô Duyên Chính Đình trong nháy mắt tăng vọt gấp mấy chục lần. Không khí trong hư không giống như ngưng tụ dưới sát khí lạnh lẽo, hóa thành vô số bông tuyết màu trắng, tựa như hồ điệp đang nhẹ nhàng nhảy múa.

Kiếm của Hô Duyên Chính Đình vung lên rồi chém ra. Bông tuyết đầy trời bay vụt về phía Sở Mộ. Ở biên giới mỗi một bông tuyết đều tản mát ra quang mang màu vàng sáng bóng, lợi hại vô cùng.

Phô thiên cái địa. Uy lực của mỗi một mảnh bông tuyết đủ để xé rách cường giả Thánh cấp ngũ tinh đỉnh phong, lại khiến cho cường giả Thánh cấp lục tính sơ giai biến sắc.

Kiếm pháp của Hô Duyên Chính Đình vừa mới đánh ra, Sở Mộ đã biết rõ đây là một chiêu kiếm pháp đã hoàn thiện, rất cường đại.

Nhưng mà Sở Mộ đã hiểu thấu triệt Kiếm THiên địa, hắn có thể phân tích ra ưu khuyết trong kiếm pháp của đối phương. Lúc này chỉ thấy hắn nhẹ nhàng xuất kiếm, nhìn như chậm chạp, thế nhưng từng mảnh bông tuyết dưới thân kiếm lại văng tung tóe, nát bấy, tan thành mây khói.

Một chiêu kiếm pháp nhìn như mạnh mẽ nhưng lại không có cách nào tạo thành bất kỳ uy hiếp gì cho Sở Mộ.

- Kiếm pháp rất là hoa lệ.

Sở Mộ nói, đây là đánh giá của hắn.

Có lẽ trong mắt người khác, chiêu kiếm pháp này của Hô Duyên Chính Đình không chỉ có xinh đẹp mà còn mang theo uy lực đáng sợ vô cùng. Cho dù là cuuowfng giả Thánh cấp lục tinh sơ giai cũng phải toàn lực đối kháng.

Nhưng mà ở trong mắt Sở Mộ mà nói, kiếm pháp như vậy so với kiếm thức hắn tự nghĩ ra lại vô cùng thô ráp.

Một chiêu không có hiệu quả, lại được Sở Mộ đánh giá như vậy, Hô Duyên Chính Đình không có cảm thấy tức giận một chút nào, nguuwojc lại hai mắt hắn còn sáng lên.

- Chiêu thứ hai, Kiếm Táng thức.

Hô Duyên Chính Đình nói, thanh âm của hắn mang theo cảm nhận đặc biệt như kim loại. Linh kiếm thuộc tính Kim trong tay cũng bắn ra quang mang màu vàng, lan tràn ra, lại đang nhanh chóng co rút lại, ngưng tụ trên thân kiếm. Dưới linh kiếm thuộc tính Kim chấn động, phát ra tiếng vang ông ông không ngừng.

Khí tức vô cùng sắc bén trên thân kiếm lan tràn ra, hư không dưới thân kiếm giống như không có cách nào trói buộc được, có dấu hiệu bị xé rách.

Hai mắt Sở Mộ lập tức sáng ngời.

Hô Duyên Chính Đình còn chưa thi triển kiếm pháp thì hắn đã nhìn ra vài phần ảo diệu bên trong.

Kiếm chiêu gọi là Kiếm Táng thứ này chỉ sợ là một kiếm chiêu căn cứ vào Linh kiếm. Là một kiếm chiêu cùng một nhịp thở với linh kiếm trong tay Hô Duyên Chính Đình. Trên trình độ lớn nhất phát huy ra uy lực của linh kiếm, đồng thời cũng không làm tổn thương tới bản thân linh kiếm.

Nghiêm túc mà nói, trên ý nghĩa đây không được coi là kiếm chiêu kiếm pháp, chỉ là một loại kỹ xảo vận dụng uy lực của thanh linh kiếm trong tay lên trên trình độ lướn nhất. Nhưng mà cũng có thể coi là kiếm chiêu kiếm pháp.

Phong mang kinh người chấn động lan tràn ra. Hô Duyên Chính Đình chém ra một kiếm. Một kiếm này nhìn qua chỉ là một kiếm rất bình thường. Lúc chém ra không có kỹ xảo chấn động đặc biệt. Nhưng mà một đạo quang mang màu vàng to bằng ngón tay lại lập tức xé rách không khí, chém giết về phía Sở Mộ.

Sở Mộ có thể cảm nhận được rõ ràng bên trong một kiếm kai ẩn chứa phong mang không gì có thể cản nổi.

Uy lực của Táng kiếm thức này còn hơn Tuyết Lạc vô thanh rất nhiều. Một kiếm này đủ để chém giết cường giả Thánh cấp lục tinh sơ giai. Uy hiếp được cường giả Thánh cấp lục tinh trung giai.

Nhưng mà thực lực của Sở Mộ lại không phải là thứ mà Thánh cấp lục tinh trung giai tầm thường có thể so sánh được.

Kiếm nâng lên, ngàn vạn mây mù hiện lên. Kiếm quang màu vàng của Táng kiếm thức lập tức rơi vào trong mây mù, giống như rơi vào trong đầm lầy, tốc độ bị ảnh hưởng một chút.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play