Hít sâu một hơi, chung quanh Sở Mộ bất động, dường như chân núi hợp hai làm một, khí tức phập phồng sinh ra, thổi gió núi thổi tới cách mười mét đã tán loạn, áo bào của Sở lắc lư bồng bềnh, từng đạo tinh quang bao phủ áo bào.

Cầm Thiên Trảm Kiếm trong tay, hắn bày ra thức mở đầu kỳ dị.

- Toái Tinh...

Trong nội tâm mặc niệm, đồng thời Thiên Trảm bổ mạnh về phía trước, kiếm này như bổ thiên địa, thế đi còn nhanh hơn đâm, chỉ trong nháy mắt tất cả lực lượng lập tức ngưng tụ vào mũi kiếm, hóa thành một hào quang sáng chói mắt, nó như sao băng xẹt qua bầu trời và rơi xuống đất.

Tảng đá bị hào quang đánh trúng liền bị xuyên thủng, dư thế hào quang đã hết liền xuyên vào trong núi, xâm nhập gần mười mét mới biến mất.

Chỉ thấy trên tảng đá lấy vị trí dâm xuyên lafmt rung tâm, vết rách như mạng nhện lan ra chung quanh, phân bố cả tảng đá, vô số tiếng răng rắc vang lên, tảng đá vỡ vụn thành vô số khối, nó rơi lả tả, ngay sau đó trên vách đá cũng dùng một điểm tinh mang xuyên thủng làm trung tâm, từng vết rạn xuất hiện, nó lan ra chừng mười mét chung quanh.

Tới lúc này Sở Mộ đã học được Toái Tinh kiếm thức nhưng còn chưa nắm giữ triệt để.

Chờ hắn nắm giữ Toái Tinh kiếm pháp và có lý giải của riêng mình, đó cũng là lúc hắn bắt tay vào sáng tạo kiếm pháp đầu tiên.

Lại qua nửa năm, Chân Kiếm Tông phát triển đi vào quỹ đạo, còn có một ít nơi chưa đủ hoàn thiện, cũng không cách nào làm một lần là xong, cần phải có thời gian hoàn thành.

Từ khi Chân Kiếm Tông tranh giành ba bảng kết thúc, các đệ tử thể hiện thiên phú và thực lực kinh người, thiên phú có tính tổng hợp, không đơn giản chỉ là một phương diện, vì vậy có tin tức truyền ra, Chân Kiếm Tông là tông môn kiếm tu đệ nhất Thương Lan hoàng triều.

Trên thực tế cả Thương Lan hoàng triều chỉ có hơn mười tông môn kiếm tu thuần túy, hơn nữa thực lực đều tương đối, Chân Kiếm Tông được gọi là tông môn kiếm tu đệ nhất hoàng triều cũng không có ai phản bác, hiện tại Chân Kiếm Tông có được thực lực đó.

Tông môn kiếm tu đệ nhất Thương Lan hoàng triều sao?

Không, Sở Mộ cảm thấy chưa đủ, hắn muốn Chân Kiếm Tông trở thành tông môn kiếm tu đệ nhất đất liền, thậm chí là đệ nhất của cả thế giới Thâm Lam, đây là mục tiêu vô cùng xa xôi, trên dưới Chân Kiếm Tông đều cố gắng.

...

Sở Mộ là người không chịu ngồi yên.

Hắn dùng phần lớn thời gian nửa năm phát triển và quản lý tông môn, từ đó rút ngắn thời gian tu luyện của mình, đây cũng không phải sở cầu của hắn, hôm nay Chân Kiếm Tông đã đi vào quỹ đạo, sau một thời gian ngắn sẽ phát triển như thế, hắn cũng tạm thời buông tay.

Thành Thiết Kiếm, thành Cổ Kiếm và thành Vạn Cổ đã có người đi đảm nhiệm chức thành chủ, gia tộc trong ba tòa thành có ánh mắt độc đáo, quyết định đầu nhập vào Chân Kiếm Tông thật nhanh, trở thành thế lực phụ thuộc Chân Kiếm Tông, ba đại gia chủ có quyết đoán như thế cho nên được chỉ định làm thành chủ.

Trong ba tòa thành cũng có sản nghiệp của Chân Kiếm Tông, trải qua Sở Mộ truyền cách đúc kiếm tạo thành kiếm khí, kiếm khí còn cứng cỏi hơn bên ngoài truyền lưu, càng sắc bén hơn, đây đã trở thành đặc sản của Chân Kiếm Tông.

Trong thiên hạ, tuy người tu hành kiếm đạo ít nhưng có rất nhiều người tu luyện kiếm pháp, lượng tiêu thụ kiếm khí rất lớn.

