Chân Kiếm Tông dần dần cường đại, trên cao tầng cần cải biến, bảy Thái Thượng trưởng lão thoát khỏi sau màn trở thành trưởng lão Chân Kiếm Tông, về phần Hạ Trấn Không và Lăng Phong Tiếu thật ra là trưởng lão khách khanh của Chân Kiếm Tông.

Trưởng lão khách khanh khác với trưởng lão.

Sở Mộ cũng định ra một quy củ, chỉ có tu vi đạt tới thất trọng thiên mới có thể lui ra phía sau ẩn cư, tôn xưng là Thái Thượng trưởng lão.

Về phần Dương Chân, nói ra hắn cũng có phần xấu hổ.

Chân Kiếm Tông là tông môn kiếm tu thuần túy, trong tông môn, từ trưởng lão, tông chủ cho tới đệ tử đều tu luyện kiếm đạo hoặc là kiếm tu, chỉ có hắn là không phải, bởi vậy Sở Mộ cho hắn một nhiệm vụ, từ hôm nay hắn phải ra sức tu kiếm đạo, tìm hiểu kiếm đạo, lĩnh ngộ Kiếm Lực, ngày hắn lĩnh ngộ Kiếm Lực sẽ được trở lại làm trưởng lão Chân Kiếm Tông.

Thiên phú Dương Chân có thể trở thành Thánh cấp, bản chất tính mạng đã biến hóa, dùng cảnh giới Thánh cấp, hơn nữa có Sở Mộ chỉ điểm, vẫn có khả năng rất lớn tìm hiểu ra bản chất kiếm đạo, nắm giữ Kiếm Lực, trở thành Kiếm Thánh.

Ba người Mai Lâm và Văn Phi cùng Long Dực tới đây, Sở Mộ tạm thời an bài bọn họ tại Thiết Kiếm Phong, Chân Kiếm Phong và Cổ Kiếm Phong, phụ trách dạy đệ tử nội môn, đệ tử tinh anh và đệ tử hạch tâm.

Ba ngày về sau Sở Mộ có quyết định.

Trong đệ tử hạch tâm chọn ra một đám trở thành đệ tử bí truyền.

Tin tức vừa bày ra, gần bảy trăm đệ tử hạch tâm sôi trào.

Đệ tử bí truyền có giai tầng vượt qua đệ tử hạch tâm, càng tiếp cận cao tầng Chân Kiếm Tông, có địa vị rất cao trong Chân Kiếm Tông, cũng có địa vị tối cao trong hàng đệ tử, càng được coi trọng, đạt được bồi dưỡng lớn hơn, hưởng thụ tài nguyên nhiều hơn... Nói tóm lại ai cũng muốn chỗ tốt khi trở thành đệ tử bí truyền.

Tuyển chọn đệ tử bí truyền định vào một tháng sau, phương thức không công bố..

Mặc dù không công bố tin tức ra ngoài, gần bảy trăm đệ tử hạch tâm đều chuẩn bị, mặc kệ phương thức khảo hạch như thế nào, thực lực bản thân mạnh yếu ra sao, tất cả đều giữ trạng thái tốt, tinh khí thần no đủ.

Thời gian một tháng nói dài không dài, nói ngắn không ngắn.

Ngay sau đó, tin tức cũng tuyên bố ra ngoài, sau khi chọn ra đệ tử bí truyền, Chân Kiếm Tông bố trí ba bảng đơn cho đệ tử nội môn đệ tử tinh anh cùng đệ tử hạch tâm, đệ tử nội môn có Thiết Kiếm Bảng, đệ tử tinh anh có Chân Kiếm Bảng và đệ tử hạch tâm có Cổ Kiếm Bảng.

Trong đó trên Thiết Kiếm Bảng có một trăm danh ngạch, trên Chân Kiếm Bảng có một trăm danh ngạch, trên Cổ Kiếm Bảng có mười danh ngạch.

Phàm là người có tên trên ba bảng này sẽ được ban thưởng phong phú, đạt được cơ hội bồi dưỡng nhiều hơn nữa, thậm chí có khả năng được trưởng lão thu làm đệ tử.

Trưởng lão, đây chính là cường giả Kiếm Thánh, trong lúc nhất thời, nội tâm mỗi đệ tử có ngọn lửa bốc cháy hừng hực.

Chăm lo tông môn, điều này hiển nhiên không phải thế mạnh của Sở Mộ, cho nên trong thời gian gần đây hắn loay hoay sứt đầu mẻ trán, có cảm giác bận rộn không có chút ý tưởng gì khác.

Hắn là tông chủ, trước kia hắn làm tông chủ Chân Kiếm Tông là vì nhận chủ Kiếm Tông linh ấn, ứng phó một chút mà thôi, nhưng về sau lại nhận lời của Bạch Linh tiền bối, đã như thế Sở Mộ phải làm tốt.