Trừ bán kiếm khí ra, còn bán đan dược, trong ba tòa thành có mở kiếm quán chuyên dạy kiếm pháp, đương nhiên phảu thu phí, đồng thời cũng tìm kiếm hạt giống có thiên phú trong dân gian, nhất cử lưỡng tiện.

Hai tháng trước, Hạ Trấn Không rời đi, một tháng trước Lăng Phong Tiếu cũng rời đi, mục đích của hắn là du lịch đại lục tăng trưởng kiến thức, tôi luyện kiếm đạo.

Hiện tại Sở Mộ cũng phải rời đi.

- Tông chủ, đây là bí bảo dùng một lần do bảy người chúng ta tạo thành, sau khi phát động có thể thuấn sát Thánh cấp lục tinh, bị thương Thánh cấp thất tinh, mang bên người phòng ngừa vạn nhất.

Trước khi rời đi, Đại trưởng lão cầm ngọc kiếm giao cho Sở Mộ.

Bảy trưởng lão hợp lực, tốn hao thời gian mấy tháng tạo thành ngọc kiếm, đó là bí bảo dùng một lần, cung cấp cho Sở Mộ cơ hội bảo vệ tính mạng một lần.

Thuấn sát Thánh cấp lục tinh, bị thương Thánh cấp thất tinh, đây là át chủ bài không kém.

Trong ánh mắt cung kính của các trưởng lão và đệ tử hạch tâm, Sở Mộ rời đi, hắn không cưỡi Cực Phong Hào rời đi, Cực Phong Hào bay rất nhanh nhưng tiêu hao năng lượng quá mức khủng bố, chỉ có thể dùng lúc trọng yếu.

Hắn cưỡi một chiếc phi hạm có màu xanh lam, thứ này nằm trong không gian giới chỉ của Huyền Thủy lão tổ, cũng là chiến lợi phẩm, tốc độ vô cùng nhanh chóng.

Lần này Sở Mộ đi tới Thiên Cổ Vực.

Thiên Cổ Vực tới gần trung tâm thế giới Thâm Lam, từ mức độ nào đó cũng được gọi là trung tâm thế giới Thâm Lam, được xưng là đại vực xưa nhất trong Thâm Lam.

Thiên Cổ Vực cực lớn, khu vực của Thương Lan hoàng triều được gọi là Thương Lan Vực, các vực khác không lớn, địa vực Thiên Cổ Vực lại lớn hơn mười mấy lần Thương Lan hoàng triều, thậm chí còn lớn hơn thế nhiều.

Người sáng lập Thương Lan hoàng triều chính là Thánh Hoàng, người mở Thương Khung Vực cũng là Thánh Hoàng, những nơi khác cũng do Thánh Hoàng mở, nói ngắn gọn, lục địa trên thế giới Thâm Lam có bao nhiêu vực sẽ có bấy nhiêu Thánh Hoàng, nghe nói không ít truyền thừa vô số năm.

Đại vực cổ xưa nhất là người mở Thiên Cổ Vực, cũng không phải một Thánh Hoàng, mà là năm người.

Dùng Thiên Cổ Thánh Hoàng làm chủ, bốn Thánh Hoàng khác phụ tá liên thủ mở Thiên Cổ Vực, mở Thiên Cổ Vực, Thiên Cổ Thánh Hoàng tiêu hao lớn nhất cho nên dùng tên của hắn đặt cho Thiên Cổ Vực, hắn cũng bế quan tiềm tu không còn tin tức.

Bốn Thánh Hoàng phụ tá, bản thân tiêu hao không có lớn như vậy, bế quan mấy ngàn năm liền xuất quan hiệu lệnh thiên hạ, mở tông môn, chinh chiến bốn phía, cuối cùng nắm giữ Thiên Cổ Vực, bốn phần thiên hạ.

Tông môn do bốn Thánh hoàng mở, mỗi một nơi còn mạnh hơnThương Lan hoàng triều rất nhiều.

Bốn thế lực này theo thứ tự là Trấn Thiên Tông, Khai Thiên Điện, Phá Thiên Cung, Hợp Thiên Giáo, được gọi là bốn đại thiên môn của Thiên Cổ Vực.

Nếu Thiên Cổ Thánh Hoàng xuất hiện, Thiên Cổ Vực sẽ lấy hắn vi tôn, đáng tiếc sau khi bế quan liền không còn tin tức, bốn đại thiên môn hùng cứ Thiên Cổ Vực.

Sở Mộ nghe những tin tức này từ Hạ Trấn Không.

Hạ Trấn Không từng du lịch qua đại lục thế giới Thâm Lam, tự nhiên cũng lưu lại trong Thiên Cổ Vực một thời gian ngắn, hắn cũng có chút hiểu rõ về Thiên Cổ Vực.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play