Cho nên đoạn thời gian này, vì Chân Kiếm Tông phát triển, hắn vắt hết tâm tư suy nghĩ, không ngừng thỉnh giáo các vị trưởng lão nên làm thế nào mới phát triển Chân Kiếm Tông, nhất là hiện tại.

Dĩ vãng Chân Kiếm Tông chỉ có mấy trăm đệ tử mà thôi, tính cả tông chủ trưởng lão cũng bao nhiêu đó, người ít, diện tích nhỏ nên dễ quản lý.

Chân Kiếm Tông hiện tại có số lượng đệ tử tăng lên gấp mười lần, lại mở rộng vài ngọn núi, cho nên cân nhắc nhiều hơn.

Vừa xong cả tông môn phải lo các chuyện khác.

Nên bồi dưỡng một đám đệ tử, làm sao giúp bọn chúng cường đại hơn?

Không, tuyệt đối không phải như vậy, một tông môn muốn phát triển cường đại, không đơn giản chỉ bồi dưỡng một đám đệ tử là xong, mà là cần không ngừng bồi dưỡng đệ tử, một đời lại một đời truyền thừa xuông.

Bồi dưỡng đệ tử cần tiêu hao tài nguyên, tài nguyên từ đâu?

Người khác trợ giúp?

Đánh cướp bốn phía?

Vay mượn bốn phía?

Những chuyện này chỉ là nhất thời, không cách nào lâu dài, phải có nghề nghiệp của mình, có thể không ngừng thu hoạch tài nguyên giống như kiếm tiền.

Mỗi một thế lực tông môn đều có thủ đoạn và nghề của mình. Giống vậy như Huyền Thủy cung, Huyền Thủy là đặc sản, bán đi sẽ thu được không ít nguyên đan, nguyên đan là tu luyện phải, cũng là tiền mua bán.

Còn Hoàng Thổ cung và Thanh Mộc có Hoàng Sa Đồng và Thanh Vân Thảo, đây chính là nghề nghiệp.

Chân Kiếm Tông cần có thủ đoạn và nghề nghiệp của mình.

Mặt khác cả tông môn phải có tất cả nghành, mỗi một nghành cần phụ trách sự vụ cơ bản, ví dụ như cung cấp nhiệm vụ và tính toán, chuyên môn phụ trách ngoại giao liên lạc bên ngoài, chuyên môn phụ trách thu thập sửa sang các tình báo...

Nghĩ như thế Sở Mộ cảm thấy đầu lớn hơn vài lần.

Trong lúc nhất thời, hắn cũng phải buông thời gian tu luyện của mình, cho dù lúc mở sơn môn thu đệ tử hắn từng tiến vào đốn ngộ, hắn có lĩnh ngộ nhưng không có thời gian tìm hiểu.

- Lão đệ, nhìn ra được ngươi rất buồn rầu nha.

Hạ Trấn Không tạm thời ở lại bên Chân Kiếm Tông, hắn rất ưa thích hoàn cảnh nơi này, tùy tiện nhìn đều là người tu hành kiếm đạo, hắn rất vui vẻ.

- Hạ đại ca. Không bằng ngươi tới đảm nhiệm chức phó tông chủ Chân Kiếm Tông đi?

Sở Mộ nhìn Hạ Trấn Không, bỗng nhiên hắn nói một câu làm Hạ Trấn Không kinh ngạc.

- Lão đệ, ngươi đừng nói đùa với ta.

Hạ Trấn Không biến tướng cự tuyệt, hắn có thể trở thành trưởng lão khách khanh của Chân Kiếm Tông nhưng không muốn hoàn toàn là người của Chân Kiếm Tông, ít nhất trước mắt là như thế, bởi vì hắn có chính mình Đại Quang Minh Sơn nhất mạch.

Hạ Trấn Không nói mang theo ý trêu chọc, Sở Mộ lại nghe ra hắn ẩn ý cự tuyệt, tự nhiên sẽ không nói nữa, lập tức nói sang chuyện khác.

- Đây là lần đầu tiên ta chưởng quản tông môn lớn như thế, nên làm thế nào mới tốt, hoàn toàn không có chút đầu mối nào.

- Lão đệ, nên làm cách nào quản lý tông môn, ta cũng không có kinh nghiệm, nhưng ta có một câu không biết có trợ giúp cho ngươi hay không.

Hạ Trấn Không nói:

- Trị tông như luyện kiếm.

Hạ Trấn Không chỉ nói năm chữ rất đơn giản.

- Trị tông như luyện kiếm?

Sở Mộ lặp lại một lần, hắn cau mày suy nghĩ.

Nghe một câu đơn giản, năm chữ mà thôi, ý tứ cũng rất trắng ra, đó là thống trị tông môn không khác gì tu hành kiếm đạo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play